Đêm đã khuya, khu vực trung tâm Thiên Lam Thành vẫn đèn đuốc sáng trưng, đủ loại ánh sáng nhấp nháy, chiếu rọi toàn bộ thành trì, phảng phất như một thành phố không bao giờ ngủ.
 
Trong toà nhà bằng đồng cao vút, các loại ánh sáng chiếu rọi, đây chính là Đan Thành phồn hoa, Thiên Lam Thành.
 
Dưới một toà nhà cao chót vót, cánh cửa bằng đồng mở ra, hai đạo nhân ảnh chậm rãi từ đó bước ra.
 
Di Tát và Đồng Hoà ẩn mình dưới hắc bào, hai người rời khỏi toà nhà, nhìn ngó xung quanh, nắm chặt áo choàng trên người, đi về phía xa.
 
Tốc độ của hai người rất nhanh, chỉ chốc lát sau đã rời khỏi khu vực nhà cửa san sát, bọn họ đi về phía ngoài thành, tốc độ nhanh như điện chớp càng lúc càng nhanh.
 
Rất nhanh, hai người đã xuất hiện ở cửa thành, đứng dưới bức tường thành cao nhất của Thiên Lam Thành, cổng thành bằng đồng cực kỳ uy nghiêm, phía trên điêu khắc đầy trận pháp, khí tức hùng hồn, tràn đầy uy áp từ trên trận pháp khuếch tán ra.
 
Di Tát có chút kính sợ nhìn cửa thành, tam đại Đan Thành của Đan Phủ, cái nào cũng phồn vinh và nguy nga.
 
Đồng Hoà ngược lại không để ý, nhìn cửa thành, không hề quan tâm.
 
Hai người đứng ở cổng thành, cửa thành mở rộng, thủ vệ Đan Thành cũng nghiêm túc nhìn hai người.
 
Nhưng bởi vì hai người không có động tác gì, cho nên những thủ vệ này cũng không di chuyển.
 

Việc kiểm tra ở cổng thành rất nghiêm túc, những người chưa rõ thân phận căn bản sẽ không cho vào Đan Thành, dù sao Đan Thành là khu vực trọng yếu của Đan Phủ, là trung tâm phát triển kinh tế của Đan Phủ, dĩ nhiên phải nghiêm túc làm việc.
 
Di Tát và Đồng Hoà chờ một lúc, ngoài cửa thành rốt cục có một chiếc xe ngựa linh thú chậm rãi đi đến.
 
Con ngựa kéo xe ngựa linh thú vô cùng thánh khiết, sau lưng lại mọc ra hai cánh, khí tức vô cùng đáng sợ.
 
Các thủ vệ nhìn thấy cũng rùng mình, đây là một linh thú mã Thần Cảnh!
 
Dùng Thần Cảnh linh thú kéo xe, người trong xe ngựa này rốt cuộc là ai? !
 
Các thủ vệ không dám chậm trễ, thông qua phu xe tiến hành kiểm nghiệm thân phận của chủ xe, mới cho đi.
 
- Đến rồi!
 
Đồng Hoà nhìn chiếc xe ngựa tiến tới, trong mắt nhất thời hiện ra vẻ hưng phấn, nói với Di Tát.
 
Di Tát cũng có chút kích động.
 
Rất nhanh, chiếc xe ngựa chạy nhanh đến trước mặt bọn họ, phu xe lãnh đạm liếc nhìn hai người bọn họ, linh thú mã thở hổn hển, hai cánh sau lưng chợt vỗ, làm lông vũ bay tán loạn trên mặt đất.
 
Cửa xe mở ra, từ bên trong bước ra một đôi chân thon dài trắng nõn, đôi chân đẹp không tì vết, nhìn qua hết sức mảnh mai và cân đối.
 
Di Tát và Đồng Hoà vội vàng cúi thấp đầu, nào dám nhìn loạn.
 
Rất nhanh, bóng người trong xe ngựa đi ra.
 
Mái tóc màu đỏ xoã ra như thác nước, dung nhan tuyệt mỹ mà thanh tú lộ ra ngoài.
 
Đồng Hoà và Di Tát ngẩng đầu nhìn thoáng qua, cũng có chút ngây dại.
 
Nữ nhân này...!quá đẹp, là loại xinh đẹp cao ngạo làm người ta tự ti mặc cảm.
 
- Đồng Hoà ...!Ngươi nói Tu La Tháp ở Thiên Lam Thành, hi vọng ngươi không lừa gạt ta...
 
Đôi mi dài của nữ nhân chớp chớp, ánh mắt màu xanh rơi xuống người Đồng Hoà, khiến Đồng Hoà nhất thời cảm nhận được một cổ áp lực khổng lồ.
 
- Thánh nữ đại nhân...!Đồng Hoà làm sao dám lừa gạt người, nếu không phải người nắm giữ Tu La Tháp quá khó chơi, tại hạ sớm đã đoạt lại Tu La Tháp , mang về Tu La cổ thành chúng ta.

 
Đồng Hoà khom người cung kính nói.
 
Hắn không dám không cung kính, nữ nhân xinh đẹp trước mặt này chính là Thánh nữ của Tu La cổ thành, thực lực sâu không lường được, ở Tu La cổ thành quyền lực lớn vô cùng.
 
Đừng nói là hắn, cho dù là một số trưởng lão nhìn thấy nữ nhân này, cũng một mực cung kính.
 
Bởi vì...!nữ nhân này có thể nói là người phát ngôn của Tu La Hoàng! Thậm chí là người thừa kế đời sau của Tu La Hoàng!
 
Đây chính là người thừa kế của thế lực nhất lưu, ai dám không cung kính?
 
- Vậy các ngươi dẫn đường đi, ngay bây giờ ta sẽ đi tìm Tu La Tháp ...
 
Đôi môi đỏ mọng của nữ nhân khẽ mở, cặp lông mày màu đỏ toát ra vẻ sáng bóng kỳ quái.
 
- Bây giờ sao? Thánh nữ đại nhân, tại hạ vẫn phải nói với người một số chuyện, tên kia...!khó đối phó!
 
Đồng Hoà nhất thời toát mồ hội lạnh, vội vàng nói.
 
Ánh mắt Tu La Thánh nữ lạnh lùng quét nhìn Đồng Hoà, khiến cả người Đồng Hoà run rẩy, mới lãnh đạm mở miệng:
 
- Được, vậy ta sẽ tìm hiểu xem kẻ nào dám nắm giữ Tu La Tháp của Tu La cổ thành.
 
Đồng Hoà nhất thời thở phào nhẹ nhõm, nhìn dáng người mảnh mai của nữ nhân, lau mồ hôi trên trán.
 
- Thánh nữ đại nhân, người nắm giữ Tu La Tháp là lão bản một quán ăn...
 

...
 
Thận trọng cầm Long Cốt Thái Đao, Bộ Phương cẩn thận cắt phần ức gà của Thiên Viêm Hoả Kê bày lên thớt.
 
Thịt Thiên Viêm Hoả Kê quả thật rất tươi ngon, thịt béo mập, phía trên còn hiện lên một đường vân, đường vân kia phảng phất rất sống động, mang theo một cổ ba động linh khí.
 
Bộ Phương xoay Long Cốt Thái Đao, con dao nhấp nháy, trong nháy mắt cắt phần ức gà thành mảnh nhỏ, mỗi miếng đều có kích thước giống nhau.
 
Sau khi cắt xong phần lườn gà, cho vào cái bát nhỏ, rắc gia vị, sau khi ướp một lúc, Bộ Phương bắt đầu chuẩn bị những nguyên liệu nấu ăn khác.
 
Lại lấy từ trong túi không gian Hệ Thống ra một cái bao, đổ những thứ trong bao ra ngoài, hoá ra một bao đậu phộng.
 
Mùi thơm đậu phộng bay ra, khiến Bộ Phương khẽ nhíu lông mày.
 
Cầm một nắm đậu phộng, cảm giác tay như dính dầu, những hạt đậu phộng này đã được tách vỏ, cũng giảm bớt cho Bộ Phương không ít phiền toái.
 
Há mồm phun ra một ngụm Vạn Thú Viêm, ngọn lửa kia chui vào bên trong nồi Huyền Vũ, lặng lẽ thiêu đốt, khiến cho nồi Huyền Vũ từ từ nóng lên.
 
 
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play