Thấy những thị nữ khiêu gợi kia rời đi. Mạch Khắc và Ba Lạp Cam mới khẽ thở dài một hơi nhẹ nhõm, nếu không cảm giác chỉ có thể nhìn, không thế đụng vào thật đúng là tra tấn người ta mà!
Tuy nhiên, khi hai người này nhìn thấy trữ kim văn 200 triệu đặt ở bên cạnh, lại một lần nữa trở nên vui vẻ ra mặt. Một cái Ma Văn Tinh Độc phí tổn mười ngân tệ, liền đổi lấy 200 triệu kim tệ, thật sự là khiến người ta không dám tưởng tượng!
Kỳ thật nói 1 ngàn thành 1 vạn, bất kể Tiêu Hoằng hay là Mạch Khắc trình độ giả thần giả quỷ chỉ là bình thường. Điểm mấu chốt là dụ hoặc của Ma Văn Tinh Độ quá mạnh, dẫn tới tác dụng mang tính quyết định, có thể làm cho người ta mù quáng tin theo.
Ngay lúc Tư Kiều rời đi không lâu, trước cửa đại sảnh bỗng nhiên truyền đến vài tiếng tiếng đập cửa, tiếp theo liền thấy một gã thị giả, vô cùng cung kính đi vào, sau một phen lễ bái Tiêu Hoằng liền kính sợ nói:
- Bẩm Đại Tế Ti! Ngoài cửa Đại công tước Ba Tư Nam của Tiệp Tây Á Vương Quốc thỉnh cầu bái kiến!
Tiêu Hoằng không có lập tức đáp lại, trầm tĩnh ước chừng một phút đồng hồ, mới trầm giọng lên tiếng:
- Chuẩn cho gặp!
Theo Tiêu Hoằng làm ra phân phó như thế, sau một lát, từ ngoài cửa một nam nhân trung niên mặc một thân hoa phục màu lam, chống một cây gậy nhỏ Ma Văn chậm rãi đi vào. Hai bên tóc mai hắn hơi có chút hoa râm, dáng người hơi béo, làn da mịn màng trắng nõn, hắn đúng là Đại công tước Ba Tư Nam, coi như là đại nhân vật ở Tiệp Tây Á Vương Quốc. Ngoại trừ quyền lực ở bên trong vương điện, trong tay hắn chưởng quản một tập đoàn tài chính khổng lồ, có được tài chính 800 tỉ kim tệ, các thứ khác không cần phải nói tới.
- Công tước Ba Tư Nam, bái kiến Đại Tế Ti và hai vị Thần sứ!
Ba Tư Nam đi tới cửa, nhìn lướt qua mấy người Tiêu Hoằng, coi như quan liêu nói với giọng điệu cung kính, ánh mắt thì khẽ liếc nhìn bên cạnh một cái, mấy cái hộp trữ kim văn còn đang mở nắp, chỉ là liếc mắt một cái Ba Tư Nam liền có kết luận số lượng kim tệ hẳn là 200 triệu kim tệ.
- Có chuyện gì?
Tiêu Hoằng không có nhìn ngay vào Ba Tư Nam, trầm giọng hỏi.
- Ba Tư Nam là muốn hỏi một chút, tại hạ phúc đức rốt cuộc có bao nhiêu? Có không cũng có thể đổi lấy cơ hội tạm thời tiến vào thiên đường?
Ba Tư Nam nhẹ giọng hỏi.
Nhìn thấy Tư Kiều cực độ xa xỉ mà đối với cái gọi là Ma Văn Thiên Đường kia liền yêu thích không buông tay, hắn tự nhiên cũng tràn ngập tò mò.
- Phúc đức của ngươi không đủ thu hoạch cơ hội tạm thời tiến vào thiên đường để đổi lấy Ma Văn Thiên Đường, mời trở về đi!
Tiêu Hoằng tâm bình khí hòa, không có cho hắn cơ hội cò kẻ mặc cả, gọn gàng dứt khoát từ chối.
- Vừa rồi nghe Tư Kiều bệ hạ nói, chỉ cần thành kính với A Cổ Thần, liền có
Thể nhận được Ma Văn Thiên Đường, tại hạ nguyện ý từ nay về sau thành kính với A Cổ Thần!, '
Nói xong, đại công tước liền lấy ra một cái trữ kim văn tinh xảo còn trống, sau khi thao tác đơn giản một chút, chỗ trống phía trên màn hình nhỏ của trữ kim văn liền biểu hiện ra một chuỗi con số, ước chừng là 500 triệu, sau đó Ba Tư Nam liền đặt trữ kim văn này ở phía trên bàn thủy tinh.
- Đây là chút lòng thành nho nhỏ của tại hạ, xem như tín đồ cung phụng với A Cổ Thần, mong ràng đừng ngại ít!
Ba Tư Nam cung kính nói, trên mặt không có chút vẻ xót của, quả thực chính là tiêu tiền như nước, trực tiếp đè ép một đầu Tư Kiều, mà lại không hề có mảy may cố kỵ.
Tiêu Hoằng nhìn trữ kim văn 500 triệu kia, lại nhìn xem Ba Tư Nam hơi khom thân mình, không có lập tức lên tiếng, toàn bộ bên trong đại sảnh lập tức rơi vào cảnh tĩnh lặng như tờ.
Ước chừng thời gian trôi qua năm phút đồng hồ, Tiêu Hoằng mới chậm rãi đưa tay vào trong túi áo, rồi lấy ra một cái Ma Văn Tinh Độc giống nhau như đúc với cái kia của Tư Kiều, đặt lên trước mặt Ba Tư Nam.
- Cảm tạ A Cổ Thần ưu ái! Cảm tạ Đại Tế Ti!
Ba Tư Nam thật cẩn thận cầm lấy Ma Văn Tinh Độc, sau đó cung kính đi lui ra ngoài.
- Không phải chứ! Lớn như vậy mới trong chốc lát, gần như đã kiếm được một chiếc Ma Văn chiến hạm! Lão đại thật là có bản lãnh!
Ba Lạp Cam nhìn Tiêu Hoằng, tán dương.
- Tuy nhiên, ta như thế nào luôn cảm thấy, bộ dáng của Ba Tư Nam kia cũng không phải là dễ lừa gạt như Tư Kiều!
Mạch Khắc nhắc nhở Tiêu Hoằng.
- Điều này có gì kỳ quái? Ai cũng không ngốc, đương nhiên, đó là trước khi nhiễm phải Ma Văn Tinh Độc!
Tiêu Hoằng nhẹ giọng đáp lại, tuy nhiên trong lòng đã đánh dấu ghi nhớ Ba Tư Nam.
Cứ như vậy, ước chừng trôi qua một buổi chiều, quý tộc Tiệp Tây Á tới bái phỏng, không dưới hai mươi người, mỗi người không sai biệt lắm đều biết lưu lại tiền cung phụng, ít thì mấy chục triệu, nhiều thì giống như Ba Tư Nam thảy ra mấy trăm triệu kim tệ.
Thời gian tới ban đêm, chỉ thấy đại sảnh chỗ Tiêu Hoằng, ước chừng đã chất đồng trữ kim văn hơn 3 tỉ kim tệ.
Lúc này Ba Lạp Cam và Mạch Khắc đều trợn mắt há hốc mồm. Lần này bọn họ xem như thật rõ ràng kiến thức được Tiệp Tây Á Vương Quốc rốt cuộc là bộ dáng như thế nào.
Diện tích lãnh thổ cả quốc gia, ở Bắc Áo liên hợp thể chỉ có thể xem như vùng trung du, nhưng thực lực kinh tế khẳng định là đỉnh cao của Thái Qua Vũ Trụ.
Hơn 20 cái Ma Văn Tinh Độc, trực tiếp bán ra hơn 3 tỉ kim tệ, nói ra sợ ràng không có người nào tin tưởng.
Nhìn lại Tiêu Hoằng, không có biểu hiện gì nhiều lắm, chỉ là làm được đại khái trong lòng hiểu rõ, liền đứng dậy theo bậc thang đẹp đẽ quý giá đi lên lầu hai, đi vào phòng nghỉ. Sau đó phân phó cho hạm viên Phù Du Hào, nắm bắt hết thảy thời gian mua sắm vật liệu tài liệu cần thiết cho thành lập nhà xưởng Ma Văn Tinh Độc, sau đó tận dụng thời gian vận chuyển đến Kỳ Lạp Duy Tinh.
Theo Tiêu Hoằng làm ra phàn phó như thế hạm viên của Phù Du Hào đều có tố chất huấn luyện, bắt đầu ở các cửa hàng Ma Văn của Bái Cam Tinh, hoặc là căn cứ vật liệu xây dựng, phát ra đơn đặt hang, đồng thời trả giá cao thuê Ma Văn vận tải hạm loại hình lớn, nghênh ngang vận tái vật liệu tài liệu bay về hướng Kỳ Lạp Duy Tinh.
Mà ở bên trong vương điện Tiệp Tây Á, vương công đại thần có được Ma Văn Tinh Độc, tức thì bị khoái cảm tuyệt vời của Ma Văn Tinh Độc hấp dẫn thật sâu, không thể tự kềm chế. Dường như ở trong cuộc sống thối nát của bọn họ một lần nữa tìm được lạc thú và mục tiêu, đó chính là trung thành với A Cổ Thần để đạt được nhiều cơ hội tiến vào thiên đường.
Chỉ trong thời gian một đêm, cái gọi là cảm giác tuyệt vời của Ma Văn Thiên Đường, đã hoàn toàn triệt để truyền lan rộng khắp ở bên trong tòa vương điện. Trên từ thân vương dưới đến thị giả, đều không ai ngoại lệ.
Quý tộc không có thu được Ma Văn Tinh Độc, đã bắt đầu nóng lòng muốn thử, chuẩn bị tài chính chuẩn bị sáng sớm ngày mai, phải đi bái kiến Đại Tế Ti của A Cổ Thần.
Cứ như vậy, Tiêu Hoằng ở lại Tiệp Tây Á Vương Quốc ba ngày. Trong thời gian ba ngày này, Tiêu Hoằng đưa ra 200 cái Ma Văn Tinh Độc, số lượng kim tệ thu được đã đạt tới con số lớn 10 tỉ kim tệ. Có thể nói là một con sổ khổng lồ! Tuy nhiên, đối với Tiệp Tây Á Vương Quốc, không! Phải nói là hệ Hằng tinh Bái Cam, dường như chỉ là chín con trâu mất một sợi lông mà thôi.
Mà trong số 200 cái Ma Văn Tinh Độc phát ra ngoài, có 150 cái là dành cho quý tộc nhân viên hết sức quan trọng ở Tiệp Tây Á Vương Quốc, còn có 50 cái thì cấp cho thị giả ở bên trong vương điện, có được lực ảnh hưởng nhất định.
Kể từ đó, chỉ trong thời gian ba ngày, ma trảo của Tiêu Hoằng gần như đã bắt đầu từng chút từng chút nắm lấy đầu mối quyền lực then chốt của Tiệp Tây Á Vương Quốc.
Cùng lúc đó, ở các khu vực chung quanh Khu Vực Hỗn Loạn, hình ảnh của Ma Văn Tinh Độc mang đến đã dần dần bắt đầu bị chư quốc chú ý tới.
Thậm chí vài quốc gia của Tân Bối Ba liên hợp thể phản ứng khá nhanh, đã bắt đầu liệt cái gọi là Ma Văn Tiêu Dao vào vật phẩm cấm tiêu thụ, đồng thời tiến hành đuổi bắt kẻ tiêu thụ.
Tuy nhiên, phản ứng của Sơn Long Hội so ra còn nhanh hơn các chính phủ, vài ngày trước đó đã đưa tiêu thụ Ma Văn Tinh Độc từ sáng chuyển vào tối, cái gọi là Công ty đăng ký toàn bộ huỷ bỏ, trực tiếp người đi nhà trống, chuyển thành hình thức tiêu thụ thuốc phiện bình thường.
Ở Bác Anh Tinh, Bách Lạp Đồ là toàn quyền nội vụ chủ quản, đã biết được việc tiêu thụ Ma Văn Tinh Độc ở phía bắc Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, một tháng mới chỉ là một tháng, ở phía bắc Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc đã có 10 triệu cái Ma Văn Tinh Độc bán ra ngoài, thúc đẩy gần 20 triệu người nhiễm nghiện chất độc. Dù sao bên trong mỗi một Ma Văn Tinh Độc đều có chừng 100 cổ năng lượng, đại đa số mọi người là vài người xài chung một cái.
- Quan viên an toàn thương phẩm của bốn tinh quận phía bắc Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc này, rốt cuộc làm ăn cái gì vậy chứ? Đều đã tới nước này rồi, mới biết được báo cáo lên ta!
Bách Lạp Đồ phẫn nộ hai mắt trợn trừng, nhìn tờ báo cáo trong tay liên tục vỗ bàn quát tháo.
Ở trước mặt Bách Lạp Đồ thì đứng bảy tám gã quan lớn của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, trên trán phủ kín mồ hôi lạnh, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
- Truyền mệnh lệnh ta, tức khắc điều động đội tuần tra cảnh giác giữa các tinh của bốn tinh quận phía bắc, đối với buôn bán Ma Văn Tinh Độc toàn bộ tiến hành bắt giam, luận xử với tội danh buôn bán thuốc phiện. Mặt khác lệnh cưỡng chế cơ cấu trung tâm nghiên cứu sản xuất dược phẩm, nhanh chóng nghiên cứu giải dược ứng phó với Ma Văn Tinh Độc!
Bách Lạp Đồ cố nén lửa giận trong lòng, tức khắc truyền lệnh.
Tuy rằng đang ở trạng thái giận dữ, nhưng ứng phó của Bách Lạp Đồ vẫn là rất đúng lúc đúng chỗ, một là truy bắt hung phạm, hai là cứu vãn.
Tuy nhiên, ý tưởng của Bách Lạp Đồ rất hay, nhưng khi truyền ra đến bốn tinh quận phía bắc, thì lại là một chuyện khác. Trưởng quan cao nhất A Tư Đế của Lâm Bối Tinh Quận ở phía bắc Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, đã bị Sơn Long Hội dùng 100 triệu kim tệ mua chuộc.
Cả khu bắc bộ của Lâm Bối Tinh Quận, trên thực tế cũng chính là một bộ phận của Khu Vực Hỗn Loạn.
A Tư Đế một năm nay gần như từ bên trong Khu Vực Hỗn Loạn, thu được khoản tiền kếch xù đến 100 triệu kim tệ.
Thử nghĩ một chút, A Tư Để sẽ hy vọng Khu Vực Hỗn Loạn bị tiêu diệt hay sao? Nếu không hẳn còn ăn uống gì nữa chứ?
Chỉ có điều là Bách Lạp Đồ đích thân truyền lệnh, A Tư Đế cũng không dám kháng lệnh, chỉ có thể điều động quơ quào bắt bớ mang tính tượng trưng, ứng phó một chút là xong việc.
Đối với thái độ của các nước chung quanh Khu Vực Hỗn Loạn về Ma Văn Tinh Độc, Tiêu Hoằng đang ở Tiệp Tây Á Vương Quốc cũng biết được. Tuy nhiên, điều này hoàn toàn nằm trong dự kiến của Tiêu Hoằng, đồng thời hắn cũng lập tức đưa ra cách ứng phó: Lệnh cho Tiết Huyền Vinh xuất ra 200 triệu kim tệ tiến hành chuẩn bị, đồng thời tạm ngưng một tuần tiêu thụ Ma Văn Tinh Độc ở bên ngoài Khu Vực Hỗn Loạn, xem như tránh đi mũi nhọn, cũng coi như tiến hành một lần điều chỉnh.
Chậm rãi buông Ma Văn thông tin mã hóa trong tay, Tiêu Hoằng ở trong phòng nghỉ, liền chậm rãi tựa vào trường kỷ đẹp đẽ quý giá, khẽ nhắm hai mắt lại, dường như đang nghỉ ngơi, lại dường như thật sự suy nghĩ cao sâu hơn.
Có một điểm trong lòng Tiêu Hoằng rất rõ ràng, tuồng diễn chính thức sắp bắt đầu trình diễn, cần phải tiến hành chuẩn bị nhanh chóng nắm bắt hết thảy thời gian.
Trôi qua suốt nửa tiếng, Tiêu Hoằng bỗng nhiên mở ra hai mắt, thu cất tất cả các thử thuộc về mình, không lưu lại bất kỳ dấu vết gì. Sau đó Tiêu Hoằng liền đi ra ngoài phòng nghỉ, lệnh cho Ba Lạp Cam và Mạch Khắc, tức khắc rời đi quay về Kỳ Lạp Duy Tinh.
Thấy Tiêu Hoằng định đi, Tư Kiều có lòng giữ lại. Tuy nhiên, gặp thái độ quả quyết của Tiêu Hoằng, Tư Kiều cùng thật sự không dám ép giữ lại. Hơn nữa toàn bộ bên trong vương điện, phàm là người nhấm nháp qua Ma Văn Thiên Đường đều tràn ngập sùng bái với Tiêu Hoằng.
Đối với ý không đành lòng buông bỏ của Tư Kiều, Tiêu Hoằng không có biểu hiện gì nhiều lắm, chỉ là hơi có chút khen ngợi lòng thành kính của Tư Kiều. Sau đó để lại dãy số Ma Văn thông tin của mình, rồi đi vào bên trong Phù Du Hào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT