Cổ thành gần ngàn năm lịch sử, đường phố vẫn nhẵn nhụi trơn tru như xưa, thậm chí không có một khe nứt. Xe ngựa chạy trên đường vô cùng vững vàng. Quận chúa Lex lúc này mới khôi phục. Ảnh hưởng của tiếng chuông vừa rồi đối với nàng là lớn nhất, ẩn hiện có dấu hiệu đột phá.
Chẳng qua Ma pháp sư thăng cấp phần lớn đều nhẹ nhàng. Nàng ít nhất còn muốn củng cố một tháng trở lên mới tìm được cơ hội trở thành Ma pháp sư cấp sáu.
Mặc dù là vậy thì thủ đoạn thế này của đế quốc Tần Nhân chỉ nghe cũng thấy rợn người rồi. Pháp sư toàn bộ thành thị đều được gia tăng, chỉ sợ có có thuật giáng phàm của Giáo định mới có thể sánh được. Mà thuật đó chỉ có Giáo hoàng trước khi chết mới có thể thi triển một lần. Mà chuông ma pháp của thành San Rock lại chỉ cần tụ tập lực lượng mười năm mà thôi.
Sarin thăng cấp quá ngắn, hơn nữa Ma huyền của hắn lại cần khổng lồ hơn pháp sư cùng cấp, thăng cấp càng khó khăn. Lần này hắn đã mất đi cơ hội quý giá. Nếu không với cường độ tinh thần lực của hắn thì thăng cấp gần như rất nhẹ nhàng, căn bản là chuyện như nước chảy thành sông.
- Sarin, ngươi có đỡ chút nào không? Quận chúa Lex vừa mở mắt liền hỏi Sarin đang tựa vào người Nerys.
- Tốt hơn nhiều rồi.
- Vậy đi xuống xe thôi. Không người khác lại đố kỵ.
Sarin gật gật đầu, thầm nghĩ. Ta phải là Ma đạo sĩ thì mới không bị người khác đố kỵ. Ài, dù đã thấy được phương hướng trong tương lai nhưng vẫn không thể không khuất phục sự thật như trước.
Sarin nhảy xuống xe thoăn thoắt, một lần nữa lại cưỡi lên ngựa. Hắn thấy năm mươi pháp sư chiến đấu kia đang hưng phấn không lời nào tả xiết, không thể không bội phục lực lượng của Tần Nhân Đại đế.
Một vị Hoàng đế dù không tu luyện kỹ năng gì mà cũng cường đại hơn cả Ma đạo sĩ. Lần này năm mươi pháp sư chiến đấu và tám pháp sư khác trong ba tháng sẽ thăng cấp. Quận chúa Lex lại có thêm một đám Đại ma pháp sư.
Pháp sư cấp thấp bồi dưỡng rất dễ dàng. Đại ma pháp sư thì mỗi quý tộc đều muốn mời chào.
Đường phố của thành San Rock chạy thẳng tắp, nhà cửa hai bên đường có hoa cỏ cây lá sum suê. Đã tới gần tháng sáu, hương thơm thấm đẫm ruột gan. Sarin nhìn qua một chút liền thấy không ít thực phẩm có thể dùng để chế tạo dược phẩm ma pháp.
Đã có thể thấy hoàng cung ở xa xa. Tất cả mọi người đều xuống ngựa. Không thể đi ngựa qua cửa hoàng cung. Liếc mắt một cái cũng không thể nhận ra diện tích của hoàng cung lớn tới mức nào. Kiến trúc trắng nõn kéo dài tới vài dặm, có một số nơi hoàn toàn do đá trắng thuần khiết tạo thành, một số thì lại được phun bột phấn ma pháp, nhìn không ra màu sắc ban đầu.
Cửa cung điện nguy nga vốn là một tòa tháp lớn, thẳng tắp hướng lên trời. Bởi bản thân tháp quá khổng lồ, nhìn qua giống như là thành lũy dựng lên theo phong cách của vương triều thứ tư vậy. Đội ngũ của quận chúa dừng lại. Có nội thị cung đình đi ra, thay Sứ giả dẫn đường. Quận chúa Lex lúc này phải xuống xe.
- Quận chúa, bệ hạ đang chờ người ở đại điện.
Nội thị cung đình là tiểu tử trắng nõn, thần thái kiêu căng. Sarin nhìn thấy hắn đúng là không ưa nổi. Người thế này nếu ở Vân Lưu đế quốc thì đều bị thiến cả. Vô hình trung hắn đã coi quận chúa là người ngoài rồi.
Quận chúa Lex cũng không để ý tới thái độ của nội thị. Đám nội thị này nhiều khi làm con dòng cháu giống, kết bè kết đảng là chuyện đương nhiên. Nếu người này có bản lĩnh thì đã trở thành kiếm sĩ cung đình. Tức giận đối với những kẻ kém cỏi này thật sự không đáng.
- Dẫn đường.
Giọng nói của quận chúa Lex rất lạnh lùng, hơn nữa thân thể nàng bắt đầu phát ra hàn khí. Nội thị run run một chút, gần như sắp chết rét. Sarin cười thầm. Cho dù không phải là quận chúa thì nàng cũng là Ma pháp sư cấp năm. Ra vẻ trước mặt Lex thì đúng là không biết tốt xấu rồi.
- Các ngươi đi theo hắn đi. Nội thị chỉ vào đám người Sarin, để cho bọn họ đi theo một người khác.
Quận chúa Lex quay đầu lại nói:
- Mấy người các ngươi đi theo ta. Pháp sư chiến đấu nghỉ ngơi một chút.
Nàng không để ý tới sự chỉ huy của nội thị, chỉ để cho binh sĩ và pháp sư chiến đấu của quận Grievances nghỉ ngơi, pháp sư phục vụ sinh hoạt đi cùng. Nội thị muốn phản bác nhưng lại thấy Faeron mặc hắc bào đang lạnh lùng nhìn hắn.
Quận chúa Lex cũng hơi nghi ngờ. Phụ thân lại gặp mặt ở đại điện sao? Nơi đó là nơi thảo luận chính sự mà. Phụ thân không phải là vừa gặp mặt đã gia phong đó chứ. Chuyện này cần phải qua cửa của thượng nghị viện nữa mà. Tước vị của hoàng gia không thể tùy ý ban tặng. Mười mấy thành thị chung quanh quận Grievances trước mắt có hơn một nửa do hạ nghị viện nắm giữ.
Nếu muốn đoạt đi thì dù sao cũng phải có một lý do, phải có chương trình hội nghị.
Nội thị bị Faeron liếc một cái cũng không dám làm càn nữa, ngoan ngoãn mang đám người quận chúa Lex đi vào thâm cung. Hắn vốn nghĩ quận chúa Lex tuổi nhỏ có thể bắt nạt được, không nhìn kỹ xem bên cạnh quận chúa Lex vẫn còn một Ma đạo sĩ tồn tại.
Kết cấu của hoàng cung nghiêm cẩn hơn thành thị bên ngoài nhiều, gần như cạnh mỗi tòa kiến trúc đều có công thức ma pháp. Sarin nhìn thấy có cảm giác vô lực. Lực lượng của một người dù có mạnh tới mấy đi nữa cũng không thể chống lại cả một quốc gia. Bố trí trong hoàng cung này dù là Ma đạo sĩ cấp chín tới cũng không thể gây sóng gió gì.
Dọc đường đi thỉnh thoảng lại thấy hai đội binh sĩ tuần tra, đều mặc áo giáp ma pháp, tuy rằng không có khí chất như binh sĩ ngoài thành trấn kia nhưng lại đều không phải kẻ yếu, ít nhất là Kiếm Sư sơ cấp tiêu chuẩn. Sarin mặc dù biết trong hoàng cung không có khả năng tất cả binh sĩ đều là Kiếm Sư tiêu chuẩn nhưng cũng rất kinh hãi.
Kiếm Sư mặc áo giáp ma pháp đối phó với pháp sư cấp thấp là không thành vấn đề. Những người này tuy rằng đều là binh sĩ tuần tra. Đế đô quả nhiên toàn là ngọa hổ tàng long.
Trong lòng Sarin có vô số suy nghĩ. Sau khi có thể tiến vào bên trong hoàng cung, cảnh tượng hắn thấy vẫn vượt quá sự tưởng tượng của hắn.
Kiến trúc của đại điện nhìn từ bên ngoài chỉ thấy mỗi sự hùng vĩ, sau khi tiến vào thì không gian gần như lớn gấp đôi. Hơn nữa kiến trúc của đại điện hoàn toàn bắt chước phong cách của vương triều đầu tiên, cột đá cao ngất, trần nhà có thể nhìn thấy ánh mặt trời, trên đó còn có ma pháp trận vận chuyển, khiến ánh mặt trời chiếu rất cân bằng.
Toàn bộ không gian có vẻ thông thoáng, không có những trang trí dư thừa. Trên rất nhiều cột đá đều có những pho tượng lớn, thần thái uy nghiêm, quần áo mang phong cách cổ xưa. Sarin biết những pho tượng này là tượng của các đời Đại đế đế quốc Tần Nhân. Hoàng đế quản lý đế quốc khổng lồ dưới sự nhìn xuống của tổ tiên nhiều đời, không dám có sai sót.
Ở giữa đại điện khổng lồ là một cái bàn rất lớn. Sau bàn này bình thường đều có quý tộc thượng nghị viện, nắm giữ một phần ba thổ địa của đế quốc Tần Nhân.
Hiện giờ sau bàn này chỉ có một người ngồi trên một cái ghế rất lớn, một tay chống cằm. Hắn có một đôi mắt rất cơ trí, vẻ ngoài chỉ hơn ba mươi tuổi, khuôn mặt hơi bình thường, lông mày dày, cằm hơi gãy.
Hắn ngồi ở chỗ đó khiến người trong toàn bộ đại điện đều bị hấp dẫn. Sarin cũng không kìm nổi mà nhìn lại, ánh mắt không thể rời đi.
Nam nhân trung niên này không tỏa ra lực lượng gì nhưng Sarin lại có một loại cảm giác như muốn quỳ lạy.
Hắn là trung tâm của toàn bộ đại điện. Hắn cũng là trung tâm của đế quốc Tần Nhân, Tần Nhân Đại đế, ở trên ngôi cao hơn ba mươi năm mà nhìn lại còn trẻ như vậy.
- Lex, con gái của ta.
Tần Nhân Đại đế đứng lên, mặc trường bào bằng vải bông, giống như một học giả ẩn cư nơi rừng núi. Trong mắt hắn hiện lên một tia ưu thương. Quận chúa Lex không kìm lòng được, đi tới trước mặt Tần Nhân Đại đế mới ngừng lại.
- Phụ thân.
Quận chúa Lex hơi nghẹn ngào. Nàng rất muốn ôm phụ thân. Chẳng qua nàng biết trong đại điện còn rất nhiều người, nhất cử nhất động đều sẽ truyền ra ngoài.
- Lex, ta đúng ra nên giữ con lại bên mình...
- Phụ thân!
Quận chúa Lex vội vàng ngắt lời Tần Nhân Đại đế. Nàng biết một số lời nói ra sẽ ảnh hưởng tới sự ổn định của đế quốc.
- Không sao đâu. Đệ đệ của con thân thể tốt hơn rồi. Chờ sau khi xử lý xong chuyện của con ta sẽ lập hắn làm hoàng thái tử.
Ngừng lại một chút, Tần Nhân Đại đế không còn đắm chìm trong cảm xúc khi gặp lại được con gái, hỏi Faeron:
- Những người này là học sinh của con sao?
Faeron cũng hơi kích động. Lúc trước rời đi hắn chỉ là một pháp sư cấp ba bình thường, hiện giờ đã là Ma đạo sĩ. Hoàng đế nhìn qua cũng đã đột phá cực hạn, bí pháp hoàng gia hẳn đã đại thành rồi.
Mười năm dường như trôi qua trong nháy mắt. Lúc trước cùng quận chúa Lex rời khỏi đế đô, hắn nghĩ cũng sẽ không có ngày trở về nữa. Những lời Hoàng đế nói năm đó như còn văng vẳng bên tai...
- Bọn họ là pháp sư phụ trách sinh hoạt của quận chúa. Ta phụ trách chỉ đạo.
Faeron nhanh chóng nén cảm xúc, cung kính trả lời.
Tần Nhân Đại đế nhíu mày, nói:
- Lex, pháp sư là tự do, có thể để cho bọn họ hầu hạ cuộc sống hàng ngày của con sao? Quý tộc khác ta mặc kệ nhưng con là con gái ta, hẳn phải hiểu được quốc gia này được thành lập thế nào chứ.
Lời nói của Tần Nhân Đại đế rất chân thành, không hề có ý tứ gì khác.
Quận chúa Lex chớp chớp mắt, cũng không phản bác. Phụ thân nàng nói vậy chỉ là để tránh tai mắt của người khác mà thôi. Những hành động của nàng ở quận Grievances sợ rằng đã khiến rất nhiều quý tộc bất mãn. Bồi dưỡng quá nhiều pháp sư sẽ tạo thành uy hiếp đối với hội quý tộc.
- Figo!
Giọng nói của Tần Nhân Đại đế cao lên. Một võ sĩ lên tiếng trả lời, đi ra từ bên trong màn, tới bên cạnh Tần Nhân Đại đế.
Võ sĩ này mặc áo giáp rất hoa lệ, cũng không phải là loại áo giáp chỉ để cho đẹp. Sarin nhìn thấy trên áo giáp có băng châu thạch. Chỉ riêng một khối đá nho nhỏ kia thì mấy vạn kim tệ cũng không mua được rồi. Hắn không đội mũ giáp, bên hông đeo một thanh trường kiếm, nhìn bề ngoài không tới ba mươi tuổi, dung mạo anh tuấn.
- Đưa Faeron và những pháp sư khác đi tới kho báu của ta, cho mỗi người chọn một bộ trang bị.
Figo hơi ngạc nhiên nhưng cũng không nói gì, chỉ hành lễ rồi yên lặng mang đám người Faeron rời đi. Sarin biết đây là do Đại đế muốn ở một mình cùng con gái, đuổi khéo mọi người đi. Tuy nhiên nhìn dáng vẻ của quận chúa Lex thì chỉ sợ trong đại điện còn có cường giả không thể lường nổi. Hoàng đế này thật sự như đang ngồi tù vậy.
Cũng may là Hoàng đế ra tay cũng rất hào phóng, lần này phải tận dụng cho tốt. Kho báu của Tần Nhân Hoàng đế hẳn là không tồi chứ? Nếu là đế quốc ma pháp thì trang bị của Ma pháp sư cũng không thể kém được.
Figo đi trước, bước chân rất nhẹ. Hắn nhận ra Faeron. Năm đó thời điểm Faeron ra đi thì hắn chỉ là một kiếm sĩ cung đình nhỏ bé, giờ gặp lại thì hai người đều đã trở thành cường giả hiếm thấy rồi.
Trong đại điện, quận chúa Lex ngồi xuống trước bàn thật lớn kia. Lúc này chỉ có hai cha con nàng.
- Lex, tuy rằng rất hối hận nhưng ta cũng cảm thấy rất may mắn vì thành tựu hiện giờ của con.
Sắc mặt Tần Nhân Đại đế không thấy tốt hơn, vẻ ưu sầu càng rõ.
- Phụ thân, đã xảy ra chuyện gì?
Quận chúa Lex dù có rất nhiều điều muốn nói nhưng thấy vẻ lo lắng của phụ thân và sự khác lạ trong lời nói thì cũng lo theo.
- Lời nói của Meilin đã ứng nghiệm rồi. Năm trước thân thể đệ đệ con đột nhiên chuyển biến tốt, không cần phải ở bên trong tháp ma pháp kéo dài hơi tàn nữa. Đồng thời công quốc Phoenix quả nhiên xuất hiện Hắc ám ma pháp sư, hơn nữa người mà ta lưu lại không thể khống chế được thế cục nữa. Ma pháp hắc ám đã lan tràn tới công quốc Kya Loulan. Đại công Phoenix bây giờ còn ở đế đô, không dám trở về. Tên đần độn này nếu được bằng một phần mười phụ thân hắn thì tốt rồi.
Meilin...
Trong lòng quận chúa Lex thầm gọi cái tên này, cũng cảm thấy bất an. Đây là vị Chiêm tinh sư cuối cùng của đế quốc, trước khi chết nói ra những điều rất khủng khiếp.
- Còn chuyện gì nữa không phụ vương?
Giọng nói của quận chúa Lex cũng nghiêm trọng hơn. Lời nói của Meilin nếu ứng nghiệm thì không chỉ có đế quốc Tần Nhân xuất hiện nguy cơ mà toàn bộ đại lục sẽ rung chuyển.
- Vân Lưu đế quốc xuất hiện cự long. Loại sinh vật này đã lâu không xuất hiện rồi, lần này lại có mười mấy con. Sau đó những con cự long này biết mất. Nếu dựa theo lời nói của Meilin thì Vân Lưu đế quốc thực sự đã xảy ra biến hóa trọng đại rồi. Cự long không thể dựa vào người đông mà tiêu diệt được. Tự dưng biến mất mười mấy con cự long, bọn họ lấy đâu ra nhiều pháp sư như vậy?
- Mà không ổn nhất là?
Quận chúa Lex hỏi. Những chuyện này cũng chưa thể khiến phụ vương nàng phiền não. Cho dù tất cả đều phù hợp với lời của Chiêm tinh sư thì chỉ cần điều cuối cùng không xuất hiện là tốt rồi.
- Thần Thánh giáo đình thông qua pháp điển thứ ba, xác nhận Vong Linh pháp sư là dị đoan.
Thân thể quận chúa Lex cứng ngắc lại. Chuyện này có thể coi là một tiếng nổ lớn. Tứ đại đế quốc bình an vô sự đã hơn trăm năm. Mà Thần Thánh giáo đình thông qua pháp điển này sẽ khiến cho sự bình an này không còn nữa.
Bởi vì đế quốc Tần Nhân khi mới thành lập có rất nhiều Vong Linh pháp sư. Có thể nói nếu không có Vong Linh pháp sư thì cũng không thể có đế quốc Tần Nhân. Tiêu diệt Hắc ám ma pháp sư, sự mạnh mẽ của Vong Linh pháp sư được thể hiện rất rõ ràng. Trong pháp điển của đế quốc Tần Nhân cũng xác lập địa vị của Vong Linh pháp sư.
Mặc dù đế quốc hiện giờ cũng không có mấy Vong Linh pháp sư nhưng pháp điển không thể sửa đổi. Đó là căn bản từ khi lập quốc.
Thần Thánh giáo đình hành động như vậy tương đương với việc bọn họ tuyên bố với tín đồ rằng toàn bộ đế quốc Tần Nhân là dị đoan.
Thánh chiến ngàn năm phải xảy ra thật sao?
- Những điều này đều ứng nghiệm rồi. Chuyện cuối cùng ta nghĩ sẽ không phải là ngoại lệ chăng?
Sắc mặt Tần Nhân Đại đế trầm trọng.
- Không, phụ thân. Tất cả chuyện này chỉ là trùng hợp thôi!
Quận chúa Lex đã hơi thất thố. Bởi vì lời tiên tri cuối cùng của Meilin chính là nói Tần Nhân Đại đế chết trong thánh chiến, đế quốc sụp đổ.
- Mặc kệ có phải trùng hợp hay không, tất cả đều đã xảy ra rồi. Thánh chiến là chuyện không thể tránh né. Con nên lưu lại đây.
Quận chúa Lex ngây ra một lúc, nói:
- Thân thể của đệ đệ đã khôi phục rồi, con nên rời đi.
Nếu nàng lưu lại thì phụ thân sẽ truyền ngôi hoàng đế cho nàng. Trên đại lục Myers này thật ra đã có vài vị nữ hoàng. Đó là tình huống Hoàng đế không có con trai. Hiện giờ đệ đệ khỏe mạnh rồi, tất nhiên sẽ có người không phục. Dù là nàng muốn ở lại cạnh phụ thân nhiều hơn một chút nhưng lời tiên đoán này...
Đế quốc sụp đổ chưa chắc đã bởi vì giặc bên ngoài.
- Con là Ma pháp sư, không nên tin những điều này.
Tần Nhân Đại đế ôn hòa cười nhìn con giá. Lúc này tâm tình của hắn cũng đã tốt hơn rất nhiều rồi.
Quận chúa Lex cảm thấy hơi khổ sở, trầm mặc đi. Đương nhiên nàng cũng hy vọng lời tiên đoán là sai, tuy vậy vẫn không dám lưu lại.
- Lex, vào lúc Meilin tiên đoán cũng không thể xác định là ta ngày này. Ta không thể nghĩ ra nổi là giờ ai có thể làm tổn thương tới ta nữa.
Tần Nhân Đại đế ngạo nghễ nói.
- Chuyện này cần có con. Kya Loulna náo động, quận Grievances có đường đi qua, nếu để Hắc ám ma pháp sư lẻn vào thì cũng là một chuyện phiến toái. Chỉ cần quận Grievances không mất thì Thần Thánh giáo đình không thể tấn công vào đế đô. Những đường khác đều kinh động tới hai đế quốc khác. Con không tin là Thần Thánh giáo đình lại có thể đồng thời đối phó với ba quốc gia.
Tần Nhân Đại đế nở nụ cười, vẻ mặt lại có thêm vài phần từ ái.
- Đây mới đúng là con gái của ta. Tuy nhiên con cũng đừng vội vã. Lần này ta muốn lập con làm quận quốc.
Tần Nhân Đại Đế nhìn nhẫn thần la trên tay quận chúa Lex, kiên định nói.
Lập quận quốc còn lớn hơn cả chuyện lập công quốc. Quận quốc gần như tương đương với một quốc gia độc lập chân chính, phải có huyết mạch hoàng thất mới có thể khai quốc. Hơn nữa từ đó về sau quyền lực sẽ được truyền trực tiếp, không bao giờ phải trải qua thượng hạ nghị viện nữa, có thể đuổi quý tộc, quan viên. Chỉ cần quận quốc không làm phản thì có thể tồn tại vĩnh viễn.
- Phụ thân, người không cần...
- Lex, năm đó bí thuật của ta khó thành, chỉ có thể nghe theo lời Meilin để con rời đi. Hiện giờ ai phản đối ta ta sẽ khiến hắn hiểu thế nào là cơn giận của Đế Vương. Con cũng không cần lo tới thúc thúc của con. Hai đứa con của hắn đều không nên thân, chỉ có thể ký thác trên người đệ đệ con. Nếu hắn phản đối thì ta sẽ lập hoàng tử khác.
Tần Nhân Đại Đế cố chấp nói. Hắn có một ý niệm không thể bỏ trong đầu, muốn bồi thường những năm con gái bị mất đi.
Thấy Lex còn muốn nói gì đó, Tần Nhân Đại Đế lại nói:
- Đây là việc ta phải làm. Chiến tranh sắp xảy ra, đế quốc ít nhất phải chọn một minh hữu trong Scotzia hoặc Vân Lưu đế quốc. Nếu con không lập quốc tất sẽ bị cầu hôn. Chẳng lẽ con muốn ta đưa con rời khỏi Tần Nhân? Nếu con lập quốc thì tương lai sẽ là quận vương, bất luận kẻ nào cũng không thể cầu hôn con qua ta, nếu không sẽ làm đế quốc phân chia. Hôn sự của con chẳng lẽ lại để trở thành chuyện làm ăn buôn bán sao?
- Phụ thân, vẫn còn sớm để nói chuyện hôn sự...
- Sớm? Sứ giả của Vân Lưu đế quốc đang trên đường tới rồi.
Ai. Quận chúa Lex thở dài. Niềm vui khi được gặp phụ thân đã biến mất phân nửa. Nàng ở quận Grievances cũng có tin tức tình báo nhưng không được tỉ mỉ như phụ thân nàng. Biến hóa của đế quốc Tanggulas nàng không thể biết được, đừng nói tới vấn đề sứ giả của Vân Lưu đế quốc. Lúc này Sứ giả tới chắc hẳn là muốn cầu hôn với phụ thân nàng. Hai đế quốc liên minh chặt chẽ hơn, đồng thời đó cũng sẽ là điều kiện để cùng đối kháng đế quốc Tanggulas.
Nhưng lập quốc có thể sẽ dẫn tới lời tiên đoán không? Chiêm tinh thuật cũng không phải thần thuật, có liên quan tới ma pháp, nếu chặt đứt tiền căn thì chưa chắc đã ứng nghiệm.
Figo mang mấy người Faeron tới một gian phòng chứa bảo vật. Lúc này Sarin mới biết là bảo khố của hoàng gia cũng không phải chỉ có một nơi. Phòng này không lớn, nếu như Tần Nhân Đại Đế lại chỉ có chút của cải thế này thì đúng là một trò cười lớn rồi.
Muốn tiến vào phòng phải đi qua một nơi có binh sĩ mặc trọng giáp canh gác. Sau khi nhìn thấy huy chương của Figo, mấy binh sĩ mới phất tay cho đi. Đây là quy định, dù có biết người cũng cần phải kiểm tra huy chương có ấn ký ma pháp. Huy chương này chủ nhân vừa chết liền mất đi tác dụng, cho dù có ác ma đỉnh cao dùng Biến Hình Thuật cũng không thể ngụy trang cho người khác lẻn vào được.
Một pháp sư áo bào màu tro dân mọi người đi tới trước cửa phòng. Trên cửa phòng có một ma pháp trận, có bốn khóa ma pháp. Ở hai bên sườn thông đạo có những lỗ bắn tên bí mật, dù là Kiếm Thánh tới đây thì cũng dưới sự tập trung của nỏ luyện kim cũng sẽ mất mạng thôi.
Bảo vệ kín như vậy thì tất có bảo vật. Sarin rất vừa lòng. Tám pháp sư ở bên cạnh Faeron cũng rất hưng phấn. Quận chúa Lex thường ngày tuy rất rộng rãi nhưng dù sao thì trang bị ma pháp cấp cao cũng rất hiếm. Lần này có thể lựa chọn một bộ, sau khi trở thành Đại ma pháp sư cũng bớt phiền não rồi.
Pháp sư áo bào tro không dám kiêu căng trước mặt Faeron. Hắn lấy bốn chìa khóa ma pháp ra cắm vào ổ khóa, đặt ma hạch vào cái lỗ trên cửa. Bốn chìa khóa ma pháp đồng thời xoay tròn. Cánh cửa lặng lẽ mở ra.
Sarin nhìn thoáng qua một cái, thấy cánh cửa này bằng kim loại dày tới nửa thước, nếu chỉ dựa vào sức mạnh thì chỉ sợ không thể đối phó được.
Bên trong phòng không có đèn. Pháp sư tạo một tư thế mời, lại phóng ra một Chiếu Minh Thuật về phía trước, dẫn đầu đi vào. Figo và Faeron lúc này mới bắt đầu nói chuyện.
Sarin không có tâm trạng nghe bọn họ hàn huyên, phóng tinh thần lực ra, trực tiếp xem xét hình dáng của khố phòng.
Pháp sư áo bào tro hơi kinh ngạc nhìn thoáng qua Sarin, cũng không nói gì. Tieta và Nerys trực tiếp đi tới một góc.
Bên trong khố phòng là những cái giá cao tới tận trời, đặt đủ loại trang bị, đại bộ phận là đồ dùng cho Ma pháp sư, cũng có một số vũ khí của kiếm sĩ nhưng có cả thuộc tính ma pháp. Ở một góc còn có một cái giá đứng riêng biệt. Sarin phóng ra Huỳnh Quang Thuật, cẩn thận xem xét.
Kim loại tạo thành cái giá này hơi đặc thù, cũng rất ít thấy, không ngờ do kim loại hiếm tạo thành. Chỉ một cái giá này cũng đủ để mua nửa tòa thành rồi. Đương nhiên Sarin không thể lấy cả cái giá rồi. Kim loại này hòa hợp với mặt đất làm một thể, bên trên còn khắc hoa văn ma pháp, hình thành ma pháp trận nhỏ bé.
Ma pháp trận này có thể ngăn cản khí tức không tỏa ra ngoài. Toàn bộ cái giá kim loại đều bị ma pháp trận bao phủ. Trên đó có bày một bộ trang bị của pháp sư. Sarin chỉ chỉ nói:
- Ta muốn bộ này.
- Bộ này không được.
Pháp sư áo bào tro nóng nảy. Bộ trang bị này rất quý giá, tuy rằng không có ai dùng thích hợp nhưng ở bên trong khố phòng này cũng là có một không hai.
Đây là một bộ trang bị theo phong cách của vương triều thứ hai, không có ma pháp bào, chỉ là một bộ y phục trên người. Nội y màu đen có cảm giác thô ráp, giống như làm từ sợi đay vậy. Bộ đồ này còn có thêm một chiếc vòng tay có chín lỗ gắn bảo thạch, một cái nhẫn, một quyển sách ma pháp màu đen, một cái bao tay và một đôi giày nữa.
Tất cả vật phẩm đều màu đen. Năm xưa vương triều thứ hai cũng dùng màu sắc để phân chia cấp bậc, mà người đời sau vì ngưỡng mộ lực lượng pháp sư của vương triều thứ hai nên mới định ma pháp bào của Ma đạo sĩ là màu đen. Chỉ thế cũng có thể thấy được giá trị của bộ trang bị này rồi.
- Tốt, vậy thì ta không cần.
Sarin cũng không nói lời vô nghĩa, xoay người bước đi.
- Ngài có thể chọn một bộ khác.
Pháp sư áo bào tro xin lỗi từ phía sau.
- Ta không chọn nữa.
Sarin liều mạng lắc đầu.
Pháp sư áo bào tro cảm thấy đau đầu. Cái giá kia được giấu ở đằng sau một ma pháp trận, vậy mà pháp sư cấp hai này lại thấy là sao? Cho dù là Đại ma pháp sư nếu không có trang bị đặc thù cũng không thể nhìn thấy cái giá này. Đúng là tà môn mà.
- Ngài vẫn nên chọn một bộ đi.
Pháp sư áo bào tro kia không thấy vẻ giảo hoạt trong mắt Sarin, khách khí khuyên nhủ.
- Không cần. Nếu trở về bệ hạ có hỏi ta sẽ giấu cho ngươi.
Sarin cười trả lời.
Giấu cho ta? Sắc mặt pháp sư áo bào tro lập tức trở nên khó nhìn. Lúc này hắn mới biết Sarin khó đối phó. Hơn nữa Sarin vừa nói vừa đi ra ngoài, sắp sửa ra khỏi khố phòng tới nơi rồi. Hắn khá bối rối. Nếu Sarin nói thật với bệ hạ thì hắn cũng chẳng hay ho gì.
- Ấy... vị pháp sư kia.
Pháp sư áo bào tro vội gọi từ phía sau.
Sarin quay đầu lại hỏi:
- Ngươi gọi ta có chuyện gì?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT