Kỳ thật nữ chủ quản cũng biết Tiêu Hoằng còn muốn gì, tuy rằng Tiêu Hoằng chưa nói, nhưng nàng có thể cảm nhận được, lúc này Tiêu Hoằng cùng chú ý tới hiệu quả của 2 viên phi đạn đường dài kia. Đáng tiếc, Cao Tương Chân Nghĩa Quốc phong tỏa tin tức không gian quá chặt chẽ, căn bản không thể thu được một chút tin tức từ bên ngoài hệ hằng tinh.
Cho nên, chủ quản chỉ có thể khẽ lắc đầu.
Tiêu Hoằng thấy chủ quản lắc đầu, chỉ khẽ gật đầu, sau đó đưa trả lại tình báo vào tay chủ quản, nói:
- Đưa tình báo thông báo cho toàn quân, đưa cho vương điện. Nhưng mà, cô đừng để bọn nhỏ biết tin tức này.
- Ta đã rõ.
Chủ quản nhìn Tiêu Hoằng thật sâu, trong ánh mắt lấp lánh kiên cường, xoay người đi ra.
Rời căn cứ hải quân, trở về thành Phí cổ, nơi này vẫn một mảnh an lành, những đứa nhỏ đang chơi đùa ở khu trò chơi, trượt thang, đu dây, những khuôn mặt nhỏ tươi cười rạng rỡ, tiếng cười khúc khích vang lên không ngớt.
Những người lớn ngồi trên ghế dài, hy vọng nhìn đứa nhỏ của mình, cũng mỉm cười nhàn nhạt. Bọn họ còn không biết, vùng đất an lành của bọn họ sắp xảy ra chuyện gì.
Tiêu Hoằng đứng ở ngoài lan can khu trò chơi, lẳng lặng quên đi một lúc, mới trùm mũ áo khoác đen, một mình lặng lẽ bước đi...
Ở trong vương điện, Lạc Lý Tư ngồi trên vương tọa, nhìn tin tức chủ quản phát tới, trên khuôn mặt già nua, biểu hiện coi như bình tĩnh, chỉ là đôi mắt hơi đục ngầu, xuất hiện một tia tuyệt vọng.
Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc mạnh mẽ cỡ nào, trong lòng Lạc Lý Tư hiểu rõ. Chỉ riêng quốc, Thiên Tế Tinh lớn bằng bàn tay đã kém xa vạn lần, dân cư, binh lực càng kém xa vạn dặm.
Trận này làm sao mà đánh? Là chuyện gì sắp nghênh đón Thiên Tế Tinh? Không cần nói.
Các thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn bên dưới, càng là một mảnh im lặng.
❤T
ruyện Của Tui . net
Bên trong Đại Vệ Vương Thính, một mảnh tĩnh mịch.
Bọn họ đều từng trải trăm trận chiến, hết sức rõ ràng, thực lực chênh lệch như vậy, muốn chiến thắng Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc? Trừ khi có kỳ tích xuất hiện, nhưng mà kỳ tích thật sự dễ có như thế hay sao?
Thể liên hiệp Á Bình Ninh, lãnh thổ khổng lồ, nằm giữa thể liên hiệp Tân Bắc Ba và Á Tế Á. Trong đó khu vực lớn nhất đều mới khai phá ngàn năm qua, địa vực rộng lớn, tài nguyên phong phú, 30% hành tinh đều giàu có phọng phú tài nguyên, số lượng hành tinh sống nhiều hơn bất cứ thể liên hiệp nào.
Mà trình độ phồn hoa nơi này, cũng là cao nhất tất cả thể liên hiệp.
Quận quốc Gia Tây Tinh, Á Bình Ninh, là một trong 64 tinh quận quốc, cũng là tinh quận quốc phồn hoa nhất thể liên hiệp Á Bình Ninh. Tông bộ xí nghiệp Thiên Sứ, tổng bộ ngân hàng liên hợp Á Bình Ninh, đều ở trong này.
Có thể coi như trung tâm kinh tế và khoa học kỹ thuật quốc gia.
Trên Tây Đốn Tinh thuộc Gia Tây Tinh quận quốc, đây là nơi Cách Lâm già nua đang làm việc. Bản thân Cách Lâm, chính là đại tổng quản thủ tịch ngân hàng liên hợp Á Bình Ninh, hay còn gọi là người sáng lập.
Ngân hàng liên hợp Á Bình Ninh chính là đầu sỏ cùng trưởng thành với thể liên hiệp Á Bình Ninh, cho tới nay trực tiếp nắm chặt mạch máu kinh tế Á Bình Ninh, dù là muốn giãy ra, cũng không có cách nào.
Lúc này, Cách Lâm đang ngồi ở trong văn phòng, trên khuôn mặt già nua lóe lên tinh mình không thôi. Trên người mặc áo ngắn rộng màu trắng, chân đeo giày vải mộc mạc, loại mười mấy đồng tiền một đôi, nhìn không có chút khác biệt với lão già đi ngoài đường.
Trong văn phòng cũng rất mộc mạc, không có vật dụng nào xa hoa.
Ở trước mặt lão, trên sô-pha gỗ, băng ghế nhỏ, là 7 người diện mạo khác nhau, có người mặc nghiêm chỉnh, có người mặc quần áo bình thường.
Nhưng tuyệt đối đừng dùng tướng mạo quần áo để đánh giá 7 người này, ngồi ở một bên sô-pha, mặc áo vét đen, đeo kính đậm, để tóc ngắn, hắn là Ái Lạc, ông chủ xí nghiệp Thiên Sứ.
Xí nghiệp Thiên Sứ là đầu sỏ quân hỏa đứng đầu thể liên hiệp Á Bình Ninh, hạng mục sản xuất chủ yếu là chiến hạm Ma Văn và các loại chiến đấu cơ Ma Văn cho Á Bình Ninh.
Ở đàng sau, mặc áo thường, lại là ông chủ công ty liên hợp vận chuyển liên hành tinh, nắm giữ 70% vận chuyển ở Á Bình Ninh, lực ảnh hưởng lớn khỏi cần nói.
Trong 7 người này, địa vị đều như thế, thực ra đây chỉ là một bộ phận mà thôi, đặc điểm chung của những người này, chính là có đôi mắt xanh lục, khỏi cần nói thêm nữa.
Bình thường những người này giống như cả đời không có qua lại, mỗi người đều làm chuyện riêng, không có va chạm, nhưng sau lưng lại giống như thế này, thường tụ tập gặp nhau.
Lãnh tụ tinh thần của bọn họ, chính là Cách Lâm già nua.
- Mới vừa rồi, bộ tin tức Á Bình Ninh vừa nhận được một phần tin tức, như vậy các thể liên hiệp khác cũng đã nhận được.
Cách Lâm thanh giọng, cuối cùng lên tiếng.
Đồng thời, trên màn hình trước mặt Cách Lâm, xuất hiện 20 ký tự mà Tiêu Hoằng phát ra trên kênh công cộng.
Nhìn thấy Thiên Tế Tinh, nhìn thấy Lạc Đan Luân, mọi người ở đây đều biến sắc. Đa số những người này đều lớn lên ở thể liên hiệp Á Bình Ninh, hoàn toàn là công dân hợp pháp của thể liên hiệp Á Bình Ninh, nhưng mỗi một người người Lạc Đan Luân nơi này đều chưa từng coi thể liên hiệp Á Bình Ninh là tổ quốc của mình. Tổ quốc của bọn họ ở Ma Duệ Tinh, nơi đó là quốc đô linh hồn của bọn họ, là tổ quốc chân chính của họ.
Chúng ta phải nghĩ cách, giúp Thiên Tế Tinh.
Ái Lạc khẽ nói.
Ảnh mắt những người này cùng thay đổi, bọn họ biết rõ “đang cần trợ giúp” là đại biểu cái gì, Thiên Tế Tinh đã chìm trong nguy cơ.
Tiêu Hoằng kia là ai?
Ông chủ Cửa hàng Ma Văn Thượng Võ hỏi.
- Hy vọng cuối cùng của người Lạc Đan Luân.
Cách Lâm nghiêm mặt, nói cho 7 người trước mặt.
- Chỉ là không biết, tín hiệu này là thật hay giả, có phải thật sự phát ra từ Thiên Tế Tinh hay không, điều này còn chưa biết được.
Trong phòng, lại có người nói.
Đây quả là vấn đề, tạm thời không thể công nhận tín hiệu là thật giả.
Nhưng ngay lúc này, Vưu Kim vội vả đi đến, nhấc tay chào mọi người, sau đó đi tới gần cạnh Cách Lâm, nhỏ giọng thì thầm.
Chân mày trắng toát của Cách Lâm chợt nhướng lên, liền nhìn Vưu Kim:
- Ngươi nói là thật.
- Tuyệt đối chính xác. Vưu Kim nghiêm túc đáp.
- Gọi cho đứa nhỏ kia đi.
Cách Lâm lập tức hạ lệnh.
Một lát sau, trên màn hình Ma Văn xuất hiện khuôn mặt lo lắng của Bác Sơn.
Ngài chính là Cách Lâm?
Nhìn hình ảnh Cách Lâm xuất hiện, Bác Sơn lo lắng lên tiếng hỏi.
Đúng vậy, ta muốn biết, ngươi làm sao nhận được tín hiệu của Tiêu Hoằng phát tới?
Cách Lâm nghiêm túc hỏi.
Trực tiếp gửi đi hệ thống tin tức cơ mật tối cao ở Tập đoàn Thợ Săn, có thể xác định 100% là do Tiêu Hoằng phát ra.
Bác Sơn nói xong, trực tiếp đưa tư liệu hệ thống cơ mật tối cao cho Cách Lâm xem.
Cách Lâm là loại người nào? Đối với một cái tập đoàn không gian siêu cấp có thể đứng vững chân, hệ thống tin tức cơ mật trung tâm càng có ý nghĩa gì, có thể trực tiếp truyền tin tức vào đó, chỉ có thành viên trung tâm siêu cấp tập đoàn này.
Hơn nữa tin tức này, cũng giống y như tin tức họ bắt được ở kênh cấp cứu.
- Bây giờ, 4 hạm đội liên hợp Gia Đô Đế Quốc đã chờ xuất phát, đang nói chuyện với thể liên hiệp Bắc Áo, hy vọng có thể đi qua, nhưng tiến triển không thuận lợi, mong rằng ngài Cách Lâm có thể hỗ trợ.
Bác Sơn gần như muốn khóc ra.
- Không cần gấp, giao cho ta.
Cách Lâm an ủi Bác Sơn một tiếng, tắt liên lạc, liền đứng dậy nói với Vưu Kim:
- Vưu Kim, lập tức giúp ta hẹn gặp tổng thống Khẳng Ni Tư, chuẩn bị chuyên hạm Ma Văn của ta.
Vưu Kim cúi đầu với Cách Lâm, lập tức gọi đi văn phòng đứng đầu thể liên hiệp Á Bình Ninh - Tự Do Điện, đây là nơi làm việc của tổng thống thể liên hiệp Á Bình Ninh.
Nhưng mà Vưu Kim nói chuyện với bí thư trưởng Tự Do Điện, sắc mặt liền trở nên khó coi, báo cáo với Cách Lâm:
- Đại nhân, bí thư trưởng Tự Do Điện nói với ta, muốn gặp mặt tổng thống phải được thẩm định hẹn rước, sắp xếp chúng ta về 1 tuần sau!
- Khốn kiếp!
Vưu Kim vừa nói xong, khuôn mặt già nua của Cách Lâm đột nhiên hiện lên một tia tàn bạo:
- Ta đường đường là Cách Lâm, gặp mặt tổng thống hắn, chẳng lẽ còn phải xếp hàng hẹn trước hay sao?
Nghe Cách Lâm quát lên, mọi người ở đây không khỏi run lên, văn phòng lặng ngắt, bọn họ ít khi thấy Cách Lâm kích động như thế.
Điều này cũng khó trách, Thiên Tế Tinh là Thánh địa cuối cùng của Lạc Đan Luân, không thể có chuyện được, nếu không tộc người Lạc Đan Luân sẽ rơi xuống thành lưu dân không gian, không còn huy hoàng ngày xưa nữa.
Sau đó Cách Lâm cũng không nói gì, cầm gậy gỗ, được Vưu Kim nâng đỡ vội vã rời văn phòng, thẳng tới chuyên hạm Ma Văn của mình.
Những người khác cũng đứng lên, cung kính tiễn đưa.
Tự Do Điện ở đặc khu liên bang Ni Á, trên một hành tinh nhỏ rất bình thường, nơi này không có kiến trúc xa hoa, không có ngựa xe như nước, chỉ có một quần tòa nhà màu vàng nhạt xây dựng trong rừng cây. Mỗi một tòa nhà vuông vắn, cây cối dầy đặc xanh mát, xung quanh là những con đường rộng rải.
Nơi này cũng không quá xa Gia Tây Tinh quận quốc chỗ Cách Lâm, nửa ngày là đến, rất gần.
Đến buổi chiều, tổng thống Khẳng Ni Tư đang ở trong văn phòng sang trọng, gặp mặt Bạch Lý Văn, ông chủ đại tập đoàn liên hành tinh Bắc Tháp.
Khẳng Ni Tư chỉ khoảng 40 tuổi, nhưng sắc mặt lại rất già nua tiều tụy, thân là tổng thống Á Bình Ninh, cơ bản là nghề nghiệp mệt mỏi nhất Vũ trụ Thái Qua, gánh vác áp lực lớn chưa từng có.
Bạch Lý Văn là người địa phương ở Á Bình Ninh, cũng là đại biểu chủng tộc chủ lưu Á Bình Ninh, còn là ông chủ tập đoàn liên hành tinh hạng nhất ở thể liên hiệp Á Bình Ninh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT