Bản thân Áo Thác vô cùng hiểu biết về Tiêu Hoằng, hắn biết rõ tính cách của Tiêu Hoằng, sẽ không tùy tiện cầu người, chuyện có thể làm cho Tiêu Hoằng phải há miệng cầu người, tuyệt đối là tai vạ đến nơi rồi.

Tin tức này ngươi làm thế nào thu được?

Áo Thác mặt đầy vẻ nghiêm túc hỏi.

Trực tiếp tiến vào hệ thống xử lý tin tức trung tâm của Tập đoàn Thợ Săn, trừ Tiêu lão đại, không ai có năng lực làm được!

Bác Sơn nhìn vào mắt Áo Thác, nói từng chữ từng câu một, hàm nghĩa trong đó đã không cần nói cũng biết.

Lại nhìn Áo Thác, cũng không hề nói thêm cái gì, trực tiếp đứng lên, cầm lấy cái mù rơm, sau đó nói với gã hộ vệ bên cạnh:

Phân phó xuống, ngày nghỉ ngơi của ta chấm dứt!

Nói xong, Áo Thác đi thẳng vào giữa phòng, đổi mới quân trang Hồng y Chủ soái của mình, sau đó trực tiếp mang theo Bác Sơn đi ra ngoài.

Bác Sơn đối với Tiêu Hoằng tràn ngập tình ý, Áo Thác làm sao không phải? Áo Thác có thể có ngày hôm nay, không phải toàn bộ là Tiêu Hoằng ban tặng cho sao?

Ngay lúc Áo Thác mang theo Bác Sơn leo lên Ma Văn vận binh hạm chuyên dụng của mình, Áo Thác liền trực tiếp phân phó cho Ma Văn hạm dùng tốc độ cao nhất tiến vào vương điện của Gia Đô Đế Quốc.

Mười hai tiếng sau.

[ truyen cua tui Ⅱ Net ]

Lại nhìn bên trong vương điện của Gia Đô Đế Quốc, hơn 500 người lúc trước là Đoàn tinh anh Thợ Săn đã toàn bộ ở đây, những người này thuần một sắc đều là Tướng quân của Gia Đô Đế Quốc, người kí tên đầu tiên trong văn kiện chính là Áo Thác, tiếp theo là Tác Phổ, Liệt Nông cùng với Bác Sơn, toàn bộ đứng ở bên trong vương điện to lớn.

Khang Du ngồi ở trên vương tọa, cứ như vậy biểu tình nghiêm túc nhìn Ma Văn tin tức ở trước mặt.

Bản thân Khang Du rất rõ ràng, Tiêu Hoằng đối với những người này rốt cuộc có ý nghĩa gì. Giờ khắc này, Khang Du cũng đột nhiên phát hiện, lúc trước hắn hướng tới Tiêu Hoằng muốn có những người này, Tiêu Hoằng vì cái gì lại sảng khoái chuyển giao như vậy.

Cùng với nói Tiêu Hoằng chuyển giao những người này cho Gia Đô Đế Quốc, còn không bằng nói Tiêu Hoằng dựa vào những người này, hoàn toàn triệt để nắm giữ một nửa quyền lực quân sự ở Gia Đô Đế Quốc.,

Quyền lực quân sự, trải qua nhiều năm phát triển như vậy, dường như đã không thể lật đổ được, thậm chí ở Thánh Đàn, Hắc Trạch Sâm đã chết, quyền lực của Tát Già chỉ dưới A Di La này cũng không bằng. Tiêu Hoằng chôn một hạt giống ở Gia Đô liên hợp thể, quá lớn.

Làm vua của một nước, Khang Du phi thường rõ ràng, Tiêu Hoằng liên lụy thật sự quá lớn. Xuất binh gấp rút tiếp viện Tiêu Hoằng, không thể nghi ngờ sẽ hoàn toàn triệt để làm cho Gia Đô liên hợp thể và Xích Nghĩa liên hợp thể, bản thân hai cái liên hợp thể không hề có quan hệ này, hoàn toàn bị cuốn vào vùng lầy chiến tranh.

Phục Thản Đế Quốc như trước vẫn ghi hận trong lòng đối với Tiêu Hoằng. Nói đúng ra, Gia Đô liên hợp thể cũng không nhất trí đối với thái độ của Tiêu Hoằng.

Nhưng hiện tại trước mặt 500 quan lớn quân sự chờ lệnh, Khang Du gần như không thể cự tuyệt.

Đi cứu viện Tiêu Hoằng có thể được, nhưng cứu viện Tiêu Hoằng cần xuyên qua khắp lãnh thổ quốc gia Bắc Áo liên hợp thể, chúng ta cần phải thương nghị với các nước của Bắc Áo liên hợp thể mới được!

Khang Du đưa ra câu trả lời thuyết phục rất thành khẩn. Đây cũng là một vấn đề thực tế nhất trước mắt.

Nói thật ra bản thân Khang Du cũng không muốn gây ra một trận chiến, không nói đến tiêu hao, mà cần phải vượt qua Bắc Áo liên hợp thể khổng lồ, phương diện trao đổi ngoại vụ thật sự quá mức phiền toái.

Hơn nữa người của Bắc Áo liên hợp thể trời sanh tính đa nghi, không dễ kết giao lắm.

- Tại hạ nguyện ý đích thân đi Bắc Áo liên hợp thể tiến hành kết nối, du thuyết!

Áo Thác chủ động nhận lệnh. Chuyện cho tới bây giờ, Áo Thác phải bằng bất cứ giá nào, thành viên của Đoàn tinh anh Thợ Săn trước kia cũng đã xem như hoàn toàn bằng bất cứ giá nào.

Đối với chuyện này, Khang Du không có tiến hành ngăn cản. Chuyện tới nước này chỉ có thể giao toàn quyền cho Áo Thác làm, hiển nhiên không còn gì tốt hơn. Nếu làm tốt thì việc đó coi như kiên trì đến cùng, làm không xong cũng không ai oán hận.

- Áo Thác chủ soái tự mình đi, phải cẩn thận một chút, ta ủng hộ ngài, cũng nguyện ý ra tay trợ giúp Tiêu Hoằng!

Khang Du nói tiếp, bất kể có phải nói thật lòng hay không, thái độ cũng rất sáng tỏ.

- Đa tạ bệ hạ!

Áo Thác đáp lại một câu, liền mang theo Bác Sơn đi ra ngoài, sau đó phân phó cho hạm đội thứ 5 cùng đi với mình tới Bắc Áo liên hợp thể, tiến hành thương nghị với Liên bang Bắc Áo.

Giờ này khắc này, có thể nói Bác Sơn cùng với mỗi người đều là lòng nóng như lửa đốt.

Bọn họ rất rõ ràng, thời gian không chờ người.

Toàn bộ Bắc Áo liên hợp thể, nước trung tâm chính là Liên bang Bắc Áo. Ngoài ra, còn có bốn quốc gia lớn ở vùng trung du, tỷ như Liên bang Thánh Long... Cộng thêm một số công quốc nhỏ cùng chung tạo thành lực lượng chủ yếu của Bắc Áo liên hợp thể.

Mà nhân vật cao cấp nhất của Bắc Áo liên hợp thể chính là Tư Vạn một trong sáu đại Ngự Không, có được thực lực Ngự Không cấp ba.

Ước chừng trải qua ba ngày ba đêm đi đường, Áo Thác mang theo Bác Sơn liền phong trần mệt mỏi trực tiếp chạy tới Liên bang Bắc Áo, viếng thăm có thể nói vô cùng đột ngột, phía trước không có bất kỳ chuẩn bị gì.

Từ thực lực, quân lực của một nước mà nói, Bắc Áo liên hợp thể so với Gia Đô liên hợp thể thấp hơn một cấp bậc. Nói đúng ra, Bắc Áo liên hợp thể đơn thuần từ thực lực quân sự mà nói, là yếu nhất trong sáu đại Liên hợp thể. Làm vua của một nước, Khang Du phi thường rõ ràng, Tiêu Hoằng liên lụy thật sự quá lớn. Xuất binh gấp rút tiếp viện Tiêu Hoằng, không thể nghi ngờ sẽ hoàn toàn triệt để làm cho Gia Đô liên hợp thể và Xích Nghĩa liên hợp thể, bản thân hai cái liên hợp thể không hề có quan hệ này, hoàn toàn bị cuốn vào vùng lầy chiến tranh.

Phục Thản Đế Quốc như trước vẫn ghi hận trong lòng đối với Tiêu Hoằng. Nói đúng ra, Gia Đô liên hợp thể cũng không nhất trí đối với thái độ của Tiêu Hoằng.

Nhưng hiện tại trước mặt 500 quan lớn quân sự chờ lệnh, Khang Du gần như không thể cự tuyệt.

Đi cứu viện Tiêu Hoằng có thể được, nhưng cứu viện Tiêu Hoằng cần xuyên qua khắp lãnh thổ quốc gia Bắc Áo liên hợp thể, chúng ta cần phải thương nghị với các nước của Bắc Áo liên hợp thể mới được!

Cùng lúc đó, Khang Du cũng truyền tống chi tiết tin tức của Tiêu Hoằng cho Thánh Đàn.

Chính là phản ứng cũng không có mạnh mẽ như Áo Thác vậy, hủy bỏ nghỉ ngơi, đồng thời mấy ngày liền bôn ba, mà là đơn giản nói mấy câu: Chấp thuận cho cứu viện, khi tất yếu có thể ra mặt.

Tin tức như vậy dường như cũng tỏ rõ, Thánh Đàn cũng không có hoàn toàn vứt bỏ Tiêu Hoằng! Kỳ thật không có người nào phát hiện, A Di La tự mình hạ lệnh xóa sạch hết thảy tin tức tư liệu của Tiêu Hoằng ở Gia Đô liên hợp thể, nhìn như vô tình, kỳ thực là giúp Tiêu Hoằng một cái đại ân! Kể từ đó, có thể nhìn ra được, bất kể là Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, hoặc là toàn bộ Xích Nghĩa liên hợp thể đều không thể truy tung được quá khứ của Tiêu Hoằng. Nói cách khác Liên bang An Ni Á và Tập đoàn Thợ Săn có thể tránh khỏi tai nạn và rắc rối, giúp cho Tiêu Hoằng bảo toàn được của cải gian khổ kiếm được, không đến mức bị Xích Nghĩa liên hợp thể ở trong bóng tối phá rối.

Mà Tiêu Hoằng ở Ma Duệ Tinh, bởi vì tin tức toàn diện phong tỏa, rốt cuộc Tiêu Hoằng có nói cái gì với Áo Thác và Bác Sơn, cũng hoàn toàn không ai biết gì cả.

Giờ phút này Tiêu Hoằng, như trước là vẻ mặt nghiêm trọng, Cao Tương Chân Nghĩa Quốc ở trước mặt Thiên Tế Tinh đã trở thành vật bài trí, nhưng Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc còn chưa tới, điều này nói lên cái gì?

Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc kéo dài càng lâu thì chứng tỏ chuẩn bị càng thêm đầy đủ! Điều này với Tiêu Hoằng mà nói đương nhiên không phải là một tin tức tốt.

Tiêu Hoằng ở trong nhà của Cáp Thụy Sâm, đang khoanh chân ngồi trên trường kỷ, như trước là sử dụng Ma Văn tu luyện Ngự Nhiên, tiến hành khắc khổ tu luyện, gần như mỗi ngày đều phải làm cho Ngự lực hoàn toàn tiêu hao sạch, để bảo đảm tốc độ nhanh nhất tăng lên tới trình độ Đại Ngự Sư cấp bốn.

Hiện giờ Ngự lực trong cơ thể Tiêu Hoằng đã đạt tới 27899 cổ, cách thành tựu Đại Ngự Sư cấp bốn đã đi qua một nửa đường, Tiêu Hoằng cần phải nắm bắt hết thảy thời gian tu luyện bất cứ lúc nào.

Trần thiết bên trong phòng gần như không có mảy may thay đổi, càng không có quá mức hỗn độn, tất cả các thứ đều để nguyên vị trí như khi Cáp Thụy Sâm còn sống, Tiêu Hoằng không nghĩ động tới, cũng không cần phải... Động tới.

Ngay lúc Tiêu Hoằng ngồi trên trường kỷ hết sức chuyên chú tu luyện, Ma Văn thông tin trên bàn trà bỗng nhiên truyền đến một hồi chấn động.

Đình chỉ khởi động Ma Văn tu luyện Ngự Nhiên, chậm rãi mở ra hai mắt, Tiêu Hoằng liền nhìn thấy thỉnh cầu gọi đúng là Phất Minh Qua.

- Phất Minh Qua! Có chuyện gì?

Tiếp nối liên lạc, Tiêu Hoằng lên tiếng hỏi.

- Lão đại! Trải qua cố gắng của Bá Vương Long số 4, chúng ta rốt cục đã lấy được liên lạc với khu Gia Tác!

Phất Minh Qua báo cáo với Tiêu Hoằng, trên mặt hơi mừng rỡ, nhưng mừng rỡ này chính là một chút xíu như vậy, mà Phất Minh Qua cũng biết ở khu Gia Tác nơi đó cũng là lãnh thổ của Lạc Đan Luân, bởi vì nơi đó cũng có một số lớn người Lạc Đan Luân sinh sống.

Nghe nói như thế, thần sắc Tiêu Hoằng vẫn bình thản như lúc ban đầu, không có chút biến hóa, dựa theo thực lực của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc hiện tại ở trên Ma Duệ Tinh, đả thông phong tỏa tin tức với khu Gia Tác, cũng không phải là việc khó gì lắm.

- Giúp ta tiếp nối liên lạc với Nhâm Thu!

Tiêu Hoằng trực tiếp nói với Phất Minh Qua.

- Rõ!

Phất Minh Qua đáp lại một tiếng, liền trực tiếp cắt liên lạc, ngay sau đó liền thấy dung mạo động lòng người của Nhâm Thu liền xuất hiện ở trên màn hình.

Chỉ có điều, khi Nhâm Thu nhìn thấy Tiêu Hoằng sắc mặt không khỏi hơi biến đổi, so với mấy năm trước lúc Tiêu Hoằng rời khu Gia Tác, Tiêu Hoằng có vẻ càng thêm thành thục, bên trong vẻ mặt tiều tụy như trước tràn ngập lạnh như băng. Có điều khác biệt chính là, hiện giờ trong vẻ lạnh như băng dường như còn tràn ngập một loại cảm giác áp bức, uy nghiêm và cao cao tại thượng.

- Tiêu Hoằng! Đã lâu không gặp, có nhớ ta hay không?

Hơi kinh ngạc một chút, Nhâm Thu vẫn là bày ra một bộ dáng thoải mái nói.

- Cô bình yên vô sự thế này là tốt lắm rồi! Hiện tại ta muốn biết, nơi đó cô thiếu thứ gì?

Tiêu Hoằng hoàn toàn không để ý tới lời nói cực kỳ khiêu khích của Nhâm Thu kia, lên tiếng nói thẳng.

Nhâm Thu nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Tiêu Hoằng, cũng phi thường thức thời chuyển vào chính đề nói:

- Có thể nói cái gì cũng không thiếu, cũng có thể nói cái gì đều thiếu!

- Hiểu rồi!

Tiêu Hoằng như trước mặt không đổi sắc nói! Hắn hiểu được ý của Nhâm Thu, đó chính là khu Gia Tác phát triển tương đối cân bằng, cái gì cũng không giàu có, nhưng cũng có thể giúp mọi người ở nơi đó miễn cưỡng sống qua được.

- Ta đã phái ra Ma Văn tàu ngầm Phong Sào số 1, không lâu sau, sẽ chuyển tới rất nhiều hợp kim Vi Mễ, lương thực cùng với 2 vạn cái Chiến Văn, cho vào bên trong khu trực thuộc của các ngươi, yêu cầu của ta chỉ có một, phải làm cho khu Gia Tác phòng thủ kiên cố!

Tiêu Hoằng nhẹ giọng nói với Nhâm Thu.

Tiếp theo sau, Tiêu Hoằng cũng không có nói quá nhiều chuyện phiếm với Nhâm Thu, nói một lần việc bố trí cho Nhâm Thu biết, rồi cắt liên lạc. Đồng thời phát ra lời kêu gọi Lôi Đặc, bảo hẳn lại đây một chuyển. Mục đích chủ yếu chính là tiến hành tăng cường quân bị o Lý Hải Quận, vốn Lý Hải Quận là mười lăm sư đoàn làm cấp một bộ đội tác chiến, Tiêu Hoằng muốn phải thành lập là bộ đội dự bị cấp hai.

Nguyên nhân cải tiến quân đội như vậy, thường thường chính là ứng đối đại chiến, ứng đối đối với Tiêu Hoằng mà nói là khiêu chiến lớn nhất xưa nay chưa từng có: Dùng lực của Thiên Tế Tinh chống cự lại con quái vật lớn Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play