Bộ Phương đổ đậu phộng vào trong nồi, đổ thêm dầu rang trực tiếp, đậu phộng này cũng không phải đậu phộng bình thường, dù sao cũng do Hệ Thống sản xuất, kèm theo linh khí bàng bạc, vừa rang mùi thơm đã cuồn cuộn bốc lên, khiến Bộ Phương cũng không nhịn được giật giật lỗ mũi, có chút say mê.
Đợi đến khi đậu phộng được chiên vàng óng ánh, Bộ Phương chỉ việc vớt đậu phộng ra đĩa, chuẩn bị dùng.
Lấy ra một gốc cây linh dược, mùi vị linh dược có chút gay mũi, hơi giống mùi tỏi, Bộ Phương băm nhỏ tất cả thành khối vuông, hắn cũng cắt một số linh quả khác thành mảnh nhỏ, chuẩn bị sử dụng.
Cuối cùng, Bộ Phương lấy ra hạt hoa tiêu màu đỏ thẫm Hệ Thống đã chuẩn bị, cắt nhỏ hoa tiêu, đổ dầu vào trong nồi, bỏ hoa tiêu vào bắt đầu xào, sau khi hoa tiêu toả ra mùi thơm, lại đổ những linh quả đã cắt nhỏ vào trong nồi.
Tiếng xèo xèo vang lên, bốc khói dày đặc.
Linh khí sôi trào, khẽ rung động, Bộ Phương xoay thìa, bắt đầu lật xào những linh quả và linh dược này.
Một mùi linh dược nồng đậm gay mũi vọt lên, chui vào trong mũi, làm người ta cảm thấy trong lỗ mũi có cảm giác ngứa ngáy.
Xào một lúc, đợi số linh quả và linh dược được xào vàng óng ánh, linh khí ổn định, Bộ Phương liền đổ những miếng ức gà đã ướp gia vị vào trong nồi, vừa vào nồi, những miếng ức gà đã bị nhiệt khí bao trùm.
Linh khí trong cơ thể Thiên Viêm Hoả Kê phảng phất bị thiêu đốt, mãnh liệt bốc lên đại hỏa ngập trời, thiếu chút nữa hù doạ hết hồn.
Nhưng Bộ Phương rất bình tĩnh, xoay thìa xào ức gà một lúc, đại hỏa kia mới nhỏ lại.
Khi ngọn lửa tản đi, mùi thơm từ từ lan toả, đây là một hương thơm đặc biệt, tựa hồ có chút lửa nóng, như những ngọn lửa nóng.
Cảm nhận được ba động linh khí trong nồi, bắt đầu đổ ớt đỏ và đậu phộng đã chiên vàng vào nồi.
Khi cho hai thứ này vào nồi, vị cay nồng trào dâng, mùi thơm của đậu phộng xen lẫn với vị cay của ớt lan toả.
Khói nhẹ từ trong nồi cuồn cuộn bốc lên, toả mùi thơm, dao động lên xuống.
Xèo xèo xèo!
Bật to lửa xào nấu, trong nồi lại bùng lên, món ăn trong nồi nhảy múa như tinh linh.
Đồ ăn phát sáng, mùi thơm lan toả.
Xèo xèo xèo.
Thanh âm xào nấu vang dội không dứt, đậu phộng bọc mùi thịt, thịt gà bọc hương đậu phộng, hai thứ quyện vào nhau, khiến mùi thơm thuần hậu hơn rất nhiều.
Cộng thêm ớt tô điểm, khiến cho mùi thơm càng thêm đậm đà.
Xèo!
Ánh lửa tản đi, Bộ Phương đổ đồ ăn nóng hổi trong nồi ra đĩa sứ.
Một phần sắc hương vị đều đủ, gà Cung Bảo đã nấu xong.
Sau khi cẩn thận lau dầu xung quanh đĩa, Bộ Phương hài lòng gật đầu.
Hương, dĩ nhiên là rất thơm, trong hương thơm mang theo vị cay, thoạt nhìn đã thấy ngon miệng.
Bưng đĩa gà Cung Bảo, Bộ Phương đi ra khỏi phòng bếp, điều này làm ánh mắt Cẩu gia và Tiểu U nhất thời sáng ngời, vội nhìn theo hắn từ phòng bếp đi ra.
Chẳng qua, bọn họ rất nhanh ngây người, bởi vì bọn họ phát hiện trong tay Bộ Phương chỉ bưng ra một món ăn.
Làm sao lại chỉ có một đĩa thức ăn?
Sườn xào chua ngọt , cơm Long Huyết! Không phải là hai món sao?
Chẳng lẽ tiểu tử Bộ Phương hôm nay thiên vị?
Bộ Phương bình tĩnh, bưng gà Cung Bảo đi tới trước bàn ăn của Cẩu gia và Tiểu U.
- Hôm nay chúng ta nếm thử món ăn mới.
Đặt gà Cung Bảo lên trên bàn, Bộ Phương thản nhiên nói, hắn liếc nhìn Cẩu gia lộ ra vẻ thất vọng, và Tiểu U có chút sững sờ, khóe miệng nhếch lên.
- Bộ Phương tiểu tử! Nếu Cẩu gia ăn xong món ăn mới, còn có thể ăn sườn xào chua ngọt không?
Tiểu Hắc lè lưỡi, chăm chú hỏi.
- Ngươi đoán xem.
Bộ Phương mặt không chút thay đổi nhìn Cẩu gia, trả lời.
Bộ dạng muốn ăn đòn của Bộ Phương, thiếu chút nữa khiến Cẩu gia không nhịn được giơ chân lên chụp chết hắn!
Tiểu U không quan trọng, nữ nhân này vươn ngón tay thon dài, chộp tới đĩa gà Cung Bảo.
Nhưng ngay khi ngón tay sắp đụng vào đĩa thức ăn, Bộ Phương liền dùng đũa gõ vào tay nàng.
- Ngươi phải học dùng đũa.
Bộ Phương liếc nhìn Tiểu U nói.
Đôi mắt đen nhánh của Tiểu U lướt qua mặt Bộ Phương, mặt không chút thay đổi, tựa hồ vẫn muốn dùng tay.
Nhưng Bộ Phương chỉ gật chiếc đũa, không để ý tới nàng, trực tiếp dùng đũa gắp một miếng thịt gà nóng hôi hổi bỏ vào trong miệng.
Miếng thịt gà vừa vào miệng, Bộ Phương liền nhướng mày, ánh mắt khẽ nheo lại, bắt đầu hưởng thụ mùi thịt tươi ngon trong miệng.
Tiểu Hắc lè lưỡi liếm liếm môi, tựa hồ bị tướng ăn của Bộ Phương hấp dẫn.
Chuẩn bị lén vươn tay chộp tới đĩa gà Cung Bảo.
Nhưng cũng bị Bộ Phương đẩy ra.
Tiểu U có chút ủy khuất, lạnh lùng nhìn Bộ Phương, không thể làm gì khác hơn là biết điều cầm đôi đũa!
Cẩu gia nhìn hai người này, trên mặt con chó hiện lên vẻ chán ghét, nó giơ giơ cái chân chó, mặt sững sờ.
Đây là muốn Cẩu gia cũng dùng đũa để ăn sao?