- Hôm nay ngươi đã thiếu ta một cái nhân tình đấy.

Ngay khi Tiêu Hoằng nhận liên lạc, Lạc Tuyết Ninh như cười như không nói.

- Người Thánh điện kỵ sĩ đoàn là cô phái? Cám ơn.

Tiêu Hoằng nhìn phía trước, không đổi sắc trả lời, vẫn cứ lạnh lùng như trước.

- Nhân tình lớn như thế, không phải ngươi chỉ muốn dùng một tiếng cảm ơn là đuổi ta đi?

Lạc Tuyết Ninh nói tiếp.

- Vậy cô muốn sao?

Tiêu Hoằng hỏi tiếp.

- Hôm nay ngươi ở trên bục giảng có dùng chiến văn hút được người khác, dường như rất đặc biệt? Có thể làm cho ta một cái không?

Lạc Tuyết Ninh nói tiếp, có thể làm Lạc Tuyết Ninh đại danh đỉnh đỉnh yêu cầu chế tạo Ma Văn, chỉ riêng chuyên này đã là một loại khẳng định với tài nghệ chế văn của Tiêu Hoằng.

Đối với yêu cầu này, Tiêu Hoằng có vẻ khó xử. Không chỉ vì không thể tiết lộ kỹ thuật bí mật, lại càng không lo để lộ văn trong văn. Dù sao không có Ma Văn Châu xanh đen, cho dù học được kỹ thuật văn trong văn cũng không cách nào ứng dụng, nguyên nhân là chế tạo Hấp Bàn chiến văn thật sự rất rườm rà mệt mỏi.

Tiêu Hoằng chỉ chế tạo một cái, không muốn chế tạo cái thứ hai nữa.

- Cái này không dễ làm, cô cũng biết ta không phải kẻ có tiền, ta đã không còn tiền chế tạo cái thứ hai nữa.

Tiêu Hoằng tùy tiện tìm cái cớ từ chối.

- Tít tít! Có 3000 kim tệ chuyển vào tài khoản của ngài, xin chú ý kiểm tra xác nhận.

Ngay khi Tiêu Hoằng nói ra lý do từ chối, âm thanh nhắc nhở vang lên.

- Vậy là đủ rồi chứ, còn lại coi như đưa tiền chế văn cho ngươi.

Lạc Tuyết Ninh nói tiếp, mặc kệ hành động hay lời nói đều sẽ không cho Tiêu Hoằng lấy cớ từ chối nữa.

Tiêu Hoằng trợn trắng mắt, tuy rằng bất đắc dĩ, nhưng vẫn đồng ý.

Cùng lúc đó, Lạc Tuyết Ninh cắt liên lạc với Tiêu Hoằng, liền ra khỏi phòng ngủ, vẻ thoải mái trước đã trở nên nghiêm túc.

ở trong phòng khách, đã có 7-8 sĩ quan đứng chờ, mỗi người tóc ngắn, mắt sáng rực, bọn họ là sĩ quan Thánh điện kỵ sĩ đoàn.

- Đã chuẩn bị tốt rồi chứ?

Đứng ở trước phòng khách, Lạc Tuyết Ninh hỏi, giọng nói tràn ngập lạnh lùng.

- Vâng thưa trưởng quan. Thánh điện kỵ sĩ đoàn đang sẵn sàng đợi lệnh.

Trong đó một sĩ quan trả lời.

- Tên hiệu hành động lần này là "Tổng vệ sinh", xác định vào đêm khuya. 200 Thánh điện kỵ sĩ đoàn chỉa làm 10 tổ, mục tiêu tấn công là ở đây, đây, cùng với chỗ này.

Lạc Tuyết Ninh lấy ra bản đồ Tiêu Hoằng đưa cho nàng, chỉ vào 10 điểm đánh dấu đỏ.

10 điểm đánh dấu đỏ này đều là yếu hại, chỉ cần hoàn toàn phá hủy 10 chỗ đó, như vậy hệ thống thế lực ẩn núp ở Thái Ngô thành của Duy Lâm công quốc sẽ tan vỡ.

- Đã rõ.

-Rõ.

Sĩ quan Thánh điện kỵ sĩ đoàn nghe lệnh, biểu tình không đổi, trong ánh mắt đầy sắc bén.

Tiếp theo là bố trí chiến thuật cùng phân công, tóm lại hành động lần này áp chế thế lực Duy Lâm công quốc đến thấp nhất, có thể xử lý Bệ Đồ là tốt nhất.

Tuy rằng Tiêu Hoằng không biết Lạc Tuyết Ninh bố trí như thế nào, nhưng có thể đoán được với tính cách cùa Lạc Tuyết Ninh, một khi để nàng chiếm được ưu thế, tự nhiên sẽ không buông tha kẻ thù.

Hơn nữa Thánh điện kỵ sĩ đoàn đã đến, không kéo ra dạo một vòng, vậy chẳng phải Thánh điện kỵ sĩ đoàn là bình hoa?

Đi dạo một vòng ở Doanh nghiệp Thượng Hoành Ma Văn, thu mua tài liệu cần thiết, Tiêu Hoằng quay về nhà, sau đó vội vàng cải tiến công thức Văn đan chữa trị cùng bản thiết kế Văn đan.

Mặt khác còn có thủ đoạn phụ trợ, như là thuốc chích trợ tim, Văn đan giải độc cùng với dịch kích thích tế bào sinh trưởng.

So với lần trước, lần này dùng xong Văn đan chữa trị sẽ tiến hành cấp cứu.

Xác định xong một loạt phương án, đã đến buổi tối, Tiêu Hoằng không ngừng nghỉ, bắt đầu chế tạo Văn đan chữa trị thế hệ mới.

Đầu tiên Tiêu Hoằng phải chế tạo chủ thể Văn đan chữa trị thế hệ mới, Tiêu Hoằng đã cố gắng dùng tài liệu tốt nhất.

Về phần Ma Văn trên Văn đan, sẽ có tác dụng mấu chốt trong phương án chữa trị của Tiêu Hoằng, không thể thiếu được sử dụng kỹ thuật Để văn trước đó chưa từng dùng. Đương nhiên, điều này cũng là thử thách rất lớn đối với đao công, thậm chí là rót Ma Văn dịch, dù sao kích cỡ Văn đan nhỏ hơn Tái thạch nhiều.

Chừng một giở sau, đã chế tạo ra chủ thể Văn đan chữa trị, toàn thể khác với trước, đã biến thành màu vàng kim, nhìn giống như quả cầu vàng. Trên thực tế, tài liệu một viên Văn đan này còn quý hơn cả vàng.

Đặt chủ thể Văn đan chữa trị dưới kính hiển vi Ma Văn, cố định lại, Tiêu Hoằng rút ra Nạp mễ đao mũi nhỏ nhất trong bộ Hàm Điều, chuẩn bị bắt đầu tạo hình.

Nhưng lúc này Tiêu Hoằng lại bất đắc dĩ, dù là dùng Nạp mễ đao, tạo hình văn lộ bình thường trên Văn đan là không thành vấn đề, nhưng muốn tạo hình văn lộ thật nhỏ như Để văn là vô cùng khó khắn, thậm chí không thể nào.

Điều này cũng không kỳ quái, Để văn gần bằng văn trong văn, còn mảnh hơn sợi tóc, nếu đặt lên Văn đan nhỏ hơn móng tay sẽ càng tỉ mỉ hơn, dù là Nạp mễ đao cũng khó mà làm được.

Dù thế Tiêu Hoằng vẫn không từ bỏ ý định, cầm một khối Tái thạch bỏ đi thí nghiệm thử. Kết quả thật bất hạnh, Nạp mễ đao rất nhọn nhưng mà vẫn còn to, dùng nó tạo hình thành Để văn, tuyệt đối sẽ quấy nhiễu hiệu quả Ma Văn chủ của Văn đan.

- Chậc.

Thí nghiệm vài lần, toàn bộ thất bại, Tiêu Hoằng đã trở nên nóng nảy, chép miệng, thói quen vuốt mũi, sắc mặt hơi khó coi.

- Không ngờ ngàn tính vạn tính, vậy mà xem nhẹ Điêu văn đao, làm sao đây?

Tiêu Hoằng lẩm bẩm.

Rõ ràng vấn đề hàng đầu bây giờ mà Tiêu Hoằng không thể không đối mặt, đó là phải đổi đao, nhưng mà nói dễ hơn làm.

Muốn hoàn thành được Để văn trên Văn đan chữa trị, cần phải dùng Điêu văn đao cao cấp hơn, nhưng mà muốn lấy được Điêu văn đao cấp bậc trân phẩm này, nói dễ làm khó?

Như là Phong cốt của Sài Sương, đó là đặt làm, tài liệu, Chế đao sư đều là nổi danh Vũ Nhuận Tinh. Dựa vào quan hệ nhân mạch cùng địa vị của Tiêu Hoằng, muốn tìm hàng cao cấp hơn Hàm Điều cùng hơi khó. Nhưng cố tình hiện giờ Tiêu Hoằng không có loại Điêu văn đao này, kế hoạch đã không thể thực hiện.

Hoặc là nói, kế hoạch tự cứu của Tiêu Hoằng đã móc nối với Điêu văn đao cấp trân phẩm.

Lúc này trong đầu Tiêu Hoằng nghĩ tới một người, đó là Lạc Tuyết Ninh. Nàng là người quân đội, hơn nữa còn là nhân vật cấp quan lớn, lấy được Điêu văn đao cấp trân phẩm cũng không phải chuyện khó.

Trầm tư một lát, Tiêu Hoằng vẫn liên lạc với Lạc Tuyết Ninh, dù sao Điêu văn đao cấp trân phẩm không thể thiếu được đối với kế hoạch tự cứu của Tiêu Hoằng.

Lúc này Lạc Tuyết Ninh vẫn ung dung ngồi trên sô pha uống trà, nàng đã an bài xong mọi chuyện, buổi tối sẽ chờ Thánh điện kỵ sĩ đoàn đi hái quả.

Ma Văn thông tin truyền ra rung động, Lạc Tuyết Ninh nhìn thấy trên màn hình nhỏ hiện ra ba chữ "lạnh băng băng", tthần sắc hơi đổi.

- Chà, không ngờ được có lúc ngươi chủ động liên lạc với ta. Khó có, khó có, không lẽ ngươi đã làm xong chiến văn ta muốn rồi?

Lạc Tuyết Ninh nói.

- Có Điêu văn đao cấp trân phẩm hay không, giúp ta tìm một bộ, ta cần dùng gấp. Giá cả... tốt nhất rẻ một chút.

Tiêu Hoằng không để ý gì, trực tiếp nói, giọng điệu như nói chuyện với người quen cũ.

-Cái nàỵ...

Lạc Tuyết Ninh có phần khó xử, nói:

- Sao ngươi không nói sớm chứ, ta đến Thái Ngô thành có mang theo một bộ tên là Lân Kim, nhưng mà đã chuyển giao nó cho Học viện Tây Tân Ma Văn làm phần thưởng rồi.

- Vậy cô không có Điêu văn đao hay sao? Đưa cho ta mượn dùng vài ngày.

Tiêu Hoằng không chút khách khí nói.

- Ta? Ta không biết chế văn, làm sao có Điêu văn đao.

Lạc Tuyết Ninh lúng túng nói.

- A? Đúng rồi, ngươi không phải tàn sinh Phân viện hay sao? Vừa lúc đi tham gia Dã Huấn giữa hai trường, dựa vào thực lực của ngươi, hẳn là có thể lấy được Lân Kim rồi.

Tiêu Hoằng nghe vậy, biểu tình có chút khó xử. Đối với Dã Huấn, Tiêu Hoằng thật không có ý muốn tham gia, nguyên nhân vẫn là không muốn chọc tới rắc rối.

Thực lực bại lộ, chắc chắn sẽ thu hút hai tên Sài Sương, Miêu Thần không chấp nhận có người giỏi hơn mình, thậm chí Miêu Thần sẽ còn ra tay giết người.

Đương nhiên, Tiêu Hoằng đã không phải quá e ngại Miêu gia thậm chí là Sài Sương, chỉ là không muốn rắc rối mà thôi. Nhưng trước mắt, Lân Kim có ý nghĩa đặc biệt với Tiêu Hoằng, Tiêu Hoằng không thể không bắt đầu cân nhấc.

- Ta suy nghĩ một chút, không cần quấy rầy.

Tiêu Hoằng nói, tiếp theo cắt liên lạc.

Ném Ma Văn thông tin sang một bên, lúc này trước mắt Tiêu Hoằng ngoại trừ tham gia Dã Huấn ra, đã không còn con đường thứ hai.

Đi tìm Tang Hoành Vân, Tiêu Hoằng tự nhận là giao tình với Tang Hoành Vân còn chưa tới mức đó. Quan trọng hơn là muốn đặt chế, ít nhất là 1 năm, lâu là 3 năm, Tiêu Hoằng làm sao chờ lâu như thế.

Rơi vào đường cùng, Tiêu Hoằng chỉ có thể chọn con đường trực tiếp nhất, đó là mạo hiểm tham gia Dã Huấn.

Trước mắt Tiêu Hoằng chỉ có thể làm là giảm phiêu lưu xuống thấp nhất, thủ đoạn tốt nhất chính là tăng lên thực lực. Hiện giờ còn 1 tuần đến Dã Huấn bắt đầu, còn Tiêu Hoằng phải làm là tu luyện Ngự lực, chế tạo ra chiến văn tính năng tốt hơn, bổ sung thực lực.

Nghĩ thế, Tiêu Hoằng không chậm trễ, nói là làm ngay, nhanh chóng khóa những thứ có liên quan tới Văn đan chữa trị vào tủ. Sau đó cầm sổ ghi chép mới, tiến hành thiết kế phân tích chiến văn kiểu mới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play