Toàn bộ phòng giam giữ tù binh không đơn sơ giống như Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, bên trong phòng nào cùng dùng hợp kim Vi Mễ dựng thành, có một cái giường chỉnh tề, đệm chăn màu trắng, mặt giường bằng phẳng, Ma Văn đăng sáng ngời, đầy đủ mọi thứ.

Ngay cả thức ăn, tiếp tế tiếp viện đều giống y như binh sĩ Lạc Đan Luân, cơm trắng nõn, cá biển tươi ngon.

Giờ phút này, những phi công Thượng Bang cứ như vậy từng người thân mặc chế phục không chiến, ngồi ở đầu giường, sau lưng đệm chăn theo thói quen xếp ngay ngắn chỉnh tề.

Cùng với tiếng bước chân bình thản liên tiếp, xuyên qua lan can hợp kim Vi Mễ, phi công Thượng Bang liền có thể nhìn thấy Tiêu Hoằng một thân Bất Khuất Khải, đầu tóc bạc trắng, chậm rãi xuất hiện ở trước mặt bọn họ. Sắc mặt có vẻ tiều tụy, còn có hai mắt lạnh như băng kia chỉ cần chú ý nhìn một lần, thì sẽ khiến người ta khó có thể quên được, bên trong vẻ trầm tĩnh toát ra một khí tức Vương giả.

Nhìn thấy Tiêu Hoằng xuất hiện, ánh mắt mỗi một phi công Thượng Bang không khỏi đều hơi giật giật, nguyên vốn biểu tình coi như bình thản, lập tức trở nên cảnh giác lên, đồng thời không kìm lòng được đều đứng lên, ánh mắt căng thẳng nhìn Tiêu Hoằng.

Bọn họ rất rõ ràng, Tiêu Hoằng xuất hiện, dường như sẽ quyết định vận mệnh của họ.

- Hôm nay ta đặc biệt đến đây, không có mục đích gì khác, Lạc Đan Luân đang tích cực nghiên cứu sản xuất Ma Văn chiến đấu cơ của chính mình, mà các ngươi đều là phi công đỉnh cấp của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, ta chỉ hy vọng các ngươi có thể đệ trình cho ta một phần quy trình huấn luyện thông thường của các ngươi, cùng với tâm đắc của người lái chiến đấu cơ. Mà ta cũng có thể cam đoan an toàn sinh mệnh của các ngươi, nếu các ngươi nơi này có người nguyện ý nhận chức vụ giáo quan, ta có thể cung cấp tự do tương ứng thỏa đáng cho các ngươi.

Tiêu Hoằng nhìn mỗi một phi công Thượng Bang đỉnh cấp trong phòng giam, nói với giọng điệu vô cùng trầm tĩnh. Trong ánh mắt nhìn không ra chút biến hóa nào.

- Nếu chúng ta không nghe theo sẽ như thế nào?

Trong đó một gã phi công Thượng Bang hỏi.

- Cái này không phải chuyện ngươi cần quan tâm, các ngươi có thể lựa chọn cứng rắn kháng lại. Tuy nhiên, ta xin khuyên các ngươi sẽ hối hận, ở nơi này ta cũng không có nói đến cái chết, trong quá trình từ sống tới chết kia, ta có thể làm ra rất đa dạng. Hơn nữa các ngươi càng không cần khiêu khích với kiên nhẫn của ta! Còn nữa, các ngươi chỉ có thời gian một ngày!

Nói xong. Tiêu Hoằng liền chậm rãi xoay người rời khỏi khu giam giữ, đi thẳng đến phòng nghiên cứu sản xuất của căn cứ Hải Quân.

Ở nơi này Kiều Lâm Sâm đã giao hệ thống phòng không khung thép cho hai đồ đệ của mình, cùng với nhân viên nghiên cứu khoa học Lạc Đan Luân. Bản thân thì toàn tâm toàn ý đầu nhập trong nghiên cứu sản xuất phi đạn.

Loại phi đạn này chính là có thể từ mặt đất bắn ra ngoài tầng khí quyển, đối phó với mục tiêu trong khắp hệ Hằng tinh, cho cường lực đả kích, chỗ khó lớn nhất trước cũng đã nói qua.

Giờ phút này Kiều Lâm Sâm đang ở trong một căn phòng nghiên cứu sản xuất khổng lồ thuộc về hắn. Trước mặt là một tổ cơ giới Ma Văn cao ước chừng ba thước, có hình một cái trùy, mặt trên trang bị đầy tổ hợp Ma Văn đủ loại kiểu dáng.

Tiết Huyền Vinh, Cơ Ốc cùng với các chủ quản khác đang đứng ở bốn phía tổ cơ giới Ma Văn này, hơi ngửa đầu nhìn, đồng thời nghe Kiều Lâm Sâm giảng giải.

- Toàn bộ tổ cơ giới Ma Văn, chính là một quả đầu đạn, bất đồng của nó ở chỗ: Ma Văn phi đạn bình thường đại khái chia làm hai loại, một loại là có khảm Ma Văn thuốc nổ, một loại khác chính là thêm vào đạn dược, mà ta thiết kể ra đầu đạn của phi đạn “Ngân Hà”, lại là hình thức bổ sung năng lượng Ngự lực!

Kiều Lâm Sâm giảng giải nguyên lý.

- Bổ sung năng lượng Ngự lực là có ý gì? Cơ Ốc hỏi.

Tiêu Hoằng tới cửa, cũng không có quá nhiều hưng sư động chúng, cứ như vậy không nói không rằng đứng ở trong một góc, lẳng lặng lẳng nghe.

- Chính là một người hoặc nhiều người rót Ngự lực vào đầu đạn, cũng giống như cái máng tồn trữ Ngự lực của Ma Văn chiến hạm. Tồn trữ Ngự lực, có thể bảo trì thời gian ba ngày, mà uy lực của nó, cũng chính là hơn gấp sáu lần so với phi đạn cùng một thể tích, đồng thời không cần cố kỵ tệ đoan trước đó. Thân đạn chỉ cần hơi cải biến tăng thêm độ dài phi đạn là có thể trang bị vào!

Kiều Lâm Sâm đáp lại, trên mặt lại tràn ngập vẻ tự tin.

Ở trong này, có rất đông nhân tài nghiên cứu khoa học toàn tâm toàn ý giúp hắn, tiến trình nghiên cứu sản xuất của hắn cũng là mau chóng trước nay chưa từng có. Mặt khác từ sau khi nhìn thấy tư liệu phi đạn đường dài, lại vui mừng lộ ra mặt.

Nhất là Tiết Huyền Vinh một trong sáu đại Ngự Hồn cũng tự mình đến giúp hắn, lại làm cho Kiều Lâm Sâm thấy được sủng ái mà lo sợ.

- Chế tạo thành hẳn là rất cao giá nhỉ?

Tiết Huyền Vinh đặt câu hỏi, ánh mắt thì đang không ngừng đánh giá từ trên xuống dưới đầu đạn phi đạn Ngân Hà ở trước mắt. Cấu tạo có thể nói rất mới mẻ độc đáo, hoàn toàn phá vỡ ý nghĩ của phi đạn thường quy, nhất là súc năng Ngự lực, kẻ phát ra Ngự lực có Ngự lực càng cao, uy lực sẽ càng cường hãn.

- Phí tổn đại khái tương đương với 200 lần phi đạn cùng thể tích bình thường. Tuy nhiên, bất kỳ một loại vật nghiên cứu sản xuất mới nào ở giai đoạn đầu, phí tổn đều sẽ rất cao, theo kỹ thuật không ngừng thành thục, phí tổn tự nhiên sẽ hạ xuống. Huống chi hiện đang trong giai đoạn nghiên cứu sản xuất!

Kiều Lâm Sâm bình thản đáp lại.

- Ta còn có một vấn đề!

Tiêu Hoằng đang trầm mặc theo dõi, bỗng nhiên lên tiếng nói.

Theo Tiêu Hoằng lên tiếng, đám người chuyên chú mới phát hiện Tiêu Hoằng đứng trong góc. Mà thời điểm này Tiêu Hoằng cũng không muốn có nhiều lễ tiết, phất tay áo, ý bảo mọi người tùy tiện xem hắn trở thành người thường là tốt rồi.

- Bệ hạ có vấn đề gì cứ việc đưa ra!

Kiều Lâm Sâm thực bình thản nói.

- Ngươi vừa rồi nói, phí tổn là gấp 200 lần phi đạn bình thường, điều này cũng có ý nghĩa: Chúng ta không thể sử dụng một lượng lớn phi đạn để phát động tiên công. Nếu như vậy, chúng ta cần phải lo lắng một chút chính là đối mặt với vấn đề chiến hạm địch ngăn chặn!

Tiêu Hoằng đưa ra nghi vấn của mình.

- Vấn đề này cũng là hiện tại ta lo lắng nhiều nhất, mà ta chỉ nghĩ tới phương pháp thể bom bi chia lìa, tránh né một lần chặn lại, các thứ khác còn chưa nghĩ ra được. Không biết bệ hạ có biện pháp gì hay hơn không?

Kiều Lâm Sâm có vẻ hổ thẹn nói.

Tiêu Hoằng không có lên tiếng, tiến lên vài bước, nhìn xem đầu đạn Ngân Hà trước mặt, trầm tư một lát, mới nói:

- Làm thế nào tránh né chặn lại, theo ta thấy còn là phải xem phương thức ngăn chặn của đối thủ rồi định!

- Trải qua dò xét, hiện nay đoàn chiến đấu Mẫu Hạm Liệu Nguyên sử dụng phi đạn, đều là phi đạn truy tìm nhiệt, cùng với chút ít phi đạn truy tìm định vị. Đây cũng là bình thường nhất. Ngoài ra, là loại Ma Văn pháo chùm tia sáng tạo thành mạng lưới tia sáng, cùng với cơ pháo hỏa lực không gian tạo thành màng lưới ngăn chặn!

Một gã nhân viên công tác lấy ra tin tức chỉnh lý lại, rồi báo cáo với Tiêu Hoằng.

- Nếu là truy tìm nhiệt, như vậy chúng ta hoàn toàn có thể trang bị trong thân đạn thật nhiều Ma Văn cực nóng, một khi có phi đạn truy tìm nhiệt của địch nhân bay tới, thì phóng ra ngoài làm rối loạn hệ thống chỉ đạo phi đạn của địch nhân. Ngoài ra, đối mặt với chùm tia sáng cắt xé hoặc là màng lưới hỏa lực cơ pháo, thì đơn giản cứ sử dụng siêu hợp kim Vi Mễ tiến hành luyện chế thân đạn, sau đó Cơ Ốc tạo hình Ma Văn phòng ngự ở trên mặt, như vậy có thể tăng cao trên diện rộng năng lực chống công kích!

Tiêu Hoằng ngẫm nghĩ rồi nói.

Kiều Lâm Sâm nghe nói như thế, ánh mắt sáng ngời lên. Hiển nhiên, Tiêu Hoằng cung cấp phương án là hoàn toàn hữu hiệu, hơn nữa bằng vào kỹ thuật dự trữ của Thiên Tế Tinh hiện tại, đạt tới hiệu quả như thế là hoàn toàn có khả năng thực hiện.

- Ngoài ra, nếu không thể sử dụng nhiều phi đạn, thì đơn giản bắn ra nhiều thêm mấy quả đạn rỗng, cứ thực thực giả giả làm cho hạm đội Thượng Bang chặn lại lung tung, chỉ cần có một quả phi đạn bắn trúng Liệu Nguyên Hào, bọn họ tự nhiên sẽ rối loạn!

Tiêu Hoằng tiếp theo đề nghị.

Mà đề nghị của Tiêu Hoằng, hiển nhiên cũng là biện pháp phi thường khả thi.

- Nếu hết thảy thuận lợi, thì chúng ta chế tạo được bao nhiêu quả?

Kiều Lâm Sâm lại hỏi.

- Vậy bảy quả là tốt rồi! Tính cả nhân ngẫu Phạm Gia Tây, chúng ta nơi này hiện tại có bảy Ngự Hồn, mỗi người rót vào Ngự lực cho một đầu đạn. Đến lúc đó chúng ta sẽ căn cứ bảy quả phi đạn Ngân Hà này, đạo diễn một vở tuồng, sau đó chủ động khởi xướng công kích về phía quân đội Thượng Bang. Bị động phòng thủ ư? Ta đã chịu đủ rồi!

Tiêu Hoằng ném lại những lời này, rồi xoay người đi khỏi phòng nghiên cứu sản xuất.

Dọc đường đi, Tiêu Hoằng gần như có thể nhìn thấy rõ ràng, trong từng gian từng gian phòng nghiên cứu sản xuất, chứa hoặc là một chiếc Ma Văn xe tăng, hoặc chính là mảnh nhỏ Ma Văn chiến đấu cơ của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc.

Ma Văn xe tăng còn dễ nói, nhưng Ma Văn chiến đấu cơ, khởi đầu là rất khó khăn, bộ phận khó khăn nhất thuộc về Ma Văn động cơ, có thể sinh ra động lực cường đại, không chỉ quyết định bởi thiết kế tinh diệu, mà còn quyết định bởi tay nghề chế tác cực độ tinh vi.

Lạc Đan Luân mặc dù có kỹ thuật truyền thống của Ma Văn chiến đấu cơ, nhưng thời gian cách xa ngàn năm, cho dù lúc đó là hạc trong bầy gà, thì hiện tại cũng đã lạc hậu.

Về bản chất mà nói, hiện tại khoa học kỹ thuật đỉnh phong cao nhất của Lạc Đan Luân, không sai biệt lắm đều ở xí nghiệp Thiên Sứ.

Nhìn một số phòng nghiên cứu sản xuất, tất cả nhân viên công tác không ngừng bận rộn, ý cười trên mặt Tiêu Hoằng cũng đã bắt đầu từng chút từng chút đậm lên. Đã không có phong ấn của Cáp Thụy Sâm, người Lạc Đan Luân đã bắt đầu học được thoát khỏi che chở của Cáp Thụy Sâm, không ngừng tự mình cố gắng tự lập.

Đồng dạng các phương diện ở Thiên Tế Tinh, cũng hoàn toàn tiến vào thời kỳ phát triển thịnh vượng.

Đi ra căn cứ Hải Quân, Tiêu Hoằng nhìn mặt trời đã ngả về tây, đầu ngón tay nhẹ nhàng sờ lên ngực, bên trong Bất Khuất Khải chính là chuỗi trang sức Hoàng Kỵ, bên trong chuỗi trang sức Hoàng Kỵ chính là Hàn Võ.

Nghĩ đến Hàn Võ, trong đầu Tiêu Hoằng liền nghĩ tới thân thể thần bí ẩn giấu bên trong Hàn Võ kia, hiện giờ một cánh tay đã hoàn toàn bị Tiêu Hoằng hòa tan đưa ra, còn có cự kiếm mỏ neo kia rõ ràng trở nên sáng ngời lên.

Thật cẩn thận thử khởi động Hàn Võ, gần như ngay trong nháy mắt này, Tiêu Hoằng liền cảm nhận được một lực lượng quái dị, phía trước cũng có, nhưng giờ khắc này, dường như trở nên càng thêm mãnh liệt. Tiêu Hoằng đã vô cùng quen thuộc với Hàn Võ, có thể rõ ràng cảm nhận được, cỗ lực lượng này vốn hẳn không thuộc về Hàn Võ, cỗ lực lượng này phảng phất giống như thanh cự kiếm mỏ neo, tràn ngập xao động cùng với khí tức hủy diệt vô cùng tận của nó.

Gọi ra thanh cự kiếm mỏ neo, Tiêu Hoằng rõ ràng có thể nhìn ra được, dấu vết loang lổ phía trên cự kiếm mỏ neo trở nên càng thèm rõ ràng, làm cho người ta có cảm giác vô cùng xưa cũ, hào quang phía trên thân kiếm trở nên càng thêm kỳ dị, chỉ là bằng vào cảm giác, Tiều Hoàng có thể cảm nhận được lực lượng của thanh cự kiếm mỏ neo lại trở nên mạnh hơn.

- Đây là chuyện gì xảy ra? Dường như càng cường đại, thân kiếm càng rách nát, đúng là trái ngược!

Tiêu Hoằng miễn cưỡng hai tay cầm chuôi kiếm, nhìn thanh cự kiếm mỏ neo tăng thêm tàn phá kia, có chút buồn bực. Dựa theo lối suy nghĩ bình thường của nhân loại, vũ khí thường thường là mới hơn sẽ cường đại hơn một chút.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play