Ngắm nhìn khe nứt không gian mở ra trước mắt do chính tay mình tạo ra, trên mặt Tiêu Hoằng rốt cục toát ra một chút vẻ hưng phán. Ngay lập tức Tiêu Hoằng liền đi nhanh bước vào bên trong khe nứt không gian, ngay sau đó liền xuất hiện ở trên đường phố bên ngoài vương điện.

Tuy rằng Tiêu Hoằng đối với xuyên qua khe nứt không gian, đã quen như cơm bữa, nhưng khi xuyên qua khe nứt không gian do chính mình mở ra, Tiêu Hoằng vẫn có cảm giác thành tựu thật lớn.

Điều này cùng tỏ rõ, Tiêu Hoằng đã có năng lực khống chế lực lượng không gian.

Hơi cúi đầu, nhìn xem hai tay của mình, Tiêu Hoằng rốt cục khẽ nắm chặt nắm tay, sau đó một lần nữa về lại bên trong vương điện.

Ở trong óc thì bắt đầu suy nghĩ chuyện chế tạo Chiến Văn của Đại Ngự Sư cấp ba. Tuy nhiên, bởi vì đối với lực lượng không gian có hiểu biết càng thêm sâu sắc, Tiêu Hoằng đối với đồ họa thiết kế Chiến Văn trước đó, lại hoặc ít hoặc nhiều có chút không hài lòng, cần phải cải tiến thêm mới được.

Tiêu Hoằng nghĩ trong lòng như vậy, lại ngẩng đầu, nhìn sân huấn luyện ở trước mặt, rồi xoay người đi về nơi tu luyện. Trong đầu đang quanh quẩn vô số ý tưởng.

Tuy nhiên, ngay lúc Tiêu Hoằng vừa mới đi vào tới cửa nơi tu luyện, Ma Văn thông tin lại bỗng nhiên truyền đến một hồi chấn động, thỉnh câu gọi đúng là Mã Di.

Nhìn thấy trên màn hình nhỏ Ma Văn thông tin hiện ra hai chữ “Mã Di”, chân mày Tiêu Hoằng không khỏi nhướng lên, tiếp theo liền tiếp nối liên lạc.

- Tiêu Hoằng! Có thời gian rảnh không? Nếu rảnh, có thể đến đây thăm quân đoàn Long Kỵ Sĩ của chúng ta một chút!

Ngay khoảnh khắc Tiêu Hoằng tiếp nối liên lạc, không đợi Tiêu Hoằng lên tiếng, Mã Di liền hưng trí bừng bừng nói với Tiêu Hoằng, tâm tình cả người có vẻ phi thường tốt.

Hiện giờ Khí Cụ Khống Chế Linh Thú gần như đã trải rộng toàn bộ Thiên Tế Tinh, từ dân dụng đến quân dụng, khắp đường cái đều có. Điều này cũng giảm bớt rất nhiều bất tiện vì không có Ma Văn cơ giới.

Ngay cả Thuần Lan Quận là một quận không sinh động nhất ở Thiên Tế Tinh, đều đã bắt đầu thành lập quân đoàn linh thú khổng lồ.

- Được rồi!

Tiêu Hoằng phi thường sảng khoái đáp ứng lời mời của Mã Di. Vừa lúc hiện tại Tiêu Hoằng cũng rất muốn biết, quân đoàn Long Kỵ Sĩ rốt cuộc đã đạt tới trình độ gì rồi.

Trước đó Tiêu Hoằng cũng chỉ là nghe Phất Lạc nói qua, huấn luyện quân đoàn Long Kỵ Sĩ, thậm chí còn phải hà khắc hơn nhiều so với huấn luyện phi công. Bên trong đội quân tù nhân, vài nhân vật cấp giáo đầu trước kia, lại là mọi cách tra tấn đối với quân đoàn Long Kỵ Sĩ.

- Vậy ngươi hiện tại ở địa phương nào? Mã Di hỏi tiếp.

- Trước cửa nơi tu luyện!

“Bá!

Gần như ngay trong nháy mắt Tiêu Hoằng vừa dứt lời, lại nhìn trước mặt Tiêu Hoằng đã hình thành một cái khe nứt không gian, không có mảy may trở ngại.

- Thật xuất sắc!

Nhìn Ngự Hồn Mã Di thoải mái mở ra khe nứt không gian như thế, Tiêu Hoằng cảm thán một câu, rồi trực tiếp đi xuyên qua.

Ngay sau đó, Tiêu Hoằng liền nhìn thấy mình đã xuất hiện ở trên một đỉnh núi độ cao ước chừng tới 3000 thước so với mặt nước biển. Tuy rằng dưới chân núi là một mảng xanh đậm, nhưng ở khu vực cao hơn mặt nước biển này như trước bao phủ đầy tuyết trắng, cả ngọn núi được cắt ngang hiện ra một mặt đỉnh núi hình thang vô cùng bằng phẳng.

Giờ phút này ở trước mặt Tiêu Hoằng, Long Kỵ Sĩ võ trang hạng nặng sắp hàng chỉnh tề. Bên cạnh mỗi người đều có một con Xích Dực Long chiều dài chừng mười lăm thước, phía trên cái trán được phủ một lớp giáp bảo vệ chế tạo bằng siêu hợp kim Vi Mễ, khoảng giữa cổ và thân thể là một chỗ ngồi giống như yên ngựa, phía dưới còn mắc bốn cái Ma Văn đồ đàng.

Ước chừng 50 người chia ra xếp thành năm hàng.

Một màn như vậy, không khỏi làm cho trước mắt Tiêu Hoằng hơi sáng ngời.

Cảnh tượng như vậy, so với dự đoán của Tiêu Hoằng còn muốn tốt hơn rất nhiều.

- Ma Văn trang bị của Long Kỵ Sĩ như thế nào?

Tiêu Hoằng đánh giá một chút Long Kỵ Sĩ trước mắt, rồi hỏi tiếp.

- Cái này ngươi cứ yên tâm tốt lắm! Trước ngươi thiết kế loại Cơ Pháo Chiến Văn kia đã trang bị lên. Ngoài ra, còn có mặt kính Chiến Văn phòng ngự do ta thiết kế, cùng với Ma Văn lưới năng lượng không trung, hiện tại đã phối chế được ba cái!

Cơ Ốc đứng ở bên cạnh Tiêu Hoằng, khoanh hai tay trước ngực, lên tiếng nói.

Trên thực tế, hắn thua cuộc với Tiêu Hoằng nửa năm đã sớm đến kỳ hạn, tuy nhiên Cơ Ốc đã sớm quên mất chuyện này. Hiện tại Cơ Ốc gần như đã trở thành thủ tịch Chế văn sư của Lý Hải Quận, chỉ là thỉnh thoảng chạy về nơi đó báo tin cho sư phụ mà thôi.

- Không tệ!

Tiêu Hoằng nhẹ nhàng đưa tay vịn trên vai Cơ Ốc, sau đó lại dời ánh mắt nhìn ngay một giáo đầu đội quân tù nhân, hỏi tiếp:

- Hiện tại sức chiến đấu như thế nào?

- Phỏng chừng kém nhất, dưới không chiến bình thường, một chọi một không có vấn đề. Nếu có nhiều hơn nữa thì khó mà nói trước được!

Người giáo đầu đội quân tù nhân này chi tiết đáp lại, không có bất kỳ thổi phồng gì.

- Cũng không tệ lắm rồi!

Tiêu Hoằng sờ cằm, gật gật đầu nói. Trên thực tế, phân tích từ góc độ lý trí điều này cũng không có gì đáng trách, dù sao Ma Văn chiến đấu cơ có được rất nhiều ưu thế, tỷ như thao túng làm theo ý mình, tính cơ động trên không trung tốt, thật sự đánh không lại còn có thể bay thẳng lên tới bên ngoài tầng khí quyển, tạm thời lẩn tránh. Đối với yêu cầu của phi công, cũng không có hà khắc như Long Kỵ Sĩ như vậy.

Bởi vì cho dù bên trong Ma Văn chiến đấu cơ có vỡ nát đi nữa, cũng có một loạt hệ thống bảo hộ cho phi công, khoang điều khiển hoàn toàn phong bế, đả kích tập trung lại là toàn bộ Ma Văn tự động hoá, Long Kỵ sĩ thì không có những bảo đảm này, chỉ có một Ma Văn cung dưỡng lâm thời, cùng Ma Văn áo giáp mặc trên người phòng chống lực công kích, không hơn không kém.

Có thể đạt tới một chọi một đã là rất không dễ dàng rồi.

Tối thiểu ở bầu trời, có thể có vốn đọ sức một trận với địch nhân, không đến mức bị người ta ở trên đỉnh đầu muốn làm gì thì làm. Chỉ dựa vào Đại Ngự Sư chống chọi với Ma Văn chiến đầu cơ ư, vậy thì phải cần bao nhiêu Đại Ngự Sư mới đủ chứ?

Nhìn chung toàn bộ Thiên Tế Tinh, không tính đội quân tù nhân của Tiêu Hoằng, số lượng Đại Ngự Sư không có vượt qua 200 người, hơn nữa bọn họ đều là nhân vật cấp sĩ quan chỉ huy quân đội trên mặt đất.

Có quân đoàn Long Kỵ Sĩ, tối thiểu có thể giảm bớt không ít áp lực cho quân đội Lạc Đan Luân.

Tiếp theo sau, lại nhìn quân đoàn Long Kỵ Sĩ đều nhảy lên lưng Xích Dực Long, sau đó liền bắt đầu ở trên không trung, diễn luyện các loại chiến thuật vô cũng có tố chất huấn luyện.

Ngay lúc Tiêu Hoằng nhìn lên bầu trời theo dõi quân đoàn Long Kỵ Sĩ diễn luyện là lúc...

Ở Cách Lai Tinh thuộc Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc.

Nơi này ở vào phía đông Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, cách Ma Duệ Tinh cũng không xa xôi lắm, đại khái chỉ có lộ trình một ngày một đêm, xuyên qua Hàm Ba Tinh đã bị Cao Tương Chân Nghĩa Quốc vứt đi không bao xa là tới nơi.

Mà toàn bộ Cách Lai Tinh cũng là trọng điểm quân sự mặt phía đông của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, chỉ có điều, trước mắt cũng không phải đối kháng với Thiên Tế Tinh. Nói đúng ra, Thiên Tế Tinh hiện nay không được Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc coi trọng, mà Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc cường điệu đả kích chính là Thượng Tri Tự Do Quốc của Bắc Áo liên hợp thể, cùng với phòng bị Á Bình Ninh liên hợp thể như hổ rình mồi ở một bên.

Giờ phút này Trương Thượng Quân, đang ở bên trong Cách Lai Tinh trong căn cứ quân sự Cách Lai, chỉnh lý lại quân đội nơi này. Hiện giờ tổng hợp lực lượng quân sự của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, là cùng một cấp bậc so với Gia Đô Đế Quốc, Phục Thản Đế Quốc.

Bởi vậy, toàn bộ căn cứ quân sự Cách Lai, có thể nói to lớn dị thường, vô cùng khí thế.

Bản thân Trương Thượng Quân thân là Lam y Chủ soái, cộng thêm chưởng quản bốn trong hai mươi bốn tỉnh quận của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, toàn bộ đều tương đối màu mỡ giàu có.

Trong tay chưởng quản binh lực tới hơn 400 vạn người. Đương nhiên 400 vạn này so với hơn 300 vạn của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc kia, cũng không phải là cùng một cấp bậc. Binh sĩ Cao Tương Chân Nghĩa Quốc trên cơ bản đều là biên chế cho có, còn quân đội của Trương Thượng Quân thống lĩnh, toàn bộ đều là tinh binh cường tướng.

Thời gian tới buổi chiều ở căn cứ quân sự Cách Lai, một chiếc Ma Văn vận binh hạm cùng với một chiếc Ma Văn chiến hạm của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, sau khi được cho phép liền từng chút từng chút bay vào trong Cách Lai Tinh, có vẻ hạ thấp và thần bí phi thường.

Mà bên trong hai chiếc Ma Văn hạm này là hai người Dịch Phong Mạch và Cao Long Đình.

Đại khái lại qua hai mươi phút, cuối cùng hai chiếc Ma Văn hạm của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc này liền chậm rãi đậu lại trên khu neo đậu chiến hạm tại căn cứ quân sự Cách Lai.

Đồng thời, ở một bên khu neo đậu chiến hạm, Trương Thượng Quân thân mặc quân trang chủ soái, dáng người khá cao, giữ chòm râu rậm, thoạt nhìn chừng năm sáu mươi tuổi đang đứng ở nơi đó, mái tóc hoa râm được chải vuốt đến sáng lên, trên gương mặt chữ điền toát ra khí thế vô tận.

Ở phía sau Trương Thượng Quân là vài nhân vật cấp bậc Tướng quân.

Ở bên trong Ma Văn vận binh hạm, thời điểm này Cao Long Đình lại là vẻ mặt thấp thỏm không yên, một chuyến đi này hắn chính là mượn danh nghĩa đi tuần tra Hàm Ba Tinh, được Dịch Phong Mạch ngấm ngầm an bài mới đi tới nơi này.

Tiền đồ tương lai của chính mình, thực rất có thể sẽ có kết quả chính là nhờ giờ khắc này.

Nói không khoa trương chút nào, chỉ cần có thể đạt được ủng hộ của Trương Thượng Quân, gần như chẳng khác nào đạt được ủng hộ của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, mà địa vị của bản thân hắn cũng chắc chắn sẽ thăng cao.

Theo cửa khoang thuyền Ma Văn vận binh hạm chậm rãi mở ra, Cao Long Đình đi xuống Ma Văn vận binh hạm, ánh mắt không kìm được chợt biến đổi.

Phóng mắt nhìn tới, toàn bộ căn cứ quân sự Cách Lai là lầu các cao ngất trong mây, tùy ý có thể thấy được từng tòa từng tòa công trình quân sự vô cùng to lớn san sát ở trong đó, Ma Văn xe tăng, Ma Văn chiến đấu cơ thì chỗ nào cũng có.

Đối với các quốc gia khác, Cao Long Đình hiểu biết cũng không nhiều, nhưng một màn trước mắt này, đủ để mở rộng tầm mắt cho Cao Long Đình. So với Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, quả thực chính là chênh lệch giữa một đô thị lớn và một thôn xóm nhỏ.

Bên kia Dịch Phong Mạch tuy rằng vẫn biểu hiện rất bình thản, nhưng trong lòng thì lại là cảm khái hàng vạn hàng ngàn lần.

Trên thực tế, mười năm trước, Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc còn ở vào giai đoạn vô cùng thấp kém, mang đến hết thảy biến hóa này chính là nhờ có thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn của Thủ tướng nội vụ Bách Lạp Đồ, chỉ dựa vào lực của bản thân kéo lên Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc từ trong bấp bênh phát triển tới hình dáng hiện nay.

- Dịch Phong Mạch chủ soái, tự mình đến đây, một đường vất vả rồi!

Đợi Dịch Phong Mạch mang theo Cao Long Đình đi vào trước mặt Trương Thượng Quân, Trương Thượng Quân ngoài cười nhưng trong không cười, bày ra một bộ dáng vô cùng khách sáo nói, sau đó chậm rãi giơ tay.

- Dịch mỗ bái kiến Trương Thượng Quân Trưởng quan! Trưởng quan có thể tự mình nghênh đón, Dịch mỗ thật được sủng ái mà lo sợ!

Dịch Phong Mạch vô cùng cung kính nói, rồi giơ hai tay nhẹ nhàng bắt tay Trương Thượng Quân.

- Vãn bối Cao Long Đình, bái kiến Trương Thượng Quân tiền bối!

Cao Long Đình đứng một bên, nhìn thấy Trương Thượng Quân, đồng dạng cúi mình thật sâu chào hỏi.

- Long Đình không cần khách sáo, ta giao hảo với phụ thân ngài, chính là anh em kết nghĩa, không nhất thiết làm đại lễ như vậy!

Trương Thượng Quân như trước là vẻ mặt nhu hòa thân thiết nói, chỉ là sau lưng vẻ thân thiết nhu hòa kia lại ẩn ẩn toát ra vô tận giảo hoạt, khiến người ta thủy chung không thể thăm dò, ở sâu trong nội tâm hắn rốt cuộc là suy nghĩ thứ gì.

Đồng dạng bên trong vẻ thân thiết nhu hòa này còn kèm theo một uy áp, treo ở trên đỉnh đầu Cao Long Đình và Dịch Phong Mạch. Dù sao nắm quyền lớn trong tay, đây mới là thứ thực tế nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play