Nghe trợ thủ báo về như vậy sắc mặt của Lỏi Ả có thể nói là hết biến lại đổi, không nói hắn cùng biết, sĩ quan của Lâm Bối Tinh Quận trước sau như một lười nhác, nhưng không nghĩ tới lại lười nhác, mất tinh thần tới mức này.
- Cách chức An La Phu ngay tại chỗ, cùng với tội danh chếnh mảng nhiệm vụ bắt giam vào quân lao! Mặt khác mệnh lệnh cho hạm đội ở lân cận. Tức khắc xuất phát bao vây tiễu trừ hạm đội Sơn Long!
Lôi Á trầm tư một lát lớn tiếng ra lệnh.
Nhưng mà ngay lúc Lôi Á vừa mới phát ra mệnh lệnh như thế. Bỗng nhiên một gã trợ thủ đi đến, ánh mắt đồng dạng tràn ngập vẻ kinh hãi.
- Lôi Á đại nhân! Căn cứ quân sự Vọng Chân phía tây bắc Lâm Bối Quận, gặp phải liên hợp hạm đội của Khu Vực Hỗn Loạn tập kích, cả tỏa căn cứ quân sự đã hoàn toàn bị san bằng!
Người trợ thủ này báo cáo với Lôi Á.
Tình thế đã phi thường rõ ràng, Khu Vực Hỗn Loạn thừa dịp Lâm Bối Tinh Quận giao tiếp nhiệm vụ chưa ổn định, phát động công kích toàn diện vào Lâm Bối Tinh Quận!
Có ý tưởng như vậy, cả người Lôi Á cứng đờ tại đương trường, sắc mặt một màu tái nhợt.
Nhất là biết được lực lượng giữa các tinh Lâm Bối Tinh Quận căn bản không thể chống lại với Khu Vực Hỗn loạn, đây rốt cuộc là khái niệm gì không cần nói cũng biết: Chính là hạm đội của Khu Vực Hỗn Loạn có thể nghênh ngang tiến vào trên không trung của Lâm Bối Tinh Quận, sau đó một cái tiếp theo một cái binh lực tập trung ưu thế sẽ cướp sạch các căn cứ quân sự.
Càng chết người hơn là, cũng không biết là chủ ý của ai, Khu Vực Hỗn Loạn lại mang theo nhiều hạm viên lại đây. Nói cách khác, mỗi khi cướp được một chiếc Ma Văn chiến hạm, sẽ lập tức hình thành lực lượng giữa các tinh, gia nhập trong hạm đội công kích Lâm Bối Tinh Quận.
Nguyên vốn Lâm Bối Tinh Quận có ý đồ tranh trừ Khu Vực Hỗn Loạn, kết quả lại bị Khu Vực Hỗn Loạn tiên hạ thủ vi cường, nắm bắt lấy điểm thời gian suy yếu nhất của Lâm Bối Tinh Quận, phát động tập kích bất ngờ.
Tác phong quân sự lười nhác của Lâm Bối Quận, lại làm cho toàn bộ Lâm Bối Quận hoàn toàn ở vào thế bị động.
Nhìn hình ảnh trên hai màn hình vừa mới truyền tống tới, mặt Lôi Á đã trở nên một màu trắng bệch. Chỉ thấy hai chi hạm đội của Khu Vực Hỗn Loạn, giống như hai lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào bên trong Lâm Bối Tinh Quận, đồng thời đánh thảng tới Đại Thương Tinh là tinh trung tâm của Lâm Bối Tinh Quận.
Hiện tại Lôi Á có ý muốn chỉ huy, nhưng vừa mới nhậm chức không tới một ngày, ngay cả quân đội Lâm Bối Tinh Quận phân bổ như thế nào, hắn còn chưa có thăm dò rõ hết. Giờ đối mặt với Khu Vực Hỗn Loạn tập kích cường lực như thế, hắn cũng không biết nên ứng phó như thế nào, dường như chỉ có thể trơ mắt nhìn, Khu Vực Hỗn Loạn với hiệu suất cực cao xoá sạch từng cái từng cái căn cứ quân sự.
Thậm chí có căn cứ, quân sự cá biệt, ngay cả quan chỉ huy của họ đều không liên hệ được. Trên thực tế trải qua gần 100 năm tiêm nhiễm của Khu Vực Hỗn loạn này, lực lượng quân sự Lâm Bối Tinh Quận đã suy yếu mục nát từ trong gốc rễ.
Ngày thường không nhìn thấy một chút khác thường, chỉ cần thêm một chút xíu ngoại lực, như vậy Lâm Bối Tinh Quận liền trực tiếp sụp đổ. So với quân khu phía đông, quân khu phía nam, thậm chí là khu trung tâm, có thể nói không phải kém một chút nửa điểm.
- Mau, cầu cứu về Bác Anh Tinh đi!
Mọi cách rơi vào đường cùng, Lôi Á chỉ có thể phát ra mệnh lệnh cho gã trợ thủ như thế.
Cùng lúc đó, ở vào Bác Anh Tinh, Đỗ Khải Dương rốt cục đẩy được Bách Lạp Đồ, tiếp quản toàn bộ quyền to của Bách Lạp Đồ.
Giờ phút này Đồ Khải Dương đang đưa ra rất nhiều đề nghị với Hải Đình Gia, trong đó một vấn đề chính là thành lập Mưu Sĩ Các ở dưới quyền của mình để thay thế vị trí của Bách Lạp Đồ.
- Giáo chủ! Không có Bách Lạp Đồ cũng không sao, chỉ cần có Mưu Sĩ Các là 100 cái đầu suy nghĩ về một vấn đề, ta cũng không tin còn không bằng một tên Bách Lạp Đồ? Ngài nghĩ có đúng không?
Đồ Khải Dương cười tủm tỉm nói, trên mặt đầy vẻ nịnh nọt.
Hải Đình Gia ngồi ở trước bàn giấy, nhìn vẻ mặt a dua của Đỗ Khải Dương, trên mặt cũng không có vui sướng bao nhiêu. Không còn có Bách Lạp Đồ tên bảo thủ này, trong lòng Hải Đình Gia bỗng nhiên lại cảm thấy trống rỗng.
- Ngươi hiện tại là thủ tịch đại thần nội vụ, không cần cái gì đều phải tới hỏi, cổ một số vấn đề tự mình quyết định là được rồi!
Hải Đình Gia bỏ xấp tư liệu cầm trong tay xuống, sắc mặt bình thản nói.
- Dạ, phải!
Đô Khải Dương liên tục gật đầu xác nhận.
Nhưng đúng lúc này, Ma Văn thông tin của Hải Đình Gia bỗng nhiên truyền đến một hồi chấn động dồn dập, thỉnh cầu gọi đúng là Lôi Á tân nhiệm Tinh Quận trưởng của Lâm Bối Tinh Quận.
- Lôi Á Tinh Quận trường! Thời điểm này gửi tới lời kêu gọi, có chuyện gì? Còn chuyện tiêu diệt Khu Vực Hỗn loạn, tiến triển thế nào rồi?
Hải Đình Gia tiếp nối liên lạc, sắc mặt lạnh như băng, lên tiếng hỏi.
Từ khi phát sinh chuyện Bách Lạp Đồ này, ở Khu Vực Hỗn Loạn gần như đã trở thành một khối tâm bệnh của Hải Đình Gia, cần phải diệt trừ!
- Bẩm báo giáo chủ! Tình huống có biến cố, ngay lúc thuộc hạ dùng hết toàn lực chỉnh hợp quân đội, Khu Vực Hỗn Loạn đã tập kết 43 chiếc Ma Văn chiến hạm, bỗng nhiên triển khai tập kích bất ngờ toàn diện vào Lâm Bối Tinh Quận, chỉ qua năm tiếng đồng hồ đã san băng bốn căn cứ quan sự lớn, giết hại tới 5 vạn binh sĩ Thượng Bang. Hiện tại hai hạm đội đang tới bao vây Đại Thương Tinh!
Lôi Á đang luống cuống báo cáo với Hải Đình Gia, trong ánh mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ.
- Cái gì?
Hải Đình Gia bật thốt ra như thế, hai mắt vốn đang âm trầm đột nhiên trợn lớn, trên mặt tràn ngập vẻ khó tin.
- Chỉ năm tiếng đồng hồ quản đội bị người ta tiêu diệt 5 vạn người? Quân đội của Lâm Bối Tinh Quận rốt cuộc làm ăn cái gì không biết?
Hải Đỉnh Gia từ trong kẽ răng rít ra một câu, vẻ phẫn nộ từng chút từng chút lộ rõ trên mặt.
Nguyên vốn đám quân ô hợp Khu Vực Hỗn Loạn kia mới là con mồi, nhưng trước mắt thì sao? Đám quân ô hợp kia cũng dám không kiêng nể gì đánh vào căn cứ quân sự của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, mà binh sĩ Lâm Bối lại bị một đám quân ô hợp đánh cho tè ra quần!
- Ngươi còn không biết xấu hổ cầu viện với ta! Lâm Bối Quận có được quân đội 50 vạn người, bị một đám ô hợp đánh cho giống như con chó! Ngươi cầu viện cái gì?
Hải Đình Gia rốt cục bùng phát phẫn nộ lên rồi! Hiện tại rốt cục hắn đã cảm nhận được vì sao lúc trước Bách Lạp Đồ phẫn nộ!
Nhìn thấy vẻ mặt của Hải Đình Gia tái xuống, sắc mặt Lôi Á trắng bệch, trong lòng có e ngại, nhưng cũng có ủy khuất.
- Giáo chủ! Chuyện này cũng không thể trách ta! Ta vừa mới nhậm chức có một ngày, bởi vì Lâm Bối Tinh Quận cách xa Bác Anh Tinh, trên cơ bản chính là hỗn loạn đến hỏng bét. Thậm chí ngay lúc căn cứ quân sự Bắc Hồng bị tập kích, An La Phu còn đang ở trong khách sạn xa hoa phong lưu khoái hoạt đấy! Tất cả Lâm Bối Tinh Quận hoàn toàn không có một chút xíu ý thức chiến đấu!
Lôi Á cố lấy dũng khí, đáp lại.
- Ta không cần nghe giải thích! Cho dù ngươi vừa mới nhậm chức một ngày, ngươi là ngu ngốc hay đần độn, 50 vạn người bị đám quân ô hợp đánh thành như vậy chính là sỉ nhục! Nói tóm lại, không dẹp được Khu Vực Hỗn Loạn, ta sẽ trị tội ngươi theo quân pháp!
Hải Đình Gia trợn trừng hai mắt, nổi giận nói.
Nói xong, Hải Đình Gia trong cực kỳ phẫn nộ cắt liên lạc, sau đó vỗ thật mạnh lên mặt bàn.
Đỗ Khải Dương đứng ở một bên, thấy bộ dáng của Hải Đình Gia như vậy, tròng mắt ở trong hốc mắt đảo lên đảo xuống, sau đó lựa lời khuyên can:
- Giáo chủ đại nhân! Ngài hãy vì con dân Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc mà bảo trọng thân thể a! Tuy nhiên, ta tin tưởng vững chắc, Khu Vực Hỗn Loạn chỉ là bày ra một bộ dáng “phùng mang dọa người”, so sánh với Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc ta, quả thực chính là một hạt mè trên cái bánh nướng, không đáng vì một địa phương nho nhỏ như vậy mà nổi giận! Ta đề nghị với ngài chính là, tức khắc từ hai tinh quận lân cận phái ra hạm đội tiếp viện cho Lảm Bôi Tinh Quận, ổn định thế cục. Sau đó tấn công quy mô vào Khu Vực Hỗn Loạn, để biểu hiển quốc uy của Thượng Bang ta!
Nghe Đỗ Khải Dương nói như vậy, Hải Đình Gia cố kìm chế lửa giận trong lòng, ngay sau đó liền bắt đầu tổ chức kế hoạch tiếp viện.
Tuy nhiên, thời điểm này, một vấn đề lửa sém lông mày lại đặt ở trước mắt: Chính là hai tinh quận lân cận kia, nếu muốn tập kết đủ thực lực để chống cự lại với hạm đội của Khu Vực Hỗn loạn, tối thiểu cần thời gian trọn một ngày, mà trong thời gian một ngày này, nói vậy các mặt quận sự chủ yêu của Lâm Bối Quận đã bị huyết tẩy sạch sẽ rồi.
Không hề nghi ngờ, đánh một trận này Tiêu Hoằng chính thức uy hiếp tới Lâm Bối Quận, đồng dạng cũng tuyên bố Khu Vực Hỗn Loạn đã bắt đầu từ lén lút biến thành dùng đao to súng lớn đôi đầu với Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc.
Tiêu Hoằng ở trong Mạnh Gia Tinh, nhìn hạm đội của mình, đã từ 26 chiếc, gia tăng tới 33 chiếc, biểu tình trên mặt như trước vô cùng lạnh nhạt, không có chút hưng phấn hoặc đác ý, ngồi trên chiếc ghế xa hoa, một lần nữa thông qua Ma Văn thông tin phát ra mệnh lệnh: 33 chiếc Ma Văn chiến hạm chia làm ba chi hạm đội, bắt đầu bao vây tiều trừ Đại Thương Tinh.
Bên kia Gia Nại Cầm vừa mới tiêu diệt một căn cứ quân sự loại lớn, cũng phát ra mệnh lệnh giống nhau, bắt đầu bao vây từ mặt phía tây Đại Thương Tinh, mục đích rất rõ ràng: Chính là tung một lưới bắt hết tất cả quan viên cấp cao của tinh trung tâm Lâm Bối Tinh Quận, cùng với Lâm Bối Quận!
Một lần nữa phá hủy Lâm Bối Tinh Quận còn chưa có thành lập hoàn chỉnh hệ thống chỉ huy, để cho Lâm Bối Tinh Quận trong vòng năm ba năm đừng nghĩ tới phục hồi.
Tuy nhiên, đây còn không phải là mục đích chính của Tiêu Hoằng.
Qua năm tiếng đồng hồ ngắn ngủi, hạm đội của Khu Vực Hỗn Loạn gần như đã rửa sạch một cái căn cứ quân sự loại lớn của Lâm Bối Tinh Quận. Thời điểm này, đã phá hỏng hết thảy đường ra của hệ Hằng tinh Đại Thương.
Lôi Á đang ngồi trong văn phòng, lúc này, sắc mặt đã xám như tro tàn.
Không sai, Lôi Á không tính là tài hoa xuất chúng gì, nhưng cũng không bất tài, chỉ tiếc quân đội của Lâm Bối Tinh Quận quả thực mục nát tới tận gốc rễ, binh sĩ có thể cứng đối cứng, tràn ngập tâm huyết gần như không có, tất cả Tướng quân lại chỉ biết ham vui hưởng lạc, luôn miệng nói Khu Vực Hỗn loạn là đám quân ô hợp, đối với quân đội Lâm Bối đâu tính là gì?
Thời điểm này cho dù đưa Áo Thác và Ai Nhĩ Phu cột vào một khối, đối mặt với Khu Vực Hỗn Loạn cũng không làm nên chuyện gì, bởi vì mệnh lệnh truyền xuống, căn bản không có người để thi hành.
Nhìn trong màn hình, rất nhiều hạm đội của Khu Vực Hỗn Loạn ngày càng tới gần Đại Thương Tinh, Lôi Á không có lựa chọn chạy trốn, trên thực tế, cho dù trốn thì trốn đi đâu chứ?
- Hạm đội Ngân Vu trong hệ hằng tinh Đại Thương, không cần chống cự, đầu hàng đi!
Đây là Lôi Á phát ra một mệnh lệnh cuối cùng! Hạm đội chỉ có 6 chiếc Ma Văn chiến hạm tạo thành, cùng sống mái với hạm đọi 55 chiếc Ma Văn chiến hạm, chỉ có thể chôn vùi sinh mạng uổng công mà thôi.
Hiện tại trong lòng Lôi Á đã nguội lạnh như tro tàn! Đơn giản hoặc là không làm đã làm phải làm đến cùng, cứ để mặc cho thế cục phát triển ra sao thì ra, cùng lắm thì chết là xong chuyện.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT