- Bộ Phương, Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển là cuộc thi quan trọng nhất của Đan phủ, không phải chỗ để người ta làm loạn, trận tiếp theo, ngươi biết điều đến thi đấu cho ta, xem như ngươi chưa nói từ bỏ Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển! Trừ phi ngươi nhận thua trên võ đài!
Huyền Minh đại sư lạnh lùng nhìn Bộ Phương, hắn vốn đang có hảo cảm với đầu bếp này, hiện tại thoáng cái cũng không còn.
Trực tiếp quẳng lại một câu, sau đó xoay người phất tay áo rời đi.
Cố Hạc đại sư cũng không biết nói gì, tiểu đầu bếp này thật sự biết gây chuyện, hắn nhìn thoáng qua Mộ Bạch cổ vũ, sau đó cũng xoay người rời đi.
Sau khi các đại sư luyện đan rời đi, toàn bộ quảng trường nhất thời nổ tung.
Hắc mã đang một đường xông tới lại muốn từ bỏ cuộc thi, thật sự vét hết tài năng rồi sao? Hay là vì xả thân thành toàn cho Nam Cung Vô Khuyết? Giữa hai người rốt cuộc có bí mật gì không thể cho người ta biết?
Khán giả thật sự quá hiếu kỳ!
Mao Thạch cười lạnh nhìn Bộ Phương, khinh thường quay đầu sang, từ bỏ cuộc thi biểu thị tiểu đầu bếp chột dạ, xem ra thật sự không còn thủ đoạn, thật mất mặt!
Không có bản lãnh thì đừng tới tham gia Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển.
- Nếu ngươi muốn từ bỏ cuộc thi, tại sao còn tới dự thi, làm hại An Sênh của ta cũng không thể tiến vào Top 50, ngươi biết tội của ngươi lớn thế nào không?
Mao Thạch lạnh lùng nói.
An Sênh của ngươi?
Bộ Phương ngẩn ngơ, tình huống gì vậy? Chẳng lẽ ma nữ An Sênh có quan hệ gì với mặt trắng nhỏ trước mắt này sao?
- Đừng để ta đụng phải ngươi ở Top 10, nếu không ta nhất định sẽ làm cho ngươi phải gục khóc trên võ đài! Ta sẽ nói cho người muốn lựa chọn từ bỏ cuộc thi phải làm cái gì, chỉ dựa vào ngươi, không có cơ hội gặp ta.
Quẳng lại một câu đe doạ, Mao Thạch cũng xuống võ đài rời đi, hùng hổ, ngẩng đầu ưỡn ngực, giống như một con gà chiến thắng.
Bộ Phương không kịp chuẩn bị nhận ra vẻ của hắn, có chút phát mộng.
Nam Cung Vô Khuyết nhếch miệng, nói:
- Mao Thạch là người theo đuổi An ngực lớn, chuyện này mọi người đều biết, ngươi cứ xem hắn như đống phân...!Trận tiếp theo ngươi không phải sẽ thất bại trong ta sao? Ngươi không có cơ hội gặp được hắn đâu.
Bộ Phương bỗng nhiên có vọng động dùng nồi Huyền Vũ đè chết tên thiểu năng này, vô liêm sỉ của Nam Cung Vô Khuyết khiến hắn có chút không đỡ kịp.
Mặc kệ hắn, Bộ Phương xoay người rời khỏi võ đài .
Nếu muốn dự thi, vậy thì dự thi...!Ba ngày sau chính là tranh tài giữa hắn và Nam Cung Vô Khuyết, nói thật, Bộ Phương cũng không có hứng thú.
Nếu đã như vậy, vậy hắn sẽ tặng Nam Cung Vô Khuyết một trận tạo hóa.
...
Trở lại quán ăn Vân Lam, Bộ Phương vươn vai, lại một ngày trôi qua, một ngày hắn không buôn bán.
Vừa vào cửa, Cẩu gia và Tiểu U đang nằm gục trên bàn ăn chờ hắn.
Bộ Phương ngáp một cái, hai tên ăn hàng này...
Dưới ánh mắt chờ đợi của một người một chó, Bộ Phương đi tới trong bếp, chuẩn bị đồ ăn cho hai tên ăn hàng.
Thừa dịp cơ hội này, hắn tiếp thu cách làm gà Cung Bảo, phần thưởng của nhiệm vụ tạm thời Hệ Thống cung cấp.
Gà Cung Bảo còn được gọi là Gà Cung Bạo, thơm cay vô cùng, là một món ăn khai vị.
Vừa xem cách làm gà Cung Bảo Hệ Thống cung cấp, vừa chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, tối nay hắn không làm sườn xào chua ngọt và cơm Long Huyết, mà sẽ làm này món gà Cung Bảo.
Sau khi rửa sạch tay, lau chùi sạch sẽ, Bộ Phương khom lưng, lấy từ trong tủ bát ra một cái lồng sắt, trong lồng đang nhốt một con gà phảng phất như ngọn lửa thiêu đốt.
- Thiên Viêm Hoả Kê, Chí Tôn linh thú, cả người thiêu đốt thú hỏa, lực chiến đấu không mạnh, nhưng tốc độ di động rất nhanh, có thể bay lượn trong hư không, là một loại Chí Tôn Thú vô cùng khó bắt.
Thịt mềm thơm ngon, linh khí dồi dào, ăn linh dược mà sống, uống lửa mà sinh, là một loại nguyên liệu nấu ăn chất lượng cao.
Hệ Thống giới thiệu cho Bộ Phương.
Gà có thể bay...!Bộ Phương ngẩn người.
Hắn mở lồng sắt, vươn tay, túm lấy cánh gà, lấy con gà ra.
Thú hoả hừng hực thiêu đốt, trên bàn tay Bộ Phương có chân khí bám vào, cũng không cảm giác được nóng bỏng, ngược lại có cảm giác ấm áp.
- O o o! ! !
Vừa lấy con gà ra khỏi lồng sắt, đột nhiên, Thiên Viêm Hoả Kê cất tiếng gáy.
Tiếng gà gáy như lôi đình nổ vang, dọa Bộ Phương giật mình.
Cẩu gia nằm bên ngoài cũng ngẩng đầu, Tiểu U cũng kinh ngạc trợn mắt, nhìn về phía phòng bếp.
Bộ lão bản đang làm gì vậy?
- Ha ha ha! !
Tiếng gà gáy không ngừng, con gà thậm chí bắt đầu giãy dụa, muốn trốn thoát trói buộc của Bộ Phương, giương cánh bay lượn...
Đây là một con gà có lý tưởng, Bộ Phương nghĩ như vậy.
Nhưng hắn làm sao có thể để con gà bay như vậy!
- Uông!
Kêu gào cái gì...!yên lặng đi, Cẩu gia đang chờ ăn!
Cẩu gia thật sự nghe không nổi nữa, Cẩu gia bản năng đã ghét tiếng gà gáy...!Nhất thời sủa một tiếng, mang theo uy áp khổng lồ, hù dọa Thiên Viêm Hoả Kê, khiến con gà nhất thời lạnh run.
Gà có lý tưởng gặp phải chó biết ăn thịt, còn nói lý tưởng gìnữa...
Bộ Phương rất hài lòng, con gà không giãy dụa nữa, cũng bớt phiền toái cho hắn.
Nhổ lông gà, làm thịt gà...!Chỉ một lát sau, con Thiên Viêm Hoả Kê uy phong đã bị nhổ sạch lông, ném vào trong chậu.
Bộ Phương cầm Long Cốt Thái Đao, chuẩn bị làm thịt, nấu gà Cung Bảo.