10 ngày, thoáng cái là qua!

Bên trong thần điện Áo Cách Tư. Tàu vận chuyển Từ Ái xa hoa của Cao Triết Cơ đã neo đậu ở gián giáo trước thần điện Áo Cách Tư, có 2 chiếc tàu Từ Ái, giống y như đúc, mặc kệ là bề ngoài hay bố trí bên trong, mỗi chiếc đều được trang bị xa hoa, giá trị chế tạo gấp 20 lần hạm vận chuyển Ma Văn bình thường.

Bởi vì Cao Triết Cơ rất thích một loại gỗ hải lê đắt giá, cho nên trong mỗi chiếc tàu Từ Ái có thể thấy được gỗ hải lê mầu vàng khắp nơi, mà loại gỗ hải lê này rất quý giá, một khối nhỏ cỡ nắm tay có giá mấy kim tệ.

Trang trí đầy cả một chiếc tàu Từ Ái, cần bao nhiêu bao nhiêu kim tệ? Không đếm nổi.

Một chiếc hạm vận chuyển Ma Văn như vậy, còn muốn xa hoa gấp mấy lần siêu cấp thương nhân Vưu Kim ở Á Bình Minh.

Lúc này, Cao Triết Cơ đang ngồi ở văn phòng, trước mặt hắn là Cao Long Văn, Cao Long Đình, Dịch Phong Mạch cùng 10 vị cấp quan trọng Cao Tương Chân Nghĩa Quốc.

Văn phòng hiện giờ lặng ngắt như tờ, mọi người hơi cúi đầu, lẳng lặng chờ đợi những lời dặn dò của Cao Triết Cơ sau khi đi. Trong đó điều mà mọi người để ý nhất, đó là sau khi Cao Triết Cơ tạm rời đi, sẽ do ai tạm thay quản lý Cao Tương Chân Nghĩa Quốc.

- Trong 1 tháng ta không có mặt...

Qua hồi lâu, Cao Triết Cơ mới ngẩng đầu, kéo giọng thật dài.

Cao Long Văn cùng Cao Long Đình đều cúi đầu, lỗ tai lại dựng thẳng, tim như ngừng đập. Lời nói tiếp theo của Cao Triết Cơ, chính là nói rõ ai có địa vị cao hơn trong lòng Cao Triết Cơ.

- Cao Long Văn, ngươi tạm thời phụ trách quản lý mọi chuyện Cao Tương Chân Nghĩa Quốc.

Cao Triết Cơ cẩn thận suy xét một lúc, cuối cùng đưa ra quyết định.

Cao Long Văn nghe được Cao Triết Cơ nói như thế, trong lòng không khỏi mừng rỡ, rõ ràng hắn tích cực làm việc những ngày qua, cuối cùng cứu văn được địa vị của mình trong lòng Cao Triết Cơ.

Còn Cao Long Đình thì ngẩng đầu liếc cha mình, không khỏi híp mắt lại.

- Về phần nhân viên đi theo, Dịch Phong Mạch, hộ vệ tổng quản Lý Giai Việt... Đi theo cùng ta, đây là danh sách.

Cao Triết Cơ nói xong, đưa danh sách cho Dịch Phong Mạch.

- Khụ khụ.

Bỗng nhiên Dịch Phong Mạch ho khẽ, làm ra vẻ suy yếu, nói:

- Thưa Thần phụ đại nhân, gần đây thân thể tại hạ không khoẻ, trong cơ thể có chút xuất huyết bên trong, Dược sư nói ta phải tập trung tĩnh dưỡng, thân thể thật là suy yếu. Mong Thần phụ có thể cho phép ta tĩnh dưỡng mấy ngày, đợi thân thể khôi phục rồi đi cùng Thần phụ, chẳng biết có được không?

- Ồ?

Cao Triết Cơ nghe vậy, không khỏi nhìn sang Dịch Phong Mạch, thần sắc có vẻ thân thiết. Không cần nói cũng biết địa vị của Dịch Phong Mạch và Hoắc Nhiên ở Cao Tương Chân Nghĩa Quốc.

- Nếu thân thể Dịch Phong Mạch không khoẻ, vậy cứ tạm tĩnh dưỡng ở thần điện Áo Cách Tư đi. Vậy cũng tốt, Dịch Phong Mạch có thể giúp Cao Long Văn quản lý công việc Cao Tương Chân Nghĩa Quốc.

Cao Triết Cơ nhìn Dịch Phong Mạch thật sâu, trong ánh mắt thâm thúy luôn có gì đó mà người ta không nhìn rõ.

- Cảm tạ Thần phụ quan tâm.

Dịch Phong Mạch cúi đầu thật sâu.

Còn Cao Long Văn nghe vậy, trong lòng không ngừng khó chịu. Khỏi nói cũng biết Dịch Phong Mạch là người của ai, để Dịch Phong Mạch theo dõi hắn lần này, rõ ràng là một loại uy hiếp, hạn chế hắn, làm hắn không thể vung tay vung chân, khiến cho mình tăng mạnh uy thế trong thời gian Cao Triết Cơ không có mặt.

- Nếu không có chuyện gì khác, vậy xuất phát đi.

Cao Triết Cơ nói xong, liền đứng dậy đi ra ngoài. Tổng quản Lý Giai Việt theo sát phía sau. Lý Giai Việt gần như là cận vệ của Cao Triết Cơ, thực lực Đại Ngự Sư cấp bốn, dưới tay nắm giữ 5000 quân thủ vệ thần điện, toàn quyền phụ trách bảo hộ an toàn của Cao Triết Cơ.

Mà 5000 người này, chưa nói là mạnh nhất, nhưng tuyệt đối trung thành với Cao Triết Cơ.

Cao Triết Cơ nhanh chóng đi lên tàu Từ Ái, hạ lệnh có thể xuất phát.

Ở Hồng Tâm Châu, dưới chỉ huy của Diệp Lập Ba, đã làm sẵn rất nhiều phòng bị, về phần dân chúng thì đang khua chiêng gõ trống, chiêng trống ầm trời. Nơi Cao Triết Cơ đi qua càng là màu cờ tung bay, mỗi người đều hăng như cắt tiết, hưng phấn đến bệnh hoạn.

Phố lớn ngõ nhỏ, những căn nhà cỏ đổ nát, lại treo đầy cờ hoa rực rỡ, trên tuyến đường Cao Triết Cơ đi qua, những phòng ốc đổ nát quá mức trên đường đã bị những công trình mới hay là tường cao che chắn.

Những con đường sớm xác đỉnh cho Cao Triết Cơ đi qua, đều được sửa chữa lớn một phen, thậm chí những bãi mạ ven đường cung được di dời trông mới tươi tốt hơn. Đang là mùa xuân, không có Ma Văn thúc đẩy, mầm non cũng không quá thắt lưng.

Ngoài ra, còn đủ mọi diễn xuất văn nghệ, khách sạn Cao Triết Cơ ngủ lại đã được đổi mới hoàn toàn. Cao Triết Cơ tuần tra một lần, tiêu hao kim ngạch không thua gì một lần phát động chiến tranh. Không chỉ Hồng Tâm Châu, Hàn Kính Cao - Châu trưởng Kính Hiến Châu cùng đang chuẩn bị đủ thứ, ngoài việc bảo đảm an toàn ra, trong vòng 10 ngày này, những nơi Cao Triết Cơ đi qua đều được xây dựng rầm rộ, có chỗ chưa xây xong, dứt khoát xây ra công trình chỉ có mặt tường ngoài. Đi qua con phố nhìn như rất đẹp, chẳng qua nhìn từ sau, “công trình” này chỉ có 1m, phía sau những công trình này là một loạt xóm nghèo, bình dân Cao Tương quần áo lam lũ, ánh mắt dại ra nhìn những cảnh tượng này.

Thậm chí có người còn không hiểu mục đích làm vậy là gì, còn những người để Cao Triết Cơ nhìn thấy, sẽ được phát quần áo mới lâm thời, dốc sức bồi dưỡng ra bộ dáng siêu cường quốc, đắm chìm trong thế giới ảo tưởng của mình.

Khi Cao Triết Cơ đang chuẩn bị tuần tra Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, bên trong căn cứ hải quân Thiên Tế Tinh, mọi chuyện đang lặng lẽ chuẩn bị.

Lúc này Tiêu Hoằng đang quan sát bến tàu số 7, từ cửa sổ, Tiêu Hoằng nhìn tàu Bá Vương Long trên giàn giáo chế tạo khổng lồ, dài gần 600m, đã được chế tạo xong, điều chỉnh hoàn tất.

Một cái cánh tay máy Ma Văn cực lớn đang vận chuyển những thùng phi đạn Ma Văn vào trong kho đạn, toàn bộ kho đạn đều dùng kết cấu tự động, tiết kiệm sức.

Nhân viên phân phối tàu ngầm lên tới 1000 người, đa số đều là nhân viên khống chế bắn phi đạn.

- Quận trưởng, sau 2 tiếng nữa, tàu Bá Vương Long có thể sẵn sàng lên đường.

Phất Minh Qua đứng cạnh Tiêu Hoằng hỏi giàn chế tạo, sau đó báo cáo với Tiêu Hoằng.

Tiêu Hoằng hai tay ôm ngực, trầm ngâm một lúc, hỏi:

- Bây giờ bên Cao Triết Cơ thế nào?

- Máy thu tín hiệu của chúng ta tạm thời còn không thể lặng lẽ vươn ra nơi xa như thế, cho nên tạm thời không rõ. Chỉ là theo tin tức rải rác ở Kính Hiên Châu, dường như Cao Triết Cơ đã xuất phát.

Phất Minh Qua trả lời.

Nghe tin tức này, Tiêu Hoằng không có vẻ khác thường, càng không vội vàng, bởi vì theo phân tích tình báo lúc trước, Cao Triết Cơ phải ở Hông Tâm Châu trong vòng 1 tuần.

Cho dù tốc độ tàu Bá Vương Long rất chậm, 1 ngày 1 đêm cũng đủ đến Kính Hiến Châu, cho nên Tiêu Hoằng còn có thời gian.

- Nhớ kỹ, trong thời gian này theo dõi chặt chẽ mỗi một hành động của Cao Triết Cơ, lúc hắn đi vào Kính Hiến Châu, là thời điểm chúng ta xuất phát. Nhớ kỹ, trước khi hoàn thành nhiệm vụ, vẫn phải giữ bí mật nghiêm khắc.

Tiêu Hoằng dặn dò xong, liền rời bến tàu.

Quay trở về thành Phí cổ, đi vào căn cứ quân sự Phí cổ số 2, Tiêu Hoằng nhìn Phất Lạc đang tự mình huấn luyện 5000 binh lính Lý Hải được sàng lọc ra, bọn họ được đặt tên lâm thời là quân đoàn Hoa Nhị. Một cái tên rất êm tai, nhưng nhiệm vụ mà bọn họ sắp chấp hành lại không tốt đẹp như thế, cấp bậc Ngự lực mỗi binh lính đều là Ngự sư trở lên.

Hơn nữa cho tới bây giờ bọn họ còn không biết mình sắp chấp hành nhiệm vụ nào, chỉ là huấn luyện lập đi lập lại gắn Ma Văn quấy nhiễu không gian, ẩn núp, đột nhiên tập kích, săn giết, sau đó xử lý thi thể.

Cơ bản suốt 10 ngày qua, quân đoàn Hoa Nhị bị lặp lại huấn luyện như thế, khá là buồn tẻ.

Thấy Tiêu Hoằng đi vào căn cứ quân sự Phí cổ số 2 mới xây dựng, Phất Lạc đi tới nhỏ giọng nói:

- Sao rồi?

- Tạm thời không cần nóng lòng, dựa theo kế hoạch, phải đảm bảo tuyệt đối không có sơ sót.

Tiêu Hoằng mặt không đổi sắc nói nhỏ.

Tiếp theo, Tiêu Hoằng lại dặn dò Phất Lạc mấy câu, liền quay về văn phòng, để người ta thấy vẫn như thường lệ, xử lý xong công việc, liền vào phòng ngủ, đóng cửa khoanh chân ngồi trên giường, dùng Ma Văn tu luyện Ngự Nhiên tiến hành tu luyện như thông lệ.

Trải qua thời gian dài tu luyện, Ngự lực của Tiêu Hoằng đã lên tới 25. 511 cổ. Tuy rằng Đại Ngự Sư cấp bốn là con đường rất xa, nhưng chỉ cần Tiêu Hoằng có rảnh, sẽ tiến hành tu luyện không ngừng nghỉ, cùng với huấn luyện bản thân. Loại huấn luyện này không chỉ là thân thể, còn có tu dưỡng bản thân, đọc đủ loại sách.

Trong lúc Tiêu Hoằng đang tu luyện khắc khổ, Cao Triết Cơ ngồi hạm vận chuyển đã đến thành phố Cao Tán, thành phố lớn nhất Hồng Tâm Châu.

Trong lúc Tiêu Hoằng đang tu luyện khắc khổ, Cao Triết Cơ ngồi hạm vận chuyển đã đến thành phố Cao Tán, thành phố lớn nhất Hồng Tâm Châu.

Tàu Từ Ái chầm chậm neo đậu ở khu chiến hạm thành phố Cao Tán, khu neo đậu chiến hạm này đã bị dẹp sạch. Trên quảng trường, người dân tụ tập mặc quần áo rực rỡ, cầm hoa tươi, trong ánh mắt đám người tràn ngập phấn khởi một cách bệnh hoạn.

Mà trong đám đông dân chúng này, có 1/3 là hộ vệ giả dạng.

Về phần các xe tiếp sóng Ma Văn, máy bay Ma Văn ghi hình, đã sớm vòng vo trên bầu trời, vì ghi lại cảnh tượng “động lòng người” kia, sau đó đưa tin phát hình, tuyên truyền Cao Triết Cơ anh minh và vĩ đại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play