“Ầm!”

Một giờ sau. Cánh cửa lớn của văn phòng Lôi Á đã bị một cước đá văng, tiếp theo một thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn khởi động Chiến Văn. Liền bước nhanh đi vào, đi theo phía sau là hơn 100 binh sĩ Lạc Đan Luân.

Nhìn những đôi đồng tử màu xanh sẫm ở trước mắt. Lôi Á vẫn không hề đổi sắc. Người Lạc Đan Luân ngay cả nhà cũng không có, vào rừng làm cướp làm giặc đây là một chuyện thực bình thường.

Chỉ hận lúc trước Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc không có tiêu diệt đám ô hợp này. Hầu hết mọi người Thượng Bang từ thuở nhỏ đều được giáo dục đặc thù của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, trong lòng đều là tràn ngập khinh miệt và cừu hận đối với người Lạc Đan Luân.

- Các ngươi còn chậm hơn một chút so với dự đoán của ta!

Lôi Á nhìn thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn ở trước mặt, bày ra một bộ dáng bình thản nói.

Người thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn này tên là Tây Gia Lạc, nhìn lướt qua Lôi Á một cái, trên mặt không có chút biểu tình, đáp lại:

- Trên đường có chút việc, nên chậm!

- Định xử trí ta như thế nào? Giết ta à?

Lôi Á tiếp theo mặt không đổi sắc hỏi.

- Không! Vừa rồi lão đại chúng ta, nghĩ ra một biện pháp xử trí ngươi rất tốt!

Tây Gia Lạc nói xong, đưa mắt ra hiệu cho binh sĩ Lạc Đan Luân ở phía sau.

Ngay sau đó, bảy tám gã binh sĩ Lạc Đan Luân đều tiến lên, đè Lôi Á tại đương trường, sau đỏ lột lấy toàn bộ Ma Văn thông tin cùng với Ma Văn thân phận trên người hắn, đặt lên trên bàn giấy trước mặt, thậm chí áo khoác của Lôi Á cũng lột sạch.

- Các ngươi đây là định làm gì?

Nhìn thấy hành động quái dị của những người Lạc Đan Luân trước mắt, hai mắt bình thản của Lôi Á, hoặc ít hoặc nhiều đã bắt đầu toát ra vẻ kinh ngạc.

Nhìn lại Tây Gia Lạc lúc này cũng không vội không chậm, lấy ra Ma Văn giả tiếng cùng với Ma Văn mô phỏng tướng mạo, điều chỉnh âm điệu của Lôi Á xong, Tây Gia Lạc liền vô cùng tùy ý, sử dụng Ma Văn mô phỏng tướng mạo phân hình một phen ở trên mặt Lôi Á, tiếp theo mặc vào quần áo quân trạng của Lôi Á, sau đó lại đội mũ của Lôi Á, đồng thời khởi động Ma Văn mô phỏng tướng mạo.

Trong chớp mắt, Tây Gia Lạc liền ngụy trang giống y nhừ đúc với Lôi Á.

- Ngươi, các ngươi định làm gì?

Lôi Á nhìn thấy bộ dáng Tây Gia Lạc như vậy, rốt cục vẻ bình thản trên mặt hắn biến mất, vội lên tiếng hỏi. Trong mơ hồ hắn có dự cảm không tốt.

- Hết thảy đều là ý của lão đại, chờ một chút, ngươi sẽ minh bạch!

Nói xong, Tây Gia Lạc liền trực tiếp ngồi lên trên ghế của Lôi Á, sau đó sử dụng Ma Văn thông tin của Lội Á phát ra lời kêu gọi với tất cả Tướng quân đang bị đánh cho tè ra quần kia, sau đó dùng thân phận của Lôi Á, nói cho bọn họ biết Hải Đình Gia đã truyền mệnh lệnh: Với tội danh xao lãng nhiệm vụ, định xử tử toàn bộ bọn họ!

Những Tướng quân, sĩ quan của Lâm Bối Tinh Quận này nghe nói như thế, trong lòng không kìm được run lên. Trên thực tế, bọn họ phạm phải sai lầm, xử tử mặc dù có hơi nặng, nhưng cũng không tính quá phận.

- Lôi Á đại nhân! Vậy nên làm cái gì bây giờ?

An La Phu lên tiếng hỏi, trên mặt đầy vẻ sợ hãi. Vừa rồi hắn có ý muốn trốn đi, nhưng trốn đi đâu?

- Nếu tất cả đều phải chết, vậy thì sao chúng ta không: “Hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng”, thoát ly khống chế của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, tự lập làm Vương!

Tây Gia Lạc hơi nheo mắt, bày rabộ dáng “bất chấp tất cả”, nói.

- Cái gì?

Gần như mười mấy vị Tướng quân nghe nói như thế, sắc mặt đều biến sắc. Đây rõ ràng chính là muốn công nhiên đối lập với Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, không thể chối cãi chính là tử tội đấy!

Nhìn lại Lôi Á bị bịt kín miệng, đè sát trên mặt đất, nghe Tây Gia Lạc nói như vậy, hai mắt trợn trừng rõ to, đồng thời cố gắng vùng vẫy mấy cái, nhưng không làm nên chuyện gì. Lúc này, hắn xem như hoàn toàn hiểu rõ, rốt cuộc Trát Gia Lạc muốn làm gì: Rõ ràng chính là giả mạo danh nghĩa của hắn làm cho chính mình rơi vào tình cảnh muôn kiếp không quay lại được, chính là mượn tay Hải Đình Gia diệt trừ chính mình.

- Sợ rồi sao?

Tây Gia Lạc hỏi ngược lại:

- Vậy các ngươi cứ chờ Hải Đình Gia phái người đến bắt các ngươi đi, đến lúc đó ai cũng đừng mong chạy thoát tội được!

- Dù sao đều là cái chết! Ai sợ ai chứ! Lôi Á đại nhân đừng nói gì nữa, chúng tôi nghe theo ngài, thoát ly Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, kết giao với Khu Vực Hỗn Loạn nói không chừng còn có một đường sinh cơ, cho dù chết, cũng có thể chậm lại một ít thời gian!

Một gà Tướng quân không chút do dự nói.

- Tốt lắm! Một khi đã như vậy, chúng ta liền phát biểu thông cáo chung, hoàn toàn thoát ly Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, tuyên cáo tự lập thành quốc!

Tây Gia Lạc tiếp theo bày ra một dáng vẻ lạnh như băng nói.

Tiếp theo lại lợi dụng Ma Văn thân phận cực kỳ quyền lực của Lôi Á, công nhiên phát ra tin tức, Lâm Bối Tinh Quận tuyên cáo tự lập, trở thành Lâm Bối Công Quốc, đồng thời chuẩn bị gia nhập Tân Bối Ba liên hợp thể!

Cùng thỉnh cầu Tân Bối Ba liên hợp thể tiếp nhận cho.

Ngoài ra, còn truyền đi đủ loại việc xấu của Áo Cách Tư Thần, Hải Đình Gia, quả thực làm người ta giận sôi gan.

Theo mệnh lệnh như thế truyền tới tai Hải Đình Gia, Hải Đình Gia luôn luôn đang tích cực bàn cách đối phó với Khu Vực hỗn loạn, liền hoàn toàn triệt để bùng nổ!

Đối với loại hành vi này, bất kể là Hải Đình Gia hay là Xích Nghĩa liên hợp thể, đều không có khả năng chấp nhận, sắc mặt lập tức trở nên một màu xanh mét.

- Chết tiệt! Tên Lôi Á kia thật là ăn tim gấu gan báo sao, cùng dám công nhiên phản nghịch!

Hải Đình Gia phát ra tiếng gầm như thế, tiếp theo liền ra lệnh cho hạm đội thanh trừ Khu Vực Hỗn Loạn, toàn bộ đổi thành bao vây tiễu trừ Lâm Bối Tinh Quận!

Đồng thời điều động quân đội từ khu trung tâm và các quân đội khác, tới dẹp yên quân đội có ý đồ phản nghịch, xử lý Lôi Á cùng với các Tướng quân phản nghịch!

Trên thực tế, người khởi xướng hết thảy chuyện này chính là Tiêu Hoằng, giả mượn danh nghĩa của Lôi Á yêu cầu Lâm Bối Tinh Quận thoát ly Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, không thể nghi ngờ đã làm cho toàn bộ lực chú ý của Hải Đình Gia cùng với toàn bộ Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, chuyển dời từ Khu Vực hỗn loạn lên trên Lâm Bối Tinh Quận.

Nên biết rằng, một cái tinh quận định thoát ly Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, chuyện kỳ lạ này còn nghiêm trọng hơn vô số lần so với Khu Vực Hỗn Loạn gây sóng gió.

Kể từ đó, các thế lực của Khu Vực Hỗn Loạn muốn thoát thân liền dễ dàng hơn, hơn nữa có thể thu hút tất cả tinh lực, cùng với binh lực của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc dời tới Lâm Bối Tinh Quận, thuận tiện cho Tiêu Hoằng thực hiện kế hoạch kế tiếp.

- Truyền lệnh xuống, dựa theo kế hoạch ấn định trước, tạm thời khống chế Lôi Á, tất cả hạm đội của Khu Vực Hỗn loạn, một khắc không ngừng phân biệt tiến vào Nạp Tư Công Quốc và Đức Tái Tinh Quần Quốc, đợi lệnh!

Tiêu Hoằng một lần nữa cầm lấy Ma Văn thông tin, phát ra mệnh lệnh như thế. Sau đó liền chậm rãi đứng dậy, từng chút từng chút đeo lên mặt nạ màu trắng, thu dọn các thứ trên mặt bàn, rồi cho gọi Mạch Khắc lại đây một chuyến.

Đại khái chỉ qua năm phút đồng hồ, Mạch Khắc đi vào văn phòng của Tiêu Hoằng, trong tay đang cầm một vật kim loại hình dáng kỳ quái, vừa đi đến vừa lên tiếng hỏi:

- Lão đại! Ngài tìm ta có chuyện gì?

Tiêu Hoằng tự nhiên chú ý tới vật hình chữ nhật bằng cỡ bàn tay trong tay Mạch Khắc, hơi có chút tò mò hôi:

- Cầm cái gì vậy?

- À! Đây là đặc sứ của Tư Kiều bệ hạ vừa mới đưa tới, nghe nói kêu là tổ Ma Văn thông tin, rất dễ sử dụng, ta đang tìm hiểu!

Mạch Khác cười cười nói. Tiếp theo tiện tay đưa vật kim loại cầm trong tay cho Tiêu Hoằng.

Tiêu Hoằng tiếp nhận vật Ma Văn kim loại, lật qua lật lại nhìn xem, một mặt là một cái màn hình thủy tinh tinh hóa tạo thành, mặt kia là hoa văn hợp kim tạo hình tinh mỹ, màu bạc lóng lánh, chế tạo vô cùng tinh xảo và khéo léo, xem từ vẻ bên ngoài không có một chút xíu dấu vết của Ma Văn.

- Thứ này, nên sử dụng như thế nào?

Tiêu Hoằng lên tiếng hỏi, làm cho người ta có cảm giác ít nhiều có phần giống tên nhà quê.

- Ta cũng vậy mới vừa nắm giữ, ngài xem, chỉ cần đưa ngón tay đặt ở trên điểm tiếp xúc này, rót vào một chút xíu Ngự lực là được!

Mạch Khắc nhẹ nhàng dời một chút ngón tay của Tiêu Hoằng, đặt ở trên trang bị cảm ứng màu đỏ của vật kim loại.

Theo Tiêu Hoằng rót vào Ngự lực, lại nhìn trên tổ Ma Văn thông tin, Ma Văn biểu hiện ra một bộ hình ảnh xinh đẹp.

- Vật trước mắt này là đem Ma Văn thông tin, Ma Văn tin tức, bản ghi chép Ma Văn các thứ bảy tám loại Ma Văn thường dùng, toàn bộ dung hợp vào trong một vật kim loại như vậy, đồng thời còn có chứa một số trò chơi nhỏ. Như vậy thời điểm xuất môn, chỉ cần thăm dò nó một cái, là có thể hoàn toàn ứng phó cho nhu cầu hàng ngày. Đồng thời thao tác lên cũng càng thêm trực quan, phương tiện, đơn giản... Chỉ có điều là hiện tại giá còn hơi đắt, một cái như vậy có giá trị 10 kim tệ, đối với người dân của quốc gia bình thường, vẫn là không theo kịp!

Tiếp theo Mạch Khắc giới thiệu với Tiêu Hoằng.

Tiêu Hoằng dựa theo chỉ dẫn của Mạch Khắc thao tác vài cái, lập tức đã biết thao tác cơ bản.

- Không tệ, có điểm thú vị! Thứ này rốt cuộc là của tập đoàn nào làm ra? Nhìn thợ khéo, hẳn không phải là tập đoàn nhỏ?

Tiêu Hoằng nói xong, liền mở ra cái nắp phía sau vật kim loại, chỉ thấy sau cái nắp, là một cái lại một cái Ma Văn cực độ khéo léo mà hình thù kỳ quái xen lẫn trong đó, tinh tế mà tinh vi.

- Nghe nói là do Công ty Thượng Mộc mới không lâu nghiên cứu sản xuất ra, mà Công ty Thượng Mộc này chính là một công ty trọng yếu trong Tập đoàn Thiên Xà, trước đây chủ yếu với xa xỉ phẩm nữ tính là chính!

Mạch Khắc nói chi tiết.

“Bá!”

Ngay trong nháy mắt Mạch Khắc vừa nói ra lời này, vốn ánh mắt Tiêu Hoằng tràn ngập tò mò đột nhiên vừa động, Tập đoàn Thiên Xà này ở trong lòng Tiêu Hoằng, rốt cuộc có ý nghĩa gì không cần nói cũng biết.

Tiếp theo sau, ánh mắt của Tiêu Hoằng liền từng chút từng chút khôi phục bình thản, sau đó khẽ gật gật đầu, biết được Tập đoàn Thiên Xà vẫn còn tồn tại, đồng thời dường như còn đang phát triển thịnh vượng, Tiêu Hoằng cùng an tâm.

- Này, đúng rồi, lão đại! Ngài gọi ta đến có chuyện gì?

Mạch Khác hỏi tiếp.

- Chuẩn bị sẵn Phù Du Hào, ta muốn đi Thượng Tri Tự Do Quốc một chuyến!

Tiêu Hoằng phân phó cho Mạch Khắc.

- Dạ, lão đại!

Mạch Khác đáp lại một tiếng, rồi xoay người đi ra ngoài.

Trải qua một giờ chuẩn bị, Tiêu Hoằng liền đi vào trong Phù Du Hào, sau đó khoảnh khắc không ngừng, với phương thức rất hạ thấp, đi về hướng Tân Mai Tinh của Thượng Tri Tự Do Quốc.

Mục đích chuyến này của Tiêu Hoằng chính là thăm hỏi Gia Nại Cầm cùng với Phất Minh Qua bọn họ một chút, đồng thời tự mình chỉ huy một lần nữa thành lập căn cứ Hải Quân, thuận tiện bí mật tạo ra một ít Hàn băng vạn năm.

Về phần Khu Vực Hỗn Loạn ở bên kia nhiệm vụ kế tiếp bọn họ tự mình đã hoàn toàn có thể thu phục. Liên hiệp hạm dội của các thế lực khác tiến vào trú đóng ở Đức Tái Tinh Quần Quốc, hạm dội của Sơn Long Hội tiến vào trú đóng ở Nỗ Niết Tư Tinh, sau đó kiểm kê chiến lợi phẩm dồng thời trang bị cho quân đội.

Tiêu Hoằng rất rô ràng, trận chiến chính thức sắp khai hòa! Chủng tộc Lạc Đan Luân yên lặng đã ngàn năm, chắc chắn sẽ nhấc lên sóng gió ngập trời ở Thái Qua Vũ Trụ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play