Vào Vọng Nguyệt Các, đầu của Vũ Văn Tiểu Tam cảm thấy rất choáng váng, quệt mồm,
rất bất mãn nhìn Gia Luật Trục Nguyên: "Đều tại huynh, ta nói uống ít một
chút, huynh lại muốn ta uống nhiều như vậy, đầu người ta choáng váng muốn chết!"
Trên vẻ mặt cuồng ngạo của Gia Luật Trục Nguyên hiếm khi xuất hiện thần sắc khó
xử, hắn làm sao biết tửu lượng của đệ ấy kém như vậy chứ!
di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn
Hoàn Nhan Trác cũng có chút lo lắng, Vương thượng tới Hiên Viên đế quốc vì có
chuyện quan trọng, sao có thể luôn đặt tâm tư lên trên người vị tiểu công tử
này! Không hề nhắc đến những chuyện khác nữa. Chuyện này. . . . . .haizz!
A Cổ Đạt Mộc người này thần kinh thật thô, không biết tại sao, hắn cảm thấy ánh
mắt của vương thượng nhìn vị tiểu công tử này có cái gì đó không đúng? Nhưng
không đúng ở chỗ nào, thì hắn lại không nói ra được. Thật là bi kịch!
Đúng lúc này, "Phanh" một tiếng vang thật lớn, cửa bị đạp ra.
Một nam tử mặc áo trắng xuất hiện tại cửa phòng, dung nhan xinh đẹp như cánh
hoa đào làm người ta phải kinh tâm động phách, thế gian này hoàn toàn không tìm
được từ để hình dung vẻ đẹp này! Một thân khí chất như tiên như yêu càng làm
cho người ta không tự giác sinh lòng tán thưởng, chính xác là một người phong
hoa tuyệt đại!
Bước vào cửa, cặp mắt tà mị như hoa đào kia liền khóa trên thân người đang nằm ở
trên bàn, đáy mắt mơ hồ có tia lửa nhảy lên.
๖ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖ۣۜlê⊹qu-ý⊹đô-n
Vũ Văn Tiểu Tam vừa nghe một tiếng đạp cửa này, bỗng một loại dự cảm chẳng lành
tràn đầy toàn thân, ngẩng đầu lên vừa nhìn, liền thấy sắc mặt xanh mét của Hiên
Viên Vô Thương.
Vội vàng đứng lên, nhưng bởi vì tác dụng của rượu suýt nữa làm nàng không đứng
vững. Gia Luật Trục Nguyên ngay lập tức đỡ lấy nàng, hắn vừa đỡ càng làm cho
ánh mắt như hoa đào của người nào đó suýt nữa phun ra lửa!
๖ۣۜdiễn♥đàn๖ۣۜlê♥quý♥đôn
"Không biết vì sao công tử lại xông vào phòng của tại hạ?" Gia Luật
Trục Nguyên nhíu mày mở miệng, mặc dù tận lực giảm thấp âm điệu xuống, nhưng vẫn
khó nén được khí phách vương giả!
Lúc này Hiên Viên Vô Thương mới bắt đầu chú ý hắn, mày kiếm híp lại, lắc mình một
cái tiến lên, liền kéo Vũ Văn Tiểu Tam ra khỏi ngực của hắn. . . . .
.
Gia Luật Trục Nguyên đang muốn giành lại, liền nghe Vũ Văn Tiểu Tam co rúm lại
mở miệng: "Thương Thương. . . . . ."
"Thương Thương" ? Chính là người dù hắn uống quá nhiều đến nỗi mơ mơ
màng màng cũng muốn đi tìm sao? Ánh mắt của Gia Luật Trục Nguyên có chút tìm
tòi nghiên cứu nhìn trên người của Hiên Viên Vô Thương. Nam tử này quả nhiên là
cực đẹp, nói hắn xếp thứ hai thì cho dù là cô gái đẹp nhất cũng không cách nào
xếp thứ nhất đâu. Phong thái như vậy, thế gian này sợ rằng chỉ có một người!
diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn
Hiên Viên Vô Thương hung hăng trợn mắt nhìn nàng một cái, sau đó nhìn Gia Luật
Trục Nguyên, một thân khí phách bén nhọn, giống như là vương giả trời sanh.
Dung nhan như từ đao khắc ra, hơi có vẻ thâm thúy, đôi mắt kia càng thêm sắc
bén như chim ưng. Chợt, khóe môi như hoa anh đào nâng lên một nụ cười khẽ, có
chút đùa giỡn nhìn hắn: "Các hạ thật là rất hăng hái, đến Hiên Viên đế quốc
du ngoạn."
Mắt ưng híp lại, nổi lên chút sát ý: "Quả nhiên không hổ là Hi vương gia của
Hiên Viên đế quốc, ánh mắt rất tốt!"
Hoàn Nhan Trác và A Cổ Đạt Mộc có chút khiếp sợ nhìn hắn, Hi Vương Gia? Thiên hạ
đệ nhất mỹ nam tử? Khó trách dáng dấp lại đẹp mắt như vậy! Tiểu Nguyệt có chút
sợ sệt đứng ở một bên, nhìn sắc mặt của Vô Thương Vương Gia dường như không tốt
chút nào, tiểu thư. . . . . . Tiền cảnh kham ưu!(*)
(*) Tiền cảnh kham ưu: tương lai tự chịu đựng có nghĩa gần giống như là tự cầu
nhiều phúc
Vũ Văn Tiểu Tam mê mê mang mang nhìn gương mặt tuyệt mỹ của Hiên Viên Vô
Thương, cọ xát trong ngực của hắn: "Các ngươi đang nói chuyện bí hiểm gì vậy?"
Die»n。dٿan。l«e。qu»y。d«on
Nam tử nghe vậy, hung hăng trợn mắt nhìn nữ nhân trong ngực một cái. Mới một
lát mà đã chọc tới Gia Luật Trục Nguyên —— một nhân vật khó đối phó như vậy, hi
vọng không phải là tình địch mới của hắn!
di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn
Nhận được ánh mắt cảnh cáo của hắn, một trên người mỗ nữ mơ hồ có mồ hôi lạnh
toát ra: "Cái đó, cái đó, cứ coi như ta chưa nói gì!"
Nhìn thấy hai nam tử thân mật như thế, Hoàn Nhan Trác và A Cổ Đạt Mộc cảm thấy
cực kỳ quái dị, đồng thời Gia Luật Trục Nguyên cũng cảm thấy quái dị, trong bụng
cũng hơi khó chịu.
"Các hạ cứ tiếp tục du ngoạn, Bổn vương chỉ dẫn hắn đi thôi!" Hiên
Viên Vô Thương nói xong, liền chuẩn bị mang theo Vũ Văn Tiểu Tam rời đi.
Hoàn Nhan Trác ngăn ở cửa: "Hi Vương Gia cho là sau khi đạp cửa phòng công
tử nhà chúng ta, lại có thể dễ dàng rời đi như vậy sao?" Thật ra nguyên
nhân chân chính là Hi Vương Gia của Hiên Viên đế quốc, nhất định là người của
hoàng đế Hiên Viên. Hành tung của Vương thượng tới đây đã bị hắn phát hiện, tuyệt
đối rất bất lợi!
Cho nên nhất định không thể để cho hắn rời đi!
Gia Luật Trục Nguyên cũng không muốn để cho hắn đi, nói chính xác hơn là không
muốn cho hắn mang Vũ Văn Tiểu Tam đi! "Hi vương gia, người đang ở trong ngực
của ngài là nghĩa đệ kết bái của trẫm. Hắn còn chưa đồng ý, sao ngài có thể tự
động dẫn hắn rời đi?"
๖ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖ۣۜlê⊹qu-ý⊹đô-n
"Vậy ngươi cho là, ngươi có thể giữ Bổn vương lại sao?" Đôi mắt tà mị
như hoa đào híp lại, nhìn hai người này, trong bụng càng thêm ghen ghét dữ dội.
Mới chỉ có một lát đã kết bái thành nghĩa đệ của hắn rồi!
Hoàn Nhan Trác ngẩn ra, trong lòng biết nơi này là Hiên Viên đế quốc, giữ Hiên
Viên Vô Thương lại sợ là có chút khó khăn! Khuôn mặt Gia Luật Trục Nguyên cũng
tràn đầy kiên định, không nói tới việc Hiên Viên Vô Thương muốn mang theo Bách
Độ đi, chỉ riêng việc sau khi Hiên Viên Vô Thương ra ngoài, an toàn của mình sẽ
phải chịu uy hiếp, hắn cũng không thể để cho Hiên Viên Vô Thương đi ra ngoài!
"Giữ được hay giữ không được, vậy thì phải xem Hi vương gia có bao nhiêu bản
lãnh!" Lời này vừa rơi xuống, một đám người áo đen liền xuất hiện xung
quanh phòng, đem gian phòng vây lại một vòng đến nước chảy cũng không lọt!
"Xem ra ý tứ của các hạ là muốn giết chết Bổn vương ở chỗ này phải
không?" Đôi mắt tà mị như hoa đào ẩn chứa ý cười, quay đầu nhìn Gia Luật
Trục Nguyên.
Lần này Vũ Văn Tiểu Tam càng thêm buồn bực, tại sao Gia Luật Trục Nguyên lại tự
xưng là "Trẫm" hả? Ách, có lẽ nói không chừng hắn tự xưng là
"Chân"! Nhưng tìm nhiều người áo đen vây quanh bọn họ như vậy làm gì?
Tiếp đó ngẩng đầu lên, nhìn một chút bộ dáng Hiên Viên Vô Thương đang cười đến
cực kỳ kinh khủng, Vũ Văn Tiểu Tam bị dọa sợ đến gần chết!
๖ۣۜdiễn♥đàn๖ۣۜlê♥quý♥đôn
Vẻ mặt đưa đám từ từ xoay đầu: "Trục Nguyên ca ca, huynh phải cứu ta! Ngàn
vạn lần không thể để cho hắn dẫn ta đi!" Đặc biệt sao? Dựa vào bộ dáng
Hiên Viên Vô Thương bây giờ, nếu để hắn mang nàng đi nàng còn có đường sống
sao?
Lời này vừa rơi xuống, liền cảm thấy cánh tay ngang hông nàng hung hăng nắm lại
thật chặt. Hiên Viên Vô Thương mặt đầy ghen tuông và tức giận, hung hăng nhìn
nàng chằm chằm, gọi tên đó là "Trục Nguyên ca ca" thì thôi đi, còn
không coi ai ra gì nói chuyện phiếm với hắn ta, xem hắn như không tồn tại phải
không?
Vũ Văn Tiểu Tam vừa nhìn vẻ mặt của hắn, sợ sệt cắn môi một cái, không lên tiếng
nữa.
"Hi vương gia, minh nhân bất thuyết ám thoại (*), nếu để ngươi đi ra
ngoài. . . . . . Sợ rằng, trẫm sẽ phải lập tức bị đuổi giết?" Trong đôi mắt
như chim ưng đều là ánh sáng tàn nhẫn.
(*)Minh nhân bất thuyết ám thoại: người minh bạch không nói những lời không rõ
"Nếu như Bổn vương muốn bắt ngươi, còn cần chờ đi ra ngoài sao?" Nhẹ
nhàng mở miệng, rồi sau đó nhàn nhạt quét qua hắn, đáy mắt tà mị như hoa đào
kia không thấy được chút ấm áp nào.
diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn
Lời này đánh thức được Gia Luật Trục Nguyên sững sờ trong chốc lát, ngay sau đó
kiên định mở miệng: "Bất luận như thế nào, Hi Vương Gia cũng đừng nghĩ bước
ra khỏi cánh cửa này!" Mặc dù hắn biết Hiên Viên Vô Thương không đơn giản,
nhưng hiện tại hắn xuất hiện một mình tại nơi này, dễ đối phó hơn nhiều, hắn
cũng không muốn cầm mạng của mình đi mạo hiểm.
Cười lạnh một tiếng, tay áo bào màu trắng vung lên. Mấy đạo bóng đen chợt lóe,
trong nháy mắt càng thu hẹp gian phòng hơn, cảnh tượng thật náo nhiệt:
"Các hạ có mấy thành phần thắng?"
Lông mày rậm của Gia Luật Trục Nguyên hung hăng nhíu lại chung một chỗ, nếu
nhìn theo như nhân số cùng thực lực của hai bên, thì phần thắng được chia đều.
Nhưng nơi này là ở Hiên Viên đế quốc, nếu động tĩnh quá lớn, hành tung của hắn
nhất định sẽ bại lộ, đến lúc đó. . . . . . !
"Như vậy chuyện này, Hi vương sẽ không nhúng tay vào?" Trong mắt ưng
tràn đầy lo lắng, cảm giác bị người ta quản chế, xác thực không được tốt lắm!
"Chuyện không liên quan Bổn vương, vì sao Bổn vương phải nhúng tay?"
Tuy nói hắn và Mặc có tầng quan hệ kia, nhưng chuyện của Hiên Viên đế quốc, hắn
không muốn trông nom, chỉ vì sự kiện bảy năm trước kia. Để tránh gặp phải những
chuyện tương tự, nên những năm gần đây, hắn đều tận lực không nhúng tay vào
chính vụ trong triều.
di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn
Thỉnh thoảng hắn có thể giúp Mặc một chút, nhưng chuyện hoàng đế nước khác lẻn
vào Hiên Viên đế quốc, chuyện như vậy hắn lười phải trông nom! Nếu chuyện này
mà Mặc cũng không tra được, Hoàng đế Hiên Viên đế quốc quả thật có thể thay đổi
người làm rồi!
"Trẫm tin Hi vương gia, nhưng Hi Vương gia có thể để nghĩa đệ của trẫm lại
không? Bất luận như thế nào, chuyện này cũng không liên quan đến hắn!" Tuy
nói vừa rồi hắn say rượu, có kêu hai chữ "Thương Thương", làm cho hắn
biết hai người này nhất định có quan hệ sâu xa. Nhưng nhìn sắc mặt của Hiên
Viên Vô Thương hình như cũng không tốt lắm, có thể sẽ gây bất lợi đối với huynh
đệ của mình!
Gia Luật Trục Nguyên hắn tuyệt đối sẽ không vì an toàn của mình,
mà không để ý an nguy của huynh đệ hắn!
Thốt ra lời này xong, đáy mắt Hiên Viên Vô Thương giống như lây nhiễm ánh sáng
cuồng phong bạo vũ (*),hắn vẫn muốn giữ Tam nhi lại. Quan hệ hai người bọn họ
đã tốt như vậy rồi sao? Tốt! ngay cả an toàn của mình mà Gia Luật Trục Nguyên
cũng không để ý đến?
(*)cuồng phong bạo vũ: mưa to gió lớn
Tiểu Nguyệt cũng là mặt mày sợ hãi đợi ở một bên, đây là tình huống gì đây? Tại
sao đại ca tiểu thư kết bái lại đối mặt cùng Vô Thương Vương Gia hả?
Vũ Văn Tiểu Tam mơ mơ màng màng ngẩng đầu lên, nhìn ánh mắt của Hiên Viên Vô
Thương càng ngày càng phát ra nguy hiểm, cuống quít mở miệng: "Cái đó,
Thương Thương, không nên kích động, có gì chúng ta cứ từ từ nói!"
Đầu nàng choáng váng hoa mắt, thỉnh thoảng mới lấy lại tinh thần, không có cách
nào hiểu rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì. Nhưng nhìn nét mặt Thương Thương bây
giờ, đoán chừng nàng sẽ dữ nhiều lành ít rồi!
๖ۣۜdiễn♥đàn๖ۣۜlê♥quý♥đôn
Tuyệt mỹ nam tử nhìn Gia Luật Trục Nguyên một chút, lại nhìn nàng một chút:
"Nàng không muốn đi với Thương Thương? Nàng muốn ở chung một chỗ với hắn,
phải không?" Lần này đến lượt đám người ẩn vệ không hiểu chuyện gì xảy ra,
cảm thấy vị chua nồng đậm, hun đến đầu bọn họ có chút ngất đi!
"Ách. . . . . . Ta không có ý này!" Nàng chỉ là không muốn trở về bị
hắn dọn dẹp mà thôi, dường như tạm thời còn không liên quan tới chuyện muốn ở
chung một chỗ với Gia Luật Trục Nguyên đâu?
"Vậy nàng có ý tứ gì?" Cất cao âm lượng, rất là bất mãn mở miệng. Giờ
phút này Hiên Viên Vô Thương tựa như một nữ nhân đang yêu, chất vấn bạn trai
mình…… bên ngoài
Vũ Văn Tiểu Tam nghe xong lời này, có chút im lặng co rúm khóe miệng một chút.
Tại sao nàng cảm thấy giọng của Thương Thương, có chút. . . . . . kỳ cục?
๖ۣۜdiễn♥đàn๖ۣۜlê♥quý♥đôn
Gia Luật Trục Nguyên ở một bên chen vào nói: "Hi vương gia, rất rõ ràng,
nghĩa đệ trẫm không muốn trở về với ngài, kính xin ngài không nên gây khó khăn
với đệ ấy!"
Lời này vừa rơi xuống, môi Hiên Viên Vô Thương liền hung hăng cắn lên môi Vũ
Văn Tiểu Tam, để cho hai tròng mắt của mọi người không nhịn được mà trợn to.
Làm cái gì vậy! Hi Vương Gia của Hiên Viên đế quốc, trước mặt mọi người hôn một
người đàn ông?
Trên cái thế giới này còn có chuyện tình nào đáng sợ hơn sao?
Vũ Văn Tiểu Tam cũng rất ngượng ngùng, có nhiều người ở đây như vậy, nên muốn đẩy
hắn ra: "Thương Thương, đừng mà!"
Mắt ưng của Gia Luật Trục Nguyên chợt lóe, vung tay lên, một đạo chưởng phong
bén nhọn đánh về phía Hiên Viên Vô Thương. Nam tử bạch y kia bước sang bên một
bước, liền nhẹ nhàng tránh thoát, đáy mắt tà mị lướt qua ánh sáng nguy hiểm:
"Các hạ là muốn động thủ với Bổn vương?"
"Hi vương gia, ngài buông nghĩa đệ của trẫm ra. Các ngươi đều là nam tử,
sao ngài có thể ép buộc hắn làm chuyện như vậy?" Mắt ưng đã tràn đầy lửa
giận hừng hực, nếu là huynh đệ kết bái của Gia Luật Trục Nguyên hắn lại bị người
khi dễ ở đây, đã đặt tôn nghiêm hắn ở chỗ nào? Trong lòng cũng vì thán phục võ
công của Hiên Viên Vô Thương, không phải hắn khoe khoang, trong thiên hạ có thể
trốn được một kích trí mạng của hắn, còn không bị chút tổn thương nào, không được
mấy người!
di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn
"Cùng là nam tử"? Hiên Viên Vô Thương nghe lời này, tâm tình khá hơn
một chút, thì ra là Gia Luật Trục Nguyên còn không biết Tam nhi là nữ nhi, vậy
thì càng không thể có tình cảm gì đối với nàng rồi! Thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn
rất không vui vì cái nhìn của hắn: "Bổn vương không động vào các hạ, là bởi
vì Bổn vương không có hứng thú. Hắn là người của Bổn vương, Bổn vương với hắn
như thế nào đều không liên quan tới các hạ, cũng xin các hạ đừng chõ mõm
vào!"
Hắn là người của Hiên Viên Vô Thương? Gia Luật Trục Nguyên có chút kinh ngạc mà
nhìn Vũ Văn Tiểu Tam trong ngực hắn, lại thấy bộ dáng Vũ Văn Tiểu Tam như đang
làm sai việc gì, yên tĩnh đợi trong ngực của hắn.
๖ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖ۣۜlê⊹qu-ý⊹đô-n
Chẳng biết tại sao, đột nhiên có cảm giác vô cùng không thoải mái! Gật đầu một
cái: "Nếu là như thế, xin cứ tự nhiên!"
Nhưng không biết vì sao lòng lại tràn đầy cảm giác không thoải mái, rốt cuộc là
vì sao? Suy nghĩ một chút, có lẽ là vì nghĩa đệ của mình lại là một người luyến
đồng đi. Loại chuyện như vậy, nếu nói ra ngoài, Gia Luật Trục Nguyên hắn sẽ bị
người khác cười đến rụng răng mất!
Nhìn một chút người đi tới cửa kia: "Đợi đã ...!"
"Có chuyện gì?" Lần này giọng nói đã trở nên ác liệt , mới vừa rồi hắn
xuất thủ với mình, mình cũng không có đánh trả, chỉ vì vội vã trở về dạy dỗ tiểu
nữ nhân này! Hiện tại mình phải đi, hắn còn tìm mọi cách cản trở, thật coi tính
khí Hiên Viên Vô Thương hắn quá tốt sao?
"Hắn và các hạ là luyến đồng?" Cái vấn đề này phải hỏi rõ ràng.
(không biết tác giả có ý gì, theo mình nhớ luyến đồng là yêu con nít mà, đoạn tụ
mới là nam với nam chứ.. kì lạ)
Môi mỏng như cánh hoa anh đào nâng lên một nụ cười làm cho thiên địa thất sắc:
"Nàng là người yêu duy nhất của Bổn vương!" Sau khi nói xong dứt
khoát ôm ngang nàng lên, sải bước rời đi. . . . . .
Thốt ra lời này, Tiểu Nguyệt nuốt một ngụm nước miếng, đuổi theo sát, chẳng lẽ
lần trước Hi Vương Gia bị tiểu thư cường bạo nên điên rồi? Vốn nàng thấy Hi
Vương Gia còn tưởng rằng là hắn tới cửa tìm tiểu thư nhà nàng báo thù!
๖ۣۜdiễn♥đàn๖ۣۜlê♥quý♥đôn
Nhưng mà những người khác. . . . . . toàn bộ đều hóa đá! Đùa gì thế, Hi vương
gia của Hiên Viên đế quốc là một đoạn tụ? Hơn nữa. . . . . . mới vừa rồi còn
nói gì nhỉ?
—— người yêu duy nhất?
Không cần hù dọa bọn họ như vậy chứ?
Ngay cả ẩn vệ của Hiên Viên Vô Thương cũng không tự chủ được mà run lên một
cái, cả người nổi hết da gà! Mặc dù bọn họ biết đó là vương phi của bọn hắn,
nhưng mà Vương Gia thật cần ác tâm như thế không?
Hay cho một câu——người yêu duy nhất!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT