Đối với chuyện Long Giai Kỳ âm thầm cấu kết chủ quản khu 601, Tập đoàn Thợ Săn không thể biết được, cũng không có chuẩn bị về mặt này.
Hơn 20 tiếng sau, 15 chiếc hạm vận tải có sơn hình ảnh cây cung tiến vào khu 601, hình ảnh cây cung đỏ chính là dấu hiệu của Tập đoàn Thợ Săn.
Đảm nhiệm chủ quản đội hạm vận tải chở hàng lần này là Tống Tân, cũng là một quân nhân xuất ngũ thuộc quân chủ bài A Nhĩ Pháp, tuổi trên 50, tóc mai đã hoa râm.
Lúc này Tống Tân đang trong hạm vận tải Thợ Săn số 44, xem tuyến đường hành trình, bởi vì vận chuyển khoảng cách ngắn trong 2 ngày, cộng thêm toàn đi trong khu vực an toàn, bởi vậy không có chiến hạm Ma Văn, hơn nữa không thể không nói Áo Thác làm rất tốt việc bảo vệ an toàn tuyến vận chuyển thương mại.
Điều động hạm đội quy mô lớn, sẽ thuận tiến tiến hành hỗ trợ phòng ngự.
- Báo cáo chủ quản, phía trước chúng ta xuất hiện hạm đội giám sát khu 601, xin hỏi nên làm thế nào?
Lúc này, nhân viên quản lý tin tức hỏi Tống Tân.
Nghe thế, Tống Tân cũng không quá để ý, trong tuyến đường không gian, cách một đoạn có điểm kiểm tra hình thức là chuyện quá bình thường.
Nhưng khi Tống Tân nhìn vào máy theo dõi bên cạnh, sắc mặt hơi đổi, trên màn hình xuất hiện chi chít hơn 30 đốm sáng.
Trong đó hơn 20 chiếc hạm giám sát, còn có tới 10 chiếc chiến hạm Ma Văn.
- Đã xảy ra chuyện gì thế này?
Tống Tân không khỏi lẩm bẩm, theo lẽ thường thì trước mặt 15 chiếc hạm vận tải Ma Văn gần như tay không tấc sắt, chỉ cần phái ra 2 chiếc hạm giám sát và một chiếc chiến hạm Ma Văn là đủ rồi, nhưng bây giờ lại tăng gấp 10 lần, cái này ít nhiều làm Tống Tân xuất thân quân nhân có chút cảnh giác.
Nhưng Tống Tân cũng không quá lo lắng, bây giờ họ nằm dưới Tập đoàn Thợ Săn, kinh doanh vận chuyển hoàn toàn hợp pháp, có đầy đủ giấy phép hoạt động.
- Hạm đội vận tải phía trước, các người đã tiến vào khu 601, bây giờ yêu cầu ngừng di chuyển, tiếp nhận kiểm tra.
Trong phòng điều khiển hạm vận tải số 44 nhận được yêu cầu của đội viên kiểm tra, giọng điệu không có gì thân thiện, hết sức nghiêm túc.
Tống Tân cũng không tỏ vẻ gì, rất phối hợp ra lệnh hạm đội vận tải ngừng lại.
Đồng thời, trong hạm giám sát, An Thủy, chủ quản khu 601 đang ngồi trên ghế chính phòng điều khiển, tuổi khoảng hơn 40, mặt hình vuông hồng hào, mắt hơi nhỏ, chỉ là trong ánh mắt lúc này phát ra một tia lạnh giá.
Thấy 15 chiếc hạm vận tải Tập đoàn Thợ Săn thành thật ngừng tại chỗ, An Thụy nhấc tay, chỉ tới trước, ra hiệu rõ ràng.
Lúc này nhân viên giám sát cũng được sai khiến rõ ràng, đó là không tiếc mọi giá, kiếm đủ cái cớ cũng phải tạm giam 15 chiếc hạm vận tải này, phải phạt thật nặng.
Vài phút sau, 10 chiếc chiến hạm Ma Văn Gia Đô đế quốc nhanh chóng vây quanh hạm đội vận tải, tất cả hạm pháo chỉ thẳng vào giữa.
Tiếp đó, một chiếc hạm kiểm tra nhanh chóng kết nối với hoa tiêu hạm vận tải số 44, tiếp theo có cả trăm nhân viên giám sát tiến vào trong hạm, tiến hành kiểm tra.
Người dẫn đầu là Phí Tư, tuổi hơn 20, mái tóc đen được chải chuốc chỉnh tề, cùng đồng phục xanh lam trên người, khiến người ta cảm giác đầy chính khí.
Chỉ là trận thế bây giờ lại không cho người ta cảm thấy vậy, chỉ thấy như một đàn voi đang kiểm tra gì đó trên người con kiến.
Những người này tiến vào hạm vận tải số 44, liền tản ra, kiểm tra khắp nơi, thậm chí góc tường cũng không tha, thiểu chút lấy kinh lúp kiểm tra teo bụi xung quanh có vượt chỉ tiêu hay không.
Về phần đám người Phí Tư, thì nhanh chân bước vào phòng điều khiển.
Tống Tân ở phòng điều khiển, lúc này như cảm nhận được gì đó, mọi chuyên đều không đúng, nhưng thấy Phí Tư dân mấy nhân viên kiểm tra đi tới, vân cúi người tỏ vẻ kinh trọng.
- Chúng ta là tổ giám sát khu 601.
Phí Tư nói xong, liền lấy giấy chứng nhận của mình quét qua trước mặt Tống Tân một cái, sau đó bắt đầu đánh giá xung quanh, giống như đang tìm thứ gì.
Nhưng những gì thấy được, mọi thứ đều rất sạch sẽ, bố trí an toàn đầy đủ, dù cho kiểm khúc xương trong trừng gà cũng không chọc ra được cái gì, thậm chí còn cao cấp hơn cả yêu cầu của chính phủ Gia Đô đế quốc.
Tống Tân không hề kháng cự, cứ đứng một bên, lẳng lặng nhìn Phí Tư tuần tra trong phòng điều khiển.
Đi cả một vòng lớn, Phí Tư cũng không tìm được chỗ sơ suất nào, thậm chí chút teo bụi ở góc kẹt cũng không thấy, vách tường xung quanh có Ma Văn phòng cháy chuyên nghiệp, hạm cứu sinh đều đầy đủ.
Khoảng 10 phút sau, một nhân viên giám sát đi tới, kề vào tai Phí Tư thì thầm mấy câu, ý bảo với Phí Tư là bọn họ không tìm được chút tật xấu nào ở trong hạm.
Điều này làm cho Phí Tư khó chịu, dựa theo ý của An Thụy, hạm vận tải này phải bị tạm giam, nhưng cũng không thể tạm giữ không có căn cứ được, bàng không trở thành kẻ cướp còn gì?
Phí Tư không khỏi vuốt mũi, chầm chậm đi tới trước Tống Tân, nhìn Tống Tân vẫn điềm nhiên như không, khẽ gật đầu ra vẻ thân thiện.
- Có giấy thông hành vận chuyển không?
Phí Tư nhìn Tống Tân, giọng điệu nghiêm nghị, làm ra vẻ trịch thượng nói.
Tống Tân không trả lời, quay lại mở ngăn kéo ghế chính, lấy ra một giấy chứng nhận, bên trong có Sức văn đặc biệt của chính phủ xác nhận.
Phí Tư nhìn giấy thông hành vận chuyển, ngừng một lát, hỏi tiếp:
- Chứng nhận cho phép hoạt động đâu?
Tống Tân cũng không đáp lời, lại mở ngăn kéo lấy ra một giấy chứng nhận.
- Vậy Chứng nhận vận tải an toàn đâu?
Phí Tư lại hỏi.
Mới 5 phút, trong tay Phí Tư liền có một xấp chừng 17 loại giấy chứng nhận các mặt, thậm chí còn muốn xem hết thẻ công tác của mỗi một người trong phòng điều khiển.
Hoàn toàn không có chút vấn đề.
Lần này Phí Tư thật nóng nảy, giám sát vận tải hà khắc đến thế này, ở Gia Đô đế quốc cũng là hiểm thấy. Chết người là bọn họ cũng không móc được lỗi nào, Tống Tân luôn luôn cẩn thận, trong 17 giấy chứng nhận này còn bao gồm cả chứng minh sản xuất hạm.
Phí Tư ước lượng 17 loại giấy chứng nhận trong tay, không có vấn đề. Nếu còn không móc lỗi được, phải cho đi vô điều kiện.
An Thụy bên trong hạm giám sát chính, hoàn toàn có thể nhìn Ma Văn ghi hình thấy được hình ảnh trong hạm vận tải, không khỏi híp mắt.
Sau đó cầm Ma Văn thông tin nhỏ giọng nói với Phí Tư:
- Hỏi hắn xem, có chứng nhận khai thác khoáng sản trước chế tạo hạm vận tải Ma Văn không?
Nghe vậy, ngay cả Phí Tư cũng ngây người. Hắn cũng nghe nói có chứng nhận cho phép khai thác khoáng sản, nhưng mà chứng nhận khai thác khoáng sản trước chế tạo hạm vận tải Ma Văn, ngay cả chính hắn cũng chưa từng nghe qua.
Nhưng mà Phí Tư vẫn nhìn sang Tống Tân, hỏi:
- Chỗ ngươi có chứng nhận khai thác khoáng sản trước chế tạo hạm vận tải Ma Văn hay không?
Xoạt!
Phí Tư vừa hỏi thế, nhân viên trong phòng điều khiển, bao gồm cả Tống Tân cũng phải biến sắc, bọn họ lần đầu mới nghe nói vận chuyển không gian còn phải kiểm tra cái loại chứng nhận này. Cái này giống như một người hơn 30 tuổi, đi ra đường, chẳng những phải kiểm tra Sức văn thân phận, còn muốn kiểm tra cả chứng minh kết hôn của cha mẹ.
Lúc này Tống Tân như hiểu được gì, sắc mặt khó coi nói:
- Vận chuyển không gian, có cần loại chứng nhận này hay sao? Hơn nữa dường như chúng ta cũng không thể đưa ra loại chứng nhận này được?
- Đừng nói thừa, chỉ hỏi ngươi có hay không?
Phí Tư nhíu mày, làm ra vẻ mặc kệ lý lẽ hỏi.
- Không có.
Tống Tân nói rõ ràng.
- Nếu thế, hết sức có lỗi, giấy chứng nhận hạm đội vận tải của các người không đầy đủ, không thể tiếp tục đi, phải bị giam tạm thời. Hơn nữa vừa rồi ta xem, Ma Văn phòng cháy các người sử dụng không phải Ma Văn chỉ định của Gia Đô đế quốc, bây giờ chúng ta không thể xác nhận độ tin cậy của nó, cũng không phù hợp quy định của chúng ta. Bởi vì vi phạm nhiều điều, phạt tiền 8 triệu kim tệ, tạm giam 2 tháng, thẳng đến khi hạm vận tải của các người mua Ma Văn quy định của Gia Đô đế quốc, hoàn thành chứng nhận khai thác khoáng sản trước chế tạo hạm vận tải Ma Văn mới thôi.
Phí Tư nói xong, liền cầm lấy giấy bút, không chút nể tình ghi hóa đơn phạt khủng bố.
Tống Tân và các nhân viên nghe thế, không khỏi kinh ngạc, thiếu một cái chứng nhận là phạt 8 triệu kim tệ, bọn họ ở Thượng Tri Tự Do Quốc cũng chưa từng nghe nói chuyện như thế.
- 8 triệu kim tệ, Phí Tư trưởng quan, ta nghiên cứu điều lệ không gian của các người, hình như không có xuất hiện giới hạn phạt tiền cao đến thế.
Tống Tân toát mồ hôi, hỏi.
- Còn nhiều lời làm gì, các ngươi vi phạm quy định vận chuyển, còn có lý hay sao?
Đối với nghi ngờ của Tống Tân, Phí Tư trừng mắt mắng lại, sau đó ra lệnh chiến hạm Ma Văn áp giải 15 hạm vận tải Tập đoàn Thợ Săn về tổng bộ vận tải khu 601.
- Ta phải liên lạc với tổng bộ Tập đoàn Thợ Săn, báo cáo chuyện này.
Tống Tân không đổi sắc nói.
- Được.
Phí Tư trả lời, cái này cũng không trách được, dù là kẻ cướp, bắt cóc hạm vận tải cũng phải đòi tiền chuộc từ tổng bộ.
Thấy Phí Tư gật đầu, Tống Tân liền liên lạc với tổng bộ, nói rõ mọi chuyện một lần, sau đó truyền hình ảnh hóa đơn phạt về, toàn bộ đều rất chi tiết rõ ràng.
Đồng thời chuyện này cũng lập tức được gửi tới cho Vinh Trạch, chủ quản Công ty vận chuyển liên hành tinh Thợ Săn, nháy mắt Vinh Trạch liền to đầu. Hắn không ngốc, tự nhiên biết đây là chuyện gì, có người sử dụng thủ đoạn không bình thường chuẩn bị chèn ép Tập đoàn Thợ Săn, làm cho Tập đoàn Thợ Săn biết khó mà lui. Quan trọng hơn là Tập đoàn Thợ Săn lần đầu tiên vận chuyển liên hành tinh đã xảy ra chuyện như thế, là đả kích rất lớn tới danh dự của Tập đoàn Thợ Săn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT