Nhận được mệnh lệnh của Tiêu Hoằng, binh linh Lạc Đan Luân có phần khó hiểu. Đại sa mạc Khảm Tát? Đó là nơi cằn cỗi nhất trên Ma Duệ Tinh, mạch khoáng gần như bằng không, nóng bức khô hạn là chuyện thường, ngoại trừ ngẫu nhiên thấy được cây xương rồng là màu xanh ra, gần như không thấy được thứ gì có màu xanh nữa.

Chỗ như thế, ngay cả Cao Tương Chân Nghĩa Quốc cũng lười để ý, đường đường vua của Lạc Đan Luân lại đích thân ra lệnh chiếm lĩnh, rốt cuộc là vì sao?

Binh lính Lạc Đan Luân không hiểu nổi, chẳng qua không ai dám cãi lệnh của Tiêu Hoằng, đành phải cố gắng dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào đại sa mạc Khảm Tát.

Một đêm trôi qua, Kiều Lâm Sâm dùng thân phi đạn Ngân Hà, tân trang phi đạn Xà nhãn, hoàn thành 50 cái, bề ngoài đều giống y như phi đạn Ngân Hà.

Chỗ khác biệt duy nhất là đầu đạn, đầu đạn uy lực rất lớn phải được rót Ngự lực vào đã bị gỡ đi, thay vào đầu đạn Ma Văn bình thường, ở mũi đầu đạn gắn lọ chứa máy thu tín hiệu.

Mọi chuyện đã chuẩn bị xong, phi đạn Xà Nhãn được xếp vào ổ bắn phi đạn gần nền đường ở căn cứ hải quân.

Máy thăm dò không gian trên mặt đất cũng đang không ngừng truyền số liệu với vệ tinh Ma Văn, xác định tình hình bố cục của đoàn chiến đấu Liệu Nguyên Mẫu Hạm và chiến hạm Ma Văn khác.

Không thể không nói, trải qua bài học đau đớn của 4 viên phi đạn Ngân Hà lần trước, tất cả chiến hạm Ma Văn bảo hộ hạm Liệu Nguyên kỹ càng tới mức ba tầng trong, ba tầng ngoài.

Là sợ lại gặp chuyện gì nữa.

Lúc này, ở hạm Liệu Nguyên, Thân Trọng Ngạn đang bàn giao nhiệm vụ chỉ huy cho Biện Húc Nam. Thân Trọng Ngạn rời khỏi Ma Duệ Tinh quả thật cảm thấy thoải mái, nhưng gánh vác tiếng thất bại rút lui, đây là sỉ nhục lớn nhất đời hẳn.

Còn Biện Húc Nam, lại càng khổ sở hơn. Cục diện rối rắm trên Ma Duệ Tinh đều giao cho hắn gánh, nhất là hắn là quan chỉ huy lục quân, bây giờ binh lính Thượng Bang vừa nghe đến ba chữ “Ma Duệ Tinh” đã cảm thấy da dầu tê dại, nào còn dám đổ bộ chiến đấu nữa.

Nhưng mà ngay lúc Thân Trọng Ngạn và Biện Húc Nam tiến hành bàn giao, phòng điều khiển hạm Liệu Nguyên được sửa chửa tạm thời lại truyền ra tiếng cảnh báo chói tai.

Không nói quá, trải qua nhiều ngày chiến đấu, lại nghe tới âm thanh này, Thân Trọng Ngạn cùng Biện Húc Nam trực tiếp dựng thẳng tóc gáy.

- Báo cáo chủ soái, Thiên Tế Tinh lại bắn phi đạn không gian tấn công chúng ta, mục tiêu là hạm Liệu Nguyên!

Sĩ quan báo động lập tức báo cáo cho Thân Trọng Ngạn và Biện Húc Nam.

Đồng thời, bên trên màn hình mới bắn ra, có 50 phi đạn Ma Văn đang lao ra khỏi tầng khí quyển, lập tức bắn về phía hạm Liệu Nguyên.

Cảnh tượng này, không khỏi làm Thân Trọng Ngạn cảm thấy quen thuộc? Đó là ác mộng cả đời Thân Trọng Ngạn không thể quên được.

- Nhanh! Ra lệnh tất cả chiến hạm Ma Văn, toàn lực đánh chặn!

Thân Trọng Ngạn cũng không cố cái gì bàn giao quyền chỉ huy nữa, dùng Ma Văn thông tin trực tiếp ra lệnh. Tuy rằng chuẩn bị hết sức đầy đủ, nhưng trong mắt Thân Trọng Ngạn vẫn toát đầy khẩn trương.

Ngay sau đó, chiến hạm Ma Văn nhận được lệnh của Thân Trọng Ngạn, bắt đầu bắn ra phi đạn đánh chặn, điên cuồng ngăn cản phi đạn Ma Văn bắn ra từ Ma Duệ Tinh.

Phía trước hạm Liệu Nguyên, chiến hạm Ma Văn chùm tia sáng đã hợp thành mạng lưới chùm sáng chặn lại, tạo ra một cái vách chắn.

Nhất thời, phi đạn Ma Văn Thiên Tế Tinh đi qua liền liên tục nổ tung, mỗi một phi đạn Ma Văn nổ tung, máy thu tin tức tựa như những mảnh vỡ nhỏ, sẽ thừa dịp ánh sáng bùng lên, lặng lẽ tản ra dán lên chiến hạm Ma Văn của quân đội Thượng Bang. Keo dính đặc biệt có màu giống như hợp kim thân hạm, đối với thân hạm không nổ, rất khó phát hiện những thứ chỉ có kích thước mấy centimet.

Chừng 10 phút sau, khi viên phi đạn Ma Văn cuối cùng bị chặn đứng, không gian lại khôi phục yên bình.

Nhưng Thân Trọng Ngạn không dám coi thường, sợ ràng đây chỉ là khúc nhạc dạo của tên Tiêu Hoằng nham hiểm, còn có chiêu sau nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Bởi vậy, Thân Trọng Ngạn giao phó vài câu qua loa với Biện Húc Nam, liền ra hiệu Biện Húc Nam có thể đi.

Đợi Biện Húc Nam ngồi chiến hạm Ma Văn tách rời khỏi hạm Liệu Nguyên đổ nát, Thân Trọng Ngạn không muốn chờ một phút nào nữa, ra lệnh đoàn chiến đấu Liệu Nguyên Mẫu Hạm lập tức điều chỉnh phương hướng, nhanh chóng rút lui.

Ở tàu Thái Thượng, Tiêu Hoằng nhìn hình ảnh đoàn chiến đấu Liệu Nguyên Mẫu Hạm hết tốc lực di chuyển rời xa Ma Duệ Tinh, sắc mặt không nhẹ nhõm chút nào. Đoàn chiến đấu Liệu Nguyên Mẫu Hạm rút lui, tiếp theo sẽ là ai?

http://truyencuatui.net/

Không thể phủ nhận, bây giờ nếu chỉ đấu vũ khí bình thường, Thiên Tế Tinh đã không phải sợ, điều làm Tiêu Hoằng căm thấy băn khoăn chính là quân đội Thượng Bang chó cùng rứt giậu, dùng đạn Hắc Động Ma Văn, hay là Ngự không Mạc Cáp Đốn tự mình ra tay.

- Bệ hạ, vừa thăm dò xong, lần công kích khi nãy có 12 máy thu tín hiệu thành công bám vào thân hạm kẻ địch, trong đó có 3 cái đi theo đoàn chiến đấu Liệu Nguyên Mẫu Hạm rút lui.

Lúc này, Kiều Lâm Sâm báo cáo cho Tiêu Hoằng.

- Cũng không tệ lắm, chuyển cho căn cứ hải quân, lợi dụng tốt những máy thu tín hiệu này, đừng có qua loa.

Tiêu Hoằng dặn một tiếng, liền tắt liên lạc.

Tiếp theo Tiêu Hoằng lại nhìn ra cửa sổ, ánh sáng mặt trời bên ngoài, ngọn cây có cơn gió xẹt qua, không ngừng lắc lư.

Nhưng ở một nơi khác trên Ma Duệ Tinh, lại là cảnh tượng khác. Theo mệnh lệnh của Tiêu Hoằng, binh lính Lạc Đan Luân vẫn đang tiến hành giết chóc, nơi đi qua không ngừng gào thét, máu chảy thành sông.

Đối với một ít binh lính Cao Tương tư chất coi như không tệ, trực tiếp chế thành con rối, người còn lại trực tiếp giết sạch.

Nói tóm lại, đó là trước kia người Cao Tương đối xử người Lạc Đan Luân thế nào, lúc này người Lạc Đan Luân đáp trả gấp đôi. Tuân theo mục đích rõ ràng, là mặc kệ tương lai thế nào, lúc này chỉ cần giết cho sảng khoái!

Có Tiêu Hoằng dung túng, binh lính Lạc Đan Luân tàn bạo đã lên tới đỉnh điểm, bức hại, giết chóc người Cao Tương đã bắt đầu làm người ta giận sôi.

Không có một chút bộ dáng đại biểu chính nghĩa, đã nói rồi, biện pháp chiến thẳng tà ác tốt nhất, đó là trở nên càng tà ác hơn.

Mỗi một ngày, thương vong bình dân cùng binh lính Cao Tương đã tính bằng hàng chục triệu, hơn nữa mấy trăm ngàn quân Lạc Đan Luân đã bắt đầu tiến xuống nam bán cầu, dùng tốc độ nhanh nhất hợp mặt địa khu Gia Tác.

Đương nhiên, bởi vì phong tỏa tin tức đã hoàn toàn tê liệt, tin tức có thể lui tới tự do, đối mặt với sự tàn bạo của binh lính Lạc Đan Luân, Ma Văn thông tin của Tiêu Hoằng vẫn không ngừng nhận được khiển trách từ hội nghị liên hợp Thái Qua, cùng rất nhiều quốc sứ.

Ngay cả bản thân An Khải Thụy còn lấy thân phận hội nghị trưởng liên hợp Thái Qua, trực tiếp gửi tin nhắn cho Tiêu Hoằng, nói rõ: Chủng tộc Lạc Đan Luân, là một chủng tộc không dáng đồng tình.

Xem tin tức của An Khải Thụy, Tiêu Hoằng lại toát ra tươi cười âm lãnh, trực tiếp trả lời: Đồng tình? Đó là sỉ nhục đưa cho kẻ yếu, thu hồi đồng tình dối trá của các ngươi, người Lạc Đan Luân không cần. Ngàn năm qua các ngươi không giúp gì cho người Lạc Đan Luân, hôm nay đừng có đứng ra chỉ trỏ.

Có thể nói, lúc này quan hệ giữa An Khải Thụy và Tiêu Hoằng thật là cứng ngắc. An Khải Thụy không thích nhìn tác phong tàn bạo của Tiêu Hoằng, Tiêu Hoằng càng chướng mắt hư tình giả ý của An Khải Thụy.

Hai người hoàn toàn đứng trên hai góc độ khác biệt.

Đồng thời, nó cũng biểu lộ rõ lập trường của Tiêu Hoằng, cũng là lập trường của người Lạc Đan Luân, đó là thề sống chết cũng không chịu cúi cái đầu cao ngạo, mặc dù là đi tới diệt vong, cũng phải ưỡn ngực lên cao.

Trên Bác Anh Tinh, Hải Đình Gia nhìn hạm Liệu Nguyên khổng lồ sau khi bị một đợt phi đạn công kích, mang theo đầy vết thương chạy đi, sắc mặt vốn âm trầm không khỏi hiện lên một chút bất đắc dĩ và phẫn nộ.

Càng làm cho Hải Đình Gia không thể đối mặt được, là lúc này hắn lại có một loại cảm giác miệt cọp gan thỏ, bắt đầu sinh ra cảm giác mờ mịt với việc tấn công Thiên Tế Tinh. Bây giờ cho dù Hải Đình Gia lại tăng viện thêm 5 triệu lục quân, cũng chưa chắc có thể ngăn cản được Thiên Tế Tinh, càng đừng nói tiêu diệt.

Bây giờ Hải Đình Gia đã nhìn thấy được phương thức giết hại dọn rửa trên Ma Duệ Tinh, đồng thời cũng để cho Hải Đình Gia lĩnh giáo đầy đủ Tiêu Hoằng tàn bạo cỡ nào, vô tình cỡ nào.

Đúng thật là Ma vương trên đời mà, càng làm Hải Đình Gia cảm thấy đáng sợ, là bây giờ Tiêu Hoằng như thế, nếu Thiên Tế Tinh tiếp tục lớn mạnh hơn, Tiêu Hoằng sẽ biến thành thế nào.

Hải Đình Gia đã từng trải qua thời đại Cáp Thụy Sâm, cũng biết Cáp Thụy Sâm là loại người gì. Đối đãi kẻ địch luôn tàn khốc vô tình, chưa bao giờ ngoan ngoãn lên bàn đàm phán thương lượng cái gì với kẻ địch, trừ khi giẫm kẻ địch dưới chân, sau đó lên bàn đàm phán hỏi ngươi muốn chết thế nào?

Bây giờ Tiêu Hoằng này quả thật là phiên bản của Cáp Thụy Sâm, thậm chí phong cách hành sự càng cực đoan hơn.

Phòng họp tối cao trở nên im ắng, không ai đưa ra ý kiến xây dựng gì, phần lớn lựa chọn im lặng.

Nhưng đây còn không phải chuyện tồi tệ nhất, trong lúc Hải Đình Gia hết đường xoay xở, lại một cái tin dữ truyền đến. Phòng tuyên liên hành tinh phía đông nam thể liên hiệp Tân Bối Ba, đã bị hạm đội Bất Khuất Dực cùng 12 hạm đội chiến đấu thể liên hiệp Á Bình Ninh chọc thủng.

Quận tinh Hoắc Tư Đặc ở thể liên hiệp Tân Bối Ba tuyên bố thất thủ, cũng có nghĩa là hạm đội Bất Khuất Dực đã tiến vào trong bụng phía nam thể liên hiệp Tân Bối Ba. Thể liên hiệp Tân Bối Ba chỉ có thể áp dụng biện pháp cản trở, nhưng không ngăn cản được bước tiến của hạm đội Bất Khuất Dực.

Đánh ra con đường tiếp viện ở nam bộ thể liên hiệp Tân Bối Ba tương đối hẹp dài, đó chỉ là vấn đề thời gian, nhất là biết được toàn bộ tình trạng ở Ma Duệ Tinh, cùng với cuộc trò chuyện giữa Cách Lâm và Tiêu Hoằng, hạm đội Bất Khuất Dực càng trở nên đáng sợ.

Đồng thời với việc chọc thủng phòng tuyến đông nam, trung tâm Tân Bối Ba - đế quốc Tân Bối Ba cũng lại phát ra tin chất vấn thúc ép Hải Đình Gia, đã qua mấy tháng, vì sao Thiên Tế Tinh bé xíu kia vẫn tồn tại, hơn nữa ngày càng mạnh mẽ hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play