Dịch: Sylvesta

Chiến Thiên Minh lòng bàn tay chấn động, bên trên nhất thời tuôn ra một luồng chân nguyên.

Hô, hắn giẫm chân một cái, cả người hướng về Trương Dụng nghênh đón đòn tấn công.

Bàn tay bỗng nhiên đánh ra.

Ầm!!

Ầm ầm!

Trong nháy mắt, quyền chưởng chạm vào nhau.

Chiến Thiên Minh đột nhiên ngã bay ra ngoài về phía sau, ầm ầm đập xuống đất, tro bụi bắn lên.

Phốc!

Máu tươi phun ra, nhuộm đỏ vạt áo.

Chiến Thiên Minh một tay che ngực, chỉ cảm thấy khí huyết cuồn cuộn trong lồng ngực, rất là khó chịu, nhưng hắn như cũ trợn mắt nhìn Trương Dụng, trong mắt tất cả đều là vẻ giận dữ.

Một chưởng vỗ trên mặt đất, Chiến Thiên Minh căn bản không quản thương thế bên trong cơ thể, bắn người lên.

Cửu Long bộ!

Thân ảnh nhanh như điện phóng tới.

“Kháng Long Hữu Hối!”

Trong lòng hét thầm một tiếng, Chiến Thiên Minh lần thứ hai xuất chưởng.

Đáng tiếc, như trước không có phát động gấp đôi uy lực, cũng không có hiệu quả giảo sát.

Bất quá, Chiến Thiên Minh căn bản không quản nhiều như vậy.

Long hình chân nguyên, gào thét mà ra.

Nhìn Chiến Thiên Minh chiến ý trùng thiên lần thứ hai vọt tới, Trương Dụng không khỏi nhíu mày

một cái, vẻ mặt biến hóa mấy lần.

Cuối cùng, trong mắt lộ ra một tia lạnh lùng.

Răng rắc!

Hắn nắm chặt nắm đấm, trong đan điền một luồng chân nguyên dâng trào mà ra, trong nháy mắt

hội tụ bên trên nắm đấm, làm cho nắm đấm này dường như được bao quanh bởi một tầng hào quang màu xanh, hô một quyền đánh ra.

Ầm!!

Ầm ầm!

Phốc!

Quyền chưởng chạm vào nhau, Chiến Thiên Minh lần thứ hai phun tiên huyết đầy miệng, bay ngược ra ngoài.

Hung hăng nện lên mặt đất.

Trong lồng ngực, khí huyết quay cuồng càng thêm lợi hại, ngay cả sắc mặt cũng ửng hồng hẳn lên.

“Chủ nhân, không nên vọng động.” Tiểu Tử truyền âm vội la lên.

Chiến Thiên Minh căm tức nhìn Trương Dụng, nắm đấm nắm đến truyền đến từng tiếng răng rắc vang vọng, hắn vỗ tiếp một cái lên mặt đất.

Hô.

Hắn lần nữa xông lên.

Hắn thật sự rất tức giận.

Giận không thể nhịn nổi!

Dù sao, Mộc Hải đã chết rồi, mà hiện tại, ngay cả Lưu Vũ cũng mất tích.

Tất cả những chuyện này, nhất định cùng Trương Dụng có liên quan.

Chiến Thiên Minh nhận định được điểm này nên căn bản không sợ điều gì cả, trong lòng chỉ có chiến ý quyết tử.

Chiến!

Nếu là sợ chết mà không chiến thì đó không phải là mình?

Ca là pk chi Vương, chưa bao giờ sợ chiến.

“Kháng Long Hữu Hối!”

“Leng keng, phát động gấp đôi uy lực.”

Chiến Thiên Minh một chưởng vỗ ra, chưởng lực càng mạnh mẽ hơn so với trước, ầm ầm đánh về phía Trương Dụng.

Mắt thấy chưởng pháp trong lòng bàn tay Chiến Thiên Minh bỗng nhiên như có chân nguyên gia trì mà uy lực tăng lên đột biến, dù là lấy định lực của Trương Dụng, sắc mặt cũng phải chợt biến.

Trong mắt, ánh mắt sáng như tuyết.

Hô, hắn xoay người muốn né khỏi một chưởng của Chiến Thiên Minh.

“Cửu Long bộ!”

Chiến Thiên Minh bước chân liên hoàn đạp xuống ở trong hư không, chân trái giẫm chân phải, thân ảnh nhất thời thay đổi phương hướng, hướng về phía Trương Dụng đã tránh ra phóng tới.

Đồng thời, Kháng Long Hữu Hối vỗ một cái mà ra.

“Hừ!”

Trương Dụng hừ lạnh một tiếng.

Hô, trong cơ thể hắn chân nguyên tuôn trào ra.

Hắn xưa nay chưa từng nghĩ tới, Chiến Thiên Minh xuất ra chưởng lực, lại sẽ làm hắn cảm giác được một tia sợ hãi.

Đây là chưởng pháp ra sao?

Không kịp nghĩ nhiều, Trương Dụng một quyền đánh ra.

“Băng sơn quyền!”

Ầm ầm!

Loạt xoạt...

Loạt xoạt...

Chiến Thiên Minh cùng Trương Dụng trong nháy mắt ống tay áo chạm vào nhau, đi kèm với một tiếng vang trầm thấp cùng tiếng nổ thành mảnh vỡ.

Bạch bạch bạch đạp đạp!

Chiến Thiên Minh liền lùi lại năm bước.

Đạp đạp!

Trương Dụng lui hai bước.

Bốn phía, tất cả đều là lặng lẽ.

Mọi người hoàn toàn há hốc mồm.

Từng đôi mắt, tất cả đều nhìn chằm chằm Chiến Thiên Minh.

“Chân nguyên?”

“Ta không nhìn lầm chứ? Chiến Thiên Minh lại sử dụng tới chân nguyên?”

“Không thể, chuyện này tuyệt đối không có khả năng.”

“Không thể là chân nguyên, nếu như vậy, hắn không phải cũng giống thôn trưởng đều là võ giả? Chỉ có võ giả mới có thể tu luyện ra chân nguyên. Mà Chiến Thiên Minh... Chiến Thiên Minh tựa hồ ngay cả Võ Đồ cũng không phải mới đúng chứ?”

“Trưởng thôn là nhất tinh võ giả, Chiến Thiên Minh thất bại, vậy thì chứng minh hắn không thể là võ giả.”

“Đúng, cái mà Chiến Thiên Minh vừa nãy thi triển ra, nhất định không phải chân nguyên.”

“...”

Mọi người tìm cớ, để sự kinh ngạc dưới đáy lòng mình dần dần bình tĩnh lại.

Nhưng mà, chưởng thứ ba này...

Chiến Thiên Minh dĩ nhiên suýt chút nữa cùng tạm quyền trưởng thôn Trương Dụng đánh hoà nhau?!

Chuyện này quả thật khó mà tin nổi.

Mà Trương Dụng, thì càng là đáy lòng kinh ngạc không ngớt.

Tuy rằng cú đấm của hắn vừa nãy ngay cả một nửa thực lực đều không có triển khai ra, nhưng giờ khắc này, hắn hai tay chắp ở sau lưng, nắm đấm lúc nãy cùng Chiến Thiên Minh cứng chọi cứng không khỏi khẽ run.

Chân nguyên, lặng yên vận chuyển tới con mắt.

Trương Dụng rất nhanh nhìn rõ ràng, Chiến Thiên Minh có thực lực thất tinh Võ Đồ.

“Làm sao có khả năng?”

“Tên tiểu tạp chủng này dĩ nhiên nắm giữ thực lực cường đại như thế?”

“Hơn nữa, khí tức trên người hắn bất quá là thất tinh Võ Đồ mà thôi, lại có thể sử dụng tới chân nguyên?”

“Chiến gia?”

“Lẽ nào, đây chính là sức mạnh huyết mạch của Chiến gia?”

“Không, không đúng.”

Trương Dụng âm thầm lắc đầu.

“Tiểu tạp chủng này ngày mai mới tròn mười sáu tuổi, mà trong gia phả Chiến gia ghi lại rất rõ ràng, Chiến gia tử tôn, mười sáu tuổi mới có thể thức tỉnh sức mạnh huyết mạch, xưa nay đều không có ngoại lệ. Thế nhưng...”

“Nếu như nguồn sức mạnh vừa nãy không phải Chiến gia huyết mạch lực, vậy đó là cái gì?”

Trương Dụng không nghĩ ra.

Thế nhưng, hắn rất nhanh liền mừng lớn.

Hắn tới nơi này chính là phụ trách việc giám thị Chiến Thiên Minh, Chiến Thiên Minh biểu hiện càng ưu dị, càng đặc biệt, vậy tư liệu hắn báo lên trên càng có giá trị, đến lúc đó được ban thưởng càng phong phú.

Kiếm lời, lần này có thể kiếm bộn rồi.

Trương Dụng không nghĩ tới, lại có phát hiện trọng đại như thế.

Đây thực sự là quá tốt mà.

Ngay khi Trương Dụng mừng thầm, Chiến Thiên Minh lần nữa tiến lên một bước.

Cặp mắt kia, tràn ngập chiến ý.

Bất quá, hắn không có tiếp tục ra tay.

Hắn bây giờ có được thực lực thất tinh Võ Đồ, có được 750 điểm chân nguyên.

Tam chưởng Kháng Long Hữu Hối lúc trước tiêu hao hết 600 điểm.

Hiện tại, chỉ còn dư lại 150 điểm.

Căn bản không đủ.

Hơn nữa, ngay cả phát động gấp đôi uy lực Kháng Long Hữu Hối thì cũng không thể đem Trương Dụng đánh giết, chỉ có thể đánh ra mức thương tổn khoảng bốn chữ số, đối với Trương Dụng nắm giữ gần 70 ngàn điểm sinh mệnh mà nói, cũng không coi là nhiều.

Còn lại 150 điểm chân nguyên, mặc kệ triển khai làm sao, cũng không thể bạo giết Trương Dụng.

Chiến Thiên Minh tuy rằng tức giận, nhưng hắn rất tỉnh táo.

Đây là kiếp trước hắn chơi game cùng người khác pk thì rèn luyện được sự bình tĩnh.

Bất kể ở dưới tình huống nào, đều phải duy trì bình tĩnh.

Dù cho trong khoảnh khắc nổi giận cũng phải tỉnh táo.

Hơn nữa, ngay vừa nãy, thời điểm Trương Dụng bị kích đi mấy ngàn điểm sinh mệnh, trên người dĩ nhiên sáng lên một cái.

Một thoáng này, kim quang phát tán.

Boss!

Quả nhiên là boss, hơn nữa còn là một con boss ẩn.

Bạo giết, nhất định phải nghĩ biện pháp bạo giết.

Nhưng, không phải hiện tại.

Chiến Thiên Minh nhẫn nhịn, phải nhịn.

Nhìn Chiến Thiên Minh tràn ngập chiến ý, Trương Dụng thu lại ý mừng trong đáy lòng, sắc mặt hơi trầm xuống nói: “Hừ! Chiến Thiên Minh, ngươi là cái thứ gì, cũng xứng động thủ với ta? Nếu không phải xem ở ngươi ngày mai còn phải tham gia khảo hạch trưởng thôn thì vừa nãy ta đã giết chết ngươi.”

“Trương Dụng!”

Chiến Thiên Minh căn bản không sợ, con mắt nhìn thẳng Trương Dụng.

“Người giấu Cẩu Đản đi nơi nào?”

Trương Dụng ngẩn ra: “Cẩu Đản?”

Sau đó, hắn bừng tỉnh, nói: “Ngươi là nói Lưu Vũ hả? Ta tại sao phải giấu hắn?”

“Trương Dụng, ngươi đừng có nói lời vô nghĩa với ta. Ta đã đúng hẹn trở về thế nhưng hiện tại, Mộc tam thúc chết rồi, Cẩu Đản lại mất tích, ngươi không cần nói cho ta, những người này cùng ngươi không hề có một chút quan hệ.” Chiến Thiên Minh tức giận chất vấn.

“Không sai, ngươi nói những người này, xác thực cùng ta có quan hệ.” Trương Dụng gật đầu nói.

Nghe vậy, tất cả thôn dân đều ngẩn ra.

Chiến Thiên Minh cũng ngẩn ra.

Hắn không thể ngờ tới, Trương Dụng lại thừa nhận trực tiếp như thế?

Chuyện này...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play