Du Yến thay quần áo, cô hướng về camera tạo dáng, cằm khẽ hếch lên, ánh mắt quyến rũ, nhất thời khí chất ngập trời, tựa như một cô gái kiêu kỳ ngạo mạn.
Nhiếp ảnh gia nổi danh đến từ nước ngoài bấm máy liên tục, thỉnh thoảng còn giơ ngón cái lên tán thưởng khí chất cực tốt của cô, miệng thì không ngừng khen cô tạo dáng đẹp, hoàn mỹ các loại.
Du Yến thay 10 bộ quần áo, buổi chụp hình mới tuyên bố kết thúc.
Từ phòng chụp đi ra, Du Yến vỗ vỗ cơ mặt cứng ngắc rồi sung sướng trò chuyện một hồi với nhiếp ảnh gia, người nọ hết lời khen ngợi cảm giác trước ống kính của cô cực tốt, rất nhiều chi tiết tự mình để ý, hoàn toàn không cần nhiếp ảnh gia nhắc nhở, còn hỏi cô vì sao làm được.
Du Yến khiêm tốn khoát tay nói không có gì, rất nhiều người cũng có thể làm được.
Hai người trò chuyện một lát thì người đại diện nhãn hiệu đến tìm Du Yến, đưa cho cô hai cái thư mời, một là buổi tiệc từ thiện mà nhãn hiệu làm nhà tài trợ, được cử hành vào tối chủ nhật ở khách sạn, cô thân là người phát ngôn nên phải tham gia hoạt động.
Còn một cái khác là tuần lễ thời trang Paris vào tháng sau, lấy thân phận người phát ngôn dự buổi họp báo nhãn hiệu.
Hai hành trình đều rất quan trọng, Du Yến vui vẻ nhận lấy thư mời.
Du Yến tươi cười rạng rỡ: "Rất vinh hạnh vì có thể nhận được thư mời."
"Vậy thì mời Du tiểu thư đến họp báo nhé!"
"Đương nhiên rồi."
Hai người khách sáo vài câu, Du Yến trở lại phòng nghỉ, lúc không còn người ngoài, Du Yến cong môi bắt đầu phàn nàn không vui.
"Thiệt là, cuối tuần này Cố tiên sinh rảnh, vốn dĩ định bay đến vùng biển chơi hai ngày, xem ra kế hoạch này đành phải ngâm nước nóng thôi!"
Cảnh Hân an ủi: "Cuối tuần này không được thì cuối tuần sau."
"Đến lúc đó chưa chắc Cố tiên sinh đã rảnh nữa."
Mặc dù phàn nàn một tý, nhưng chuyện công việc, Du Yến vẫn nghiêm túc thực hiện, buổi quay tập 2 "Ngôi sao rạng rỡ" diễn ra trước, cho nên cô phải chuẩn bị lễ phục sẵn, để khi sau khi ghi hình trở về, cô lại rũ bỏ nhếch nhác trở về dung nhan xinh đẹp ban đầu, chuẩn bị sẵn sàng để buổi tối có thể đẹp không ai sánh bằng, đẹp đến không có bạn bè.
Thứ sáu, mọi người đang hết lòng ngóng trông "Ngôi sao rạng rỡ" tập 2 phát sóng, tập một đã thành công ngoài sức tưởng tượng nên ai ai cũng đều mong đợi tập 2, ngay từ đầu, tỷ suất người xem chương trình đã vượt kỷ lục, mới công chiếu tập một mà đã thu về tỷ suất 6.5, sau khi tổ chương trình kích động điên cuồng xong thì bỗng bình tĩnh lại, bởi vì mọi người đều tin tưởng, các tập sau công phá tỷ suất 10 là chuyện bình thường.
Song song theo đó, tên tuổi Du Yến nổi lên như cồn, không chỉ người trẻ tuổi thích xem, mà ngay cả người lớn tuổi và trẻ em cũng thích xem, tuy rằng gần đây ngoài chương trình này cô chẳng có tác phẩm nào phục vụ người xem, nhưng danh tiếng cơ hồ đã ngang ngửa các ngôi sao hạng nhất hiện nay. Điện thoại Đỗ Phi Phi vang lên liên tục, mời đóng phim, mời quay quảng cáo, mời làm người phát ngôn liên tục tới tấp, thậm chí suýt nữa thì Đỗ Phi Phi bị suy nhược thần kinh.
Giá trị con người Du Yến tăng lên vượt bậc, ngay cả ba Du gần đây cũng gọi điện đến chia sẻ, "Nghe nói gần đây con rất nổi nha, ngay cả kịch bản của đạo diễn nổi tiếng cũng từ chối, người ta đã tìm đến chỗ ba rồi đây này."
"Con cũng chẳng có cách nào, thời gian sắp xếp không hết, con không thể làm suốt một ngày 24 tiếng không nghỉ ngơi, hơn nữa con không thể hờ hững không quan tâm đến ba và Cố tiên sinh được nha." Du Yến bất đắc đi làm nũng với ba già nhà mình, "Gần đây con bận nhiều việc, Cố tiên sinh đã có ý kiến rồi, ngày hôm qua anh ấy chẳng thèm ôm con ngủ."
Show ân ái trước mặt ba già nhà mình, chẳng phải người ngoài.
Ba Du không thèm để ý mà chỉ tỉ mỉ truyền thụ kinh nghiệm cho con gái, "Con đừng thấy bình thường đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, tỏ vẻ mình rất bao dung, nhưng sau lưng lúc nào cũng âm thầm hò hét hết đấy! Chỉ cần con dỗ nó vui vẻ thì sau này chuyện gì nó cũng nghe con hết."
Du Yến che miệng cười trộm, cô cố ý nói: "Ba à, có phải chiêu này cũng thích hợp để dùng trên người ba hay không?"
Ba Du trả lời: "Chẳng phải con luôn dùng chiêu này để đối phó ba sao?"
Sau đó ba Du còn nói lời thấm thía với cô, "Ta biết bây giờ con còn trẻ, sự nghiệp đang lúc phát triển mạnh mẽ, nhưng đã lập gia đình rồi, mọi chuyện phải lấy người nhà làm trọng, công việc có thể nhận ít lại, còn người nhà thì nhất định phải dành thời gian ở cạnh nhau nhiều một chút."
Nghe xong, Du Yến không cà rỡn nữa, vành mắt đỏ hoe, "Con đã biết, còn có, xin lỗi ba, gần đây con không có thời gian đến thăm ba."
Ở đầu dây bên kia ba Du thoải mái cười nói: "Biết là tốt rồi, có rảnh thì siêng đi ăn với Hành Viễn một chút, ba nói với con chưa nhỉ, gần đây ba và Lưu thẩm của con đang chuẩn bị tự trồng rau."
Loại chuyện này cũng có thể truyền nhiễm nha.
"Lúc xới đất ba đừng tự làm mà tìm một người chuyên nghiệp làm giúp, nếu không tìm được người thì ba có thể nhờ Vu quản gia làm giúp."
"Ba hoàn toàn chẳng có đất dụng võ, lúc thím Lưu của
con còn trẻ gia đình bà ấy chuyên làm nông đấy, con đến
mà xem tư thế cuốc của bà ấy này, cực kỳ mạnh mẽ, quả thực là nhanh như chong chóng luôn."
Vung cuốc mạnh mẽ như quay chong chóng? Hình ảnh đó quá đẹp cô tưởng tượng không ra, quả nhiên, thím Lưu là một nhân tài có đầy đủ bản lĩnh.
"Hay là đợi sau khi thím Lưu giảm đống thịt mỡ trên người, ba cưới người ta về nhà luôn đi."
"Đứa trẻ nghịch ngợm này, ăn nói bậy bạ gì đó!" Nói xong câu này, ba Du thẳng thắn cúp điện thoại.
"..."
Con chỉ tùy tiện nói chút thôi mà, ba kích động làm cái gì, cúp điện thoại nhanh như vậy, rõ ràng trong lòng ba đang có quỷ.
Du Yến cất điện thoại, đầu bắt đầu tưởng tượng ra hình ảnh ba Du tay trong tay với thím bước vào lễ đường kết hôn. = =! Hình ảnh kia quá đẹp, cô không dám xem!
Liên quan đến vấn đề mấy ngày nay Cố tiên sinh không ôm mình ngủ, Du Yến cảm thấy mình cần phải nghiên cứu kỹ một chút, có vẻ Cố tiên sinh đang giận dỗi, gần đây công việc của cô có chút bận rộn, Cố tiên sinh uyển chuyển cầu hoan đều bị cô bịp bợm tránh né, tối hôm qua thật sự không lừa anh được nữa, cô đành cắn răng chịu đựng cảm giác mệt mỏi bao phủ mà ‘này nọ í e’ ‘này nọ í e’ với Cố tiên sinh một hồi, nhưng cô rất mệt mỏi, lúc ‘này nọ í e’ được một nửa thì cô đã ngủ quên mất! Sau đó nửa đêm giật mình thức giấc, cô phát hiện hai người đưa lưng về phía nhau ngủ chứ không ôm nhau như mọi khi.
Đây tuyệt đối là vấn đề lớn!
Xế chiều hôm nay Du Yến có một buổi quay quảng cáo, thấy thời gian còn sớm, Du Yến bảo tài xế đưa cô đến tập đoàn Cố gia, nhân lúc bây giờ còn tỉnh táo mà tranh thủ đi dỗ dành chồng yêu.
Đến văn phòng Cố tiên sinh, thư ký nhỏ báo cho cô biết Cố tổng vẫn đang còn họp, cho nên thư ký hướng dẫn cô vào phòng Cố tiên sinh ngồi chờ.
Có điều trong lòng Du yến có chuyện nên cô ngồi không yên, một lát lại đến cửa sổ sát đất quan sát hưởng thụ bầu không khí trong lành quang đãng bên ngoài, một lát lại đi đến bàn làm việc của Cố tiên sinh, trải nghiệm cảm giác làm ông chủ một chút, sau đó vô tình nhìn thấy thư mời trên bàn.
Cái thư mời này trông rất quen, bởi vì cô cũng có một cái.
Là thư mời của tiệc từ thiện tối ngày mai.
Cố tiên sinh nhận được thư mời nhưng lại nói với cô là tối mai anh rảnh, xem ra Cố tiên sinh không định tự mình tham gia buổi dạ tiệc này, anh quả là người đàn ông tốt thích ở nhà, xã giao có thể đẩy là đẩy ngay, chẳng hề có nửa điểm do dự, nghĩ đến đây, trong lòng Du Yến sung sướng không chịu nổi.
Nhưng nếu bản thân cô đã tham gia, vậy thì giả sử Cố tiên sinh cũng đến, chắc là thú vị lắm đây, hai người rõ ràng quen thuộc đến mức này, song khi ở trước mặt người ngoài lại giả vờ như không biết nhau, nghĩ đến thôi là thấy phấn khích.
Sau đó Du Yến nhét thư mời xuống xấp văn kiện phía dưới, giả vờ như cô chưa từng nhìn thấy.
Cố tiên sinh họp xong rất nhanh, lúc nhìn thấy Du Yến, anh rất ngạc nhiên, "Hôm nay em rảnh à?"
Vừa mới mở miệng là tràn đầy oán trách!
Du Yến bổ nhào vào lòng anh, "Hôm nay kết thúc công việc sớm, em lại nhớ anh cho nên đến đây nè... lát nữa em mời anh đi ăn tối, được không, đến nhà hàng lãng mạn nhất."
Cố tiên sinh ôm eo cô rồi cúi đầu nhìn xuống, cười nhẹ nhàng: "Tự nhiên ân cần?!"
Du Yến lắc đầu, tỏ vẻ không đồng ý, "Lúc nào em cũng ân cần hết mà."
"Cố tiên sinh, anh đừng giận em nữa."
Cố tiên sinh nhìn cô chăm chú, "Anh không giận."
"Vậy sao tối qua anh không ôm em ngủ?"
"..." Nhất thời Cố tiên sinh im lặng.
Người buồn bực không vui thường có thái độ như vậy, bị vạch trần rồi nha!
Đương nhiên Du Yến không để cho Cố tiên sinh lúng túng, cô tung ra một tuyệt chiêu vô địch thiên hạ ---- Nhõng nhẽo.
"Cố tiên sinh, đừng giận nữa nha, đừng giận nữa nha! Đêm nay anh muốn đóng vai gì, tạo hình thế nào, em đều phối hợp hết được không? Được hay không anh?"
Cho nên nói, có vợ quá mức nhiệt tình cũng là chuyện hết sức mệt mỏi.
Cố tiên sinh ôm cô, im lặng chịu đựng sự tra tấn ngọt ngào này.
Sau đó hai người cùng nhau hưởng thụ bữa tối dưới ánh nến ở nhà hàng xa hoa, Du Yến làm như vô tình nhắc đến lịch trình tối mai của mình, nói là phải đi tham gia tiệc từ thiện, muốn Cố tiên sinh ở nhà ngoan ngoãn chờ cô trở về.
Mà khi Cố tiên sinh nghe cô nhắc đến buổi tiệc này, anh có chút ngoài ý muốn, sau đó âm thầm sửa lại kế hoạch tối mai của mình.