Cứ như vậy. Thời gian một năm vội vàng mà qua. Tiêu Hoằng cùng ở lại trên Nỗ Niết Tư Tinh thời gian một năm đồng, thời liên tục một năm chế tạo Tinh Độc và Ma Văn Tinh Độc.
Độc Hoàng độ tinh khiết là 99. 7% đã toàn diện tiến hành tiêu thụ số lượng rất nhiều. Tinh Độc độ tinh khiết siêu cao 99. 9%, cùng đã bắt đầu tung ra có mức hạn.
Kể từ đó. Sơn Long Hội của Tiêu Hoằng tích tụ tài chính đã đạt tới con số kinh người 1. 4 tỉ kim tệ.
Trên cơ bản ở Khu Vực Hỗn Loạn, coi như đã độc bá một phương, gần như không người nào có thể chống lại với Sơn Long Hội, đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử cùng hoàn toàn nhụt chí.
Cái tên Bạch Đầu Ông này, ở Khu Vực Hỗn Loạn cùng với các khu vực chung quanh đã là thanh danh hiển hách, mặt nạ màu tráng kia lại trở thành tiêu chí của Sơn Long Hội.
Tuy nhiên, điều này cũng không phải trọng điểm, chân chính trọng điểm ở chỗ, suốt thời gian một năm Tiêu Hoằng vùi đầu làm việc, tổng cộng bí mật tích góp từng tí một ra 20 triệu cái Ma Văn Tinh Độc.
Trải qua một năm yên lặng, Tiêu Hoằng cũng hiểu được đã đến lúc nên ra tay.
Giờ khắc này, ở trong phòng họp loại hình lớn ở Tân Á Thị, Tiêu Hoằng cùng với thành viên thương đội Lạc Đan Luân hợp thành gần một năm, đã toàn bộ tụ tập tại đây.
Những người này dĩ vãng đều là nhân vật cấp lão bản các ngành sản xuất ở Thiên Tế Tinh, hiện giờ bọn họ lâm thời tạo thành đoàn đội được Tiêu Hoằng đưa vào hoạt động.
Tiêu Hoằng ngồi ở trên chủ vị trong phòng họp, nhìn từng gã thương nhân Lạc Đan Luân ở trước mắt, sắc mặt trở nên nghiêm túc.
- Chúng ta trải qua mấy năm yên lặng, cũng là thời điểm bạo phát rồi!
Tiêu Hoằng nhìn hơn một trăm thương nhân Lạc Đan Luân dưới đài, nhẹ giọng lên tiếng nói. Trên thực tế, trong thời gian một năm này, Tiêu Hoằng đã làm ra chuẩn bị đầy đủ, tỷ như với thân phận hợp pháp ở các quốc gia Khu Vực Hỗn Loạn, đăng ký bảy công ty Dược Văn, đồng thời mua chuộc được năm mươi hai quan viên thân giữ chức vị quan trọng, cùng với ba mươi ba nhân vật cấp bậc tướng quân.
Chính là ở trên người những người này, Tiêu Hoằng đã đầu tư vào khoản chi lớn 2 tỉ kim tệ, mạnh mẽ dùng kim tệ làm cho bọn họ hoàn toàn khuất phục.
Đồng thời một tháng trước cùng gầy dựng cơ sờ bán ra.
Kế tiếp, Tiêu Hoằng liền bắt đầu tiến hành một loạt phân công. Để tiêu thụ 20 triệu cái Ma Văn Tinh Độc, cùng đã hoạch định hết mọi kế hoạch, bán ra chủ yếu chính là với Xích Nghĩa liên hợp thể và Tân Bối Ba liên hợp thể.
Mỗi một cái Ma Văn Tinh Độc bên trong chứa năng lượng cổ, đại khái chừng 100 cổ, mỗi một cổ định giá là năm kim tệ. Nói cách khác, mỗi một cái Ma Văn Tinh Độc bán ra chừng 500 kim tệ.
- Lão đại! 500 kim tệ có phải hơi đắt hay không? Như vậy dường như không dễ dàng thông dụng lắm!
Một gã thương nhân Lạc Đan Luân, bỗng nhiên đưa ra cái nhìn của mình.
- Ta không hy vọng Ma Văn Tình Độc sẽ thông dụng. Định giá cao như vậy cũng là cố ý hướng vào kẻ có tiền. Nhớ kỹ, trên thế giới này chỉ có hai loại người là dễ moi tiền nhất, một là tiền của kẻ có dư dả tiền bạc, hai là tiền của nữ nhân. Còn người nghèo ngay cả ấm no đều không thể giải quyết, còn cảm thấy hứng thú với Ma Văn Tinh Độc sao? Hơn nữa từ hôm nay trở đi, Ma Văn Tinh Độc sẽ đổi tên là Ma Văn Tiêu Dao, tiến hành bán ra với hình thức xa xỉ phẩm!
Tiêu Hoằng đáp lại.
Các thương nhân khác nghe nói như thế, đều trầm ngâm trong chốc lát rồi khẽ gật gật đầu. Hiển nhiên cách nói của Tiêu Hoằng, tuyệt đối là chỗ tinh túy của thương nhân ưu tú.
- Về phần phân phối Ma Văn Tinh Độc, cũng chính là Ma Văn Tiêu Dao, Xích Nghĩa liên hợp thể và Tân Bối Ba liên hợp thể mỗi nơi 10 triệu cái, tranh thủ trong vòng một tháng phải bán ra hết sạch, đợi đến lúc chính phủ các quốc gia kịp phản ứng, nói vậy chúng ta đã từ sáng chuyển vào tối rồi! Tiêu Hoằng tiếp theo phân phó.
Gần như ngay lúc Tiêu Hoằng làm ra phân phó như thế, gần 100 chiếc Ma Văn vận tải hạm của Sơn Long Hội, đã bắt đầu từ bốn phương tám hướng tụ tập đến Nỗ Niết Tư Tinh. Sau đó theo thứ tự bắt đầu tiến vào trong kho hàng của Nỗ Niết Tư Tinh.
Ở trong ba cái kho hàng của Nỗ Niết Tư Tinh, nhân viên công tác Lạc Đan Luân đã đóng gói tất cả Ma Văn Tinh Độc, chứa vào trong từng cái hộp gỗ hoa lệ, trong mỗi hộp gỗ có tơ lụa màu lam bọc lót Ma Văn Tinh Độc. Mặt trái của mỗi một cái Ma Văn Tinh Độc cũng có in nhàn hiệu công ty không giống nhau.
Đối ngoại tuyên truyền, đã tuyên dương loại Ma Văn này vô cũng tuyệt vời, đồng thời dùng hình ảnh gắn liền với thời gian chính là thành công làm cho nhân sĩ buông lỏng, lựa chọn phút nhàn hạ có một không hai.
Thậm chí còn tiêu phí một số lớn đầu tư, thuê siêu sao siêu cấp của các quốc gia làm hình tượng thay lời nói.
Hết thảy tiến hành có thể nói oanh oanh liệt liệt, vả lại gọn gàng ngăn nắp, ít nhất tới lúc chính phủ của các quốc gia kịp phản ứng hết thảy làm được có thể nói không một kẽ hở.
Ngắn ngủi mười mấy tiếng sau, theo gần 100 chiếc Ma Văn vận tải hạm chất đầy hàng hoá xong, tất cả Ma Văn vận tải hạm liền cất cánh bay đi khắp bốn phương tám hướng.
Thông qua màn hình, nhìn cảnh tượng tất cả Ma Văn vận tải hạm đều rời đi, Tiêu Hoằng đứng ở trong văn phòng, trên mặt không có chút biểu tình, duy chỉ có khóe miệng của hẳn hơi nhếch lên.
- Lão đại! Ma Văn chuyên hạm chở Thượng tướng Mại Hách của Nạp Tư Công Quốc đã đến Nỗ Niết Tư Tinh, xin hỏi ngài có tự mình tiếp kiến một chút hay không?
Mại Hách đúng là một gã Tướng quân mà Tiêu Hoằng ước chừng đã tiêu phí 100 triệu kim tệ nửa mua chuộc, nửa lôi kéo tới được. Hắn có quyền lực rất lớn, trong tay chưởng quản hai hạm đội giữa các tinh.
Hơn nữa Nỗ Niết Tư Tinh tuy rằng ở vào trạng thái bỏ mặc, nhưng thực tế vẫn là thuộc quyền sở hữu của Nạp Tư Công Quốc. Mà Nạp Tư Công Quốc chính là một quốc gia trong Tân Bối Ba liên hợp thể. Thực lực của quốc gia chưa nói tới cường đại, nhưng cũng không phải là nhỏ yếu, tông cộng có được 31 viên Nghi Cư Tinh, 37 chiếc Ma Văn chiến hạm. Riêng một mình Mại Hách đã chưởng quản 12 chiếc trong đó.
Tiêu Hoằng không có lên tiếng trả lời, chỉ là khẽ xoay người đeo lên mặt nạ màu trắng, sau đó phất tay ra hiệu cho Mạch Khắc dẫn đường.
Tiến vào bên trong phòng tiếp khách xa hoa của Tân Á Thị, Tiêu Hoằng liền có thể nhìn thấy, một bên vách tường đứng hơn mười nam nhân mặc quân trang thân ưỡn thẳng như cây viết, toàn bộ hai chân hơi dang rộng, hai tay chắp sau lưng, đứng thẳng nơi đó.
Những người này đều là đội hộ vệ bên người của Mại Hách.
Mà bản thân Mại Hách, giờ phút này đang đứng bên cửa sổ, dáng người có vẻ khôi ngô, mặt chữ điền, lông mày rất rậm, một thân quân trang càng phụ trợ cho hắn uy phong lẫm liệt.
Thấy Tiêu Hoằng đeo mặt nạ màu trắng, mặc một thân tây trang màu xám chậm rãi đi đến, Mại Hách chậm rãi xoay người phát ra một tràng tiếng cười sang sảng, tiếp theo giơ bàn tay to về phía Tiêu Hoằng.
- Bạch mỗ ra mắt Mại Hách Tướng quân!
Tiêu Hoằng nhẹ nhàng giơ tay khẽ bắt tay Mại Hách, sau đó lại hơi cúi người, ung dung và vô cùng cung kính.
- Bạch tiên sinh không cần đa lễ! Chúng ta coi như là người quen, chính là không biết lần này lại tìm ta có chuyện gì?
Mại Hách nói thẳng. Tiếp theo liền tự mình ngồi xuống trường kỷ, có vẻ vô cùng tùy tiện.
Tiêu Hoằng như trước tỏ ra vô cùng quan liêu, ngồi ngay ngắn ở đối diện Mại Hách, hai tay rất quy củ đặt ở trên đùi, tạm dừng một lát mới mở miệng:
- Có hai chuyện: Chuyện thứ nhất, ta vừa mới từ trong thủ hạ của ta chọn lựa ra 5000 nhân viên ưu tú, muốn cho họ tiến hành một phen huấn luyện về kỹ thuật điều khiển Ma Văn chiến hạm, tuyển chọn đương nhiên là hạm đội của Mại Hách Tướng quân. Tuy nhiên còn xin yên tâm, học phí tự Bạch mỗ ta một mình gánh chịu, 50 triệu kim tệ, hai tháng!
Trên thực tế, Tiêu Hoằng làm như vậy, nói trắng ra là đã bắt đầu có dự tính thành lập hạm đội siêu cấp. Mà thành lập hạm đội ngoại trừ Ma Văn chiến hạm, tự nhiên còn cần chính là hạm viên xuất sắc. Hiện tại Nỗ Niết Tư Tinh cũng không có năng lực bồi dưỡng hạm viên hoàn chỉnh.
Mặc dù có Cát Lạc, Hạ Minh Qua những hạm viên lão luyện này, nhưng bọn hắn chỉ là tinh thông đối với Ma Văn chiến hạm loại pháo, còn về các loại hình khác gần như chính là dốt đặc cán mai.
Ước chừng tiêu phí 100 triệu quyền lực rất lớn, trong tay
Hạm viên bản địa của Sơn Long Hội tuy rằng coi như không tệ, nhưng còn xa không đạt tới cấp bậc giáo quan. Bởi vậy, một cách thực hiện của Tiêu Hoằng chính là chọn lựa ra thủ hạ, đưa đến cho Nạp Tư Công Quốc để bồi dưỡng, huấn luyện.
Mại Hách không có lập tức đưa ra trả lời đồng ý hay không, mà sờ sờ cằm: Không thể phủ nhận, 50 triệu kim tệ này xem như một khoản tiền lớn, hơn nữa do Mại Hách toàn quyền nắm giữ.
- Hai tháng, không có vấn đề! Ta sẽ cho bọn họ lên hạm làm hạm viên thực tập!
Mại Hách ngẫm nghĩ một hồi rồi đáp lại. Kỳ thật bồi dưỡng 5000 tên hạm viên thực tập, chi 10 triệu kim tệ vậy là đủ rồi, còn lại 40 triệu kim tệ tự nhiên rơi vào bên trong hầu bao của Mại Hách.
- Đa tạ!
Tiêu Hoằng không nhanh không chậm nói.
- Như vậy hiện tại nói về chuyện thứ hai đi!
Hiển nhiên Mại Hách cũng là một người nóng tính.
- Nghe nói Nạp Tư Công Quốc một tuần sau năm chiếc Ma Văn chiến hạm đặt hàng mua từ Tân Bối Ba đế quốc, sẽ đưa vào sử dụng. Trong đó 3 chiếc đưa vào bên trong hạm đội của Tướng quân, không biết có hứng thú nhượng lại hai chiếc hay không? Ta ra giá 700 triệu một chiếc!
Tiêu Hoằng chậm rãi vươn ra hai ngón tay,
- Bạch lão đệ nói giỡn hay sao? Không nói đến, ta có quyền bán ra Ma Văn chiến hạm không? Cho dù là có, 700 triệu một chiếc không khỏi cũng có chút quá thấp đi! Nên biết rằng, 3 chiếc Ma Văn chiến hạm đó chọn dùng đều là kỹ thuật hoàn toàn mới, đã mua với giá 2 tỉ một chiếc!
Vẻ mặt Mại Hách chợt trở nên nghiêm túc nói. Hiển nhiên đối với lời nói của Tiêu Hoằng, ít nhiều có chút bất mãn.
- Mại Hách Tướng quân dường như không hiểu ý của ta, ta ra giá 700 triệu kim tệ, kỳ thật đều là đưa cho ngài, hai chiếc chính là 1, 4 tỉ!
Tiêu Hoằng như trước có vẻ vô cùng bình tĩnh, không nhanh không chậm nói.
Nghe nói như thế, trong lòng Mại Hách không kìm được vừa động, đồng thời hơi híp mắt:
- Bạch lão đệ nói lời này là có ý gì?
- Ta đã thành lập một chi đoàn hải tặc Hủy Thử ở cảnh nội Nạp Tư Công Quốc, đương nhiên nó chỉ là một cái xác trống không mà thôi, chỉ cần Tướng quân ngài đưa hai chiếc Ma Văn chiến hạm đến ta nơi này, sau đó công bố hai chiếc Ma Văn chiến hạm bị bắt cóc là được, đồng thời ta sẽ mệnh lệnh cho đoàn hải tặc Hủy Thử công bố chịu trách nhiệm về chuyện bắt cóc. Mà 1, 4 tỷ này, ta sẽ toàn bộ dùng một hình thức trữ kim văn không ghi tên giao cho ngài. Không một kẽ hở, thậm chí ngài còn có thể gióng trống khua chiêng, đuôi giết đoàn hải tặc Hủy Thử, nhân cơ hội kiếm chác quân phí của Nạp Tư công Quốc, mà tổn thất của ngài, nhiều lắm cũng chỉ là dẫn tới thủ trưởng bất mãn và phẫn nộ, chỉ thế thôi!
Tiêu Hoằng nhìn thăng vào mắt Mại Hách, hạ giọng nói, bên trong giọng điệu mang tính dụ hoặc rất mạnh.
Thời điểm này sắc mặt của Mại Hách là hết biến lại đổi, cách thực hiện của Tiêu Hoằng này không thể nghi ngờ chính là muốn cho hắn bán đứng quốc gia của mình, nhưng nghĩ tới 1, 4 tỉ kim tệ đó rơi vào trong tay mình, trái tim Mại Hách bắt đầu nhảy lên điên cuồng.
1, 4 tỷ kim tệ rốt cuộc là một con số khổng lồ tới cỡ nào, Mại Hách có thể không biết sao?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT