Không thể so đấu?
Thanh âm bình thản của Bộ Phương quanh quẩn khắp quảng trường, khiến quảng trường vốn ồn ào cũng trở nên yên lặng, tất cả mọi người đều mở to mắt, khó hiểu nhìn Bộ Phương.
Hắc mã đang một đường quét ngang tiến vào Top 10 Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển, đánh bại bao nhiêu thiên tài Luyện Đan Sư..., lại không thể so đấu? Muốn từ bỏ?
Khán giả cũng bị sốc, vốn có mấy vị khán giả đang buồn ngủ, lim dim mắt, cũng bị những lời này của Bộ Phương hù doạ tỉnh táo.
Không thể tin, không cách nào hiểu...!Bọn họ chợt phát hiện bọn họ không cách nào đuổi kịp mạch não của đầu bếp này.
Tại sao hắn lại muốn từ bỏ cuộc thi? Đã đi tới Top 10 rồi, lại lựa chọn từ bỏ, cái này chẳng khác nào sắp leo đến đỉnh núi, đột nhiên lựa chọn nhảy xuống?
Huyền Minh đại sư cũng sững sờ, hồi lâu sau, mới hiểu được ý tứ của Bộ Phương, khuôn mặt hắn càng trở nên tối đen.
Hắn bỗng nhiên có chút hối hận, lúc trước hắn cao hứng cái gì, bây giờ xuất hiện hai chuyện nhức đầu.
Đầu tiên là tuyển thủ dự thi của Thiên Lam Thành xuất hiện nội đấu, hiện tại hắc mã tuyển thủ đang nhân khí nổi nhất lại muốn từ bỏ cuộc thi...
- Tại sao ngươi không thể so đấu? Ngươi nghĩ Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển là trò chơi sao? Ngươi thích đấu thì đấu, không thích đấu thì không đấu sao?
Huyền Minh đại sư trợn mắt, khí tức cuồn cuộn, lạnh lùng nhìn Bộ Phương nói.
Hắn thật sự có chút tức giận, giọng nói cũng không còn khách khí.
Nam Cung Vô Khuyết giật mình, không rõ Bộ Phương làm sao lại muốn từ bỏ cuộc thi.
- Lão Bộ, ngươi làm gì vậy? Từ bỏ cuộc thi làm gì? Ngươi sợ bị Nam Cung Vô Khuyết ta dẫm dưới chân sao? Đừng sợ, chưa thi thì làm sao biết sẽ tuyệt vọng!
Nam Cung Vô Khuyết tiến tới bên cạnh Bộ Phương, gấp gáp nói.
Bộ Phương im lặng...!da mặt Nam Cung Vô Khuyết vẫn dày như trước.
Nhưng, nói thật, hắn thật sự không muốn thi đấu nữa, trước kia mục đích hắn tham gia lần so tài này là để hoàn thành nhiệm vụ tạm thời, hiện tại nhiệm vụ hoàn thành, hắn căn bản không cần lãng phí thời gian ở cuộc so tài này nữa.
Hắn muốn dùng thời gian để buôn bán, sớm gom đủ nguyên tinh đột phá, trở thành Thần Cảnh cường giả.
Đến lúc đó chân khí của hắn cũng đủ nấu món ăn cao cấp hơn rồi.
- Ta...
Bộ Phương há miệng, chuẩn bị nói gì đó.
Nam Cung Vô Khuyết cũng nhướng mày, vung tay, quay đầu lại:
- Ngươi đừng sợ...!với quan hệ của hai chúng ta, Nam Cung Vô Khuyết ta sẽ không để cho ngươi thua quá mất mặt, dù sao ngươi cũng là em rể của ta!
Em rể cái đầu ngươi!
Khóe miệng Bộ Phương giật giật, bỗng nhiên có vọng động muốn đánh cho tên này một trận, xem hắn còn ra vẻ hay không?
- Tại hạ cũng không phải không tôn trọng cuộc so tài này, chẳng qua..., tại hạ đã vét hết tài năng, đi tới Top 10 đã là cực hạn rồi.
Bộ Phương suy nghĩ một lát, chân thành nói.
Ánh mắt chân thành tha thiết, khiến Huyền Minh đại sư thiếu chút nữa cũng tin tưởng.
Nhưng Huyền Minh đại sư cũng hồ nghi, có lẽ Bộ Phương thật sự là vét hết tài năng rồi sao?
Giải thích của Bộ Phương khiến tất cả mọi người đều ồ lên, hắc mã mạnh nhất Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển đã vét hết tài năng rồi? Không có thủ đoạn, cho nên tính toán từ bỏ cuộc thi?
Đây đúng là chuyện lớn! Quả thực nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người!
Không ai nghĩ tới có thể phát sinh chuyện như vậy.
Vét hết tài năng?
Ngươi lừa ai chứ...
Đám người An Sênh và Nam Cung Vô Khuyết dĩ nhiên tròn mắt trước những lời của Bộ Phương, vét hết tài năng? Ai tin!
Phật Nhảy Tường, sườn xào chua ngọt ...!Những món ăn này Bộ lão bản còn chưa lấy ra, cũng chưa có thủ đoạn?
Người chưa từng đến quán ăn Vân Lam ăn cơm có thể không rõ ràng lắm, nhưng bọn hắn là khách quen làm sao có thể không biết thủ đoạn của Lão Bộ chứ.
- Chậc chậc chậc...!Đáng tiếc, ta còn đang muốn đấu một trận với hắc mã mạnh nhất, không ngờ hắn lại không còn thủ đoạn.
Trên võ đài đám tuyển thủ Top 10 nghe thấy những lời của Bộ Phương, đều tưởng là thật.
Một đầu bếp có thể xông vào Top 10, thật sự không dễ dàng.
Người vừa lên tiếng là một thanh niên phong độ, hết sức nho nhã, nhưng tròng mắt vô cùng sắc bén.
Người này chính là một trong Top 10 của Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển lần này, thiên tài Luyện Đan Sư của Thiên Diệu Thành, đệ tử của Diệu Quang đại sư, Mao Thạch.
Hắn vốn không tin một đầu bếp có thể xông vào Top 10, lúc này nghe thấy đối phương vét hết tài năng, muốn từ bỏ cuộc thi, vừa vặn bỏ đá xuống giếng, giễu cợt một phen.
Những tuyển thủ dự thi khác cũng đều mỉm cười, ý vị sâu xa nhìn Bộ Phương.
Mộ Bạch là thiên tài Luyện Đan Sư của Thiên Đan Thành, là người được dự đoán sẽ đoạt giải quán quân Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển lần này, hắn cũng rất ôn hòa, nhìn Bộ Phương, cười mà không nói.
Hắn cảm thấy tên đầu bếp không đơn giản như vậy, đầu bếp có thể đánh bại An Sênh, làm sao có thể đơn giản.
Hắn là sư huynh của An Sênh, dĩ nhiên biết rất rõ thực lực của An Sênh, nha đầu kia mặc dù hơi điên khùng, nhưng thực lực luyện đan thật sự tiến bộ rất nhiều.
- Lão Bộ, ngươi đừng từ bỏ cuộc thi, suy nghĩ lại đi, cùng lắm thì đến lúc đó ngươi ở trên võ đài chịu thua trong tay ta, như vậy tốt hơn là từ bỏ cuộc thi! Từ bỏ cuộc thi có vẻ khó coi.
Nam Cung Vô Khuyết chân thật nói.
Sắc mặt Bộ Phương không chút thay đổi nhìn Nam Cung Vô Khuyết, con người đã hèn hạ thì lời nào cũng có thể nói, câu nói này quả không sai.
Hắn cảm thấy mình không nên từ bỏ cuộc thi, trận tiếp theo dùng nhân phẩm Phật Nhảy Tường để Nam Cung Vô Khuyết cảm thụ cái gì gọi là tuyệt vọng...
Lời nói của kẻ thiểu năng thật sự quá chọc giận.