Đảo mắt thời gian tới buổi sáng ngày hòm sau, gần như vừa mới tờ mờ sáng Tiêu Hoằng đã rời giường, sau đó triệu tập lất cả nhân viên đi tới phòng họp của phòng thí nghiệm ở trong lòng đất.

Ốc Sư ở một bên. Cùng với 200 Chế văn sư coi như không tệ được chọn lựa ra ở trong 50 vạn người Lạc Đan Luân, Kể từ đó, liền hợp thành một đoàn đội chế tạo Ma Văn Tinh Độc cường đại...

Ngồi trên ghế chủ tọa trong phòng họp lớn, nơi này cũng không có bàn hội nghị hình trứng, mà chỉ là những chiếc ghế gỗ, giống như một phòng học rộng lớn. Nơi này đã ngồi đầy người.

Không có tiếng động lớn xôn xao, không có châu đầu ghé tai, đều nói ra tính văn hóa giáo dục và trật tự của người Lạc Đan Luân.

- Nội dung hội nghị hôm nay, mọi người nhớ lấy phải hoàn toàn giữ bí mật!

Tiêu Hoằng ngồi ở trên chủ vị, nói từng chữ một.

Mà 200 Chế văn sư Lạc Đan Luân trước mắt này, cùng đã biết thân phận của Tiêu Hoằng, trong lòng tràn ngập kích động, vốn bọn họ đã cam chịu, nhưng Tiêu Hoằng trở về, một lần nữa mang đến cho bọn họ thấy được hy vọng phục quốc. Tuy rằng xa không thể thành, tuy rằng hư vô mờ mịt, nhưng chỉ cần có hy vọng thì vẫn tốt hơn rất nhiều so với tuyệt vọng.

Tiếp theo sau Tiêu Hoằng liền nói rõ từng chi tiết toàn bộ kế hoạch của mình, sau đó tiến hành một loạt phân công: Tiêu Hoằng phụ trách chế tạo Tinh Độc tinh khiết cao độ, sau đó với Ốc Sư, Cơ Ốc cùng phối chế Ma Văn dịch mấu chốt nhất trong Ma Văn Tinh Độc.

200 Chế văn sư Lạc Đan Luân, chia làm ba tổ: Trong đó tổ một phụ trách chế tạo hai loại Ma Văn dịch khác, tổ hai phụ trách tạo hình văn lộ trên Tái thạch, tổ ba hầu như đều là Chế văn sư tương đối ưu tú, phụ trách rót vào Ma Văn dịch cùng với kích hoạt.

Tất cả nhiệm vụ được phân phối có thể nói rất rõ ràng.

Chế văn chỉ cần tài liệu giá rẻ, Tiêu Hoằng đã liên hệ thỏa đáng, toàn bộ đều từ cửa hàng Ma Văn Hải Nạp chuyển tới.

Bởi vì trước đó Tiêu Hoằng lôi kéo quan hệ với Tang Long Ngâm, đồng thời dùng Độc Hoàng không chê Tang Long Ngâm, bởi vậy, tất cả tài liệu chuyển tới đều coi như giá rất rẻ.

Hai giờ sau, theo Tiêu Hoằng sắp xếp an bài xong hết thảy công việc, Tiêu Hoằng đi ra phòng họp, liền nhìn thấy Mạch Khắc đang đứng ở cửa.

- Lão đại! Tên Triệu Ba kia sáng nay phát hiện đã chết, chết vì thận suy kiệt!

Mạch Khắc đi tới bên cạnh Tiêu Hoằng, nhỏ giọng nói.

- Ừm!

Tiêu Hoằng thần sắc như thường, chỉ khẽ ứng tiếng.

- Ngài đưa cho hắn cái túi nhỏ Độc Hoàng kia, có phải bên trong chứa thứ gì khác hay không?

Mạch Khắc đi theo phía sau Tiêu Hoằng, thử hỏi.

- Đúng vậy, chính là bỏ thêm một chút bột phấn của nấm Diệp Nhĩ!

Tiêu Hoằng không che dấu chút nào nói. Nấm Diệp Nhĩ là một loại nấm có chứa chất kịch độc, nếu ăn lầm sẽ tạo thành suy kiệt thận cực kỳ nghiêm trọng.

Mạch Khắc không có lên tiếng trả lời, chỉ là trầm mặc đi theo phía sau Tiêu Hoằng.

- Có phải ngươi cảm thấy ta quá độc ác hay không?

Tiêu Hoằng bỗng nhiên dừng lại bước chân hỏi.

- Không có! Nếu đổi lại là ta, ta cùng phải làm như vậy! Ta biết kế hoạch Ma Văn Tinh Độc cần giữ bí mật tuyệt đối, đối với tên Triệu Ba không đáng tin này, là không thể lưu lại!

Mạch Khắc ngẫm nghĩ rồi nói.

- Ngươi có thể hiểu được là tốt rồi! Ngươi cũng nên biết rằng, ở vào giai đoạn này của chúng ta, nhân từ cũng có ý nghĩa là diệt vong!

Tiêu Hoằng vỗ nhẹ nhẹ bả vai Mạch Khắc, nói từng chữ một, trong ánh mắt tràn ngập uy nghiêm không để cho xâm phạm. Giờ khắc này, Tiêu Hoằng dường như lại một lần nữa biến đổi trở lại thành vua của Lạc Đan Luân, cùng với Ma đầu lạnh như băng khiến người ta sinh úy kỵ.

Cứ như vậy, thời gian một tuần trôi qua, hết thảy kế hoạch của Tiêu Hoằng, đã hoàn toàn đi vào nề nếp.

Hơn 200 người hợp tác ăn ý, cộng thêm bản thân Ma Văn Tinh Độc chỉ là Ma Văn đơn giản Ngự Đồ cấp một, bởi vậy trong một ngày đã có thể chế tạo ra 5 vạn cái Ma Văn Tinh Độc.

Ngoài ra, về Độc Hoàng vẫn chế tạo như trước không có đình chỉ, nhưng về mặt cung ứng bán ra vẫn như trước tiến hành khống chế, mục đích để liên tục tâng cao giá trị của Độc Hoàng. Trên cơ bản đã tăng tới một gam hai kim tệ, nhưng có tiền không hẳn có thể mua được.

Dứt bỏ một ít sinh ý nhằm vào 50 vạn người dân Lạc Đan Luân kia, Tiêu Hoằng liền trích ra 20 triệu kim tệ: 10 triệu để bảo đảm cho chất lượng sinh hoạt của họ, 10 triệu kim tệ kia chính là đầu tư vào giáo dục.

Nhớ ngày đó cho dù đang thời điểm lần trốn khó khăn, nhưng về giáo dục cho thiếu nhi Lạc Đan Luân cũng không có đỉnh chi, giờ khắc này cũng không ngoại

Lệ.

Bởi vì giáo dục chính là căn bản của một chủng tộc, thiếu nhi chính là tương lai của một chủng tộc! Từ đầu đến cuối, Tiêu Hoằng đều tin tưởng vững chắc điểm này, một chủng tộc cường thịnh hay không, không cần quốc vương của họ rốt cuộc có bao nhiêu anh minh, quân đội cường đại cỡ nào, mà xét đến cùng chính là về bồi dưỡng nhân tài, cũng chính là giáo dục.

Á Bình Ninh liên hợp thể vì sao cường đại như vậy, có người nói là bọn hắn có được võ trang chiến đấu cường đại, có người nói bọn họ có được hệ thống kinh tế cường đại.

Nhưng hết th�� điều này, nếu nói đến nguồn gốc đều là do nhân tài sáng tạo ra.

Thái Qua Vũ Trụ có một trăm danh giáo lớn. Á Bình Ninh liên hợp thể chiếm hết bốn mươi, mười danh giáo lớn chiếm hết năm, đây mới là chỗ căn bản của cường đại.

Lại trôi qua thời gian một tháng, ở trên Nỗ Niết Tư Tinh, trong cụm kho hàng Tân Á Thị đã tồn trữ ước chừng 150 vạn cái Ma Văn Tinh Độc.

Chỉ là đối với chuyện này, Tiêu Hoằng vẫn như trước không có ý định bán ra, mà bí mật tồn trữ. Duy nhất hơi có chút thay đổi là Độc Hoàng độ tinh khiết 99. 7 đã bắt đầu đưa ra tiêu thụ, từ mỗi tháng 6, 70 tấn tăng lên đến 200 tấn.

Kể từ khi Tiêu Hoằng nắm giữ Sơn Long Hội, thu nhập đã bắt đầu xuất hiện xu thể tăng mạnh.

Chỉ mới một tháng đã gần như dự trữ 400 triệu kim tệ. Tuy nhiên, cách phú khả địch quốc, còn rất xa không đủ.

Ở Tân Á Thị thời gian tới chính ngọ, Tân Á Thị đang ở tiết giữa hè, ánh mắt trời nóng rát chiếu thẳng xuống mặt đất, làm cho toàn bộ bầu không khí khô nóng, cây cối lá xanh theo gió nhẹ, nhẹ nhàng lắc lư.

Lúc này Tiêu Hoằng đang đứng ở bên cạnh khu neo đậu chiến hạm trung tâm của Tân Á Thị, hơi ngẩng đầu lên, lẳng lặng nhìn bầu trời xanh thắm.

Hôm nay đúng là ngày Tiết Huyền Vinh suất lĩnh hạm đội đi xa quay về, hơn nữa ngay ngày hôm qua, Tiêu Hoằng đã nhận được tin tức, ở trên đường Tiết Huyền Vinh đi tới Tiệp Tây Á Vương Quốc, ở Thiên Vân Công Quốc lân cận Tiệp Tây Á Vương Quốc, phát hiện Mặt Thẹo cùng với sáu gã thành viên Tống Táng Kỵ Sĩ Đoàn, ngoài ra còn có một triệu người dân Lạc Đan Luân.

Điều này đối với Tiêu Hoằng mà nói, không thể nghi ngờ là một tin tức rất phấn chấn.

Lại qua mười phút, trên phía chân trời đột nhiên hiện ra bốn điểm sáng, tiếp theo hình dáng của bổn chiếc Ma Văn chiến hạm phong trần gió bụi liền từng chút từng chút xuất hiện ở trong tầm nhìn của Tiêu Hoằng, cuối cùng từng chiếc từng chiếc đậu lại trên quảng trường khu neo đậu chiến hạm.

Một chuyến đi về, trừ đường xá xa hơn một chút, hết thảy đều phi thường thuận lợi, Ba Lạp Cam cung cấp lộ tuyến, mặc dù đi vòng có hơi xa, nhưng ven đường lại có thể hoàn toàn tránh thoát tất cả đồn biến phòng giữa các tinh, và đội tuần ứa giữa các tinh của các quốc gia.

Theo hạm đội chậm rãi ngừng lại ổn định, cửa khoang hạm Cổ Đức Hào mở ra, Tiêu Hoằng liền nhìn thấy Tiết Huyền Vinh dáng phong trần mệt mỏi đi ra, phía sau đi theo vài tên sĩ quan Lạc Đan Luân, về phần Bá Lạp Cam thì bị binh sĩ Lạc Đan Luân kẻ một bên, từ một cửa khoang hạm khác đi ra, đồng thời dẫn tới trụ sở.

- Thế nào? Mặt Thẹo bọn họ có khỏe mạnh không?

Tiêu Hoằng không có quan tâm về vấn đề sinh ý, tiến lên một bước có chút khẩn cấp hỏi thăm tình huống của Mặt Thẹo.

- Coi như mạnh khỏe, tuy. Nhiên, phương diện cuộc sống vốn không có an nhàn như chúng ta. Nghe nói bọn họ. Đang ở trên Kỳ Lạp Duy Tinh của Thiên Vân Công Quốc. Bởi vì nơi đó là lãnh thổ quốc gia của Xích Nghĩa liên hợp thể, bởi vậy cũng không dám tùy ý làm bậy, chỉ là khu vực ẩn cư rất cằn cỗi, miễn cưỡng sống qua ngày, rất nhiều người đều dinh dưỡng không tốt lắm, thiếu thổn dược phẩm. Mà ta cũng thiện tác chủ trương, Độc Hoàng kiếm được 1 tỉ kim tệ, xuất ra 100 triệu kim tệ, phái ra một phân đội nhỏ đưa đến cho Mặt Thẹo bọn họ, để giải khẩn cấp cho họ!

Tiết Huyền Vinh vô cùng cung kính nói với Tiêu Hoằng.

- Làm tốt lắm! Đều là cấp cho người một nhà, bao nhiêu đều không sao cả!

Tiêu Hoằng nghe nói như thế, tuy rằng trong lòng vẫn là có một chút lo âu,

Nhưng đã yên tâm hơn nhiều.

- Mặt khác, ta trải qua trao đổi ngắn ngủi với Mặt Thẹo, một khi bọn họ cầm 100 triệu kim tệ, bảo bọn họ ngụy trang tốt cho Tị Kiếp Hào rồi đưa bọn họ tới đây!

Tiết Huyền Vinh nói tiếp.

- Không cần như thế, ta sẽ tìm cho bọn họ một điểm dừng chân tạm thời tốt hơn!

Tiêu Hoằng ngầm nghĩ một lát rồi nói:

- Mặt khác đi một chuyến Tiệp Tây Á Vương Quốc, cảm giác như thế nào?

- Nếu là hình dung chỉ có hai chữ: “Xa xỉ”. Nơi đó khách sạn xa hoa rực rỡ muôn màu, con dân lười nhác thành tính, tài nguyên phong phú có thể cam đoan mỗi một người dân ngồi ở nhà là có thể kiếm tiền được. Trên cơ bản tùy tiện khai thác viên tinh cầu, là có thể nhìn thấy các loại tài nguyên khoáng sản quý báu!

Tiết Huyền Vinh lên tiếng nói.

Nghe nói như thế, Tiêu Hoằng cũng không kỳ quái, cả quốc gia 30% dân chúng đều hút Tinh Độc, nguyên do đều là tiền tới quá nhanh, hoàn toàn mất đi theo đuổi, không có lý tưởng, càng không có trả thù, cho thuê cao giá mạch khoáng của quốc gia ra phía ngoài, thu từng bó từng bó lớn tiền như từ trên trời rơi xuống.

Hơn nữa ngay cả Quốc vương của Tiệp Tây Á, cũng không phải là hạng người tháo vát gì.

Có thể nói, Ba Lạp Cam cung cấp Tiệp Tây Á Vương Quốc cho Tiêu Hoằng, quả thực chính là một con dê béo.

Tiếp theo sau, ngay lúc Tiêu Hoằng qua Tiết Huyền Vinh không ngừng hiểu biết công việc tương quan về Tiệp Tây Á Vương Quốc, lại nhìn 4 chiếc Ma Văn hạm vận chuyển hàng hóa đã chậm rãi mở ra, bên trong mỗi một chiếc Ma Văn hạm đều có Ma Văn xe vận tải loại nhỏ chở thùng chạy ra, bên trong thùng chứa toàn bộ đều là trữ kim văn không ghi tên.

Trừ đi tiền cấp cho Mặt Thẹo, 900 triệu kim tệ một lần nữa vào sổ sách.

Một khoản kim tệ như thế, gần như có thể nói là sổ vốn rất lớn, nhưng vẫn còn cách rất xa yêu cầu của Tiêu Hoằng.

Bởi vì một chiếc Ma Văn chiến hạm bình thường nhất, giá bán ra đã cao tới 1 ti kim tệ, bởi vậy có thể nghĩ mà biết. Mà mục tiêu của Tiêu Hoằng là 100 chiếc Ma Văn chiến hạm, nếu có thêm đoàn chiến đấu Mẫu Hạm, vậy càng tốt.

Ăn một bừa cơm trưa vô cùng đơn giản với Tiết Huyền Vinh, Ba Lạp Cam, xem như đón gió, Tiêu Hoằng liền bảo Tiết Huyền Vinh cùng bắt đầu gia nhập vào công tác chế tạo Độc Hoàng cùng với Ma Văn Tinh Độc. Kể từ đó, hiệu suất chế tạo Tinh Độc và Ma Văn Tinh Độc liền cao hơn một ít. Bản thân Tiêu Hoằng cũng có thể thoải mái hơn rất nhiều, dù sao Tiết Huyền Vinh chính là Chế văn sư cấp Ngự Hồn nhãn hiệu lâu đời.

Ngoại trừ chế tạo Ma Văn, Tiêu Hoằng còn cần lo lắng một vấn đề chính là thành lập quân đội, bộ đội Lục Chiến thì dễ rồi, giao cho Ai Nhĩ Phu toàn quyền là thích hợp không còn gì bằng, nhưng hạm đội giữa các tinh thì khác?

Hiển nhiên, đây lại là một nan đề, chỉ có thể đi từng bước xem từng bước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play