Sarin đắm chìm trong thế giới của mình, cũng không ý thức được Quận chúa Lex trở về nhấc lên một hồi gió lốc ở thành San Rock.
Tần Nhân Đại đế gõ vang ma pháp chuông mười năm chưa động để đón tiếp con gái, ngày hôm sau lại tuyên bố sẽ lập quận quốc, Lex Germanv Gelvkesi sẽ trở thành quận vương đầu tiên trong lịch sử Tần Nhân đế quốc.
Thái tử chưa lập, trước lập quận vương. Điều này làm cho các quý tộc của Thượng nghị viện cũng trở nên bất an. Kya Loulan sắp loạn, tất cả mọi người rõ ràng. Vị trí của quận Grievances trên thực tế cùng công quốc Kay cũng không xa xôi. Nếu Kya Loulan mất khống chế, quận Grievances hoàn toàn có thể xuất binh chinh phạt, thậm chí đem Kya Loulan nhét vào quận quốc.
Nếu như binh thế lan tràn đến công quốc phụ cận, quận quốc Grievances lại có đủ thực lực sẽ khống chế địa phương mấy ngàn dặm, mơ hồ chính là hình thức ban đầu của một đế quốc.
Thân thể của hoàng tử vẫn không tốt, bệnh nặng mới khỏi, người ủng hộ tuy nhiều nhưng đó đều vì có Tần Nhân Đại đế. Hiện tại Hoàng đế duy trì con gái lập quốc, lại sẽ ảnh hưởng đến bao nhiêu quý tộc đi đầu nhập vào?
Một khi thế lực của Lex bành trướng, hoàng tử sẽ bị suy yếu, cho dù lập làm Thái tử, Tần Nhân đế quốc trên thực tế đã có hai trung tâm chính trị.
Quận vương có thể sắc phong quý tộc, sẽ có rất nhiều người động tâm. Năm đó Quận chúa sinh ra, Hoàng đế tự mình đặt cho Quận chúa một cái tên con trai đã khiến mọi người bất an. Hiện tại chuyện rất nhiều người lo lắng xuất hiện, tình thế của đế đô lập tức trở nên khẩn trương.
Đế đô từ nam sang bắc có mười hai con đường lớn, đường thứ tư về hướng đông có một kiến trúc to lớn. Kiến trúc này là phong cách vương triều thứ bốn, gạch gỗ hỗn hợp, trên gạch cứng màu xanh có điêu khắc núi sông chim thú, giống như bức họa.
Tường viện của phủ đệ này cũng không cao, gần ngã tư đường. Trước cửa sừng sững một cây cột đá, đã bị năm tháng ăn mòn loang lổ, nhưng không dùng ma pháp để tu bổ. Chữ viết trên cột đá vẫn có thể nhận ra, chữ Tần Nhân cổ xưa, không có dấu ngắt câu, giống như là trường ca mà thi nhân hay xướng tụng.
Cửa lớn đóng chặt, trên cửa là thú văn cổ xưa, dùng nước sơn vẽ lên. Đường phố quanh phủ vắng vẻ dị thường, ngay cả binh sĩ tuần tra cũng không thấy bóng. Ở bên ngoài phủ có thể nhìn thấy tòa Ma pháp tháp cao ngất xa xa, Ma pháp tháp tám tầng cũng không che giấu, trên cao nhìn xuống, tản ra uy nghiêm không thể che giấu.
Nơi này chính là phủ đệ của đế quốc Thân vương, trong phủ Thân vương có một tòa Ma pháp tháp tám tầng cũng không tính là gì. Dù sao trong hoàng cung còn có ba tòa Ma pháp tháp chín tầng, không thể xem như vượt qua khuôn phép.
Ngày thường nơi đây đều là ngựa xe đông đúc, khách vào như trẩy hội. Nhưng từ khi Quận chúa Lex trở lại đế đô, Thân vương Sephiroth dứt khoát đóng cửa từ chối tiếp khách, ngay cả hội nghị của Hạ nghị viện đều không chủ trì.
Tất cả mọi người không đoán ra Thân vương muốn làm gì, cũng không ai dám đến hứng rủi ro, liên tiếp ba ngày cửa lớn phủ Thân vương đóng chặt, càng ngày càng vắng vẻ. Phía chân trời bay tới một con quạ màu đen, thẳng đến vương phủ. Lúc trải qua tường viện, dường như xuyên qua một tầng màn nước vô hình, trong không khí gợn sóng nhộn nhạo, quạ đen biến mất.
Vườn sau có hồ, trên đá xanh bên hồ là một bộ cờ. Hai trung niên ngồi ngay ngắn, ba người trẻ tuổi ngồi xem. Con quạ đen trực tiếp xuất hiện ở cạnh tảng đá, người trẻ tuổi dung mạo tuấn mỹ nhất đưa tay bắt lấy, từ trong miệng quạ đen phun ra một quvển trục tí hon.
Cuộc cờ đã tới hồi gay cấn, quân cờ đại biểu Ma pháp sư bên đen bị vây, bên đỏ từng bước ép sát, quân cờ đại biểu binh sĩ đến gần vua của bên đen.
Người trung niên cầm quân đen mặc trường bào vải bông, toàn thân không có trang sức gì quý giá, bộ dạng có vài phần tương tự Tần Nhân Đại đế, chỉ là trông trẻ tuổi hơn, giữa ánh mắt có thêm một phần ngạo khí.
Người trung niên cùng hắn chiến kỳ ăn mặc kiểu võ tướng, tướng mạo anh tuấn hơn nhiều, để một chòm râu rất ngắn, thần sắc cương nghị. Hai người đều nhìn chằm chằm bàn cờ, cũng không nhìn thư tín mà người trẻ tuổi lấy đến.
Mắt thấy vua quân đen sắp bị giết, người trung niên cầm quân đen đột nhiên hoạt động quân pháo vẫn ở trong góc, trực tiếp ăn luôn quân vệ đại biểu kiếm sĩ cung đình của quân đỏ.
Một chiêu này phản kích sắc bén. Nếu quân đỏ không về cứu viện, quân cờ đại biểu Ma pháp sư có thể giết chết tất cả binh lính đến gần vua quân đen.
Võ tướng râu ngắn hai tay đẩy ra, đánh loạn ván cờ, nói:
- Chiến kỳ này, lực lượng của Ma pháp sư quá mạnh mẽ, không có ý nghĩa.
- Mạnh thế nào cũng chỉ là một quân cờ, quyết định thắng bại là người chỉ huy quân cờ.
Võ tướng cười to, nói:
- Ngươi là Thân vương, đương nhiên có thể nói như vậy. Ta chẳng qua là Tướng quân, trên chiến trường, dù thế nào cũng phải đem Ma pháp sư lo lắng ở vị trí thứ nhất.
Người mặc trường bào vải bông, khuôn mặt bình thường chính là Thân vương duy nhất của Tần Nhân đế quốc - Sephiroth. Hắn cùng Tần Nhân Đại đế không chỉ khuôn mặt tương tự, ngay cả cách ăn mặc đều gần giống nhau, không thích xa hoa.
- Đó là đương nhiên, ma pháp là gốc rễ lập quốc. Vincent, ngươi nói một chút ý kiến của ngươi đối với đại ca đi.
Đề tài của Thân vương Sephiroth thay đổi, đột nhiên đưa ra một vấn đề ai cũng không dễ trả lời. Đại ca của Thân vương điện hạ đương nhiên là Tần Nhân Đại đế.
- Có gì để nói. Lex cũng là hoàng tộc, ta làm sao chen lời được?
- Sternley cũng là hoàng tộc, sao ngươi chỉ thấy ngoại?
Sephiroth chỉ vào người trẻ tuổi tuấn mỹ nói.
Vincent nhìn nhìn, thở dài nói:
- Ngươi cũng biết, em gái của ngươi là nghiêng về bệ hạ. Ở nhà, ta có thể quản được cái gì.
- Sterney, trong thư nói gì?
Sephiroth không tiếp tục đề tài này. Em rể tuy là đế quốc Công tước, thống lĩnh bộ đội cảnh vệ một nửa đế đô, cũng không dám chỉ trích Hoàng đế. Đều là chuvện trong nhà, em gái đối với Lex bị đuổi đi vốn đã bất mãn, Vincent đương nhiên chỉ có thể lảng tránh vấn đề này, nếu không trong nhà rối loạn trước.
- Cậu, là cấp báo của Kya Loulan.
Sternley không chỉ là đẹp trai, nhìn qua cũng thông minh tháo vát, hai người trẻ tuổi bên cạnh không có khí chất như vậy.
- Kya Loulan. Ôi, Đại ca đây là tính toán cho Lex đây. Lúc này lập quốc, chỉ sợ là muốn thu hồi thổ địa của Kya Loulan.
- Cha, dù sao Giáo đình ở phía tây cũng sẽ tuyên chiến, để cho Lex đi làm, lại có quan hệ gì.
Một người trẻ tuổi cũng mặc trường bào vải bông ngắt lời.
Sephiroth nhìn, mặt không chút thay đổi, bầu không khí có chút khẩn trương. Sau một lúc lâu hắn mới nói:
- Nếu ngươi có một nửa tài năng của Lex, ta làm sao phiền lòng? Hai người các ngươi...
Sephiroth không nói tiếp. Hắn cho dù quyền thế ngập trời, với hai người con cũng không biện pháp gì. Huvết mạch hoàng tộc của Tần Nhân đế quốc vốn thưa thớt, mỗi một người đều quý báu dị thường. Hai đứa con này nếu sinh ra ở nhà người bình thường, tuyệt đối là thanh niên tài tuấn, nhưng ở hoàng gia, một người phải gánh vác rất nhiều.
Thiên phú của một người là không thể thay đổi. Sephiroth thở dài nói với Công tước Vincent:
- Đại ca lấy chuyện lập Thái tử áp chế ta, cố ý để Lex lập quốc. Đây không phải hành động sáng suốt. Nếu Hạ nghị viện phản đối, ta mạnh mẽ áp chế, vất vả mấy năm nay phải chịu liền toi công. Mắt thấy sắp dụng binh, đại ca làm như vậy là đang gây thêm loạn cho đế quốc.
Lúc Thân vương Sephiroth nói ra lời này, mơ hồ có một tia hận ý. Vì đế quốc, hai đứa con đều không an bài chức vị quan trọng, thậm chí không nghĩ tới kế thừa vương vị. Đại ca hắn thân là Hoàng đế, lại vì sủng ái con gái mà làm ra hành động hoang đường như thế.
Nhưng khăng khăng không có biện pháp. Nếu như thay thế, đế quốc sẽ càng thêm hỗn loạn.
- Cậu.
Stemley lớn tiếng kêu một tiếng, hắn cũng nhìn ra tâm tình của Thân vương Sephiroth không phải tệ bình thường.
- Sternley, nói đi, trong thư viết gì?
- Đại công Kya Loulan bị ám sát, không nguy hiểm sinh mệnh, tuy nhiên biên cảnh đã dị thường khẩn trương. Giáo đình sẽ động thủ vào mùa đông. Hắc ma pháp sư không thể tiêu diệt, đã hủy diệt mười mấy trấn nhỏ, đại công thỉnh cầu đế quốc phái binh.
Sephiroth cùng Vincent nhìn nhau, không thể giữ được bình tĩnh. Hai người đứng lên, Sephiroth nói:
- Vincent, ngươi về đông trấn, ta không thể trốn tránh đại ca. Việc này có chút kỳ quái. Hắc ma pháp sư tiến vào Kya Loulan cũng không nhiều, lan tràn nhanh chóng như vậy tuyệt đối không phải ngẫu nhiên. Nếu ta không đi, chỉ sợ đại ca sẽ để Lex lãnh binh. Nàng thông minh đến đâu cũng không ứng phó được cục diện này.
- Sternley, ngươi ở lại, cùng ta đi gặp bệ hạ.
Thân vương Sephiroth không nói gì thêm, trực tiếp rời khỏi vườn sau, mang theo thân binh ngồi xe chạy gấp đến hoàng cung.
Hắn không thể không gấp. Kya Loulan là bình phong của đế quốc, binh hùng tướng mạnh, lúc này lại cầu viện. Có thể nói thế cục không xong cỡ nào.
***
Lúc này Sarin đã rời hoàng cung, Quận chúa Lex thay pháp sư bào dẫn theo Sarin đi hướng thành nam.
- Quận chúa, chúng ta đi chỗ nào?
Sarin phi thường bất an. Tieta cùng Nerys không ở bên cạnh, hắn cảm giác không an toàn. Hơn nữa hắn cùng Lex lén chuồn ra, nếu Hoàng đế tức giận, trừng phạt khẳng định không phải Quận chúa.
- Đi gặp một người.
Quận chúa Lex sau khi thay pháp sư bào, lại biến trở về bộ dạng vốn có, giống như một Ma pháp sư hòa khí, không có dáng vẻ quí tộc, càng không có uy nghiêm khi đối mặt binh sĩ.
- Quận chúa...
- Gọi ta là Lace, tuy nhiên chỉ cho phép trong đoạn thời gian này, đi trở về...
- Ta biết.
Sarin buồn bực ngậm miệng.
Trong mắt Quận chúa Lex lóe lên vẻ ngây thơ, nói với Sarin:
- Giận sao?
- Không, ta chỉ cảm thấy được, người có quyền thế các ngươi luôn rất thiện biến.
Sarin cùng không sợ đắc tội Lex. Nàng mang hắn đến đế đô tất nhiên có việc, sẽ không bởi vì lời nói thật mà tức giận. Nàng là Quận chúa, cũng là Ma pháp sư, nói dối không có chỗ tốt.
- Không chỉ là người. Trên thế giới này, bất kể loại nào đều đang không ngừng biến hóa.
Quận chúa Lex trả lời như ngạn ngữ của Ma pháp sư tiêu chuẩn.
Đế đô phồn hoa, càng đi hướng phía nam bình dân càng nhiều, cửa hàng san sát. Hai người đi ở trên đường, bởi vì mặc pháp sư bào, cũng không có người tới quấy rầy.
- Nơi này thật tốt. Quê nhà của ta, toàn bộ người trong thành cộng lại dường như còn không nhiều bằng một con đường này.
Sarin nhìn đám người trên đường, có chút cảm giác không chân thật. Cảm giác cô độc dường như đã đi xa, trong lòng có một loại ấm áp không hiểu. Trong sách nói, bản thân nhân loại chính là một loại ma thú sống bầy đàn, một khi rời đàn sẽ buồn rầu, thậm chí tử vong.
- Sắp đến rồi. Gặp đại sư, không được nói linh tinh.
Quận chúa Lex mang theo Sarin quẹo vào một con đường nhỏ. Con đường này phi thường sạch sẽ, không giống thành Ceylon khắp nơi đều là nước đọng. Sau tường cao hai bên ngõ nhỏ có hàng cây thật lớn, bóng cây che mặt trời, có gió thổi qua, nhẹ nhàng khoan khoái dị thường.
Sarin gật đầu, hắn rất nghiêm túc bởi vì biểu tình trên mặt Lex còn thành kính hơn so với đi gặp sư phụ của nàng. Nên biết rằng, bản thân Lex cũng sắp đột phá đến cấp sáu, nhân vật khiến một Ma pháp sư gần tới cấp sáu sùng kính, Sarin đương nhiên phải càng thêm tôn kính.
Xuyên qua bóng cây rậm rạp, có một cánh cửa nhỏ. Trên cửa vẽ một ma pháp trận đơn sơ. Lex khẽ ma sát trên ma pháp trận, ra hiệu cho Sarin kiên nhẫn chờ.
Không bao lâu, tiếng bước chân truyền tới, cửa được mở ra. Một đứa nhỏ bảy tám tuổi đứng ở cửa, mặc áo choàng có vẻ buồn cười, kéo dài tới mặt đất. Đứa nhỏ này ánh mắt linh động, cảnh giác nhìn về phía ngoài nói:
- Có chuyện gì?
Sarin rất hổ thẹn. Đứa nhỏ này là một ma pháp học đồ cấp cao.
- Cầu kiến đại sư Roy.
Lex nói ngắn gọn, đồng thời đưa tới một phong thư.
Đứa nhỏ không tiếp lấy thư, nói thẳng:
- Đi theo ta.
Sarin buồn bực đi theo đứa nhỏ xuyên qua đình viện, vòng qua một tòa tiểu lâu. Sân sau cũng không lớn, trong viện có trồng hai bụi cây. Hai cây này cành lá tươi tốt, rễ cây quấn vào cùng một chỗ, vỏ cây màu xanh thẫm. Sarin nuốt một ngụm nước miếng, nhận ra đây là cây Thần tang và Quỷ tượng.
Dùng luyện kim thuật đem hai loại chất liệu gỗ hiếm lạ dung hợp cùng một chỗ, chính là ma pháp trượng tốt nhất.
Thụ linh của hai cây này chỉ sợ đã tới ngàn năm, giá trị không thể đo lường. Đây không phải là cây mà rõ ràng là hai thỏi vàng thật lớn sinh trưởng trên đất. Ở trong hoàng cung Sarin thấy được nhiều thứ hiếm lạ, nhưng đều là chết. Hai cây này lại là tài liệu ma pháp còn sống.
Tài liệu như vậy chế tạo ra ma pháp trượng ít nhất có thể chứa đựng hai cái ma pháp. Nếu như chuẩn bị được năm ba trăm cây, bất kỳ một Ma pháp sư nào đều có thể tùy ý xử lý một đội quân.
Sarin cố nén xúc động muốn bò lên bẻ hai nhánh cây. Người ta dám đem loại này trồng ở trong sân, toàn bộ đế đô chỉ sợ không có người dám đến giương oai.
- Vào đi, ta còn có chuyện, đang bận đây.
Đứa nhỏ chỉ vào hai tòa lầu gỗ đối diện, xoay người kéo trường bào chạy mất.
- Không sợ chúng ta là giả sao?
Sarin có chút kỳ quái.
- Nếu như chúng ta tới quấy rối, sẽ không thể đi ra khỏi sân này.
Quận chúa Lex dùng ánh mắt cảnh cáo Sarin, Sarin vội vàng gật đầu tỏ vẻ hiểu. Xem ra người trong lầu gỗ này cũng là một kẻ hung thần ác sát. Bất kể ngươi đi nhầm hay là quấy rối, kết cục chỉ có một.
Lầu gỗ sạch sẽ, phong cách cổ xưa. Còn chưa lên thang lầu, trong lầu truyền ra thanh âm một người trẻ tuổi:
- Là Lace sao, ta ở lầu dưới, không cần lên trên.
Cửa lầu một tự động mở ra, bên trong tối đen như mực, Sarin không cảm thụ được bất kỳ nguyên tố dao động nào. Ánh sáng tới cửa liền ngừng lại, không thể chiếu vào. Lex kéo tay áo Sarin, dẫn đầu đi vào trong bóng tối.
Ma pháp ám hệ sử dụng đến loại trình độ này, Sarin chỉ có bội phục.
Xuyên qua bình phong hắc ám, Sarin tiến vào một phòng thí nghiệm ma pháp. Trong phòng thí nghiệm này không có kim loại gì, một cái bàn đá do cả tảng nhuyễn ngọc điêu khắc mà thành. Trên bàn đá sạch sẽ còn có một bàn ăn, ngoài sáu cái ma pháp trận được khắc ra không còn gì khác.
Một người trẻ tuổi xuất hiện ở trước mắt hai người như quỷ mị. Hắn có một mái tóc dài màu xanh biếc, cặp mắt cũng là màu lục, dáng người thon thả, làn da rất trắng, tóc gáy cũng là màu trắng, như là một tầng sương tuyết.
- Lace nhỏ, ngươi trở về rồi, thanh thế rất lớn. Vì sao ba ngày mới đến gặp ta?
Lúc này Sarin mới phát hiện, người này bề ngoài trẻ tuổi, nhưng tuổi thực chỉ sợ đã không thể phỏng chừng. Bởi vì cặp mắt xanh biếc kia, Sarin chỉ nhìn thoáng qua dường như lọt vào một không gian hư ảo. Trong không gian này, thời gian trôi rất nhanh, Sarin cảm giác thân thể dần dần mất lực lượng, dường như trong nháy mắt trở nên già nua.
- Đại sư!
Lex cả kinh.
- Ta nhớ rõ lúc ngươi nhỏ đều gọi ta là Roy.
- Khi đó con không hiểu chuvện mà.
Lex ngượng ngùng nói, nàng thấy Sarin từ trong ảo cảnh thoát ra, cuối cùng nhẹ nhàng thở ra một hơi.
- Hiện tại ngươi hiểu chuyện rồi? Mang một người chết như vậy đến chỗ ta làm gì?
Roy thần bí chỉ vào Sarin hỏi Quận chúa Lex.
- Cái gì?
Lex cùng Sarin đồng thời cả kinh kêu lên.
- Nếu hắn ngừng tu luyện, tìm một chỗ sống qua ngày chờ chết, có lẽ còn có thể sống được dăm ba năm. Nếu còn tiếp tục, chỉ sợ lúc ngươi rời đi chỉ có thể mang theo thi thể của hắn. Lace nhỏ, ngươi là muốn ta giúp ngươi chế tạo một con rối sao? Vong Linh ma pháp, ta không quá am hiểu.
Thân thể Sarin có chút cứng ngắc. Lời này nếu là người khác nói hắn còn không tin, nhưng người tên Roy này không có thi triển ma pháp gì với hắn, chỉ là nhìn thoáng qua suýt nữa cướp đi tính mạng hắn.
Dòng chữ phía sau Ma huyền dược phẩm hắn vẫn còn nhớ rõ trong lòng - Ma huyền dược phẩm có thể cải tạo thân thể của ma pháp học đồ, hình thành Ma huyền đặc thù nhưng loại phương thức trái với tự nhiên này sẽ khiến ma pháp học đồ trả một cái giá không thể biết trước. Bản nhân nhắc nhở người nhìn thấy những dòng chữ này - Cái giá ngươi phải trả sẽ vượt qua những gì ngươi đạt được.
Cái giá ngươi phải trả sẽ vượt qua những gì ngươi đạt được! Chẳng lẻ cái giá phải trả để có được Ma huyền chính là sinh mệnh?
- Đại sư. Lão sư cũng nhìn ra vấn đề của hắn, xin ngài cứu hắn.
Lex rất nhanh khôi phục trấn định. Trước khi tới nàng đã biết thân thể Sarin có vấn đề, chỉ là không nghĩ tới bệnh đã tới hồi nguy kịch. Tuy nhiên nếu Roy chịu giúp, cho dù linh hồn Sarin chạy đến một vị diện khác cũng có thể tìm trở về.
- Sư phụ ngươi không phải là một người tốt đâu, vì sao ta phải cứu hắn?
Thấy Lex không nói gì, Roy nói:
- Tiểu tử này không phải bằng hữu của ngươi, không phải thủ hạ của ngươi. Ta hao phí tinh lực cứu hắn, hắn cũng sẽ không cảm tạ ta, không bằng để hắn chết đi!
Sarin tỉnh táo lại, hắn vừa suy tư vừa hỏi:
- Đại sư Roy, ta cần phải trả giá như thế nào, ngài mới bằng lòng hỗ trợ?
- Giá phải trả?
Roy tò mò nhìn Sarin, nói:
- Lúc ngươi dùng Ma huyền dược phẩm, không nghĩ tới trả giá sao?
Tâm của Sarin phảng phất bị chiến chùy đập một nhát, cả người đều choáng váng. Ma huyền dược phẩm! Roy lại biết bí mật của Ma huyền dược phẩm. Một chút ảo tưởng cuối cùng cùng biến mất, Roy không gạt hắn.
- Đại sư. Ta là người Scotzia. Chúng ta tin tưởng, mọi thứ đều có thể giao dịch.
Sarin không để ý đến ánh mắt của Lex. Trong tay hắn có rất nhiều thứ, đối với Ma pháp sư mà nói có hấp dẫn trí mạng. Hắn cũng không tin, Ma pháp sư thần bí này sẽ không động tâm.
- Ta không hiếm lạ. Lex, đuổi hắn đi. Nếu không đi, ta liền động thủ.
Roy nói lạnh băng.
Sarin không để ý đến lời của Roy. Hắn gỡ xuống một cái bút ma pháp trên giá bên cạnh, ở trên bàn tiện tay vẽ ra một cái ma pháp trận. Ma pháp trận này được hắn vẽ lộn xộn, bởi vì hắn chưa từng học tập có hệ thống làm thế nào vẽ trận pháp.
Ma pháp trận này là hắn chiếm được từ trong thần điện của Nữ thần, tổng cộng có 25 cái. Hắn dựa vào trí nhớ, chỉ có thể vẽ ra loại trình độ này.
Roy không ngăn cản Sarin, chỉ là đứng ở nơi đó, nhìn Sarin vẽ xong ma pháp trận này sau đó nói:
- Ngươi có thể đi.
- Ngươi sẽ không cho rằng, chờ ta chết đi ngươi có thể lấy được tất cả chứ? Tổng cộng là 25 cái ma pháp trận, ngươi cứu ta, ta đem bản vẽ nguyên bản cho ngươi. Nếu không cứu, ta liền thiêu hủy 25 cái ma pháp trận này. Đương nhiên, ngươi cũng có thể cướp, hiện tại ta đang mang theo trên người.
- Cướp của ngươi?
Roy nở nụ cười nói:
- Đây là ma pháp trận quý báu nhất mà ta từng thấy, nhưng cũng không đến mức để ta làm ra loại chuyện này. Ta không cứu ngươi, là cảm thấy không đáng thay cho sư phụ của ngươi. Ngươi nhất định là giấu hắn dùng Ma huyền dược phẩm. Có học sinh như vậy cũng là nỗi buồn của hắn.
Lông mày của Sarin nhíu lại một chỗ, sắc mặt trở nên khó coi. Jason trong lòng hắn giống như là cha mẹ, hắn chưa bao giờ biểu lộ phần cảm tình này chính là bởi vì sợ mất đi. Roy vừa nói vậy, chạm vào nỗi đau bí ẩn trong lòng hắn. Sarin sầm mặt, nói:
- Ta biết ngươi khinh thường động thủ với ta, nhưng xin ngươi rút lại lời nói của ngươi. Ngươi đang làm nhục một Ma pháp sư vĩ đại.
- Ở trước mặt ta, không có người có thể xưng là vĩ đại.
Roy không cho là đúng nói, gương mặt trẻ tuổi thoạt nhìn đáng giận thế. Sarin rất muốn một quyền đánh gãy mũi hắn.
- Lời nói của ngài, ta sẽ luôn ghi nhớ trong lòng, thẳng đến ngày chết đi.
Sarin cung kính hành lễ, xoay người đi ra ngoài lầu. Trong lòng hắn có chút tuyệt vọng. Ma đạo sĩ nhìn thấy bệnh ngầm trong thân thể hắn, không thể hỗ trợ mới để Lex dẫn đến gặp Roy. Không nghĩ tới dường như Roy có thể nhìn thấu hết thảy, hơn nữa có thể cự tuyệt bất kỳ hấp dẫn nào.
Nguyên lai trên thế giới này thật sự có thứ không thể giao dịch.
Theo ngay từ đầu chính mình đã luôn phạm sai lầm. Giấu lão sư chế tạo Ma huyền dược phẩm, giao dịch cùng đạo tặc, nhận hối lộ của Tử tước, giết chết con của Bá tước Jo Alíonso. Lão sư một mực khoan dung, lại xoay người chạy thoát.
Cái giá ngươi phải trả sẽ vượt qua những gì ngươi đạt được! Sarin rốt cục hiểu được hàm nghĩa trong những lời này. Rất nhiều chuyện đã không thể cứu vãn lại được. Mình là ích kỷ như vậy, chưa từng nghĩ vì người khác. Quê nhà của Tieta có thể chống chọi qua mùa đông này không? Chính mình nghĩ tới rất nhiều lần, lại không có một lần thật sự trợ giúp.
Vậy thì chết đi. Chết đi cũng tốt, Tieta sẽ không cần phải theo hắn lo lắng hãi hùng. Chỉ là, vẫn thật xin lỗi lão sư.
Sarin chảy nước mắt đi hướng ngoài cửa, không phải vì sợ hãi tử vong mà là xem thấu sự yếu đuối.
Trước cửa là bình phong hắc ám, Sarin cất bước muốn xuyên qua, một chân bước vào lại đi vào một không gian không có phương hướng. Không gian này không có ánh sáng, là hắc ám dày đặc đến tận cùng.
- Đại sư!
Lex thấy Sarin đột nhiên khựng ở đó vẫn không nhúc nhích, biết là trúng ma pháp của Roy.
- Ta không thích hắn.
Roy mỉm cười nói, cặp mắt màu xanh biếc của hắn không còn lạnh băng.
- Mỗi người đều sẽ phạm sai lầm, con đã đi điều tra quá khứ của hắn...
- Hắn rất trọng yếu?
Roy dùng tâm tính hiếu kỳ của một Ma pháp sư chờ đợi câu trả lời của Lex.
Lex nhìn thoáng qua ma pháp trận Sarin vẽ ra trên bàn đá nói:
- Sợ rằng thật sự rất trọng yếu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT