Dịch: Sylvesta

Lục Minh Ngạn miệt thị nhìn Chiến Thiên Minh.

Sở trường của hắn chính là luyện chế đan dược phẩm chất cao. Hơn nữa hắn đã từng luyện chế ra một viên đan dược Huyền phẩm có độ dung hợp chín phần mười.

Trong quá trình luyện chế đó, hắn đã lĩnh ngộ ra một phương pháp luyện chế đan dược có độ dung hợp cao mà hắn vô cùng tâm đắc.

Sau lần đó, đan dược mà hắn luyện chế chưa từng có viên nào có độ dung hợp thấp hơn bảy phần mười.

Cũng chính bởi vì điểm này mới làm cho hắn ở trong thế hệ luyện đan sư trẻ tuổi đứng vào tốp mười người đứng đầu.

Mười vị trí đứng đầu đó!

Đây không phải là thứ mà một tên a miêu a cẩu nào cũng có thể được bài danh.

“Hừ! Họ Chiến, ta sẽ làm cho ngươi thua cực kỳ thảm.”

Miệt thị nhìn Chiến Thiên Minh một chút, Lục Minh Ngạn xoay người lấy giấy bút viết danh sách dược liệu.

Sau đó, hắn nhìn về phía Tông Chính Thanh Hiên, lại như trước tỏ ra bộ dáng khiêm tốn, cung kính nói: “Thế bá, chất nhi nghĩ muốn luyện chế một viên Bách Hoa Ngọc Lộ Đan nhưng trên người lại không mang theo dược thảo. Không biết ngài có thể chuẩn bị đủ ba phần dược liệu hộ chất nhi có được không?”

Tông Chính Thanh Hiên cười nói: “Tất nhiên là được.”

Cuối cùng, ông nhìn về phía Chiến Thiên Minh nói: “Dược liệu của hiền chất cũng sẽ do bản vương cung cấp. Đương nhiên, danh sách dược liệu cần thiết mà các ngươi ghi ra, tuyệt đối đừng nêu những loại mà vương phủ ta không có. Ha ha...”

Có người chịu cung cấp dược liệu, Chiến Thiên Minh tự nhiên cầu còn chẳng được.

Như vậy cũng bớt cho mình không ít chuyện.

Chiến Thiên Minh lập tức viết một danh sách dược liệu.

Cũng không lâu lắm.

Tất cả dược liệu đều được chuẩn bị đầy đủ.

Chiến Thiên Minh và Lục Minh Ngạn đều nhận đủ ba phần dược liệu.

Dù sao luyện đan cũng không phải thành công trăm phần trăm.

Nhưng nếu ba phần dược liệu đều dùng hết mà vẫn không luyện chế ra được đan dược thì chỉ chứng minh trình độ luyện đan của ngươi có hạn.

Như vậy thì chủ động chịu thua cho nhanh.

Đây là quy củ bất thành văn của giới luyện đan.

Coi như một người không biết luyện đan như Tông Chính Thanh Hiên cũng biết đến quy củ này.

Lục Minh Ngạn liếc nhìn Chiến Thiên Minh đầy khinh thường. Sau đó hắn bắt đầu chăm chú kiểm tra lại dược liệu.

Nhìn bộ dáng của hắn lúc này thật ra cũng có vài phần phong thái của Luyện Đan Sư.

Mà Chiến Thiên Minh thì ngược lại chỉ tùy ý nhìn lướt qua.

Chỉ cần hắn quét một cái, hệ thống đã giúp hắn hoàn thành việc giám định tất cả dược liệu.

Dược liệu đều ổn cả.

Hơn nữa phân lượng cũng đúng ba phần.

Chỉ có nhiều chứ không có ít.

Nhìn dáng vẻ tùy ý của Chiến Thiên Minh rồi lại nhìn qua dáng vẻ cẩn thận của Lục Minh Ngạn, Phụng Giang Giang trong lòng cười đến đảo điên trời đất.

Chỉ cần Chiến Thiên Minh thua thì túi càn khôn sẽ là của hắn.

Hắn ước gì Chiến Thiên Minh càng bất cẩn, càng qua loa càng tốt.

Mà mấy người Phượng Vô Song thấy vậy cũng hơi nhướng mày, cảm thấy Chiến Thiên Minh đã quá tùy tiện rồi.

Như vậy có thể thắng được sao?

Chiến Thiên Minh không có vội vã động thủ luyện chế.

Dù sao hắn chưa bao giờ thấy phương pháp luyện đan ở thế giới này

Cứ xem Lục Minh Ngạn luyện chế như thế nào trước đã.

Sau đó mới động thủ.

Tránh việc lộ ra quá nhiều sai sót, tạo thành nghi ngờ cho mọi người.

Thấy Chiến Thiên Minh nhìn chằm chằm mình, Lục Minh Ngạn cũng không thèm để ý, tiếp tục chăm chú sắp xếp lại dược liệu.

Sau khi chỉnh lý xong, hắn mới cong ngón tay búng một cái.

Vèo!

Một luồng chân nguyên Hỏa thuộc tính màu đỏ đánh vào trong đan đỉnh.

Đan đỉnh nhất thời lơ lửng giữa không trung.

Lục Minh Ngạn từ trong đống dược liệu vừa được chỉnh lý lấy ra một cây dược thảo ném vào trong đỉnh sau đó đậy nắp đỉnh lại.

Sau đó nhẹ ngàng đánh ra một chưởng.

Rừng rực...

Rừng rực...

Chân nguyên Hỏa thuộc tính từ trong lòng bàn tay tuôn ra, trong nháy mắt bao quanh đan đỉnh.

Đã bắt đầu luyện chế.

Chỉ sau chốc lát, hắn lại cho vào trong đỉnh một cây dược liệu khác..

Sau đó tiếp tục luyện chế.

Chiến Thiên Minh thấy thế nhíu mày.

Luyện đan như vậy thì đến khi nào mới xong?

Quá chậm.

Cũng quá phiền phức.

Quên đi.

Tiếp tục xem tiếp vậy.

Dù sao, Lục Minh Ngạn mới là Luyện Đan Sư nhị phẩm cũng đã được gọi là thiên tài luyện đan sư. Phỏng chừng trình độ luyện đan ở Thiên Phong Quốc cũng chẳng cao thâm gì, coi như mình tạo ra một ít thành tựu thì cũng có thể thêu dệt nên một cái lý do để lừa gạt.

Nghĩ thế, Chiến Thiên Minh liền nhét hết một phần dược liệu vào trong đan đỉnh.

Sau đó, hắn bắn một đạo chân nguyên vào trong đan đỉnh.

Thế nhưng...

Tổ sư nó chứ, cái đan đỉnh này hoàn toàn không có phản ứng.

“Sao lại vậy?”

Chiến Thiên Minh không thể hiểu nổi.

Hắn vừa rồi đã nhìn rất kỹ, Lục Minh Ngạn rõ ràng đã bắn một đạo chân nguyên vào trong đan đỉnh, sau đó đan đỉnh lập tức lơ lửng giữa không trung.

Tại sao đến lượt mình, cái đan đỉnh này lại không có phản ứng gì hết?

Đám người Tông Chính Thanh Hiên nhìn hành động của Chiến Thiên Minh thì người nào người nấy đều hết sức kinh ngạc.

Chiến Thiên Minh làm như vậy mà cũng được sao?

Bọn họ cho tới giờ chưa từng thấy Luyện Đan Sư nào lại nhét tất cả dược liệu vào trong đan đỉnh.

Càng kỳ quái hơn chính là ngay cả khiến cho đan đỉnh trôi nổi trên không trung mà hắn cũng không làm được.

Chuyện này...

Bọn họ đều đang hoài nghi, Chiến Thiên Minh có thật sự biết luyện đan hay không đây?

Thấy thế nào cũng không giống à!

Phượng Vô Song còn đổ môi lạnh thay cho Chiến Thiên Minh.

Đúng lúc này, Chiến Thiên Minh lại làm bộ tiếp tục bắn vào trong đỉnh vào đạo chân nguyên. Sau khi phát hiện đan đỉnh không bay lên không trung thì hắn lập tức tỏ ra vẻ thần bí, tay bắt chỉ ấn, miệng đọc chú ngữ lung tung.

Sau đó...

Đột nhiên, hắn nắm dược đỉnh trong tay, sau đó vận chuyển chân nguyên Hỏa thuộc tính tuôn ra khỏi lòng bàn tay.

Rừng rực...

Rừng rực...

Hỏa diễm trong nháy mắt bao phủ toàn bộ đan đỉnh.

Chỉ sau chốc lát, Chiến Thiên Minh lẩm bẩm một tiếng trong lòng: “Luyện đan!”

“Leng keng!”

“Chúc mừng kí chủ Chiến Thiên Minh luyện đan thành công, thu được một viên Bách Hoa Ngọc Lộ Đan.”

“Thành công?”

Chiến Thiên đầu tiên là ngẩn ra sau đó kinh hỷ.

Hắn không nghĩ tới...

Không ngờ một lần đã thành công.

Ánh mắt không khỏi quét về phía Lục Minh Ngạn đang chuyên tâm dồn chí luyện đan, trong lòng không nhịn được lắc đầu.

“Ai, Lục Minh Ngạn à Lục Minh Ngạn, xem ra ngay cả ông trời cũng đang giúp ta à.”

“Ngươi thua không oan.”

Chiến Thiên Minh cười khẽ rồi mở hệ thống.

Đan dược: Bách Hoa Ngọc Lộ Đan (Tinh phẩm).

Độ dung hợp: Chín phần mười.

Chiến Thiên Minh nhếch miệng cười.

Ok, thế là được rồi.

Xem ra 15 điểm số mệnh này đến rất ngẫu nhiên.

Tuy Bách Hoa Ngọc Lộ Đan chỉ là đan dược Huyền phẩm nhưng Chiến Thiên Minh đã là đan sư nên hoàn toàn có thể luyện ra Bách Hoa Ngọc Lộ Đan đạt đến đan dược Địa phẩm. Thế nhưng coi như là đan sư thì luyện chế đan dược Huyền phẩm cũng không phải trăm phần trăm thành công.

Chiến Thiên Minh đã từng thử rồi.

Tỷ lệ hắn luyện chế thành công Bách Hoa Ngọc Lộ Đan chỉ có 50%.

Thế nhưng nhờ 15 điểm số mệnh từ ngọc bội bên hông mà hắn có thể thành công ngay lần đầu.

Sau một phút.

“Xong.”

Chiến Thiên Minh làm bộ luyện chế trong chốc lát sau đó thu hồi chân nguyên Hỏa thuộc tính trong lòng bàn tay, đặt đan đỉnh lên trên bàn.

“Chuyện này... Cứ như vậy luyện chế xong?”

Mọi người đều kinh ngạc.

Lục Minh Ngạn càng là bởi vì hành động của Chiến Thiên Minh mà ảnh hưởng đến việc luyện hóa một cây dược thảo. Từ trong đan đỉnh nhất thời vang lên một tiếng nổ nặng nề.

Ầm!

Lục Minh Ngạn hồi hộp trong lòng, thầm hô hỏng rồi.

Lần luyện chế thứ nhất thất bại.

Lục Minh Ngạn cũng không vội vã luyện chế lần thứ hai mà là híp mắt lại nhìn Chiến Thiên Minh đầy âm trầm.

“Chiến huynh, đây là đan ngươi tự luyện sao?”

“Ta thấy ngươi đây là đang đùa bỡn mọi người?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play