Thời gian một tuần vội vàng mà qua, từ ốc đảo Thiên Dương của Kỳ Lạp Duy Tinh di chuyển đến Mạnh Gia Tinh xem như hoàn toàn hoàn thành.
Trong quần thể Thần điện A Cổ Thần rộng lớn như vậy, đã bắt đầu trở nên náo nhiệt hẳn lên, người Lạc Đan Luân và người Thiên Vàn đều có được chỗ ở tương ứng, chất lượng sinh hoạt so với trước không biết tốt hơn gấp bao nhiêu lần.
Đồng thời trong quy hoạch của Tiêu Hoằng, tiêu phí một khoản đầu tư lớn thành lập Thần Điện học viện, tiểu học, trung học cùng bắt đầu khai mở đại trà, đồng thời với giá trên trời khai thác giáo sư ưu tú ở Bắc Áo liên hợp thể đến Mạnh Gia Tinh nhậm chức.
Mà những người này gần như thuần một sắc, đều là tồn tại với phương thức tín đồ của A Cổ Thần.
Theo rất nhiều người Lạc Đan Luân di dời vào, một đôi đồng từ màu xanh sẫm, tự nhiên không thoát khỏi ánh mắt của Tư Kiều cùng với quý tộc Tiệp Tây Á.
Tuy nhiên, bất kể là Tư Kiều hay là Tư Ninh, cùng với các quý tộc khác, đối với chuyện này đều không có phản cảm gì quá lớn, hoặc là có quá nhiều nghi hoặc.
Nguyên nhân chủ yếu chỉ có một: Bản thân A Cổ Thần khởi xướng chính là mỗi người bình đẳng, đạo lý chúng sinh ngang hàng, hiện tại cuộc sống của người Lạc Đan Luân bị hãm hại, A Cổ Thần tiến hành cứu vàn, thu dụng, dường như cũng không có gì không ổn.
Một điểm trọng yếu hơn là, đối với người Lạc Đan Luân, bất kể là Bắc Áo liên hợp thể hay là Tiệp Tây Á Vương Quốc, cũng không có chán ghét, không có kỳ thị, bất cứ là ai dường như cũng không sao cả.
Trên thực tế, ngay lúc đám người Tư Kiều chú ý tới điểm này, Tiêu Hoằng cũng đã phát ra thần chỉ: Đối với hết thảy chủng tộc đang rơi vào trong cực khổ, tiến hành cứu văn, người Lạc Đan Luân chính là phù hợp với hiện trạng như vậy, thủ lĩnh mất hết, gia viên Ma Duệ Tinh duy nhất cũng bị cướp đi, chỉ có thể lang bạt kỳ hồ ở trong Vũ trụ mờ mịt, đồng thời đối mặt với hàm hại liến tục của Xích Nghĩa liên hợp thể, Á Tế Á liên hợp thể cùng với Tân Bối Ba liên hợp thể.
Giờ khắc này, Tiêu Hoằng đang đứng trong nơi ở của mình, thông qua cửa sổ hoa lệ lẳng lặng ngắm nhìn cảnh tượng trên quảng trường ngoài cửa sổ, trẻ con của người Lạc Đan Luân và Thiên Vân như những con bồ câu chạy nhảy trên quảng trường, trên mặt tràn ngập vẻ tươi cười sáng lạn. Hiển nhiên một lần nữa bọn chúng thưởng thức được cảm giác có nhà.
Mà muốn giữ được loại cảm giác này chỉ có bậc cha chú bọn chúng phải đổ máu chém giết.
- Lão đại! Số liệu ngài yêu cầu, ta đã thu thập xong!
Đúng lúc này, Mặt Thẹo mặc một thân trường bào, bỗng nhiên đi đến, đi tới bên cạnh Tiêu Hoằng nhỏ giọng nói. Trong tay cầm một xấp tư liệu.
Tiếp nhận xấp tư liệu, vừa mở ra Tiêu Hoằng có thể nhìn thấy rõ ràng trên mỗi một tờ giấy, ghi chép chính là tư liệu cơ bản của từng chiếc Ma Văn chiến hạm, bao gồm thể tích, hỏa lực, niên đại sản xuất v. V... Ước chừng có tới hơn 40 trang giấy.
Mà những Ma Văn chiến hạm này, đều là Ma Văn chiến hạm của các đại liên hợp thể chuẩn bị bán ra, trình độ mới cũ, các hạng mục tính năng của mỗi chiếc không giống nhau, tổng cộng hơn 70 chiếc.
Trong đó hầu hết đều là những quốc giạ nghèo mạt của Bắc Áo liên hợp thể kia, nguyên nhân bán ra chủ yếu chính là giảm bớt chi tiêu quân phí.
Còn có một bộ phập là của Giai Đô liên hợp thể, nguyên nhân chủ yếu là đổi mới, đào thải Ma Văn chiến hạm cũ. Tuy thế những chiếc Ma Văn chiến hạm này, tương đối mà nói giá rất bèo, cổ chiếc rẻ nhất chỉ bán ra 20 triệu kim tệ.
Về phần Xích Nghĩa liên hợp thể, Tân Bối Ba liên hợp thể, bởi vì Thượng Tri Tự Do từng có vấn đề với Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, giữa hai quốc gia tuy rằng không có xé rách da mặt đánh nhau, nhưng rất ít lui tới, nhất là phương diện súng ống đạn dược.
Á Tế Á liên hợp thể tương đối buông lỏng một chút, đối với Bắc Áo liên hợp thể vẫn là có qua lại một ít súng ống đạn dược. Trên thực tế, Bắc Áo liên hợp thể đối ngoại mua sắm súng ống đạn dược, số lượng cũng không phải nhiều lắm.
Tiêu Hoằng tỉ mỉ cân nhấc một phen số liệu trước mắt, cuối cùng gạch bỏ tám chiếc Ma Văn chiến hạm không đạt chi tiêu. Tiêu Hoằng trả lại xấp tư liệu cho Mặt thẹo, rồi gọn gàng dứt khoát phân phó:
- Còn lại 65 chiếc Ma Văn chiến hạm, với danh nghĩa Tiệp Tây Á Vương Quốc, thu mua toàn bộ!
Cách thực hiện này của Tiêu Hoằng, có thể nói vô cùng khoa trương, điều này cũng không kỳ quái, trên tay có tiền tự nhiên phải mua. Huống chi 65 chiếc Ma Văn chiến hạm này cộng hết lại, cũng chỉ chừng 700 trăm triệu kim tệ, đối với Tiêu Hoằng hiện tại mà nói, quả thực chính là chuyện nhỏ.
- Hiểu rõ!
Mặt Thẹo cũng không có gì kinh ngạc, đáp lại rất rõ ràng.
- Mặt khác chúng ta gửi huấn luyện 15000 hạm viên ở Nạp Tư Công Quốc, Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, Đức Tái Công Quốc ba quốc gia này, gần như hẳn là đều quay về Nỗ Niết Tư Tinh rồi, đưa 1 vạn người trong đó tới đây cho ta!
Tiêu Hoằng chắp tay sau lưng, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, tiếp theo phân phó.
- Hiểu rõ!
Mặt Thẹo đáp lại. Trong ánh mắt chợt hiện lên vẻ tàn khốc. Giờ khắc này Mặt Thẹo có thể cảm nhận được, bọn họ đã bắt đầu bước lên bậc thang quật khởi.
- Còn nữa, hướng tới Liên bang Bắc Áo, Gia Đô Đế Quốc đưa ra đơn đặt hàng, bảo bọn họ trong vòng một năm, chế tạo ra 30 chiếc Ma Văn chiến hạm tiên tiến nhất, mỗi chiếc mua với giá cả 2 tỉ kim tệ!
Tiêu Hoằng tiếp theo phân phó cho Mặt Thẹo.
Trên thực tế, 2 ti thu mua Ma Văn chiến hạm, giá cả này xem như không nhiều không ít, không có bất kỳ một tập đoàn giữa các tinh nào lại không tiếp nhận, trừ phi là quốc gia đối địch.
Theo Tiêu Hoằng làm ra một loạt phân phó, toàn bộ thị trường Ma Văn chiến hạm của Bắc Áo liên hợp thể cùng với Gia Đô liên hợp thể, trong nháy mắt liền bắt đầu xao động lên.
Cùng trong một đêm đó, Bắc Áo liên hợp thể và Gia Đô liên hợp thể đang đợi Ma Văn chiến hạm bán ra, trực tiếp trở thành hư không! 65 chiếc Ma Văn chiến hạm toàn bộ bị Tiệp Tây Á Vương Quốc tranh mua không còn.
Lần này, các nước của hai đại liên hợp thể này đều có chút phát mộng: Tiệp Tây Á Vương Quốc này rốt cuộc muốn làm gì? Như thế nào không đùa vui Ma Văn du thuyền xa hoa, mà đổi thành Ma Văn chiến hạm?
Tuy nhiên, tuy rằng nghi hoặc, nhưng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn, ai kêu Tiệp Tây Á Vương Quốc có tiền mà chi?
Đương nhiên, hâm mộ ghen tị oán hận cũng là khó tránh khỏi.
Thượng Tri Tự Do Quốc, vị trí ở phía chính bắc Tiệp Tây Á Vương Quốc, diện tích lãnh thổ quốc gia lớn hơn một ít so với Tiệp Tây Á Vương Quốc, tài nguyên cũng coi như dồi dào, nhưng thật đúng là không có cách nào so với Tiệp Tây Á Vương Quốc.
Duy chỉ có điểm khác nhau là, Thượng Tri Tự Do Quốc hoặc ít hoặc nhiều còn có chí tiến bộ, so với cuộc sống xa xỉ thôi nát của người Tiệp Tây Á kia không biết mạnh hơn bao nhiêu lần. Kỳ thật điều này nguyên nhân chủ yếu ở chỗ, Thượng Tri Tự Do Quốc và Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc chính là tử địch, mãi đến mấy năm gần đây, mới tính hơi binh thản một chút, nguyên nhân chính là do Tiêu Hoằng chỉ bằng vào lực bản thân đã đánh cho khu phía đông Thượng Bang tan hoang, quan chỉ huy quân sự cao nhất Trương Thượng Quân trực tiếp chết trận, nguyên khí còn chưa có hồi phục lại.
Nhưng dù vậy, Thượng Tri Tự Do Quốc cũng không dám phớt lờ, nhất là về mặt bổ sung quân lực. Vốn trước đây Thượng Tri Tự Do Quốc dự tính mua 6 chiếc Ma Văn chiến hạm ở Bắc Áo liên hợp thể, tạo thành một hạm đội mới, kết quả thì sao? Tiệp Tây Á Vương Quốc vừa ra tay, trực tiếp quét ngang hết thảy.
Hơn nữa Liên bang Bắc Áo và Gia Đô Đế Quốc hai đại tập đoàn giữa các tinh, lại trong vòng nửa năm không hề tiếp nhận bất kỳ đơn đặt hàng nào nữa, lý do là Tiệp Tây A Vương Quốc trực tiếp nhồi đầy toàn bộ đơn đặt hàng rồi.
Tại Đại Hùng Tinh Quận ở phía nam Thượng Tri Tự Do Quốc.
Nơi này trưởng quan quân sự cao nhất, đã biến thành là Lam y Chủ soái Gia Nại Cầm.
Giờ phút này Gia Nại Cầm đang ngồi trong văn phòng ở Tân Mai Tinh, mặc một thản quân trang Lam y Chủ soái bó sát người, làm cho dáng người xinh đẹp lồi lõm vô cùng nhuần nhuyễn, nhất là cặp chân của nàng không thô không nhỏ, cẳng chân và bắp chân đặc biệt có độ cong không có lúc nào là không khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Nhưng lúc này, Gia Nại Cầm nhìn tư liệu trước mặt, sắc mặt trông thật khó xem, bởi vì hạm đội của Thượng Tri Tự Do Quốc sắp sửa thành lập, toàn bộ thuộc về chủ quản của Gia Nại Cầm.
Một loạt hành động của Tiệp Tây Á Vương Quốc, trực tiếp phá hỏng kế hoạch thành lập hạm đội của nàng. Phóng mắt nhìn lại, Ma Văn chiến hạm của Bắc Áo liên hợp thể có khả năng thu mua, một chiếc cũng không có.
Ý đồ một lần đấu giá với Tiệp Tây Á Vương Quốc? Gia Nại Cầm còn không có không biết tự lượng sức như vậy!
- Một đám nhà giàu mới nổi chết tiệt. Đồ nhà quê, ỷ có mấy đồng tiền dơ bẩn có gì đặc biệt hơn người!
Gia Nại Cầm nhìn báo cáo trong tay, sa sầm mặt xuống lên tiếng nói. Trên gương mặt xinh đẹp kia tô thêm một phút tức giận, ngược lại tăng thêm một bộ mỹ cảm khác thường.
Chỉ có điều, ba gã Tướng quân đứng ở trước mặt Gia Nại Cầm, thật không rãnh rỗi thưởng thức, ở trong mắt bọn họ tính tình của Gia Nại Cầm quả thực chính là cấp bậc tai nạn.
Đừng nhìn hiện tại chỉ là Lam y Chủ soái, trên cơ bản ở Thượng Tri Tự Do Quốc, cho dù là Hồng y Chủ soái, không... Phải nói là dù Đại thống soái cũng không dám tùy tiện trêu chọc nàng.
Tướng quân phía dưới không có lên tiếng, chỉ là đứng thẳng tắp, nhưng trong lòng lại đều cảm khái: Vả lại mặc kệ người ta là nhà quê cái gì, hay là nhà giàu mới nổi, người ta cứ quét ngang hết thảy, Thượng Tri Tự Do Quốc chỉ có thể trơ mắt nhìn mới là trọng điểm. Chỉ có điều, lời này bọn họ cũng không dám nói ra vì thực dễ dàng đốt trúng “thùng thuốc súng”.
- Còn nữa, về Phổ Hưu Tư Hào, can thiệp thế nào rồi?
Gia Nại Cầm lạnh mặt xuống, hỏi tiếp.
- Tây Điểm Chiến lược sư của Tân Cách Công Quốc, căn bản là không có đáp lại chúng ta...
Một gã trung tướng thật cẩn thận nói.
“Ầm!”
Gần như ngay trong nháy mắt gã trung tướng này vừa mới nói dứt lời, Gia Nại Cầm hoàn toàn bạo phát, một bàn tay ngọc trực tiếp vỗ trên mặt bàn, phát ra một tiếng vang nặng nề, tiếp theo rốt cục bắt đầu rít gào:
- Lạc Tuyết Ninh tính cái gì vậy? Dựa vào cái gì nàng ta luôn nắm giữ Phổ Hưu Tư Hào, trước kia A Hoằng đã nói rõ ràng, ta cùng Lạc Tuyết Ninh một người một nửa mà, nàng ta đều đã dùng mấy năm rồi?
- Không có cách nào! Phổ Hưu Tư Hào ở trong cảnh nội của người ta, ta dù sao cũng không thể trực tiếp đi chém giết?
Người trung tướng này kiên trì, run run nói, chỉ cảm thấy chính mình đều sắp hít thở không thông.
- Báo cáo chủ soái! Động thái Tiệp Tây Á Vương Quốc mua Ma Văn chiến hạm, đã cơ bản điều tra rỗ!
Đúng lúc này, trợ thủ của Gia Nại Cầm, bỗng nhiên đi đến nơm nớp lo sợ báo cáo với Gia Nại Cầm.
- Nói!
Gia Nại Cầm tận khả năng để cho mình bày ra một bộ dáng tâm bình khí hòa, cưỡng chế đè ép lửa giận trong lòng, lên tiếng.
- Lần này Tiệp Tây Á Vương Quốc tống cộng thu mua 65 chiếc Ma Văn chiến hạm, gửi đi đơn đặt hàng 30 chiếc, cung cấp tiêu phí gần 200 tỷ kim tệ, cái này cùng chưa tính giai đoạn bảo vệ phía sau!
Trợ thủ nhìn xem văn kiện tư liệu, nói tiếp.
Mấy Tướng quân nghe được lời này, có thể nói trong lòng chua xót, cảm giác đầu tiên chính là kẻ có tiền thật là tốt! 200 tỉ đối với Thượng Tri Tự Do Quốc mà nói, quả thật cũng không xem như một con sổ lớn khó kiếm, nhưng cũng không giống như Tiệp Tây Á Vương Quốc, dễ dàng vãi ra ngoài, giống như mua một món đồ chơi như vậy.
- Bọn họ vì cái gì muốn mua nhiều Ma Văn chiến hạm như vậy?
Gia Nại Cầm hỏi thẳng. Đây mới là vấn đề mấu chốt, nên biết rằng, dĩ vãng Tiệp Tây Á Vương Quốc cũng không ưa thích đối với Ma Văn chiến hạm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT