Nói xong ý nghĩ đại khái trong lòng, Tiêu Hoàng liền bắt đầu thương thảo kế hoạch
phát triển sau này với những nhân vật xem như trung tâm của Bối La quân
đoàn, cùng với việc vận hành Tập đoàn Thiên Xà.
Đồng thời cũng bắt đầu chuẩn bị xây dựng công ty chi nhánh của Tập đoàn Thiên Xà trên các đại lục của Vũ Nhuận Tinh.
Sản phẩm tiêu thụ không nhất định phải bó buộc trong vũ khí chiến đấu, cái gì kiểm tiền được thì làm cái đó.
về phần những đại đầu sỏ đang lũng đoạn tại Vũ Nhuận Tinh, Tiêu Hoàng sẽ tìm một cơ hội, tiến hành đàm phán thống nhất, để bọn họ bật đèn
xanh cho Tập đoàn Thiên Xà, không nên tiến hành chèn ép.
Giải quyết xong mọi thứ, Tiêu Hoằng liền xoay người rời đi Khu cảnh giới số
1.
Quay về trong Bối La thư viện, trong đầu Tiêu Hoàng vẫn đang suy nghĩ các loại biện pháp kiếm tiền, và việc làm như thế nào để tăng lên cấp
bậc Ngự lực của binh sĩ Bối La.
Vừa suy nghĩ, Tiêu Hoàng vừa cởi từng kiện áo giáp trên người, chuẩn
bị tiếp tục sử dụng nước thuốc Phí Đằng, tu luyện Ngự lực trong cơ thể.
Xoạt...
Ngay khi Tiêu Hoàng cởi đai lưng ra, hộp thuốc lá bên hông kia bỗng từ trong hộ giáp rơi xuống đất.
Bởi vì nguyên nhân thân thể, nên Tiêu Hoàng cũng không thích thuốc
lá, cũng không nghiện thứ này, bởi vậy hộp thuốc lá do Tác Phổ bán ra
này, đã gần như bị Tiêu Hoàng quên lãng rồi.
Không nghĩ nhiều, Tiêu Hoàng liền nhặt hộp thuốc lá lên, ném nó lên trên bàn.
Nhưng ngay khi Tiêu Hoàng vừa định xoay người tiến vào trong phòng
nghỉ, hắn bỗng nhiên dừng lại, một lần nữa hướng ánh mắt về phía cái
bàn, nhìn về hộp thuốc lá, dường như nghĩ tới cái gì đó.
- Hút thuốc gây nguy hại cho sức khỏe, nhưng nếu đổi thành phần trong đó, vẫn giữ nguyên hương vị, giữ được sức khỏe thì sao?
Tiêu Hoàng nhìn hộp thuốc lá nhăn nhúm, thì thào lẩm bẩm.
Có một điều mà Tiêu Hoàng rất rõ ràng, bất kể ở đâu thì thuốc lá đều
có một thị trường siêu cấp lớn, đồng thời cũng đắt hàng một cách hiếm
thấy, lấy Bối La quân đoàn làm ví dụ, lượng tiêu thụ thuốc lá trong số
các binh sĩ chính là một con số cực kỳ khổng lồ, người nghiện thuốc
trong quân đội nhiều không đếm xuể.
Cùng lúc này, trong đầu Tiêu Hoàng còn nhớ tới một thứ mà chính hắn cũng sắp quên, đó là phối phương Ngự Hương!
Có ý tưởng này, Tiêu Hoàng liền đeo đai lưng lên người, sau đó cầm theo hộp thuốc lá, tiến vào trong phòng chế văn.
Lấy ra một điếu bên trong hộp, Tiêu Hoàng liền tháo đầu lọc ra, quan
sát các sợi thuốc, đối với thuốc lá thì Tiêu Hoằng vân có chút kiến
thức, thứ khiến người ta nghiện chính là nicotin, sẽ sinh ra chứng ỷ lại vào nicotin.
Nếu có thể tìm được một loại thay thế phẩm hữu ích cho nicotin, hoặc
tìm ra phương thức khác, sau đó lại dung hợp với thành phần của Ngự
Hương, vậy thì sẽ có hiệu quả gì đây? Sẽ làm cho loại thói quen xấu là
hút thuốc trở thành một loại phương pháp tăng lên Ngự lực.
Rất khả thi!
Có ý tưởng này, Tiêu Hoàng liền lấy bút ra, viết ra phối phương Ngự
Hương, rồi bắt đầu tiến hành một loạt nghiên cứu đối với phối phương
bình thường của thuốc lá, cố tìm ra một loại thay thế phẩm, hoặc là
trung hoá chất độc hại nicotin tới mức thấp nhất.
Đồng thời, Tiêu Hoàng cũng không quên một nhân tố rất trọng yểu, đó
chính là phí tổn, nhất định phải giảm phí tổn tới mức thấp nhất, làm cho nó trở nên đại chúng.
Chỉ trong hai giờ, Tiêu Hoàng đã tìm ra một loại phối phương thuốc lá kiểu mới, cũng không có tốn quá nhiều khí lực, bằng vào dược học, thậm
chí là nghiên cứu về tài liệu, của Tiêu Hoàng lúc này, thì loại cải tiến này cũng không quá khó.
Sau khi sửa lại tài liệu, hắn liền một lần nữa mặc lên người bộ khôi
giáp, đi về phía Hăng giao dịch Ma Văn, thu mua tài liệu để chế tác
thuốc lá kiểu mới.
Có thể nói, những tài liệu này, đại bộ phận đều cực kỳ rẻ, thử nghĩ
một chút, nhớ khi mà vân còn là thợ mỏ, thì Tiêu Hoàng cũng đã có thể
mua được rồi, thì
cũng không cần nhắc đến những người khác nữa.
Đại khái chỉ cần một giờ, Tiêu Hoàng đã mang theo một túi nhựa, quay
về Bối La thư viện, các tài liệu này chỉ tốn của Tiêu Hoàng 1 ngân tệ,
có thể nói rẻ một cách hiểm thấy.
Không chút trì hoãn, Tiêu Hoàng bắt đầu tiến hành xử lý các tài liệu
thu mua về, trong đó có mấy loại cần xử lý đặc biệt, cần đun nóng đến
trình độ nhất định, yêu cầu về nhiệt độ là phi thường nghiêm khắc, mặt
khác còn cần phun lên các dược phẩm đặc thù nữa.
Nhưng đã có kinh nghiệm, toàn bộ quá trình cũng không tính, là phức tạp.
Xử lý tài liệu xong, dựa theo tỉ lệ, Tiêu Hoàng liền cắt chúng thành
dạng sợi, sau đó lại lấy ra một điếu thuốc từ trong hộp, rút sạch sợi
thuốc bên trong ra, nhồi sợi thuốc kiểu mới vào, khẽ đưa lên miệng, châm lửa, hít sâu một hơi.
-Khụ... khụ...!
Ngay khi Tiêu Hoàng hít hơi thuốc kiểu mới này vào trong phổi, hắn
không khỏi ho khan vài tiếng, nhưng đây cũng chỉ là phản ứng bình thường của một người không biết hút thuốc mà thôi, hương vị vô cùng giống với
thuốc lá bình thường, đồng thời hắn cũng có thể mơ hồ nhận ra, cơ thể
đang tăng lên Ngự lực.
Đương nhiên loại tăng lên này, đừng nói đối với Ngự Sư, cho dù đối
với Ngự Giả thì cũng cực kỳ bé nhỏ, nhưng bất kể nói như thế nào, cũng
là ít còn hơn không, huống chi, no còn có thể tăng lên Ngự lực, bỏ đi
thành phần có hại, bản thân lại được tăng cường Ngự lực. Tiêu Hoằng cùng đặt tên cho loại thuốc lá này là Ngự Hương Yên Thảo.
Sau đó Tiêu Hoàng cũng không dừng lại, bắt đầu lấy ra bảy điếu còn
sót lại trong hộp, bỏ hết lõi đi, nhồi Ngự Hương Yên Thảo vào trong.
Nhìn bảy điếu thuốc lá này, chúng cùng không khác là mấy so với khi
trước, Tiêu Hoàng liền bỏ lại vào trong hộp thuốc lá, bắt đầu đi ra khỏi Bối La thư viện.
Cách đó không xa, có vài tên thủ vệ binh đang đứng dưới bóng râm, bọn họ là lính gác của khu 9 này.
Xác định được mục tiêu, Tiêu Hoàng liền chậm rãi đi tới, giả bộ như đang đi dạo.
- Trưởng quan.
Ngay khi Tiêu Hoàng đi tới bên cạnh một gã thủ vệ binh, tên thủ vệ
binh này liền cung kính thi lê với Tiêu Hoàng, đồng thời bày ra một động tác chào đúng nghi thức quân đội về phía Tiêu Hoàng.
- Trời nắng nóng, đứng như vậy có vất vả không?
Tiêu Hoàng nhẹ nhàng hỏi, bộ dáng khá là thân thiết.
Lời này truyền vào trong tai tên thủ vệ binh này, lập tức khiến hắn
sửng sốt, Tiêu Hoàng chủ động nói chuyện với hắn, đây là việc cực kỳ
hiếm thấy, làm cho tên thủ vệ binh này không khỏi nhìn lại Tiêu Hoàng
một lần, xác nhận xem mình có nhìn lầm người hay không.
- Ách... Không vất vả, đa tạ đoàn trưởng quan tâm.
Thủ vệ binh này nơm nớp lo sợ đáp, ít nhiều có chút cảm giác được sủng ái mà lo sợ.
- Cậu có hút thuốc không?
Tiêu Hoàng đi vào chính đề luôn.
Binh sĩ này không lên tiếng, hơi câu nệ, gật gật đầu.
- Đây!
Tiêu Hoàng liền lấy từ trong hộ giáp ra một hộp thuốc lá nhăn nhúm, rút ra một điếu, đưa cho thủ vệ binh.
Lần này thỉ tên thủ vệ binh gần như hoàn toàn phát mộng rồi, đây rốt
cuộc là chuyện gì vậy? Tiêu đoàn trưởng lúc nào cũng lạnh như băng,
nhưng bây giờ chẳng những chủ động quan tâm tới hắn, lại còn mời thuốc
hắn nữa ư? Chẳng lẽ mình đang nằm mơ hay sao?
Nếu không phải trong lòng có kiêng kị, thì tên thủ vệ binh này sẽ
thật sự muốn cẩn thận kiểm tra một chút, xem kẻ trước mắt này có phải là Tiêu Hoằng trong ấn tượng của mình hay không.
Tuy nhiên, đối mặt với điếu thuốc mà Tiêu Hoàng đưa tới này, thủ vệ
binh cùng không dám chậm trễ, hơi cúi người nhận lấy, cũng tự mình châm
lửa, hít một ngụm thật sâu.
- Hương vị như thế nào?
Tiêu Hoàng thân thiết hỏi.
- Cùng hút được, rất nhẹ, tuy nhiên, hương vị dường như không phải là của loại
Hồ Điệp.
Thủ vệ binh nhìn nhân hiệu của hộp thuốc lá trong tay Tiêu Hoàng rồi
nói, hiển nhiên, hắn cũng là một con nghiện thuốc lá lâu năm.
Nghe thủ vệ binh nói như vậy, trên mặt Tiêu Hoàng hơi hiện lên một
chút thoải mái, chỉ cần không có vấn đề về mặt hương vị thì đã được coi
như là thành công hơn phân nửa rồi, sau đó Tiêu Hoàng liền đưa cho các
thủ vệ binh gần đó mấy điếu còn lại.
Sáu gã thủ vệ binh, gần như cũng như vậy, dường như cũng không nhận
ra loại “thuốc lá” này có vấn đề gì quá lớn, nhiều nhất chính là cảm
thấy, Tiêu Hoàng mua phải một hộp thuốc giả, thứ này căn bân không phải
là hương vị của nhàn hiệu Hồ Điệp.
Đối với điều này, Tiêu Hoàng từ chối cho ý kiến.
- Ồ? Sao ta bỗng nhiên cảm thấy, Ngự lực trong cơ thể có chút dấu hiệu rục rịch
vậy?
Một gã thủ vệ binh bỗng nói.
- Đúng vậy, dường như ta cũng có một chút.
Một tên thủ vệ binh khác cũng nói.
Nghe vậy, Tiêu Hoàng không đáp lại, chỉ hơn nhếch miệng, một lần nữa quay về trong Bối La thư viện.
Hắn cũng gọi Sở Ngân Xuyên vẫn đang ở trong căn cứ quân sự Bối La tới.
Hơn 20 phút sau, khi Sở Ngân Xuyên đi vào trong Bối La thư viện, sắc
mặt đã có vẻ phi thường cung kính, loại cung kính này, dường như cũng
không phải là do giả bộ, mà là phát ra từ nội tâm, tò lần đầu tiên nhìn
thấy Tiêu Hoàng, loại thần sắc này đã tồn tại trên mặt hắn rồi.
Đồng dạng, những người khác cũng có thể nhìn ra được, Sở Ngân Xuyên
vốn có biệt hiệu “vắt cổ chày ra nước”, nhưng lại chưa từng keo kiệt gì
với yêu cầu của Tiêu Hoàng cả.
- Tiêu đoàn trưởng, ngài tìm ta sao?
Tiến vào trong Bối La thư viện, Sở Ngân Xuyên cung kính nói.
- Hút thuốc đi.
Tiêu Hoàng lấy ra điếu cuối cùng trong hộp thuốc lá nhăn nhúm kia,
đưa cho Sở Ngân Xuyên, khi nãy Tiêu Hoàng đã thử qua, loại thuốc lá này
tuyệt đối là vô
- Sao vậy? Tiêu đoàn trưởng cũng cảm thấy hứng thú với thuốc lá ư? Ta khuyên Tiêu đoàn trưởng, ngài vẫn nên ít dùng thứ này đi, trên cơ bản
là dùng vào sẽ không bỏ được đâu.
Sở Ngân Xuyên hảo tâm nhắc nhở, nhưng vẫn cầm lấy điếu thuốc từ tay Tiêu Hoàng, châm lửa.
- Cảm giác thuốc lá này như thể nào?
Tiêu Hoàng không úp mở gì với Sở Ngân Xuyên, chỉ nhẹ nhàng hỏi.
- Cũng không tệ lắm, hương vị rất dịu dàng, hẳn là loại đắt tiền đây!
Sở Ngân Xuyên thuận miệng đáp.
- Ta nói cho ngươi biết, thứ ngươi vừa hút, căn bản là không phải thuốc lá, thuốc lá chân chính ở trong này.
Tiêu Hoàng nói xong, liền mở ra một cái gói, bên trong đều là thuốc sợi mà Tiêu Hoàng móc ra.
Nhìn thấy thuốc sợi này, Sở Ngân Xuyên hơi sửng sốt, đồng thời cũng
cảm thấy Ngự lực trong cơ thể, dường như có một ít biến hóa, lúc trước
cũng đã nói qua, Sở Ngân Xuyên không có ý tu luyện Ngự lực, bởi vậy cấp
bậc Ngự lực cũng khá thấp, mà như vậy, phản ứng với Ngự Hương Yên Thảo
cũng càng thêm mẫn cảm.
- Thứ ta hút rốt cuộc là thứ gì?
Sở Ngân Xuyên nhìn nửa điểu thuốc lá trong tay, mở miệng hỏi.
- Là một loại thảo dược mà ta mới phối chế ra, có trợ giúp đối với
việc tăng lên Ngự lực, hơn nữa không hề có hại, đây cũng là mục đích mà
ta tìm ngươi, sau này Công ty Vọng Xuyên của ngươi, ngoài việc lấy
quặng, chính là nghiên cứu sản xuất tiêu thụ loại thuốc lá này, nhớ kỹ,
phối phương phải giữ bí mật.
Tiêu Hoàng nhẹ nhàng dặn Sở Ngân Xuyên, cũng chậm rãi cầm phổi phương trong tay đưa cho Sở Ngân Xuyên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT