- Biết rồi! Tiêu Hoằng liếc mắt nhìn Y Vạn một cái, mặt không đổi sắc, thản nhiên nói. Trên mặt không có mảy may cố kỵ hoặc e ngại.

- Được rồi! Ta biết ta không làm gì được ngươi, nhưng cũng phải lo lắng cảm thụ cho quân đội một chút! Nếu ngươi lén lút thả ra một quả, không sao cả ta coi nhưng không phát hiện, nhưng ngươi ở trước công chúng, trước mắt bao nhiêu người phóng ra Hắc Động Ma Văn, điều này làm cho ta thực khó xử! Hiện tại các liên hợp thể đều bắt đầu hỏi tình huống, ngươi bảo ta phải giải thích thế nào đây? Y Vạn tuy rằng trong lòng oán khí xông lên tận trời, nhưng vẫn tận khả năng kìm chế nói với Tiêu Hoằng.

Tiêu Hoằng không có lên tiếng trả lời, cũng không có bày ra bất kỳ thái độ gì, cứ như vậy lẳng lặng nhìn Y Vạn.

Tuy rằng, Tiêu Hoằng cũng không có nói gì, nhưng Y Vạn lại cảm thấy trong lòng phát lạnh! Nếu đối với một người bình thường còn dễ nói, nhưng đối với tính tình của Tiêu Hoằng, ai có thể nghĩ thấu được?

- Ta đây chỉ muốn với ngươi nói một điều, lần tới nếu ngươi có động thái gì, có thể hay không nói trước một tiếng với ta. Tốt xấu gì ta cũng là Thống soái của Gia Đô Đế Quốc, ta không có cho rằng mình cao hơn một bậc so với người khác, nhưng ngươi dù sao cũng không đến mức cứ làm theo ý thích của mình, để ta chịu tiếng xấu thay cho người khác chứ! Ngươi làm ta rất khó xử! Y Vạn bày ra một bộ dáng tận tình khuyên bảo.

Liệt Nông cùng Tác Phổ ở phía sau Tiêu Hoằng nghe nói như thế, không kìm được đưa mắt nhìn nhau, đối với Y Vạn bọn họ sao có thể không biết, là một người tính tình y hệt với Áo Thác, thiết diện vô tư, thủ đoạn cường ngạnh. Chỉ có điều làm cho bọn họ không nghĩ tới Y Vạn ở trước mặt Tiêu Hoằng rõ ràng có chút mềm dịu.

Nếu đổi lại làm một người khác làm ra loại chuyện này, nói vậy Y Vạn không lột hắn ba lớp da mới là chuyện lạ đấy... Nhưng với Tiêu Hoằng thì sao? Chỉ có bó tay không có biện pháp, kể khổ thấu trời.

- Ừm! Lại nhìn Tiêu Hoằng, chỉ là không mặn không nhạt bật thốt ra như thế, xem như đáp ứng hoặc là như có lệ.

- Tóm lại sao rồi, ngươi cùng Hắc Trạch Sâm thế nào! Được rồi, ta coi như không có phát hiện. Nhưng kìm chế chút được không? Tiêu đại nhân! Y Vạn nói tiếp, cho dù trong lòng lửa giận liên tục nổi lên, hắn cũng bày ra một giọng điệu thương lượng.

- Đã biết! Mặt khác, tin tức ta ném ra Ma Văn Hắc Động Đạn, liên hợp thể nào làm căng nhất? Tiêu Hoằng ngẩng đầu nhìn Y Vạn, nhẹ giọng nói.

- Còn có thể ai chứ! Á Tế Á liên hợp thể không cần cố kỵ, các liên hợp thể khác phỏng chừng không biết, nhưng làm căng nhất là Bác Áo liên hợp thể! Hơn nữa bọn họ luôn miệng nói cái gì, chúng ta phóng ra Ma Văn Hắc Động Đạn, trong hình ảnh đã ảnh hưởng tới an toàn của Bắc Áo liên hợp thể, đang yêu cầu chúng ta đưa ra lời giải thích đấy! Y Vạn trong lòng có lửa giận, nhưng vẫn bất đắc dĩ nói.

- Chuyện này rất đơn giản! Tiêu Hoằng nói xong, nhẹ nhàng lấy ra Ma Văn thân phận của Hồng Lượng:

- Hồng Lượng của Tập đoàn Thợ Săn này, là người của Thượng Tri Tự Do Quốc, cũng chính là người của Bắc Á liên hợp thể! Câu nói kế tiếp, Tiêu Hoằng cũng không có nói thêm, tới đó thì ngừng, nhưng Y Vạn là ai chứ, nhìn thấy Ma Văn thân phận trong tay Tiêu Hoằng, trong mắt lập tức sáng ngời, dương như nghĩ tới điều gì. Lão bản của Tập đoàn Thợ Săn là người của Bắc Áo liên hợp thể, trên danh nghĩa quân đội của Tập đoàn Thợ Săn cũng không thoát khỏi can hệ với Bắc Áo liên hợp thể. Từ đó Y Vạn hoàn toàn có thể cắn ngược lại một cái: Thương nhân của Bắc Áo liên hợp thể ở cảnh nội Gia Đô Đến Quốc, phóng ra Ma Văn Hắc Động Đạn, hiện giờ không thể nghi ngờ liền giá họa cho Bắc Áo liên hợp thể, để nhìn xem Bắc Áo liên hợp thể còn làm sao ồn ào được nữa.

- Đương nhiên, ta cùng với Bắc Áo liên hợp thể chưa từng có khúc chiết, cùng với Thượng Trì Tự Do Quốc cũng có quan hệ không tệ, thậm chí là rất tốt, bởi vậy hy vọng Y Vạn không cần được lý rồi không buông tha người. Tốt hơn hãy biến chiến tranh thành tơ lụa, ngăn chặn miệng của Bắc Áo liên hợp thể là được rồi! Tiêu Hoằng tiếp theo nói.

- Điều này ta tự nhiên biết, dù sao làm lớn chuyện đối với ai cũng không có lợi. Tuy nhiên, ta lại một lần nữa cảnh cáo Tiêu Hoằng ngươi, đừng làm cho sự tình huyên náo quá lớn, coi như ta cầu xin ngươi... Không đợi Y Vạn nói cho hết lời, Tiêu Hoằng liền vươn tay trực tiếp cắt liên lạc. Tiêu Hoằng ghét nhất là loại mồm mép này, Y Vạn cũng không ngoại lệ.

- Truyền lệnh đi! Hạm đội Thơ Săn thẳng hướng Thánh Đàn, mục đích giữa Vĩnh Ngạn Tinh và Ngư Phu Tinh, xuất phát! Theo Tiêu Hoằng ra lệnh một tiếng, hạm đội Thợ Săn sớm đã điều chỉnh xong, liền đồng loạt xuất động, trùng trùng điệp điệp bay thẳng tới hướng Thánh Đàn.

Mọi người vẫn còn đang theo dõi trước màn hình, nhìn thấy hình ảnh như vậy, vốn trong lòng hơi buông lỏng, lập tức lại thót ruột: Hạm đội của Tập đoàn Thợ Săn cũng không có giải tán, ngược lại công tới hướng Thánh Đàn, đây là muốn làm gì? Chẳng lẽ là trực tiếp tìm tới liều mạng với Hắc Trạch Sâm sao? “Trời của ta ơi! Tiêu Hoằng này có phải phát điên rồi hay không?” Đây không sai biệt lắm là ý tưởng chung trong lòng của mọi người.

Nhất là Hắc Trạch Sâm vẫn luôn lưu ý tới hướng đi của Tập đoàn Thợ Săn, phát hiện Tập đoàn Thợ Săn không có giải tán, mà chạy thẳng tới Thánh Đàn, hắn không kìm lòng được đứng bật lên. Giờ khắc này, trong ánh mắt rốt cục toát ra vẻ hoảng sợ.

Không sai, hắn là cấp bậc Ngự lực cao siêu trên phương diện khống chế Chiến Văn, ở Thánh Đàn cũng coi như là đệ nhất nhân dưới A Di La. Thế nhưng nếu nhiều Ma Văn chiến hạm, cùng với binh lực như thế cùng một lúc khai chiến, thì dù hắn có thể chịu được, kết quả cuối cùng cũng không thoát khỏi đồng quy vu tận.

- Chết tiệt! Tên Tiêu Hoằng chết tiệt này thực sự điên rồi sao? Hắc Trạch Sâm kìm lòng không được bật thốt ra như thế. Không thể phủ nhận, thời điểm này Hắc Trạch Sâm đã thật sự có chút luống cuống, rất khó tưởng tượng đây là Tiêu Hoằng luôn là một con kiến nhỏ ở trong mắt hắn.

Ngoại trừ Hắc Trạch Sâm, Tần Nhược Bạch cũng trước tiên thấy được hướng đi của hạm đội Thợ Săn, trái tim trong ngực khỏi nhảy bộp một cái.

Giờ phút này, Tần Nhược Bạch đang trò chuyện cùng Quốc Vương Gia Lạc Tư, khuyên cáo Phục Thản Đế Quốc hoàn toàn nghiêng về phía Hắc Trạch Sâm. Tuy nhiên có điều khúc mắc với Hắc Trạch Sâm, nhưng Tần Nhược Bạch đương nhiên biết rõ: Nếu Hắc Trạch Sâm sụp đổ, để cho Tiêu Hoằng nắm trọn đại quyền ở Thánh Đàn, lại có Gia Đô Đế Quốc và Tân Cách Công Quốc làm chỗ dựa, điều đó sẽ có ý nghĩa gì với Phục Thân Đế Quốc? Không nên quên, giữa Phục Thản Đế Quốc và Tiêu Hoằng còn có mối cừu hận không thể xóa nhòa kia.

- Quốc vương bệ hạ! Tập đoàn Thợ Săn đã bắt đầu tới gần Thánh Đàn, hiện tại chúng ta không có thời gian suy nghĩ. Xuất động đi, nếu Hắc Trạch Sâm đại nhâp sụp đổ, đối với chúng ta trăm hại mà không một lợi! Tần Nhược Bạch khuyến cáo với vẻ mặt nghiêm trọng, tận tình khuyên bảo.

Gia Lạc Tư tự nhiên cũng đầu tiên nhận được tin tức như thế, trong lòng hắn cũng biết rõ! Chỉ có điều là tuyệt đối không nghĩ tới, tên Tiêu Hoằng lúc trước suýt nữa lật đổ phân nửa Phục Thản Đế Quốc, nay lại thành tinh. Hiện giờ dường như sắp lật đổ toàn bộ Thánh Đàn!

- Tần Nhược Bạch! Hiện tại ta giao cho ngài hạm đội Xuyên Chu, hạm đội Tiểu Lâm, hạm đội 131 cùng hạm đội Hải Điêu cộng 66 chiếc Ma Văn chiến hạm của Phục Thản Đến Quốc, cụ thể phải làm gì, cứ nhìn chính ngài đi! Gia Lạc Tư rốt cục ban ra một mệnh lệnh như thế.

Mà 66 chiếc Ma Văn chiến hạm này, gần như là toàn bộ lực lượng giữa các tinh ở phụ cận Thánh Đàn.

- Hiểu rõ! Tần Nhược Bạch đáp lại một tiếng, không dám dừng lại lâu, liền phát ra mệnh lệnh điều động 66 chiếc Ma Văn chiến hạm, toàn bộ đi đến biên giới Thánh Đàn. Chuẩn bị đúng thời điểm trợ giúp Hắc Trạch Sâm.

Theo Phục Thản Đế Quốc điều động quân như thế, nói không khoa trương chút nào, toàn bộ Gia Đô liên hợp thể bắt đầu rơi vào thời khắc cực độ khẩn trương, giống như một thùng thuốc súng to lớn, chỉ cần Tiêu Hoằng nhóm lên một đốm lửa, rất có thể sẽ bùng cháy dẫn tới sóng to gió lớn.

Cùng lúc đó, Y Vạn đang ở trong Bộ tổng chỉ huy quân sự Gia Đô Đế Quốc, đang vẻ mặt dữ tợn nhìn màn hình trước mặt. Phía trên màn hình, đúng là Thống soái Quan Bội Kỳ của Liên Bang Bắc Áo trung tâm của Bắc Áo liên hợp thể.

Quan Bội Kỳ nhìn qua chừng hơn 50 tuổi, trên thực tế đã sắp 500 tuổi. Hắn kế nhiệm chức vụ Thống soái ước chừng đã 100 năm, thực lực Ngự Hồn cấp một.

Đồng dạng, Liên bang Bắc Áo cùng Gia Đô Đế Quốc tương đối giống nhau, đều là hai nước trung tâm của hai liên hợp thể. Từ trên cái tên nước là có thể nhìn ra được, một nước là Bắc Áo liên hợp thể, một nước là Gia Đô liên hợp thể.

- Trước đây, Quan Bội Kỳ Thống soái nói, phải đưa Gia Đô liên hợp thể tới toà án Liên minh Thái Qua tiến hành xét xử thì phải? Tốt lắm thay! Vừa vặn hai nước chúng ta đều không thoát được! Y Vạn cầm tư liệu cá nhân của Hồng Lượng, bày ra một bộ dáng giương nanh múa vuốt, trong lòng có thể nói thích thú tới cực điểm.

Chỉ thấy Quan Bội Kỳ vốn vẻ mặt dữ tợn, thời điểm này đầy vẻ cưới làm lành. Trong lúc nhất thời, không biết nên nói cái gì cho tốt:

- Y Vạn Thống Soái bớt giận, bớt giận! Ta trước đây chỉ là nói đùa với Y Vạn lão đệ thôi mà! Không nghĩ tới ngài còn tưởng thật sao? Hai đại liên hợp thể chúng ta, tuy rằng không qua lại thường xuyên lắm, nhưng chính cái gọi là không phải địch nhân, chính là bạn hữu! Ngài nói xem có đúng không? Có vẫn đề gì, hai nhà chúng ta tiêu hóa trong nội bộ không phải dễ dàng hơn sao? Đâu cần làm cho các liên hợp khác chế giễu chứ?

- Này! Ngàixong là xong sao? Trước đây bên các ngài nói chúng ta sử dụng Ma Văn Hắc Động Đạn là muốn hủy diệt Thái Qua Vũ trụ, ta bây giờ còn nói người của liên hợp thể các ngài phóng ra Ma Văn Hắc Động Đạn ở trong lãnh thổ quốc gia Gia Đô Đế Quốc đấy! Tập đoàn Thợ Săn này đúng vậy, là sản nghiệp của cảnh nội Gia Đô Đế Quốc, nhưng ngài cứ xem đi, lão bản là người của các ngài! Cho nên Tập đoàn Thợ Săn này có một nửa của Gia Đô Đế Quốc liên hợp thể, cũng có huyết thống của Bắc Áo liên hợp thể nha! Y Vạn vẫn như trước làm mặt nghiêm nói, giống như thực sự phát hiện chuyện lạ.

- Đúng thôi! Đúng như Y Vạn lão huynh nói. Tập đoàn Thợ Săn này có huyết thống của Bắc Áo, cũng có huyết thống của Gia Đô, cái này giống như ngài là phụ thân đứa nhỏ, ta là mẫu thân đứa nhỏ, đứa nhỏ phạm sai lầm, vậy chúng ta đóng của dạy dỗ tốt rồi, đâu cần để người ngoài biết làm gì phải không? Quan Bội Kỳ nói tiếp, hiển nhiên rất giảo hoạt.

- Như vậy đi, Y Vạn lão huynh không phải vẫn quan tâm tới Vẫn sa khoáng thạch của Bắc Áo liên hợp thể sao? Được rồi, hàng năm Bắc Áo liên hợp thể nguyện ý bán ra cho Gia Đô liên hợp thể năm tấn, xem như tượng trưng hướng đi hữu hảo giữa Bắc Áo và Gia Đô sau này, như thế nào? Quan Bội Kỳ lên tiếng.

- Ôi... Được rồi! Cứ xem như nể mặt mũi Quan Bội Kỳ lão ca, chuyện này chúng ta cũng coi như 50% là người lớn, ai cũng không đề cập tới nữa như thế nào? Y Vạn cũng không có miệt mài theo đuổi, đã đạt được chuyển biến tốt thế này tốt hơn là thu nhận.

- Đây là lẽ đương nhiên! Chẳng những không đề cập tới, hơn nữa các liên hợp thể khác nếu làm ồn ào, ta là người thứ nhất chống lại bọn họ! Quan Bội Kỳ cười ha hả nói, trong lòng thì chua xót. Vốn hắn có ý rất đơn giản, chính là nằm lấy bím tóc Gia Đô Đế Quốc làm dữ kiếm một khoản, kết quả thì sao? Lại ăn trộm gà không được còn mất một nắm thóc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play