- Phất Minh Qua, có chuyện gì?

Bấm nghe, Tiêu Hoằng nhìn Phất Minh Qua trong màn hình hỏi.

- Quận trưởng đại nhân, chúng ta vừa mới chặn được tình báo trọng yếu đến Kính Hiến Châu, rất lớn, ngài có thể tự mình đến đây không?

Phất Minh Qua nghiêm mặt nói.

Thấy Phất Minh Qua như thề, Tiêu Hoằng lập tức không còn một chút buồn ngủ, lập tức ngồi dậy rời giường.

- Ta lập tức đi qua.

Tiêu Hoằng trả lời một câu, liền tắt máy.

Sau đó liền dọn dẹp một chút, dùng nước lạnh rửa mấy cái, đeo Băng Tín Ngưỡng bên hông, ném ba lô vào khe nứt không gian, Tiêu Hoằng liền nhắn tin sang Phất Lạc, giúp mình mở ra một cái khe nứt không gian, về phần Tiêu Hoằng, mở khe nứt không gian cự ly ngắn còn được, khoảng cách từ thành Tử La Lan đến thành Phí cổ xa tới mấy trăm cây số, Tiêu Hoằng còn chưa có năng lực này.

Một lát sau, Phất Lạc đã mở ra khe nứt không gian, bước qua gặp mặt Phất Lạc, Tiêu Hoằng cùng hắn đi vào căn cứ hải quân.

Lúc này, Thiên Tế Tinh đang là lúc xuân về hoa nở, cây lá xanh um.

Khi Tiêu Hoằng và Phất Lạc đến bờ biển Lý Tư Giai, những trận gió biển ấm áp có chút ẩm ướt, mặt sau dãy núi càng thêm xanh mát, nước suối chảy ra từ vách đá dung nhập vào dòng suối, chảy ra biển lớn.

Những cảnh đẹp này, Tiêu Hoằng cùng Phất Lạc tạm thời không có tâm tình thường thực, mà đi vào đường hầm, thẳng đến bến tàu số 1, đi khu tình báo quận Lý Hải.

Lúc này, Phất Minh Qua đang đi tới đi lui trong đại sảnh khu tình báo, sắc mặt có lo lắng, thậm chí còn có chút hưng phấn. Thấy Tiêu Hoằng cùng Phất Lạc đi đến, Phất Minh Qua liền chạy ra đón.

- Phất Minh Qua, có chuyện gì?

Tiêu Hoằng nhìn hắn hỏi.

- Hai vị quận trưởng, xin theo ta vào.

Nói xong, Phất Minh Qua quay đầu đi vào căn phòng kim loại kín, bô cục bên trong rất đơn giản, chí có chiếc bàn vuông và mấy cái ghế dựa.

Đợi Tiêu Hoằng cùng Phất Lạc ngồi xuống, Phất Minh Qua lấy ra xấp tài liệu, đặt lên bàn, nói:

- Hai vị quận trưởng, mời xem.

Tiêu Hoằng ngẩng đầu liếc Phất Minh Qua, tiếp theo mờ tài liệu ra xem, ngay lập tức, ánh mắt Tiêu Hoằng khẽ thay đổi!

Ở trang tình báo đầu tiên, đó là đối thoại giữa Hàn Kính Cao - Châu trường Kính Hiến Châu, cùng đại thần nội vụ.

Đa số nội dung đối thoại đều đã được giải mã ra, đó là các bước xếp đặt và chuẩn bị cho Cao Triết Cơ đi Kính Hiến Châu.

Nhìn thấy tình báo này, trong lòng Tiêu Hoằng khẽ động, hắn biết rõ giá trị của tình báo này ở chỗ nào.

Lật sang trang sau, đó là hành trình khái quát của Cao Triết Cơ, cùng với đối thoại giữa đại thần nội vụ và Hàn Kính Cao, vẽ ra tuyến đường tuần tra của Cao Triết Cơ.

Mỗi một trạm đều rất chu đáo chi tiết, bao gồm binh lính hộ vệ, canh gác ven đường...

Hơn nữa vì thể hiện yêu dân, sau khi vào Hồng Tâm Châu, Cao Triết Cơ sẽ ngồi xe Ma Văn chuyên dụng đi tuần tra. Quân thân vệ của Cao Triết Cơ sẽ phụ trách giám sát toàn bộ quá trình, ngoài ra còn có châu trưởng các châu và quan tổng chỉ huy quân sự.

Xem sơ bảy tám trang tư liệu, sắc mặt Tiêu Hoằng không ngừng thay đổi, trong lòng hắn biết rõ tình báo này có ý nghĩa như thế nào?

Đây là thời cơ tuyệt hảo giết chết Cao Triết Cơ!

Nếu Cao Triết Cơ ở thành Thánh Tử, Tiêu Hoằng thật sự không có cách nào, dù sao chỗ đó quá xa Thiên Tế Tinh. Nhưng mà ở Kính Hiến Châu thì không giống, xuyên qua biển nội địa Lý Tư Giai, đã là Kính Hiến Châu. Thông qua lộ tuyến của Cao Triết Cơ, Tiêu Hoằng do đạc được lộ tuyến đi từ tây sang đông, điểm gần bờ biển Lý Tư Giai nhất chỉ không tới 500km, quả thật là cơ hội trời ban.

Giả thiết có thể giết được Cao Triết Cơ, như vậy Cao Tương Chân Nghĩa Quốc chắc chắn chìm vào nội loạn, Cao Long Văn cùng Cao Long Đình chắc chắn sa đã vào trong nội đấu liên miên.

Đồng thời, đây cũng sẽ là kỳ công tuyệt đối của Tiêu Hoằng!

Trong đầu Tiêu Hoằng lại sinh ra một loạt ý tưởng to gan, trái tim cũng đập thình thịch. Đối với Thiên Tế Tinh, cái giá phải trả là hoàn toàn bại lộ lực lượng trên biển Lý Tư Giai, chẳng qua, nó đáng liều một trận!

- Tình báo này có thể tin được không?

Tiêu Hoằng ngẩng đầu nhìn Phất Minh Qua, cẩn thận hỏi.

- Hết sức đáng tin.

Phất Minh Qua nghiêm mặt đáp.

- Tiếp tục nghe lén toàn bộ Kính Hiến Châu, không cần hành động thiếu suy nghĩ. Mặt khác, Phất lão ca, chọn ra 5000 binh lính tinh nhuệ trong quận Lý Hải, sẵn sàng đợi lệnh...

Tiêu Hoằng nhanh chóng đưa ra một loạt mệnh lệnh, cơ hội tốt như vậy, Tiêu Hoằng quyết định liều một trận.

- Mặt khác, dự tính còn bao lâu tàu Bá Vương Long có thể xuống nước?

Tiêu Hoằng hỏi Phất Minh Qua.

- 10 ngày.

Phất Minh Qua trả lời khẳng định.

- Tốt lắm.

Tiêu Hoằng gật đầu, nói tiếp:

- Nhớ kỹ, chớ tiết lộ chuyện này ra ngoài, giữ bí mật nghiêm khắc. Rõ chưa?

- Rõ, quận trưởng đại nhân.

Phất Minh Qua thận trọng trả lời.

Bản thân Phất Minh Qua hiểu rõ, chuyện này có liên quan lớn tới mức nào, thành công cùng thất bại, là hai bên bờ vực.

Nhưng nếu đến lúc đó, có hỏa lực cực mạnh từ tàu Bá Vương Long, vậy thì sẽ không giống.

Cùng lúc này, ở Sùng Cao Châu, theo Hoắc Nhiên chỉ huy, 500 chiếc xe tăng Ma Văn, cùng với 500 chiến đấu cơ Ma Văn, đã đi đến phía bắc Sùng Cao Châu, sẵn sàng đợi lệnh.

Mục đích là bảo trì tấn công áp bách Thiên Tế Tinh, thời gian xác định lúc Cao Triết Cơ tuần tra diễn thuyết, thông qua hình ảnh trực tiếp triển lãm sức chiến đấu của bộ đội cơ giới Cao Tương Chân Nghĩa Quốc.

Nếu quân đội Lạc Đan Luân lao ra, cũng triển khai phản kích, vậy thì chờ bị chiến cơ, xe tăng của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc bắn thành thịt nát đi. Trái lại, nếu như quân đội Lạc Đan Luân co đầu rút cổ trong phong ấn Cáp Thụy Sâm, vậy thì cũng tốt, đủ để triển lãm vẻ uy phong của quân đội Cao Tương, tiếp tục làm cho bình dân trong nước chìm đắm trong giấc mộng cường quốc siêu cấp, đắm chìm dưới sự thống trị của Cao Triết Cơ, dưới cái gọi là thái bình thịnh thế, càng thêm củng cố sự thống trị của Cao Triết Cơ.

Dù sao nạn đói lần trước có đả kích không nhỏ đối với Cao Triết Cơ, hiện giờ Cao Triết Cơ phải dùng mọi khả năng, làm ra vẻ giả mù sa mưa thân cận dân chúng, làm cho bình dân cho là hắn toàn tâm toàn ý suy nghĩ vì con dân.

Đây cũng là mục đích của Cao Triết Cơ trong lần tuần tra này.

Lúc này Hoắc Nhiên đang trong khu phố Bắc Ninh ở Sùng Cao Châu, sắc mặt thoải mái nhìn xe tăng Ma Văn bày quân bố trận trước mặt.

Mỗi 10 chiếc xe tăng là một tiểu tổ hỏa lực, có tổng cộng 50 tiểu tổ, chia ra trải rộng các cứ điểm Sùng Cao Châu. Ngoài ra, chiến đấu cơ Ma Văn đang sẵn sàng hành động.

Đúng vậy, binh lính đánh tay đôi, Cao Tương Chân Nghĩa Quốc không chiếm được chút ưu thế, nhưng quân đội toàn cơ giới hoá, theo Hoắc Nhiên thấy, Cao Tương Chân Nghĩa Quốc chiếm hết ưu thế.

Bây giờ, trong lòng Hoắc Nhiên có 2 chuyện làm hắn không buông xuống được, thứ nhất là trong lúc Cao Triết Cơ tuần tra, rốt cuộc là ai sẽ tạm thời quản lý Cao Tương Chân Nghĩa Quốc thứ hai, là Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc đột nhiên đóng quân, làm cho Hoắc Nhiên có chút không hiểu rõ, hắn mơ hồ có dự cảm không tốt.

Vào lúc này, mọi chuyện nhìn như bình thản, nhưng Thiên Tế Tinh và Cao Tương Chân Nghĩa Quốc đã bắt đầu một vòng so đấu mới.

Ờ phía bên kia, Tiêu Hoằng dọn về ở trong văn phòng quận Lý Hải.

Lúc này, trước mặt Tiêu Hoằng là bản đồ toàn Ma Duệ Tinh, ánh mắt Tiêu Hoằng không ngừng xoay quanh biển nội địa Lý Tư Giai cùng Kính Hiến Châu.

Ở bên cạnh là một xấp dày báo cáo tình hình quân sự Kính Hiến Châu.

Bởi vì phần lớn khu vực phía bắc là biển nội địa Lý Tư Giai, tuy rằng Kính Hiến Châu ở Bắc bán cầu, nhưng binh lực không mạnh mẽ như Sùng Cao Châu, sẽ không quá 3 người cấp bậc Đại Ngự Sư.

Mà ý tưởng chiến thuật ban đầu của Tiêu Hoằng, là lấy 5000 binh lính Lạc Đan Luân do Phất Lạc tuyển chọn kỹ càng, toàn quyền phụ trách âm thầm kìm chế hai người Ngự hồn ở Sùng Cao Châu.

Tiêu Hoằng thì dẫn theo đội quân tù nhân, thẩm thấu vào nơi Cao Triết Cơ ngủ lại, chấp hành nhiệm vụ ám sát.

Nếu đến lúc đó gặp phải quá đông binh lính Cao Tương đuổi giết, vậy thì gọi tàu Bá Vương Long và tàu Trường Tích tiến hành yểm trợ cực mạnh, tính an toàn được nâng cao mạnh.

Có một loạt ý tưởng này, Tiêu Hoằng chấm dấu đỏ thật lớn ở mũi phía bắc biển nội địa Lý Tư Giai, sau đó đánh dấu 3 mũi tên, nhắm vào 3 thành phố chủ yếu Kính Hiến Châu, cũng là 3 thành phố mà Cao Triết Cơ dừng lại theo như tình báo.

Trong đó, ở gần biển nội địa Lý Tư Giai nhất, chính là thành Phấn Tiến, chỉ cách bờ biển 500km. Nếu đội quân tù nhân dốc hết sức hành quân, 2-3 giờ là sẽ đến.

Ngoài ra, 2 thành phố khác cách xa 700km và 800km, đương nhiên là lựa chọn bất đắc dĩ xếp sau.

May mắn, là Cao Triết Cơ sẽ ở lại mỗi thành phố từ hai đến ba ngày, thời gian dư dả.

Suy nghĩ mấy tiếng, đến giữa trưa, ăn vài cái bánh bao thịt, Tiêu Hoằng lặng lẽ rời ký túc xá, yên lặng đi căn cứ hải quân, trong tay cầm tài liệu chuẩn bị, tự tay giao cho Phất Minh Qua.

Cho tới bây giờ, ngoài Tiêu Hoằng, Phất Lạc, Phất Minh Qua, cùng với mấy nhân viên tình báo, không còn ai biết kế hoạch ám sát Cao Triết Cơ, mọi chuyện đều làm hết sức bí ẩn. Bởi vì mặc kệ là Tiêu Hoằng hay Phất Minh Qua, đều biết rõ một khi kế hoạch bị lộ, chẳng những sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ, còn có thể đẩy Tiêu Hoằng và đội quân tù nhân vào hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm.

Ở trong văn phòng, Phất Minh Qua xem tài liệu Tiêu Hoằng đưa tới, khẽ gật đầu, cầm tài liệu chia làm 5 phần, đưa cho 5 bến tàu khác, tiến hành chuẩn bị tương ứng.

Trong đó bao gồm Ma Văn xác định tọa độ, Ma Văn quấy nhiễu tín hiệu, Ma Văn xử lý thi thể, cùng với một ít trang bị khác, đều là chuẩn bị cho kế hoạch.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play