Vẽ vẽ vạch vạch trên bản đồ, Diệp Thu cảm thấy vạn phần may mắn vì lúc ấy mình đã mua bản đồ của từng địa phương.

Có vài thành trấn đã được quân đội dọn dẹp, Diệp Thu dựa theo tin tức của căn cứ rồi vạch trên bản đồ, miễn cho lúc đó không biết đường chạy một hồi.

Lãnh đạo căn cứ N thị tương đối có quyết đoán, đại bộ phận các công trình chung quanh căn cứ đều bị phá hủy, không những tang thi không thể ẩn nấp mà còn làm cho tầm nhìn càng thêm trống trải. Hơn nữa cách một tuần quân đội sẽ phái binh lính dọn sạch tang thi vây lại đây.

Cách căn cứ ngày càng xa, tang thi trong phạm vi tầm mắt cũng càng ngày càng nhiều, may mà đại bộ phận vẫn là tang thi chưa tiến hóa, tứ chi co rút gào thét ở trong bóng tối.

Nơi bọn họ muốn đi chính là trấn nhỏ cách căn cứ khá xa, không còn cách nào khác, gần căn cứ đều bị quân đội hoặc người sống sót khác thanh trừ sạch sẽ. Cái thôn kia vô cùng nhỏ, đường cũng không dễ đi, cho nên hiện tại còn chưa có bị “càn quét”.

Lái gần hai giờ, bọn họ mới đến nơi.

Chỉ có bốn người, bọn họ đương nhiên không có vọng tưởng trong khoảng thời gian ngắn có thể thanh trừ hết tang thi bên trong, mục đích đến đây hôm nay chủ yếu là luyện tập, thu thập vật tư chỉ là thứ yếu.

Thôn nhỏ thật hẻo lánh, gần với núi, dân cư trong thôn cũng chỉ có hơn một vạn người, ít hơn so với các thôn lớn, công tối cao nhất trong thôn là tòa nhà hành chính cũng chỉ có bốn tầng.

Khi tận thế đến thì phần lớn đều chạy, cho nên áp lực lên Diệp Cẩn bọn họ cũng không lớn, một thôn cũng chỉ có ba bốn nghìn tang thi.

Càng quét từ bên ngoài, bởi vì không có người tới bên này, Diệp Thu cùng Diệp cẩn thực yên tâm mà sử dụng dị năng, nhưng đại bộ phận thời gian thì vẫn cầm đao chém giống Diệp Đông Diệp Tây.

Tang thi mang bộ mặt dữ tợn vọt tới, mấy người anh dũng phi thường, trường đao trong tay mạnh mẽ oai phong, cơ hồ một đao một con.

Đang giết hăng hái, bỗng nhiên Diệp Thu nghe được giọng nói non nớt lại vang lên ở trong đầu.

【 thịt thịt! Ăn ngon! 】

Diệp Thu một đao chặt bỏ đầu tang thi trước mặt, nhướng mày, duỗi tay lấy túi vải ra, lấy cành khô kia ra, ném trên mặt đất.

Cành khô vừa rơi xuống đất liền lớn lên, hoa hồng lá xanh, vô cùng đẹp đẽ.

【 thịt thịt! 】

Đóa hoa run lên, lá cây đột nhiên dài ra, vô cùng hung mãnh mà cuốn lấy một thím tang thi tiến hóa không sợ mặt trời, gió cuốn mây trôi nuốt vào bụng.

【 ăn ngon! Thịt thịt! 】Biểu tình Diệp Thu quỷ dị mà nhìn chằm chằm cái cây kia sau khi nuốt tang thi thì uốn éo, đôi mắt tròn xoe, lần đầu tiên chửi bậy: “Ngọa tào!”

Đây là tình tiết trong Plants vs Zombies hả?!

Thực vật ăn thịt còn có nghe nói qua, hoa ăn tang thi…. Quả  thực quá hung tàn!

Mấy người nhờ dư quang chú ý đến nơi này cũng khiếp sợ đến nỗi động tác đều cứng đờ, may là tang thi bên đó đã giết gần hết, nên cho dù động tác có cứng đờ thì cũng nhanh kết thúc chiến đấu.

Tối qua Diệp cẩn tuy rằng thấy qua nó nuốt con thỏ, nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới nó có một mặt hung tàn như vậy.

Diệp Đông Diệp Tây quả thực đã chịu kinh hách!

Cái roi thần kỳ kia của nhị thiếu gia đã làm cho người ta trố mắt, bây giờ lại hiện ra cái này. Đây là gì? Hoa ăn thịt người?!

“Nhị thiếu gia, đây là gì vậy?” Diệp Tây chà xát hai tay, mắt hiện lên lục quang, kinh ngạc. Đồ chơi này thật lợi hại, tang thi tiến hóa đó, vậy mà nó cũng nuốt được!

【 thịt thịt! Ăn ngon! 】 Đóa hoa kỳ lạ kia hiển nhiên không ý thức được mình đã gây chấn động đến người khác, đang quay mặt vẫy mấy cái lá với đường phố phía trước.

【 thịt thịt ~】 Ngữ khí làm nũng làm Diệp Thu đột nhiên run lên, cậu cười gượng, nói với Diệp Tây:”Đây là hoa ăn thịt tiến hóa, tôi cũng không biết là chủng loại gì, kêu thịt thịt”.

“Đúng rồi, trước hết giết tang thi đi, chờ lát nữa lại nói.” Diệp Thu dừng một chút, đem thịt thịt thu hồi, vì thế hoa ăn thịt người từ cành lá tươi tốt lại biến thành một cành khô.

Mấy người phấn chấn tinh thần, tiếp tục giết tang thi vây lại đây.

Đại bộ phận tang thi trong thôn vẫn chưa tiến hóa, động tác tương đối cứng nhắc, tốc độ vây lại cũng không nhanh, cho nên bọn họ giết cũng tương đối nhẹ nhàng.

Giết suốt một ngày, mấy người tuy được nước giếng cải tạo qua cũng mệt mỏi không thôi, ngay cả thịt thịt cũng ăn no, thỉnh thoảng phát ra tiếng nấc cụt trong đầu Diệp Thu, cành lá còn phối hợp rung động. Đến nỗi Diệp Thu nhìn thấy cũng không biết bảo trì biểu tình gì.

Vào một nhà đó, cơm chiều cũng làm đơn giản, mọi người dùng nước mang đến rửa mặt rồi chui vào túi ngủ, thực nhanh chìm vào mộng đẹp.

Sáng sớm hôm sau, những người khác còn ngủ, Diệp Thu dậy sớm rửa mặt ăn cơm sáng thì chạy ra  ngoài.

Tang thi giết ngày hôm qua còn chưa xử lý, cậu trước hết giết tang thi đêm qua vây lại, tìm mấy cái đầu tang thi tiến hóa, đào ra đống tinh hạch từ trong đó.

Tang thi tiến hóa cùng tang thi bình thường thực dễ dàng nhận biết, đầu tang thi bình thường dưới ánh nắng sẽ nhanh thối rữa, mà đầu tang thi tiến hóa thì chậm hơn một chút.

Đào hai mươi mấy em, Diệp Cẩn liền tới, áo vải dệt ngụy trang khi khoác lên người hắn quả thực không thể nào soái hơn, Diệp Thu cong môi, thầm khen ánh mắt chính mình thật tốt.

“Ca ca, chào buổi sáng.” Diệp Thu ngẩng đầu, lộ ra một nụ cười xán lạn.

“Chào buổi sáng.” Diệp Cẩn gật gật đầu, tháo đao bên hông xuống, cùng đào tinh hạch với cậu.

Chỉ chốc lát sau Diệp Đông Diệp Tây cũng đến, giúp đỡ cắt tóc tang thi, trở về đổi điểm.

Tang thi tiến hóa cũng không nhiều, hôm qua bọn họ giết tổng cộng hơn một nghìn con tang thi cũng chỉ thu hoạch được hơn bốn trăm tinh hạch.

Đem tinh hạch rửa sạch rồi thu vào bình nhựa, lúc này mấy người mới lái xa đến bên kia thôn.

Tang thi bên kia tập trung tương đối nhiều, Diệp Thu giơ tay lên, ném thịt thịt đến khoảng đất cách tang thi tương đối gần, lúc này mới cầm đao vọt vào đàn tang thi.

Thịt thịt tả một ngụm, hữu một ngụm, dưới ánh mắt kính nể của Diệp Đoogn Diệp Tây tiêu diệt không ít tang thi tiến hóa.

Chỉ trong ba bốn giờ, tang thi trong thôn gần như đã bị dọn sạch.

Diệp Đông Diệp Tây thu thập óc tang thi cùng tinh hạch, còn Diệp Thu thì đến cạnh thịt thịt, định thu nó vào không gian.

Nhưng cậu còn chưa đến gần, thịt thịt bỗng nhiên run lên, Diệp Cẩn nhanh chóng kéo Diệp Thu lui về phía sau, rời xa thịt thịt. Diệp Đông Diệp Tây cũng vội chạy đi, không có biện pháp, lực sát thương của thịt thịt quá lớn.

Chạy đến tập hóa ven đường cách thịt thịt đủ xa, mấy người cách cửa sổ quan sát thịt thịt động kinh.

Nó ngừng lại trong chốc lát, đột nhiên cúi “đầu” xuống đất rồi phun ra rất nhiều đồ vật sáng lấp lánh. (đoạn này làm toi liên tưởng đến mấy mẹ ăn thanh long mà phun hạt như đúng rồi ấy)

Thị lực rất tốt nên mọi người thấy rõ những vật mà nó phun ra.

Kia không phải tinh hạch sao!

Emma cảm tình đây là ăn tang thi phun tinh hạch a!

Thịt thịt uy vũ!

Chờ đến khi thịt thịt rốt cuộc phun tinh hạch xong, nó hướng lên trời khoe khoang cành lá, mấy người mới hai mặt nhìn nhau mà ra khỏi cửa hàng, đến gần thịt thịt.

Diệp Thu co rút khóe miệng, nỗ lực không nhìn bộ dáng xấu xí của thịt thịt, duỗi tay sờ cánh hoa nó, thu vào.

Diệp Tây nhặt tinh hạch lên, đếm đếm, tổng cộng hơn năm mươi viên, nội tâm chấn động không thôi.

Đồ chơi này, quá nhanh nhẹn dũng mãnh a! Quả  thực là chiến binh thực vật a! Thu tóc tang thi cùng tinh hạch tang thi, mấy người phân công nhau thu gom vật tư.

Diệp Cẩn lấy Hummer ra, tính toán lái chiếc xe này trở về, nếu như người khác phát hiện thì cũng sẽ chỉ tưởng là họ gặp may thôi.

Thôn nhỏ hẻo lánh cũng có chỗ tốt, không ai đến thu thập vật tư dẫn đến nơi này còn có rất nhiều vật tư.

Trước đây xác thực có không ít người mang theo lương thực chạy, nhưng vẫn là có rất nhiều nhà còn thức ăn.

Thôn nhỏ này cơ bản đều là nhà đơn, tốt thì có hai ba tầng lầu, không tốt thì là nhà trệt, trong nhà có tồn lương, có vài nhà còn bổ củi xếp thành đống.

Nhưng mà tiếc nuối chính là gia súc gia cầm nuôi trong nhà vì không ai cho ăn nên đều chết đói, cũng may trứng gà trứng vịt còn tốt.

Diệp Thu nghĩ nghĩ, nói: “Anh, nhiều đồ vật như vậy, có lẽ chúng ta không mang hết được đâu, hay là hôm nay sau khi trở về thì chúng ta lấy xe tải đến chở?”

Kỳ thật thì họ hoàn toàn có thể mang về được, nhưng không thể để lộ không gian của Diệp Thu, thể tích không gian của Diệp Cẩn lại hữu hạn, cho dù thả rất nhiều đồ vật vào kho hàng dưới biệt thự, muốn mang hết vật tư của nơi này đi thì cũng không thể.

Diệp cẩn nghĩ nghĩ, gật đầu nói: “Được rồi, trước hết nhặt ra vật có giá trị lớn”. Lấy bộ đàm ra, bảo Diệp Đông Diệp Tây phân loại vật tư, giá trị lớn thì thu vào không gian, những vật có thể mang đi thì mang đi, không thể mang đi thì gom lại để tiện về sau thu thập”.

Bốn người lại tốn vài tiếng đồng hồ để chuẩn bị tốt vật tư, lúc này mới lái xe về căn cứ.

Ngồi ở trong xe, Diệp Thu rất là cao hứng nói: “Anh, lần sau hai chúng ta đến đây đi?”

“Chỉ có chúng ta?” Diệp Cẩn nghiêng đầu liếc cậu một cái, nói.

“Đúng vậy!” Diệp Thu cong môi: “Không gian của em lớn, có thể thu rất nhiều!”

Nhướng mày, Diệp Cẩn không tỏ ý kiến gật gật đầu, nói: “Có thể.”

Vừa lòng cong khóe miệng, trong lòngDiệp Thu ngây ngô cười, thế giới của hai người, không nên cảm thấy quá nhiều! (toi chẳng biết raw nó nói gì, toi cũng chẳng biết toi đang nói cái gì nữa)

Lúc trở lại căn cứ thiếu chút nữa không kịp giờ, 6 giờ tối căn cứ sẽ đóng cổng, ngày hôm sau mới mở, nếu chậm trễ, cùng chỉ có thể ở ngoài căn cứ cả đêm.

Ngồi ở trong xe cũng không phải là chuyện quá thoải mái.

Ấp ra tới trưởng thành thì tốt rồi sao! Hai chiếc xe chở không ít vật tư, chỉ có trứng gà trứng vịt liền đầy một sọt, nộp ba túi khoai lang đỏ, hai bộ chăn đệm thêm hai mươi trứng gà mới được phép vào.  Trứng gà là vật tư mà nhân viên công tác quy định cưỡng chế thu, không có biện pháp, thịt trong căn cứ không còn nhiều, mà trứng gà cũng là gà, ấp ra thì có gà con thôi.

Diệp Thu có chút đắc ý, may mắn cậu cơ trí mà đem phần lớn trứng gà trứng vịt đều thu vào không gian ~

Vương thẩm khi nhìn thấy trứng gà trứng vịt thì vô cùng kích động, trứng gà có thể bổ sung dinh dưỡng cho bọn họ, trứng vịt thì có thể muối, sau này ra khỏi căn cứ cũng có thể đem theo ăn, tiện lợi lại ăn ngon.

Lúc nàng nhìn thấy Diệp Thu lấy hạt giống ra thì càng cao hứng, về sau nếu không đợi ở chỗ này thì cũng có rau dưa tươi để ăn.

Cơm chiều đã sớm chuẩn bị tốt, mấy người lăn lộn một ngày liền đem thức ăn ăn sạch sẽ.

Ăn cơm, mọi người lại ngồi xuống phòng khách, mở họp.

Buổi tối hôm trước mọi người chỉ là đơn giản nói tìm hiểu tin tức liền trở về phòng, dù sao hiện tại có thời gian, dứt khoát trò chuyện nghiêm chỉnh.

Riêng Diệp Thu thì lên lầu cầm notebook lại, ngôi nghiêm chỉnh mà nghiêm túc đợi  ở một bên, để bọn họ họp.

Diệp Cẩn liếc cậu một cái, mắt mang ý cười mà vò loạn tóc của cậu, vô cùng không cho mặt mũi mà phá hủy bộ dáng nghiêm túc của cậu.

Diệp Thu hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái,mấy người Diệp Đông cũng đều che miệng cười trộm, trong lòng vì quan hệ hai vị thiếu gia thân cận mà cao hứng.

…………………………………………………………………………………

Hết chương 28.

Cái đoạn của thịt thịt, tác giả là đang chơi Plants vs Zombie phải không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play