Mặc dù hoàn cảnh hiện nay ở đoàn phim hết sức tồi tàn, nhưng lễ đãi khách là vẫn phải có, Điền Kỳ Lễ và các thành viên trong tổ đạo diễn mời Cố tiên sinh đến một nơi tạm giống hội trường nhất trong thôn, bình thường đây là chỗ để diễn viên nghỉ ngơi và trang điểm.

Các diễn viên khác đều bị Điền Kỳ Lễ đuổi ra ngoài, chỉ còn lại mình Du Yến và mấy người trong tổ đạo diễn.

Sau khi pha một bình trà ngon, Điền Kỳ Lễ vỗ vỗ tay nói với mấy người kia: "Nào đến đây đến đây, tôi giới thiệu cho mọi người ông chủ lớn đứng phía sau bộ phim của chúng ta, ông chủ Cố, Cố Hành Viễn."

Mọi người kinh ngạc không thôi, không phải Du Yến mới là bà chủ lớn à? Tự dưng ở đâu lại nhảy ra một ông trùm giấu mặt nữa? Vũng nước này có phải là quá sâu rồi không?

Du Yến ngồi ở bên cạnh Cố tiên sinh, cô chỉ cười mà không nói, Cố tiên sinh cũng âm thầm quan sát cô, hơn một tháng không gặp rồi, lúc này người ở ngay bên cạnh mình, nhưng ngay cả tay cũng chẳng dám nắm, thật là khiến cho người ta nôn nóng.

Điền Kỳ Lễ ho nhẹ, "Tóm lại là như vậy đó, Cố tiên sinh là nhà đầu tư lớn nhất, Du Yến là bà chủ lớn phía sau, đã hiểu chưa?"

Những người khác tiếp tục lắc đầu, anh ta càng nói mọi người càng chóng mặt, làm sao mà hiểu được.

Điền Kỳ Lễ nghĩ ngợi một chút rồi nói với Du Yến, "Hay là cô dẫn Cố tiên sinh đến chỗ cô nghỉ ngơi đi, bên này cứ giao cho tôi."

Du Yến nhìn Cố tiên sinh, cô gật gật đầu, "Vậy cũng được."

Mấy người trong tổ đạo diễn càng hoang mang hơn, ai cũng có cảm giác tam quan mình sắp hỏng mất.

Đạo diễn công khai "Dắt mối" cho diễn viên, diễn viên càng trắng trợn mà chấp nhận quy tắc ngầm của kim chủ! Hai bên còn bày ra vẻ mặt đương nhiên, làm như mấy chuyện này chỉ là chuyện bình thường ở huyện vậy.

Đạo diễn, tam quan anh ở đâu? Liêm sỉ anh ở đâu? Bị chó ăn hết rồi hả?!

Sau khi Du Yến dẫn Cố tiên sinh ra ngoài, Điền Kỳ Lễ mới vẫy vẫy tay nói: "Được rồi, được rồi, đừng dùng ánh mắt như nhìn quái vật để nhìn tôi, tôi rất bình thường, tam quan và liêm sỉ vẫn còn ở cả đây, Cố tiên sinh và Du Yến đã đăng ký kết hôn, hai người họ là vợ chồng được pháp luật công nhận, chứ không phải như mấy người suy diễn đâu."

Nhất thời, mọi người đần mặt ra, cằm suýt rớt xuống dường như bị dọa sợ.

"Mấy người cho rằng Cố tiên sinh thật sự đón trực thăng đi đến nơi xa xôi hẻo lánh này để thăm chúng ta hả? Nghĩ hay nhỉ, người ta nghe tin tuyết rơi phong tỏa đường núi, người ta lo cho vợ người ta nên mới chạy tới đây." Điền Kỳ Lễ tiếp tục giải thích cho đồng bọn của mình.

Rốt cuộc người trong tổ đạo diễn cũng nhặt được cằm của mình về, "Đạo diễn, theo lời anh thì người ta đang giấu chuyện hôn nhân của mình, anh nói quan hệ của họ ra, không sao chứ?"

"Nếu như Du Yến dám ngang nhiên dẫn người đi trước mặt mọi người, điều đó chứng minh cô ấy không sợ mọi người biết, hơn nữa cô ấy tin tưởng nhân phẩm của mọi người, chắc chắn mọi người sẽ không nói lung tung ra ngoài đâu."

Kỳ thật tính luôn cả Điền Kỳ Lễ, ở đây có 5 người, ai nấy cũng có hiểu biết, nếu Du Yến và Cố tiên sinh đã là nhà đầu tư lớn, vậy thì Điền Kỳ Lễ cảm thấy chẳng có gì phải giấu giếm.

Hơn nữa, Điền Kỳ Lễ có linh cảm, hình như Du Yến không muốn tiếp tục giấu mối quan hệ với Cố Hành Viễn nữa, từ một vài hành động nhỏ của cô, anh có thể dễ dàng nhìn ra được, cho nên công khai chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Không để ý đến sự bối rối của người khác, Du Yến dẫn Cố tiên sinh đi qua một con hẻm nhỏ, tiến vào phòng ngủ của cô, phòng ở trong thôn đều được xây bằng đất, có điều phòng của Du Yến xem như mới hơn một tý, nền xi măng bên trong cũng tương đối nhẵn nhụi.

Cố tiên sinh chau mày quan sát hoàn cảnh bốn phía, nhất thời anh cảm thấy đau lòng không chịu nổi, câu nói đầu tiên khi anh bước vào phòng chính là: "Cửa sổ bị hở, buổi tối có lạnh lắm không em?"

Du Yến lắc đầu, "Không lạnh, có là sưởi, hơn nữa thảm anh mua ấm lắm."

Cố tiên sinh đi đến bên cạnh cô rồi ôm cô vào lòng, anh thở dài một hơi, "Ở một nơi anh không nhìn thấy, em sống chẳng tốt tí nào."

Du Yến nở nụ cười khẽ, "Anh không cần lo lắng đâu, em tốt lắm, trong đoàn phim tiêu chuẩn của em là cao cấp nhất rồi đấy."

Cố tiên sinh suy nghĩ một lát, "Anh để trực thăng lại bên này, em có thể ra vào nội thành bất cứ lúc nào."

"Đừng đừng, như vậy rêu rao quá, hay là anh nghĩ giúp em xem có cách nào thúc đẩy người ta khai thông đường núi hay không? Như thế thức ăn trong đoàn mới được cải thiện tốt hơn."

"Em đừng lo, anh đã sai người đi làm rồi."

Hai người ôm nhau ngọt ngào một hồi, Cố tiên sinh nói muốn dẫn cô ra ngoài ăn một bữa ngon, Du Yến vui vẻ đồng ý, cô đã không tắm vài ngày, cô muốn ra ngoài tìm một chỗ ngâm mình cho thoải mái.

Du Yến đi tìm Điền Kỳ Lễ xin nghỉ phép một ngày, bởi vì cô là diễn viên chính kiêm nhà đầu tư, Điền Kỳ Lễ không dám ngăn cản, còn rất sảng khoái thả người đi.

Cảnh Hân có cảm giác kiếp trước mình đã cứu trái đất nên kiếp này mới tìm được một người chủ tốt đến thế, không chỉ bao ăn, bao đi du lịch, mà ra ngoài còn có trực thăng ngồi, thử hỏi có mấy người làm công được may mắn giống như cô chứ?

Do có trực thăng nên Cố tiên sinh thẳng thắn chọn một khách sạn tốt nhất có suối nước nước nóng, để cho Du Yến có thể thoải thoải mái mái ngâm suối nước nóng, thư giãn một tý. 

Thẳng đến sáng ngày hôm sau anh mới đưa Du Yến quay trở lại phim trường.

Quả thực, sự xuất hiện của Cố tiên sinh quá chói mắt, người bên ngoài muốn giả vờ không biết cũng không được, huống chi hôm nay anh dẫn Du Yến đi, đến hôm sau mới trả người về, loại hành động trá hình thừa nhận quan hệ của hai người khiến cho toàn bộ đoàn làm phim được khai sáng.

Khó trách Du Yến còn trẻ tuổi mà có thể đầu tư vào một bộ phim lớn, thì ra là có người chống lưng, sức mạnh hùng hậu như vậy.

Tuy nhiên, xưa nay Cố tiên sinh làm việc rất ít khi ra mặt, cũng chưa từng để lộ bất cứ scandal nào, tuyệt đối là một người giữ mình trong sạch.

Hôm nay anh công khai đối xử với Du Yến như vậy, chẳng lẽ muốn rước cô ấy về nhà hay sao?

Đại đa số mọi người đều ôm tâm lý xem kịch vui mà nhìn bọn họ, dù sao cửa hào môn không dễ vào, trước đây đã có không ít nữ minh tinh bị cánh cửa này xoay sứt đầu mẻ trán rồi.

Du Yến biết rõ mọi người đang âm thầm bàn luận quan hệ giữa cô và Cố tiên sinh, chẳng qua là chỉ cần không quang minh chính đại thảo luận trước mặt cô, thì bình thường cô đều giả vờ như không biết.

Cố tiên sinh không thể ở lâu, ngày hôm sau anh phải về rồi, sau khi anh đi chưa tới hai ngày thì con đường núi cũng đã được khai thông, cuộc sống hàng ngày khôi phục lại như thường, có điều tín hiệu điện thoại vẫn không tốt như cũ, những người cần gọi điện thoại vẫn gào thét như cũ.

Hôm nay, xe tiếp tế lương thực từ nội thành đúng giờ mà đến, chẳng qua là lần này đi theo xe tiếp tế là một chiếc xe đầu kéo, người trong đoàn phim chạy lại xem, thì ra là một chiếc xe nhà di động, nội thất bên trong toàn đồ cao cấp, phòng bếp, nhà vệ sinh đều có, thậm chí cách trang trí phòng ngủ còn khiến người ta nhìn xong là không muốn đi nữa.

Điền Kỳ Lễ tham quan một hồi, anh ta cảm khái: "Không cần đoán nữa, chiếc xe này nhất định được đưa tới cho bà chủ Du của chúng ta."

Sau khi xác nhận với lái xe, quả nhiên không sai, là xe do Cố tiên sinh chuẩn bị cho Du Yến nghỉ ngơi.

Sau khi tham quan một vòng, Du Yến lập tức sai Cảnh Hân thu dọn hành lý qua, Cảnh Hân mặt dày mày dạn nói: "Trông ghế sopha trong phòng khách có vẻ thoải mái, em ngủ ở đó nhé."

Từ trước đến nay Du Yến vốn chiều chuộng cô nàng nên cũng tùy cô nàng thôi.

Trong xe vô cùng ấm áp, thời gian không có cảnh quay, Du Yến và Cảnh Hân gần như đều ở trong xe, ngay cả Điền Kỳ Lễ thỉnh thoảng cũng tới chia chút hơi ấm.

Chất lượng cuộc sống được nâng cao, thời gian tiếp theo không còn gian nan nữa, chớp mắt mà hai tháng đã trôi qua, đoàn phim thay đổi một địa điểm quay khác.

Trong lúc này, ba Du bị bệnh, tuy không quá mức nghiêm trọng nhưng phải nằm viện quan sát, sau khi Du Yến biết được, cô vội vàng xin nghỉ, quay về thành phố B thăm ba Du.

Một đường lo lắng hãi hùng, đến khi nhìn thấy tình trạng ba Du không tệ, cô mới thoáng thả lỏng tinh thần.

"Lớn tuổi rồi, bệnh vặt nhất định phải có, con đừng lo lắng." Ba Du tươi cười hớn hở vỗ tay cô.

Du Yến ngồi xuống bên cạnh tựa đầu vào vai ba Du nhõng nhẽo, "Làm sao mà không lo cho được, tim của ba yếu ớt như vậy, chỉ một chút chuyện nhỏ thôi thì cũng thành chuyện lớn, tóm lại ba không khỏe chỗ nào thì phải lập tức báo cho con biết, nếu con không có ở nhà, ba phải báo cho Cố tiên sinh biết đó, được không ba?"

Ba Du gật đầu đồng ý, sau đó liên tục cam đoan Du Yến mới bằng lòng bỏ qua.

Ba Du muốn nghe cô kể về chuyện quay phim, Du Yến chọn mấy chuyện thú vị kể cho ông nghe, ba Du rất thích thú, sau đó ông nói với con gái: "Quay phim ngoại cảnh nhất định rất vất vả, điểm ấy dù con có không nói ba cũng biết, ngày hôm qua ba nói chuyện phiếm với Hành Viễn về tình hình sinh hoạt trong núi của con, đứa trẻ kia, chắc nó đau lòng dữ lắm, ba khuyên nó nên nghĩ thoáng một tý, con khỏe mạnh như thế nhất định chẳng có chuyện gì đâu, nó ấy à, quan tâm con quá mức cho phép luôn rồi."

Ba Du còn nói thêm: "Con đó, lúc sinh con ra ba có xem thầy tướng số, ông ấy nói còn là người có phúc, trong số mệnh của con có quý nhân giúp đỡ, theo ba thấy, Hành Viễn chắc chắn là quý nhân của con, có nó ở bên cạnh con, ngày nào đó ba rời đi thì cũng có thể yên tâm."

Nghe đến đó, Du Yến kiềm lòng không được mà phản bác, "Ba, ba còn trẻ lắm, sau này nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi, đừng nói mấy lời không may đó nữa!"

"Được được được, ba không nói, nhưng mà ba muốn con hiểu, Hành Viễn thật lòng thật dạ với con, con không thể phụ lòng người ta được, sau này con nhận ít phim thôi, danh lợi đều là vật ngoài thân, người nhà mới là quan trọng nhất."

"Con hiểu ạ, con sẽ nghe lời ba, sau này làm việc ít lại là được."

Du Yến ở bệnh viện với ba Du cả ngày, mãi đến khi Cố tiên sinh tan tầm đến đón cô, biết được thím Lưu sẽ túc trực ở đây chăm sóc ba Du, cô mới thoáng yên tâm theo Cố tiên sinh về nhà nghỉ ngơi.

Gần một tháng không gặp mặt, sau khi trở về nhà, cơm còn chưa kịp ăn hai người đã trở về phòng vận động, Cố tiên sinh lăn qua lộn lại ăn cô hết mấy lần mới có thể tạm thời xoa dịu nỗi nhớ nhung trong lòng.

"Còn bao lâu nữa phim mới đóng máy?" Cố tiên sinh kéo cô vào lòng, cảm nhận hơi ấm chỉ thuộc về mình cô.

"Có lẽ còn hơn hai tháng nữa sẽ quay xong."

"Lâu thế à?"

"Tiến độ này đã nhanh lắm rồi."

Cố tiên sinh không nói thêm gì nữa, chẳng qua là ôm cô chặt hơn mà thôi.

Trong mắt người ngoài, dù sao Du Yến vẫn rất bám người, chỉ cần ở chung với Cố tiên sinh, cô sẽ theo sát anh, một phút cũng không rời, anh đi đến đâu cô cũng muốn đi theo, quả thực giống hệt đồ trang sức treo trên eo.

Cố tiên sinh hiểu rất rõ, anh cũng muốn gần gũi với Du Yến như vậy, lúc nào anh cũng muốn nhìn thấy cô hết, chỉ cần cô rời khỏi tầm mắt anh một chút, anh sẽ phập phồng lo lắng không yên, muốn khóa cô lại bên cạnh, thời gian cô ra ngoài quay ngoại cảnh, một mình anh nằm trên giường khổ sở biết bao nhiêu, vừa nhắm mắt lại, trong đầu toàn bộ đều là hình ảnh xinh đẹp của cô, trằn trọc qua lại, chẳng cách nào ngủ ngon.

"Bùi Tử Hoa có quen một thầy phong thủy nổi tiếng, tháng sau ông ấy đến thành phố B mở buổi tọa đàm, đến lúc đó anh ta sẽ dẫn chúng ta đi." Đột nhiên Cố tiên sinh nhớ ra chuyện này nên báo cho cô biết.

Nghe xong, Du Yến hơi lo lắng hỏi: "Gặp đại sư, vậy có khi nào ông ấy nhìn ra em trọng sinh không anh?"

"Nếu như có thể nhìn thấu, vậy chẳng phải chứng minh ông ấy có bản lĩnh thực sự hay sao?"

"Cũng đúng..."

Sáng sớm ngày hôm sau, đợi Du Yến ăn bữa sáng xong, Vu quản gia mới đưa báo giải trí cho cô xem, thấy Vu quản gia tích cực đưa báo cho mình như vậy, Du Yến cho rằng chắc là có tin gì của mình trên báo nữa rồi, mở ra xem, không ngờ lại nhìn thấy tin tức về Tề Điềm Điềm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play