Cả 3 người Hoa Xuân Long, Hoa Vô Khuyết và Vương Thiên Linh nãy giờ căng thẳng, khi Hạo Thiên rờ khỏi liền thả lỏng. Vương Thiên Linh vội nói
"Sao nó lại bảo đến Nghịch Thiên công hội tìm, nó làm chức vị gì trong đó chứ? Lại còn, sao chúng ta có thể tin chắc được đây? "
Hoa Xuân Long lắc đầu, nói
"Chúng ta phải tin, nàng không thấy sao? Hạo Thiên nó chỉ dùng 1 cước đã đá bay nàng đi, lại còn xuất hiện trước mặt chúng ta nhanh đến nỗi chúng ta không nhìn được nó đã di chuyển hay chưa, còn thằng nhóc tên Đường Siêu bên cạnh, hạ Khuyết nhi rất dễ dàng, chỉ 2 đòn đã khóa được Khuyết Nhi rồi. Lại nói, Hạo Thiên chính là đại tư lệnh của học viện Doãn Bằng, mà nàng nghĩ xem, đại tư lệnh lv bao nhiêu thì mới được? "
Vương Thiên Linh lắp bắp
"Nhất thiết phải hơn... hơn 350 cấp... "
Hoa Xuân Long gật đầu, nói
"đúng, hơn 350 cấp, nàng nghĩ nó mới bao tuổi chứ. Năm nó 10 tuổi đã là Đại tư lệnh, đến nay đã là 2 năm rồi, đã lên bao nhiêu cấp cơ chứ. Mà thực lực hiện tại của Hạo Thiên chắc cũng đã hơn 400 rồi, diệt một Từ gia không phải quá dễ sao? "
Hoa Vô Khuyết lại nói
"Lúc hài nhi tới quân doanh của quân đội đặc biệt, 3 tên thống lĩnh thực lực cũng rất mạnh. Hài nhi không nhìn ra được"
Hoa Xuân Long gật đầu, nói
"Chúng ta lần này, quả thật có được 1 viên kiên cương lớn rồi, về sau phải hảo hảo đối tốt với Hạo Thiên, còn có vị cô nương đi cùng ấy, nhìn rõ ràng không hề có chút dao động mana nào, nhưng ánh mắt lại sắc bén, lạnh lùng, làm cho người ta có cảm giác nguy hiểm phải tránh xa. Bấy nhiêu người thôi, nhưng cũng đủ uy hiếp rồi. Nếu có chuyện gì, sợ rằng nước Gone này không giữ nổi a"
Cả 3 cùng đồng lòng mà lo sợ chuyện chẳng lành.
......................
Bên ngoài, mọi người vẫn ăn uống no say, nói chuyện vui vẻ với nhau. Hạo Thiên nhìn qua, ai nấy đều là hồ ly, cáo già cả thôi, chẳng ai thua ai bao nhiêu cả. Hạo Thiên chẳng bận tâm, lấy một ly nước, đi ở một góc phòng, mà nhìn xung quanh. Còn cha mẹ cậu thì đi tiếp chuyện với người khác, đám nhóc được mùa, ăn uống thỏa thích. Tiểu Siêu cũng lấy một ly nước, tiến tới gần Hạo Thiên, đứng kế cậu, nói
"Ca ca ổn rồi chứ? "
Hạo Thiên cười, nói
"Ca ca của đệ lúc nào lại không ổn cơ chứ?"
An Lam Nguyệt một ly rượu nho, lắc lắc nhẹ vài cái, nói
"Đệ thực sự ổn sao, có cần giải tỏa không? "
Hạo Thiên lại cười, nói
"Đệ thực sự ổn, nếu không ổn thì cái đất nước này cũng không đủ để được thỏa mãn đâu"
An Lam Nguyệt và tiểu Siêu nhún vai, im lặng thưởng thức chút đồ ăn nhẹ.
Lúc này, mọi người lại huyên náo hơn, Hoa Xuân Long và Vương Thiên Linh đã ra ngoài, thay một bộ đồ gọn nhẹ hơn, lại nói chuyện cùng chư vị quan chức. Lại thấy, Hoa Vô Khuyết đi đến, khuôn mặt ngượng ngùng, tỏ vẻ hối hận, nói
"À... Hạo đệ, Siêu đệ, chuyện lúc nãy cho ta xin lỗi... "
Hạo Thiên nhìn khuôn mặt, lại cảm nhận âm thanh của nhịp tim, hơi thở và cả ánh mắt, tên này quả thật không nói dối, thật sự ăn năn a. Lại có vẻ như, phát hiện ra mình có thêm 2 đệ đệ nên rất vui thì phải nha, Hạo Thiên bỡn cợt nói
"Dù sao là đệ sai trước, biểu ca không cần phải xin lỗi"
Hoa Vô Khuyết liền nói
"Không, dù sao lỗi ban đầu là do cha mẹ ta trước. Về sau nhất định không để đệ ủy khuất như lúc nãy nữa. Đệ cũng không cần khách sao, cứ gọi ta là Khuyết ca đi."
Hạo Thiên nhìn tên này, so với lúc nãy đáng yêu hơn nhiều. Lúc nãy cứ như tên chó điên mới xổng trại, lo ó om sòm, bây giờ phát hiện hai đệ đệ, lại như một biểu ca tốt, e ngại, xin lỗi, lại mang cho người ta cảm giác ấm áp, ân cần của một vị ca ca, Hạo Thiên rất thích người này, tính cách như này cậu thích lắm. Phân biệt rõ ràng, giữa kẻ thù và người nhà, kẻ thù thì tính cách lạnh lùng, tức giận khi gặp chúng, gặp người thân thì lại rất ân cần, dịu dàng ôn nhu nha, người được mệnh danh là Hoa Tà Tây Độc đây sao? Về sau hảo hảo cho ngươi một cái sủng hạnh làm ca ca đi, ta sẽ đối tốt với ngươi một chút vậy, nhưng, nếu để ta thấy ngươi, hay gia đình ngươi có ý đồ gì, đừng trách ta sao độc ác....... Hạo Thiên cười nói
"Vậy, Khuyết ca ca, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"
An Lam Nguyệt lập tức nói
"Hình như tỷ thấy hơi ngược nha, bình thường phải là ca ca hỏi biểu đệ chứ nhỉ? "
Hạo Thiên "hứ" một tiếng, nói
"Đệ cứ thích như vậy đấy! "
Hoa Vô Khuyết mừng rỡ, cười nói
"Ta đã 18 tuổi rồi, còn đệ, cũng 12 tuổi rồi nhỉ? "
Hạo Thiên gật đầu, nhìn Hoa Vô Khuyết suốt từ nãy giờ cứ nhìn An Lam Nguyệt mãi, trêu đùa nói
"ồ, 18 tuổi rồi. Lấy vợ được rồi nhỉ? "
Hoa Vô Khuyết đỏ mặt, vội nói
"Đệ... Đệ nói bậy gì vậy, ta còn chưa làm gì được cho đất nước, sao có thể nghĩ đến chuyện lấy vợ chứ! "
Hạo Thiên cười ha ha lên, đây mà là Hoa Tà Tây Độc được mọi người đồn đãi sao. Sao lại có mặt đáng yêu như vậy chứ, rõ ràng là có tình ý với Nguyệt tỷ rồi nha. Hoa Vô Khuyết ngượng ngùng một hồi, lại nói
"a, Tiểu Siêu nhỉ? Đệ năm nay bao nhiêu tuổi rồi? "
Tiểu Siêu cũng rất muốn lạnh lùng đấy, nhưng thấy Hạo Thiên cười vui như vậy, cậu cũng thấy vui lây, cũng thấy hơi thích vị biểu ca này, nói
"Đệ cũng 12 tuổi rồi!"
Hoa Vô Khuyết "ồ" lên một tiếng, nói
"Hai đệ xin đôi sao? Nhìn nét mặt cũng giống nhau, lại vô cùng đẹp trai nữa chứ"
Hạo Thiên lắc đầu, nói
"Không, tiểu Siêu là do đệ nhặt về nuôi. Nhưng đệ ấy như đệ đệ ruột của đệ vậy, cũng có thể nói là thanh mai trúc mã luôn ấy."
Hoa Vô Khuyết cười vui vẻ, ánh mắt lại nhìn An Lam Nguyệt, Hạo Thiên biết vị ca ca này thích tỷ tỷ của cậu rồi, Hạo Thiên nói
"Đây là An Lam Nguyệt tỷ, nghĩa tỷ của đệ"
Hoa Vô Khuyết vội nói
"Chào cô nương, tôi là Hoa Vô Khuyết"
An Lam Nguyệt liếc mắt nhìn, không biết tại sao Hạo Thiên lại bất ngờ giới thiệu tên như vậy, có chủ ý gì đây. Nhưng cũng giữ phép lịch sự, An Lam Nguyệt nói
"Chào Hoa tiên sinh! "
Hoa Vô Khuyết hơi đỏ mặt, ngượng ngùng nói
"Không... Không cần, cứ gọi là Vô Khuyết là được rồi"
Hạo Thiên chen vào, nói
"Gọi là Vô Khuyết ca ca đi! "
An Lam Nguyệt nhăn mặt, lôi Hạo Thiên đi ngay dưới ánh nhìn của tiểu Siêu và Hoa Vô Khuyết, nói nhỏ với cậu
"Đệ có ý gì đây? "
Hạo Thiên cười nói
"Không có gì, dù sao tỷ cũng không muốn cho người ta biết tuổi của mình mà, gọi một tiếng Vô Khuyết ca ca có cảm giác trẻ hơn không chứ"
An Lam Nguyệt cũng cho là đúng, dù sao cũng không muốn người khác biết mình lớn tuổi hơn, nhưng cô nào hay được ý nghĩ trong đầu của Hạo Thiên cơ chứ.
An Lam Nguyệt quay lại, nói
"Vậy được, gọi một tiếng Khuyết ca ca luôn đi"
Hoa Vô Khuyết hơi bất ngờ, nhưng vui mừng nói
"Được... Vậy Khuyết ca ca đi, Nguyệt... Nguyệt muội... "
Tiểu Siêu nhìn Hoa Vô Khuyết nói chuyện mà cứ đỏ mặt, nhất là khi nhìn thấy nhất cử nhất động của An Lam Nguyệt, lại nhìn Hạo Thiên mặt đầy ý cười, ngầm hiểu ý, cười theo Hạo Thiên.
Lúc này, Thiên Tuyết lại từ đâu chạy đến, bổ nhào vào người Hạo Thiên, cười nói
"Thiên ca ca, tiểu Tuyết có chuyện này vui lắm"
Hạo Thiên bế cô bé, nói
"Có chuyện gì lại khiến muội vui như vậy? "
Thiên Tuyết lại nói
"Lúc nãy á, cha bảo Tuyết rằng ca ca đã dạy cho họ một bài học rồi, nên Tuyết vui lắm. Ca ca là đỉnh nhất"
Hoa Vô Khuyết nhìn Thiên Tuyết, nói
"Đây hẳn là Thiên Tuyết đi, ta là Hoa Vô Khuyết"
Thiên Tuyết ánh mắt tròn xoe, khuôn mặt ngây thơ nhìn Hoa Vô Khuyết, Hạo Thiên xoa đầu cô bé, nói
"Đây là Khuyết ca ca, còn nữa, sau này muội phải gọi Thiên đế và Thiên nữ là di trượng và a di đấy, biết không! "