Hơn nữa Vinh Trạch cũng thấy được, nội dung trên hóa đơn phạt chính là khi dễ người, cái gì nói là không có chứng nhận khai thác khoáng sản trước chế tạo hạm vận tải?

Nói lại, dù thiếu một cái chứng nhận, có cần phạt 8 triệu kim tệ hay không? Cái này có khác gì ăn cướp chứ?

Nhưng mà thế này thì nói được với ai? Rơi vào đường cùng, Vinh Trạch cũng chỉ phải báo cáo cho Bác Sơn.

Cùng lúc đó, ở thành Bắc Uyển, Long Giai Kỳ cũng biết được hạm vận tải Tập đoàn Thợ Săn bị An Thụy cưỡng ép giam lại, không khỏi đắc ý hết sức.

- Đấu với ta? Thực nghĩ rằng Tập đoàn Tinh tế Bắc Uyển là bùn nhão hay sao?

Long Giai Kỳ lẩm bẩm.

Đứng trước mặt Long Giai Kỳ, trợ thủ cũng trở nên thoải mái, không thể không nói chiêu này của Long Giai Kỳ quả thật đủ âm độc. Dựa vào mạng lưới quan hệ tích lũy nhiều năm, đánh cho Tập đoàn Thợ Săn trở tay không kịp, quan trọng hơn là tổn hại danh dự, phạt tiền 8 triệu kim tệ. Thế này, Tập đoàn Thợ Săn không thể gượng nổi, điều này là chắc chắn, mấu chốt nhất không phải chỗ này, mà là tạm giam.

Tạm giam 15 ngày, tuyệt đối sẽ tổn thất lớn đối với vận chuyển liên hành tinh, có nghĩa là sẽ khiến khách hàng bị tổn thất lớn, khiến khách hàng hoàn toàn mất lòng tin vào Công ty vận chuyển liên hành tinh Tập đoàn Thợ Săn.

- Bây giờ phía Tập đoàn Thợ Săn có động tĩnh gì không?

Long Giai Kỳ hỏi, đã trở nên rất thoải mái, đúng là cười trên nỗi đau của người khác mà.

- Còn chưa có động tĩnh gì, cũng không công bố chuyện hạm vận tải bị tạm giam ra ngoài, dường như muốn kéo dài, dù sao chuyện này đả kích Tập đoàn Thợ Săn quá lớn.

Trợ thủ đáp lời.

- Nếu bọn họ không nói, vậy thì chúng ta nói là được, bây giờ dùng đài truyền tin của chúng ta, liên lạc với các đài tin tức lớn ở Vĩnh Ngạn Tinh, nói rằng Công ty vận chuyển liên hành tinh Thợ Săn vận chuyển vi phạm quy định, hạm vận tải bị tạm giam, tóm lại nói càng nghiêm trọng càng tốt, càng quá đáng càng tốt. Lần này, ta muốn Tập đoàn Thợ Săn thân bại danh liệt.

Long Giai Kỳ híp mắt căn dặn.

- Đã rõ.

Trợ thủ của Long Giai Kỳ đáp một tiếng, quay đầu đi ra ngoài, làm theo ý của Long Giai Kỳ.

Đầu tiên là phải gửi tin cho đài tin tức Bắc Uyển, sau đó thông qua các đài tin tức lớn trên Vĩnh Ngạn Tinh tuyên bố tin tức này, hơn nữa trả tiền tuyên truyền cho bọn họ.

Chỉ trong 1 tiếng, toàn bộ đài tin tức Vĩnh Ngạn Tinh tràn ngập tin tức về Tập đoàn vận chuyển liên hành tinh Thợ Săn, vận chuyển vi phạm quy định, bị tạm giam, đủ loại phiên bản nhiều không kể xiết.

Thậm chí còn bắt đầu trách cứ Tập đoàn Thợ Săn, tin tức không rõ ràng, lẽ ra phải công bố tình hình ra ngoài.

Đồng thời tin tức này cũng truyền vào tai khách hàng Công ty vận chuyển liên hành tinh Thợ Săn, đã làm những khách hàng bắt đầu phát điên chạy tới Công ty vận chuyển liên hành tinh Thợ Săn hỏi rõ tình hình. Cái này cũng không đáng trách, nếu không thể chuyển hàng đúng hạn, bọn họ sẽ bị tổn thất lớn.

về phần Vinh Trạch, cũng đang âm trầm tiến hành trấn an, hơn nữa cam đoan một khi xảy ra chuyện, sẽ nghiêm khắc thực hiện bồi thường hợp đồng.

Nhưng dù thế, Công ty vận chuyển liên hành tinh Thợ Săn vẫn trở nên hỗn loạn.

Ở tổng bộ Bắc Uyển, Long Giai Kỳ nhìn hình ảnh đó, khóe miệng nhếch lên, những hình ảnh này đối với hắn thật là quá tuyệt vời.

Theo Long Giai Kỳ thấy, kế hoạch khiêu chiến lần đầu tiên của Tập đoàn Thợ Săn đối với Tập đoàn Tinh Tế Bắc Uyển đã tuyên bố thất bại thảm hại, hóa đơn phạt 8 triệu kim tệ, cũng đủ cho Tập đoàn Thợ Săn một bài học lớn.

Lúc này, trong thung lũng Vạn Tôn Cốc, Tiêu Hoằng đang đỡ Áo Thác ra bãi đất trống trước nhà, chầm chậm đi từng bước một.

Trải qua một ngày khôi phục, tình trạng khôi phục các phần thân thể của Áo Thác hết sức xuất sắc, thật khó tưởng tượng khi hắn mới đến mấy ngày trước vẫn rất là thê thảm, toàn thân chỉ còn 1 chân là nguyên vẹn, bây giờ đã không khác gì người thường. Tay chân mới mọc ra dần dần khôi phục lại màu da giống nhau.

Lúc này Áo Thác thật sự cảm động đến rơi nước mắt, hưng phấn không thôi, cứ luôn cảm giác như mình đang nằm mơ.

Tuy rằng phần chân mới mọc ra ít nhiều còn không có sức, nhưng vẫn có thể đứng đi đường được, trước kia đây là điều hắn không dám mơ tưởng tới.

- Trạng thái thân thể của ngươi khôi phục không tệ, ngày mai ngươi có thể trở về quân đội, bình thường chú ý hoạt động nhiều hơn, đi giống người thường cũng không thành vấn đề, mấy tháng có thể khỏe hẳn. Bây giờ chúng ta về nhà.

Tiêu Hoàng nói.

- Có thể giúp ta đi thêm một lát được không?

Trên trán Áo Thác có chút mồ hôi, cầu khẩn nói, thật ra hắn còn chưa đi đủ.

- Vậy đi thêm...

Tiêu Hoằng còn chưa nói hết, Ma Văn thông tin trong người đã rưng lên, người gọi là Bác Sơn.

Không nói nữa, Tiêu Hoằng khoát tay bảo Áo Thác chờ một chút, quay đầu nghe.

- Bác Sơn, chuyện gì?

Tiêu Hoằng nhỏ tiếng hỏi.

- Tiêu ca, xảy ra rắc rối, hạm vận tải Ma Văn của chúng ta tới khu 601 bị tạm giam vô lý, hơn nữa Tập đoàn Tinh Tế Bắc Uyển còn đang không ngừng tuyên truyền khắp nơi.

Bác Sơn báo cáo với Tiêu Hoằng, nếu tin tức tiếp tục mở rộng, bước kế hoạch thứ hai của Tập đoàn Thợ Săn sẽ bị đả kích chưa từng có.

- Tạm giam, vì cái gì?

Tiêu Hoằng khó hiểu, hơn nữa liếc Áo Thác. Trước đó Tiêu Hoằng còn đặc biệt thỉnh giáo Áo Thác những hạng mục cần chú ý về vận chuyển liên hành tinh, cùng những chỗ quy định cần chú ý, hơn nữa làm theo đầy đủ, làm sao còn có khả năng bị tạm giam.

- Bởi vì chúng ta không có chứng nhận khai thác khoáng sản trước chế tạo hạm vận tải Ma Văn, còn nói Ma Văn phòng cháy của chúng ta không phải mua từ Gia Đô đế quốc, không thể xác mình công năng, hơn nữa còn ghi hóa đơn phạt chúng ta 8 triệu kim tệ.

Bác Sơn báo cáo thật rõ ràng, tiếp theo còn chuyển hình ảnh hóa đơn phạt cho Tiêu Hoàng.

Nhìn hóa đơn phạt, Tiêu Hoằng liền biến sắc, trong lòng nổi giận, ra hiệu Bác Sơn bình tĩnh, liền quay sang nhìn Áo Thác:

- Áo Thác lão ca, những biện pháp ngươi nói cho ta trước đó thật không linh nghiệm, hạm vận tải Ma Văn của chúng ta hoàn toàn làm theo phương pháp của ngươi, kết quả lại bị tạm giam.

Đối với việc Tiêu Hoằng chính là Hồng Lượng, hơn nữa đang kinh doanh trên Vĩnh Ngạn Tinh, Áo Thác cũng biết, nhưng cũng không để ý. Chỉ cần hợp pháp, người ta làm gì ngươi cũng không có quyền can thiệp, thậm chí quy cách hạm vận tải Công ty vận tải liên hành tinh Thợ Săn hoàn toàn dựa theo tiêu chuẩn của Áo Thác, đúng là hà khắc vô cùng.

- Tạm giam? Không thế nào!

Áo Thác đổi sắc, liền nói, hết sức khẳng định.

- Ngươi xem đi.

Tiêu Hoằng giả vờ như chuyện nhỏ nhặt, đặt Ma Văn thông tin vào tay Áo Thác, bên trên là hóa đơn phạt giá trên trời của khu 601 Gia Đô đế quốc.

Lý do là thiếu chứng nhận khai thác khoáng sản trước chế tạo hạm vận tải Ma Văn, một cái tên rất dài, cộng thêm không sử dụng phòng cháy của Gia Đô đế quốc, hơn nữa còn phạt trên trời 8 triệu kim tệ.

Theo lẽ thường, bộ quản lý vận tải không gian Gia Đô đế quốc phạt tiền, sẽ không được phép quá 200.000 kim tệ.

Không nói quá, Áo Thác là Hồng y Chủ soái, nhìn tấm hóa đơn phạt này, lập tức lửa giận thiêu đốt, vẻ kính cẩn trước đó liền tan biến.

Thậm chí Tiêu Hoằng ở bên cạnh cũng cảm nhận được trên người Áo Thác bùng lên một cỗ khí thế không rõ.

Áo Thác là loại người nào? Chẳng lẽ hắn không nhìn ra được, cái này rõ ràng là làm khó dễ người ta mà? Thậm chí Áo Thác lập tức nghĩ tới, có người muốn diệt Tập đoàn không gian Thợ Săn.

- Khốn kiếp mà!

Áo Thác mắng to.

Ngược lại Tiêu Hoằng cười khè, tiếp theo làm ra vẻ không biết gì hỏi:

- Áo Thác lão ca, ta không hiểu rõ ngành vận tải Gia Đô đế quốc, cái gì là chứng nhận khai thác khoáng sản trước chế tạo hạm vận tải Ma Văn?

- Căn bản không có cái thứ này, dù là có, cũng không tới lượt bọn họ tra xét, đáng chết.

Áo Thác hổn hển mắng, đời này Áo Thác chướng mắt nhất chính là hành động lợi dụng quyền thế làm chuyện riêng này.

Ngay lập tức, Áo Thác lấy ra Ma Văn thông tin Hồng y Chủ soái của mình, gọi cho Đại Mẫu Hạm Tiên Nữ, sắc mặt âm trầm.

- Áo Thác chủ soái, xin hỏi có gì căn dặn? Không biết thương thế của ngài đã được điều trị thế nào?

Hạm trưởng tàu Tiên Nữ, Áo Tây Đa kính cẩn hỏi.

- Bộ trưởng Khoa Lạc bộ vận tải thương nghiệp liên hành tinh có ở Đại Mẫu Hạm phải không, bảo hắn cút ra đây cho ta.

Áo Thác nhíu mày, ngữ khí âm trầm nói.

Ở phòng điều khiển, Khoa Lạc nghe giọng âm trầm của Áo Thác, không khỏi phát run, sống lưng phát lạnh như ngửi được mùi của thần chết, lập tức run sợ cầm Ma Văn thông tin, cẩn thận hỏi Áo Thác chủ soái, ngài có gì căn dặn?

- Chính ngươi tự xem, cho ta lời giải thích.

Áo Thác nói xong, liền gửi hình ảnh hóa đơn phạt cho Khoa Lạc,

Không nói quá, nhìn thấy hóa đơn phạt đó, Khoa Lạc cảm thấy mắt tối đen, đầu óc oong một cái, hai chân như nhũn ra.

Không nói đến lý do tạm giam này vớ vẫn cỡ nào, hóa đơn phạt 8 triệu kim tệ! Trời ạ! Khoa Lạc muốn ngất xỉu.

- Cái... cái này... Áo Thác chủ soái, ta thật sự là không biết chuyện này.

Khoa Lạc run run vội nói, biết rõ thủ đoạn ác độc của Áo Thác, trong lòng Khoa Lạc liền phát lạnh.

- Ở trong phạm vi chức trách của ngươi, xảy ra chuyện như thế, ngươi nói không biết, vậy là không làm tròn trách nhiệm?

Áo Thác lớn tiếng mắng.

- Cái này...

Lần này Khoa Lạc coi như hết biết nói gì, hắn cũng biết còn chống đỡ ngụy biện sẽ có hậu quả gì:

- Áo Thác chủ soái, ta... ta sẽ nhanh chóng điều ứa rõ, cho ngài một câu trả lời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play