- À đúng rồi! Đối với hai mẹ con này xử trí như thế nào?
Tư Kiều nhìn hai mẹ con người kia đứng ở trong góc lạnh run sắc mặt tái nhợt, liền hỏi tiếp.
- A Cổ Thần luôn có đức hiếu sinh! Bon họ dù sao cũng có chỗ khó xử, ta hy vọng bệ hạ có thể tha thứ cho họ, cho bọn họ cuộc sống mới coi như là tạo phúc đức!
Tiêu Hoằng nhìn trong góc, hai mẹ con nương tựa vào nhau, dịu dàng nói.
Nghe được hai chữ “phúc đức”, Tư Kiều lập tức lên chút tinh thần, ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Nếu Đại Tế Ti đã lên tiếng, quả nhân liền niệm tình các ngươi lẻ loi hiu quạnh, khoan thứ cho các ngươi lần này, cũng không tiếp tục truy cứu chuyện các ngươi gián tiếp ám sát Vương tử. Đồng thời ban cho các ngươi thân phận công dân của Tiệp Tây Á, được hưởng toàn bộ đãi ngộ phúc lợi của công dân Tiệp Tây Á!
- Tạ ơn... Tạ ơn...
Người vợ của Cổ Bối Nhĩ run run giọng nói, trong mắt lóng lánh nước mắt, không biết là bởi vì là hết khổ tới hồi thái lai mà vui sướng, hay vì hoảng sợ.
Nhìn lại Tiêu Hoằng, chỉ nhìn lướt qua người vợ của Cổ Bối Nhĩ và đứa nhỏ kia. Tiêu Hoằng làm vậy bởi vì từ trên người hai mẹ con người kia, thấy được một chút bóng dáng của Trân Trân, nếu Trân Trân còn sống nói vậy Tiểu Tiểu Bạch cũng đã lớn như vậy rồi.
Tuy nhiên, đối với vợ con Cổ Bối Nhĩ, Tiêu Hoằng cũng chỉ là liếc mắt nhìn một cái mà thôi, tiếp theo sau liền mang theo Hứa Ngân rời đi. Sau đó bắt đầu với vương mệnh, điều động quân đội Tiệp Tây Á, tiến hành tiễu trừ Tập đoàn tài chính Đại Nam!
Tất cả thành viên nồng cốt, giống nhau đều bắt giữ, người phản kháng giết không tha, tất cả tài sản của tập đoàn tài chính giống nhau đều là tiền của phi pháp!
Không sai, Ba Tư Nam rất âm độc, nhưng so với Tiêu Hoằng, quả thực chính là múa búa trước cửa Lỗ Ban.
Trên thực tế, tiễu trừ lần này, mục đích của Tiêu Hoằng rất đơn thuần, chính là tài sản của Tập đoàn tài chính Đại Nam.
Đồng dạng, kể từ đó, Tập đoàn tài chính Đại Nam sụp đổ, cũng có ý nghĩa ngành sản xuất xa xỉ phẩm của Tiệp Tây Á Vương Quốc trực tiếp sụp đổ phân nửa.
Tuy nhiên, ngành sản xuất xa xỉ phẩm cũng không phải nhu yếu phẩm cuộc sống. Thật ra sụp đổ chỉ dẫn tới những tiếng thở dài, không hơn không kém.
Cứ như vậy thời gian một tháng vội vàng trôi qua.
Tiêu Hoằng tạm thời tiếp quản 10 chiếc Ma Văn chiến hạm, cùng với 10 vạn quân đội của Tiệp Tây Á Vương Quốc, gần như chính là với một loại phương thức tàn bạo, trực tiếp quét sạch Tập đoàn tài chính Đại Nam.
Thu được tài chính đã đạt tới 810 tỉ kim tệ.
Giờ phút này Tiêu Hoằng, đang ngồi trong Phù Du Hào, nhìn trên tay một cái trữ kim văn siêu cấp kếch xù, bên trong là toàn bộ tài chính của Tập đoàn tài chính Đại Nam. Ở phía trước Tiêu Hoằng, trừ Mạch Khắc và Ba Lạp Cam, còn có Tất Tư chính là Hồng y Chù soái của Tiệp Tây Á Vương Quốc.
Tất Tư cả người thoạt nhìn bộ dáng, đại khái chỉ có hơn bốn mươi tuổi, nhưng thực tế đã tới hơn tám mươi tuổi, c được thực tựu Đại Ngự Sư cấp năm, chủ quản lục quân tác chiến, cũng là cấp bậc cao nhất trong Tiệp Tây Á Vương Quốc.
Suốt thời gian một tháng hắn đi theo Tiêu Hoằng, thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn của Tiêu Hoằng quả thực khiến sau lưng hắn rét run. Vẫn là câu nói kia, Tiệp Tây Á Vương Quốc không thượng võ cũng không thiện chiến, chức Hồng y Chủ soái của hắn này trên cơ bản đều sắp trở thành Đại đội trưởng trị an. Thế nhưng trong một tháng này hắn lại chính thức kiến thức được cái gì gọi là thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn.
[ truyen cua tui ʘʘ net ]
Đối với Đại Tế Ti trước mắt này, Tất Tư cùng rất khó làm ra đánh giá: Máu lạnh và quả quyết cùng tồn tại. Trong lòng hắn lại tràn ngập cố kỵ đối với Tiêu Hoằng, chỉ có thể hết sức trung thực nghe theo bố trí của Tiêu Hoằng.
Qua nửa tiếng, theo Phù Du Hào đậu lại trong quảng trường ở khu neo đậu chiến hạm, Tiêu Hoằng đi xuống Phù Du Hào, khoảnh khắc không ngừng đi tới đại điện nghị sự trong vương điện.
Nhìn thấy Tiêu Hoằng mặc một thân hoa bào màu đỏ, bước vào trong đại điện nghị sự. Trong chớp mắt, toàn bộ đại điện trở nên tĩnh lặng như tờ. Mọi người chỉ cảm thấy bầu không khí khắp đại điện lập tức trở nên trầm trọng lên rất nhiều, trong lòng phát căng thẳng.
Một tháng này rốt cuộc Tiêu Hoằng đã làm chuyện gì, bọn họ đã thấy rành rành trước mắt, Tập đoàn tài chính Đại Nam to như vậy, trực tiếp bị quét sạch ngay cả mảnh vụn cũng không chừa lại, có thể nói là gạt bỏ toàn diện.
Hành động như gió cuốn mây tan như thế, gần như chưa từng xuất hiện ở Tiệp Tây Á Vương Quốc.
- Bệ hạ! Đây là toàn bộ tài chính tịch thu của Tập đoàn tài chính Đại Nam, tổng cộng 810 tỉ kim tệ!
Tiêu Hoằng đứng ở giữa đại điện, hơi khẽ nâng cánh tay để lên trữ kim văn kếch xù, lên tiếng nói.
Hơn 800 tỉ kim tệ cho dù đối với Tiệp Tây Á Vương Quốc mà nói, cũng không phải là một con số nhỏ, nhưng thật ra cũng chưa phải là con số đau lòng xót dạ.
- Trước đây ta đã làm một ít hiểu biết, Tập đoàn tài chính Đại Nam xác thực có mưu đồ gây rối, cảm tạ Đại Tế Ti đã diệt trừ mầm tai hoạ cho Tiệp Tây Á Vương Quốc! Về phần 810 tỉ kim tệ này, hay là dùng để chi tiêu hàng ngày cho Thần điện A Cổ Thần sau này đi!
Thời điểm này Tư Kiều như trước có vẻ vô cùng hào phóng.
- A Cổ Thần không thích phô trương, 810 tỉ kim tệ có phần hơi nhiều lắm, ta chuẩn bị xuất ra một bộ phận dùng cho việc cải thiện dân sinh, gia tăng phúc lợi của công dân Tiệp Tây Á, coi như tạo phúc đức cho bệ hạ!
Tiêu Hoằng đưa ra đề nghị của mình. Trên thực tế, trong lòng Tiêu Hoằng rất rõ ràng, nuốt vào toàn bộ 810 tỉ này là không tốt lắm.
- Hết thảy cứ do Đại Tế Ti làm chủ đi!
Tư Kiều nói xong, liền dời ánh mắt nhìn Tư Ninh đứng ở gần mình nhất ngay dưới bậc thang, nói:
- Tư Ninh! Ngươi có thể sống tới ngày nay, đồng thời hoàn toàn hồi phục, đều là A Cổ Thần và Đại Tế Ti che chở, còn không mau bái tạ Đại Tế Ti!
- Vãn bối bái tạ ơn cửu mạng và tái sinh của ân công Đại Tế Ti!
Tư Ninh cũng có vẻ rất nhu thuận, đi tới trước mặt Tiêu Hoằng, quỳ hai aổi xuống đất, vỏ cùng cung kính nói.
Tư Ninh không có tiêm nhiễm Ma Văn Tinh Độc, đối với hành động của Tiêu Hoằng, cũng không có ý kiến, nhưng có một điều, trong lòng Tư Ninh nhớ kỹ: Chính là Tiêu Hoằng xác thực đã cứu hẳn, đồng thời làm cho tay chân hẳn phục hồi như cũ, tự tay kéo lại hắn từ trong tai nạn. Chỉ bằng vào một phần tình nghĩa này, gần như đủ để Tư Ninh ghi nhớ suốt đời.
- Tạ ơn hay không tạ ơn, cứ để trong lòng là được! Chỉ cần ngươi một lòng hướng thiện, nghĩ tới sinh linh lê dân, A Cổ Thần tự nhiên sẽ vĩnh viễn che chở cho ngươi!
Tiêu Hoằng khẽ nhích động thân mình, cũng không có nhìn Tư Ninh, dùng một loại giọng điệu hiền lành nới.
- Đa tạ Đại Tế Ti dậy bảo, vãn bối ghi nhớ!
Tư Ninh hết sức chân thành đáp lại một câu, tiếp theo thật cẩn thận từ trên mặt đất đứng lên.
- Mặt khác, Thần điện A Cổ Thần trên Mạnh Gia Tinh, công trình giai đoạn đầu đã làm xong, Đại Tế Ti có thể tới ở bất cứ lúc nào! Ở đó Đại Tế Ti có thể có được toàn quyền tự chủ!
Tư Kiều tiếp theo cung kính nói với Tiêu Hoằng.
- Đã biết!
Tiêu Hoằng như trước không mặn không nhạt lên tiếng, sau đó liền xoay người đi ra ngoài.
Một lần nữa quay về đến Phù Du Hào, tâm cảnh của Tiêu Hoằng đã dần dần bắt đầu xảy ra biến hóa, có hơn 800 tỉ kim tệ này, cùng với địa vị danh chính ngôn thuận ở Tiệp Tây Á Vương Quốc này, Tiêu Hoằng hiện tại muốn cái gì đều không cần sợ đầu sợ đuôi.
Trải qua nhiều năm khó khăn gian khổ, Tiêu Hoằng đã một lần nữa thấy được hy vọng.
- Phân phó cho Mặt Thẹo, làm tốt chuẩn bị cuối cùng di chuyển. Sau đó xuất ra 300 tỉ kim tệ với danh nghĩa A Cổ Thần, gia tăng các hạng mục phúc lợi cho công dân Tiệp Tây Á!
Tiêu Hoằng làm ra phân phó như thế.
Trực tiếp xuất ra 300 tỉ kim tệ, nói trắng ra chính là thu mua dân tâm. Đối với một quốc gia, Tiêu Hoằng biết rõ cái gì mới là trọng yếu nhất, đó chính là dân tâm, chỉ có chiếm được người dân tán thành và tiếp nhận, mới có thể ổn định và hoà bình lâu dài, nếu không sớm hay muộn sẽ bị lật đổ.
Tiệp Tây Á Vương Quốc là một vùng đất phong phú như vậy, Tiêu Hoằng cũng không muốn dễ dàng buông tay.
Hiện tại Tiêu Hoằng cần phải lo lắng chính là: Đã có đủ tài chính thì phải bằng tốc độ nhanh nhất, phát triển Thần vệ quân, nhất là thành lập hạm đội siêu cấp, là việc không cho phép trì hoàn.
Ước chừng trải qua ba giờ, khi Phù Du Hào chở Tiêu Hoằng xuyên qua Mạnh Gia Tinh, còn ở trên trời cao Tiêu Hoằng đã nhìn thấy quần thể Thần Điện cực kỳ rộng lớn mang tính đặc sắc của Tiệp Tây Á, trực tiếp chiếu rọi trong mắt Tiêu Hoằng.
Cái gọi là đặc sắc của Tiệp Tây Á chỉ có một: Chính là xa hoa.
Cả diện tích tòa Thần Điện ước chừng tương đương với một tòa thành thị, từng tòa kiến trúc lớn có nhỏ có chi chít san sát trong đó. Phù điêu trên vách tường, lại tạo hình có liên quan tới phù điêu của A Cổ Thần. Tùy ý có thể thấy được tượng A Cổ Thần mạ vàng, làm cho bầu không khí tín ngưỡng vô cùng nồng đậm.
Mà đây còn chỉ là công trình giai đoạn đầu, kế tiếp giai đoạn thứ hai cũng đang tiến hành trong khí thế hừng hực.
- Một tháng, mà có thể xây dựng thành Thần Điện như thế, người của Tiệp Tây Á này thật đúng là không đơn giản nha!
Ba Lạp Cam thông qua cửa sổ quan sát, nhìn quần thể Thần Điện vô cùng bội phục nói.
- Người Tiệp Tây Á không đơn giản? Cùng đúng vậy, tuy nhiên ngươi nhìn kỹ xem, làm việc ở dưới người nào là người Tiệp Tây Á? Tục ngữ nói rất đúng, “có tiền có thể sai quỷ đuổi ma”, mà người Tiệp Tây A đã có nhiều tiền đến mức có thể “sai ma đuổi quỷ”!
Tiêu Hoằng đứng ở bên cạnh cửa sổ quan sát, nhẹ giọng nói, tâm tình thật tốt.
Lần này, cuối cùng Tiêu Hoằng cùng cổ nơi sống yên ổn.
Theo Phù Du Hào chậm rãi đậu lại ở khu neo đậu chiến hạm trong Thần điện A Cổ Thần, Tiêu Hoằng bước vào bên trong Thần Điện, chỉ cảm thấy hiển lộ ra hết vẻ xa hoa và khí tức thần thánh.
Toàn bộ Thần Điện bất kể là bố cục, hay là thi công, đều đúng theo mẫu sơ đồ phác thảo của Tiêu Hoằng đưa ra. Với giá trên trời mời đại sư kiến trúc thiết kế đỉnh cao nhất của Thái Qua Vũ Trụ tạo ra, rồi do đoàn đội thi công cường hãn nhất của Bắc Áo liên hợp thể xây dựng.
Trên cơ bản Tiệp Tây Á Vương Quốc phải làm chính là trả tiền.
Ven đường nơi đi qua, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy thị nữ tướng mạo xinh đẹp tuyệt trần, tiến hành đơn giản quét tước Thần Điện mới tinh. Khi nhìn thấy Tiêu Hoằng ai nấy đều quỳ gối sùng bái.
Về phần nơi ở của Tiêu Hoằng lại xa hoa và khí phái cùng tồn tại, tên là Thần Điện Đại Tế Ti. Có thể nói là một trong kiến trúc xa hoa nhất của Thần điện A Cổ Thần, độ cao ước chừng tới một trăm thước, nhưng chỉ có mười tầng, bước vào trong đó, là một đại sảnh to lớn cao chừng mười thước, khí tức xa hoa và cao quý ập vào mặt.
Mười mấy thị nữ dáng người xinh đẹp, thân mặc váy dài màu trắng, đứng ở trong góc.
Nhìn cảnh tượng như thế, tuy rằng ngoài mặt Tiêu Hoằng bình thản, nhưng trong lòng đã bắt đầu cảm thấy ngạc nhiên thán phục.
Cùng lúc đó, ở Kỳ Lạp Duy Tinh, 4 chiếc hạm tách ra từ Tị Kiếp Hào đã toàn bộ ngụy trang xong, cái gọi là nguy trang chính là ở ngoài thân hạm, trang bị thêm một lớp hộ giáp siêu mỏng, thay đổi ngoại hình của thân hạm, màu sắc cũng được thay đổi. Có như vậy, sẽ không bị người liếc mắt một cái nhận ra, chỉ cần thành công đến Mạnh Gia Tinh hết thây đều không quan trọng.
Theo hai chiếc Tị Kiếp Hào ngụy trang xong, chuyên chở một bộ phận người Lạc Đan Luân và Thiên Văn, hạm con Tị Kiếp Hào liền chậm rãi bay lên không, sau đó rất nhanh bay tới hướng Tiệp Tây Á Vương Quốc.
Toàn bộ kế hoạch di chuyển một khi hoàn thành, như vậy tiểu ốc đảo này cuối cùng chỉ lưu lại một vạn người, chủ yếu là phụ trách tiếp tục chế tạo Ma Văn Tinh Độc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT