Những binh sĩ Bối La này tự nhiên hiểu được ý phất tay của Tiêu Hoằng này, tiếp theo liền đồng loạt xông vào bên trong hàng ngũ, lột sạch toàn bộ vật phẩm trên người đối phương xuống, chất ở bên cạnh Tiêu Hoằng.
Rất nhanh, ở bên cạnh Tiêu Hoằng liền hình thành một đống Ma Văn túi chất thành một cái gò, trong đó còn bao gồm Chiến Văn của Từ Thành và số binh sĩ Tô Môn đã chết.
-Tạm thời chuyển hết vào kho hàng an toàn bên cạnh Bối La thư viện, lúc trở về ta sẽ kiểm kê!
Nheo mắt nhìn Ma Văn túi Chỗng chất như núi, Tiêu Hoằng phân phó.
Binh sĩ Bối La Đối nghe Tiêu Hoằng phân phó, tự nhiên vâng theo, bắt đầu chuyển Ma Văn túi vào trong Ma Văn Xa quân dụng, rồi vận chuyển vào kho hàng an toàn. Đồng thời kể từ đó, doanh thứ 5 cũng liền hoàn toàn không còn có vũ khí. Điều này cũng có ý nghĩa bọn họ không còn chút năng lực phản kháng nào.
Mà thấy thể, binh sĩ Tô Môn chỉ có thể thành thành thật thật đứng nhìn, thậm chí ngay cả phẫn nộ cũng không dám biểu lộ.
-Từ hôm nay trở đi, mỗi ngày mỗi cấp phát tiếp tể tiếp viện vật phẩm cho doanh thứ 5, đồng thời nghiêm cấm doanh thứ 5 sử dụng bất kỳ Ma Văn thông tin gì, và không được bước ra nơi dừng chân nửa bước. Nếu một người vi phạm thì toàn bộ doanh sẽ bị luận tội xử phạt với tội danh tiết lộ cơ mặt, trực tiếp giết chết ngay!
Tiêu Hoằng lại hạ đạt mệnh lệnh.
Có thể nói, một chiêu này của Tiêu Hoằng cực kỳ độc, một người vi phạm cả đội bị xử phạt, điều này cũng có thể bảo đảm là mọi người giám sát lẫn nhau.
Phân phó xong tất cả mọi chuyện, Tiêu Hoằng liền xoay người nhẹ giọng nói với Mục A:
-Mở Ma Văn Xa của ngươi đi theo ta! Những người khác thu thập tàn cục đi!
Nói xong, Tiêu Hoằng liền mở ra miệng phản lực của Ma Văn khung máy móc bay thẳng lên phía chân trời.
Mục A tự nhiên không dám chậm trễ lái Ma Văn xa chạy theo phía dưới.
Đám người La Kiệt, Bì Nặc đứng trên mặt đất, tự nhiên chú ý tới toàn bộ quá trình của Ma Văn khung máy móc biểu hiện trong chiến đấu, đưa mắt nhìn nhau, hai mắt đều tỏa ánh sáng. Không hề nghi ngờ, loại công cụ chiến đấu hoàn toàn mới này, sức chiến đấu thật sự rất kinh người.
Nếu có thể ứng dụng trong quân đội, bọn họ cũng không dám tưởng tượng, Bối La quân đoàn sẽ cường đại đến mức nào nữa.
Có phát hiện như vậy, La Kiệt sao có thể không động tâm?
về phần binh sĩ doanh 1, đối với Ma Văn khung máy móc trên nét mặt lại tràn đầy chờ mong: có được hỏa lực của xe tăng hạng nặng, có tinh cơ động của Ma Văn chiến đấu cơ, có tinh linh hoạt của binh sĩ, thử hỏi trên thế giới này còn có cỗ máy chiến đấu nào hoàn mỹ so với thứ này chứ?
Trong lòng ai nấy chỉ hy vọng La Kiệt Trưởng quan có thể quyết tâm hạ quyết định tiến hành mua sắm nó.
Không chỉ là binh sĩ doanh 1, mà các binh sĩ Bối La khác cũng cùng một ý nghĩ như thế. Có được Ma Văn khung máy móc gia nhập chiến đấu, không thể nghi ngờ sẽ làm giảm bớt rất nhiều áp lực chiến đấu cho bọn họ.
Gặp được địch nhân, Ma Văn khung máy móc trực tiếp quét ngang một lần, đến phiên bọn họ dường như chỉ có tiến lên thu hoạch cây ngô.
Ở bên kia, Tiêu Hoằng quay về đến phân xưởng chế tác, đặt lại Ma Văn khung máy móc phía trên cái giá tháp cố định, sau đó từ trong tủ trữ vật lấy ra túi hành trang, nhảy xuống Ma Văn khung máy móc.
Nhân viên công tác cũng bắt đầu lấy ra số liệu trong chiến đấu vừa qua của Ma Văn khung máy móc để phân tích, tìm kiếm chỗ thiểu sót và khuyết điểm của Ma Văn khung máy móc.
-Tiêu ca! Huynh thấy thể nào?
Gặp Tiêu Hoằng đang khoác bộ khôi giáp cũ kĩ lên người, Mạc Hi đi tới bên cạnh lộ vẻ mặt phức tạp hỏi. Vừa rồi Tiêu Hoằng làm gì, tự nhiên hắn có thể thông qua trang bị Ma Văn thu hình trên Ma Văn khung máy móc nhìn thấy rõ ràng.
-Tổng thể phi thường không tệ! Nhưng có hai khuyết điểm: một là hộ giáp không đủ chắc chắn, cũng cảm giác có chút cồng kềnh; hai là phương diện hỏa lực cũng không có đạt tới mức độ biến thái, còn cần cường hóa thêm.
Tiêu Hoằng nhẹ giọng đáp lại.
Nghe nói như thế trên mặt Mạc Hi hơi giật giật, không hề nghi ngờ, giờ này yêu cầu của Tiêu Hoằng đối với Ma Văn khung máy móc đã tới mức thực hà khắc, nhưng Mạc Hi rất vui mừng với loại hà khắc này, bởi vì bản thân hắn cũng là một người luôn có yêu cầu hà khắc với sản phẩm mình làm ra.
-về phương diện hộ giáp nếu muốn cải tiến thì chỉ có thể áp dụng hợp kim kiểu mới, đương nhiên, hợp kim kiểu mới thật ra có, nhưng phí tổn thì...
Mạc Hi hơi có chút khó xử.
-Ngươi nói hợp kim kiểu mới hẳn là chỉ hợp kim Vi Mễ thì phải?
Tiêu Hoằng nhẹ giọng hỏi. Loại hợp kim Vi Mễ này có thể nói là hợp kim cứng chắc nhất mà xưa nay Thái Qua Vũ Trụ nghiên cứu chế tạo ra được, nhưng phí tổn chế tác lại quá cao. Nó là trong lúc nước thép hợp kim cực nóng, rất nhanh cho vào một lượng lớn Hàn băng vạn năm, thúc đẩy cho nó nhanh chóng đông lạnh, sau đó ở đun nóng hòa tan rồi tiếp tục sử dụng Hàn băng vạn năm nhanh chóng làm đông lạnh.
Lặp lại vài lần như thế sẽ hình thành một loại hợp kim Vi Mễ độ cứng và tính dai đều cực kỳ cao. Chỉ cần dày nửa ly là đã có thể đạt tới cường độ của hợp kim bình thường dày năm ly.
Chỉ có điều là loại hợp kim này bởi vì sử dụng chính là Hàn băng vạn năm, bởi vậy giá cả một khối còn cao hơn mấy lần so với hoàng kim. Thường là tài liệu quý báu chế tác Ma Văn đao, hoặc dùng chế tác hộ giáp cho một ít con dòng cháu giống. Ngoài ra người bình thường thì không thể gánh nổi với phí dụng quá cao của nó.
Mạc Hi không có đáp lại, chỉ gật gật đầu rất nhẹ, không hề nghi ngờ, hợp kim Vi Mễ tuyệt đối là tài liệu hoàn mỹ để chế tác Ma Văn khung máy móc, nhưng thử nghĩ một chút đó là từng khối từng khối lờn Hàn băng vạn năm thêm vào bên trong nước thép, Mạc Hi còn có một loại cảm giác giống như da thịt bị cắt xé.
-Một khi đã như vậy, chúng ta hãy sử dụng hợp kim Vi Mễ là tốt rồi!
Tiêu Hoằng nhẹ giọng nói.
-A? Tiêu ca! Huynh điên rồi ư, huynh nghĩ dễ vậy ư? Hợp kim Vi Mễ cũng không phải là hợp kim giá rẻ bình thường như vậy!
Mạc Hi nghe Tiêu Hoằng nhẹ nhàng ung dung nói như vậy, có chút không dám tin lổ tai của mình.
-Không phải là Hàn băng vạn năm thôi sao? Còn các tài liệu khác dường như cũng không đắt đỏ lắm!
Tiêu Hoằng thản nhiên nói.
-Cái gì? Lão đại, hẳn huynh không biết giá trị của Hàn băng vạn năm rồi?
Mạc Hi có chút kinh ngạc hỏi.
-Không có gì! Chỉ cần liên quan tới Hàn băng vạn năm, vậy không thành vấn đề! Thử thống kê một chút xem toàn bộ hộ giáp của Ma Văn khung máy móc thêm vào hợp kim Vi Mễ, cần bao nhiêu Hàn băng vạn năm?
Tiêu Hoằng phân phó.
-Không cần công tác thống kê, ta từng thầm tính qua, ước chừng cần một tấn!
Mạc Hi nhỏ giọng đáp lại, đương nhiên, trước đó trong giấc mơ hắn cũng từng
nghĩ tới nếu thêm vào hợp kim Vi Mễ cho Ma Văn khung máy móc thì sẽ có bộ dáng thế nào.
-May mà không nhiều lắm, nếu không ta lập tức thật đúng là lấy không được!
Tiêu Hoằng thì thào tự nói.
Một bên Mạc Hi cả người đều cảm giác như sắp ngất xỉu. Đó chính là một tấn nha, vậy mà còn không nhiều? Phải biết, ở Hăng giao dịch Ma Văn, Hàn băng vạn năm đều là bán theo gam.
-Tiêu lão đại! Huynh không phải là đang nói đùa chứ?
Mạc Hi thử hỏi, trong lòng đã bắt đầu thấp thổm lo âu.
-Ngươi đi theo ta!
Tiêu Hoằng nói xong, liền xoay người đi ra phân xưởng chế tác, đi thẳng vào kho hàng lớn cách vách.
Thấy Tiêu Hoằng đi vào kho hàng lớn, đồng thời đóng cửa lại, Mạc Hi ít nhiều có chút buồn bực, tuy nhiên, chỉ có thể ở bên ngoài đầy nghi hoặc và chờ đợi.
Ngay sau đó, Mạc Hi đột nhiên nghe bên trong kho hàng truyền ra tiếng “lộp cộp, lộp cộp”, thậm chí còn cảm nhận được mặt đất dưới chân truyền đến chấn động nhè nhẹ.
-Này... Rốt cuộc là huynh ấy làm gì?
Mạc Hi đầy kinh ngạc khó hiểu.
Đúng lúc này, nhìn lại cửa kho hàng đã chậm rãi mở ra, Tiêu Hoằng chắp tay sau lưng, từ bên trong đi ra.
Nhưng ngay khoảnh khắc Tiêu Hoằng đi ra, bên trong kho hàng tràn theo một luồng hơi lạnh giá thấu xương.
-Ngươi kiểm kê xem, Hàn băng vạn năm bên trong ít nhất hẳn là có hai tấn chăng?
Tiêu Hoằng khẽ giơ tay chỉ chỉ bên trong kho hàng, nói với Mạc Hi.
Mạc Hi ít nhiều có phần kinh ngạc, tiếp theo dời ánh mắt nhìn vào bên trong kho hàng, thần sắc đột nhiên đại biển. Chỉ thấy kho hàng rộng lớn như vậy, đã biển thành một rừng băng, từng cây hàn băng màu tím dài chừng hai thước, nằm đầy trên mặt đất.
Rất nhanh từ bên trong túi dụng cụ lấy ra một cái Ma Văn kính hiển vi bỏ túi, Mạc Hi đi tới bên rừng băng, kết quả lại lần nữa vô cùng kinh ngạc, bên trong băng có được hết thảy tính chất đặc biệt của Hàn băng vạn năm, thậm chí phẩm chất còn cao hơn so với Hàn băng vạn năm bình thường, hơn nữa còn cứng rắn hơn.
-Huynh... huynh làm sao làm được?
Mạc Hi dời ánh mắt kinh ngạc nhìn Tiêu Hoằng, bật hỏi.
-Không nên hỏi nhiều như vậy, nhớ kỹ, phải giữ bí mật, tốt nhất đừng cho bất luận kẻ nào biết. Hiện tại chúng ta hãy mặc sức sản xuất hợp kim Vi Mê!
Tiêu Hoằng nhẹ giọng nói, tiếp theo liền cất bước rời đi.
Đi tới cửa chính phân xưởng chế tác, lúc này Mục A đã chờ ở cửa từ lâu.
-Trưởng quan! Ngài bảo ta tới đây có gì phân phó?
Mục A cung kính hỏi Tiêu Hoằng.
Lại nhìn Tiêu Hoằng một bàn tay nhẹ nhàng đặt trên vai Mục A, nói thầm vài câu sát bên tai Mục A.
Mục A thần sắc bình thường, chỉ liên tục gật đầu, sau một lát, Mục A mới đáp
lại:
-Trưởng quan! Ngài yên tâm tốt lắm, ta sẽ làm tốt!
-Nhớ kỹ, phải bí ẩn!
Tiêu Hoằng phân phó một tiếng, rồi rời đi.
Vừa mới đi vào cửa Hãng giao dịch Ma Văn, đúng lúc này Tiêu Hoằng liền nhìn thấy ba đầu sỏ Bối La, đang đứng ở cửa không ngừng nhìn xung quanh. Bọn hắn chỉ biết là Tiêu Hoằng đi Hãng giao dịch Ma Văn, nhưng không biết cụ thể hắn tới chỗ nào.
Nhìn thấy Tiêu Hoằng xuất hiện, ba người lập tức liền vây quanh lại, như trước là một bộ lấy lòng cùng cung kính.
Đối với hành động của ba người như thế, Tiêu Hoằng tự nhiên hiểu được đây là bọn họ muốn gì.
-Cảm thấy hứng thú với Ma Văn khung máy móc vừa rồi phải không?
Tiêu Hoằng nhẹ giọng hỏi.
-Đương nhiên, có ai không hứng thú chứ? Trừ phi là chiến đấu đến ngu ngốc, chỉ là không biết phương diện giá cả thể nào.
La Kiệt gọi gàng dứt khoát nói.
-Muốn mua nó hoàn toàn không có vấn đề, ta cũng không ngại nói thẳng, Ma Văn khung máy móc phí tổn đại khái ở 15 vạn kim tệ! Nhưng giá thành bán ra như vậy là tuyệt đối không có khả năng. Ma Văn khung máy móc là ta cùng Mạc Hi nghiên cứu sản xuất đã phải xuất ra gần 40 vạn kim tệ... Nói ra, ít nhất cũng phải hoàn lại vốn cho chúng ta chứ? Bởi vậy 20 vạn kim tệ, giá này còn là giá dành cho người trong nhà đấy!
Tiêu Hoằng cũng không có vòng vo, phi thường thẳng thắn nói.
-Với giá này, dựa theo khoản chi cho chiến đấu của Bối La cũng chỉ có thể miễn cưỡng mua hai chiếc. Ôi... nếu được bốn đến năm chiếc, thì thực hoàn mỹ!
La Kiệt không có trả giá mà cảm khái nói. Bởi vì hắn biết rõ, Tiêu Hoằng ra giá thật sự không quá phận, thậm chí còn rất rẻ.
Nếu dựa theo sức chiến đấu của Ma Văn khung máy móc để tính, 50 vạn kim một chiếc cũng không cao.
Tuy nhiên, ngay trong nháy mắt La Kiệt phát ra lời cảm khái, thần sắc lại hơi đổi, bởi vì hắn nhìn thấy Tiêu Hoằng đã nhẹ nhàng đặt tay trên vai hắn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT