Ngự Thượng Tuyền nhìn Ma pháp sư nhanh chóng chạy xuống đài, bước nhanh chân hơn túm lấy tay hắn, nói: “Ai ai, đừng chạy, ta còn chưa biết tên ngươi!”

Ma pháp sư sửng sốt, gãi gãi đầu, ngượng ngùng nói: “Hình như là vậy”.

Rồi mới cười cười trả lời: “Ân, ta tên là Đằng Y⋅ Tây Bá”.

Ngự Thượng Tuyền sửng sốt, tên nghe thì thật ôn nhu…… Nhưng tính tình sao lại nóng nảy như vậy……

Ngô, chẳng lẽ đây là góc bù (Bổ sung cho nhau) trong truyền thuyết?

Ngự Thượng Tuyền vươn ra một cái móng vuốt lắc lắc như chiêu tài miêu, cười tủm tỉm nói: “Ta tên là Ngự Thượng Tuyền”.

Đằng Y sửng sốt, Ngự Thượng Tuyền?

Thật đúng là một dòng họ hiếm thấy, bất quá……

“Hắc hắc, tên ngươi thật dễ nghe”. Hắn nở nụ cười thật tươi, một thân quần áo màu lửa đỏ ngập tràn sức sống, thật là chọc mù mắt người khác.

Ngự Thượng Tuyền cười tủm tỉm nói: “Ngươi nếu còn có việc thì đi đi, ta muốn đi tìm Sát Nặc……”

Gật gật đầu, Ma pháp sư lại tiếp tục chạy nhanh xuống, cuối cùng, còn hô một câu, “Tiểu Tuyền ta về sau sẽ tìm ngươi tái luận bàn nha!”

Ngự Thượng Tuyền cười cười.

Hắc hắc, vừa đúng, lúc nãy mình chủ yếu sử dụng ma pháp mũi nhọn làm suy yếu tinh thần lực của đối phương, lấn tới……

Ngự Thượng Tuyền cười càng vui vẻ, hai tiểu răng nanh đều lộ ra, nhìn đặc biệt khả ái.

Những hoa hoa cỏ cỏ, hôm nay y bày ra, còn chưa có sử dụng tới đâu nha.
Sau khi giành thắng lợi ở đấu trường thì sẽ được thưởng tích phân, Ngự Thượng Tuyền lĩnh thưởng xong liền trở về tìm Sát Nặc.

“Sát Nặc, điểm tích phân là cái gì vậy?” Ngự Thượng Tuyền đùa nghịch chiếc thẻ học viên mỏng manh trên tay, mới vừa nãy đại thúc thưởng điểm tích phân cười thực vui vẻ nói sẽ thưởng cho y năm điểm tích phân.

Sát Nặc nhìn thẻ học viên trong tay Ngự Thượng Tuyền tmột chút, mặt trên phỏng chừng chính là phần thưởng giành thắng lợi tại đấu trường.

“Bình thường tích phân chỉ dùng trong những tình huống đặc thù, bất quá phần lớn đều dùng để tốt nghiệp và thăng cấp”. Sát Nặc giải thích cho Ngự Thượng Tuyền, trong học viện phần lớn tích phân chỉ dùng để tốt nghiệp và thăng cấp, đương nhiên cũng có thể dùng số lượng tích phân nhất định để đổi lấy vật phẩm ma pháp tiêu hao hoặc đồ dùng trong chiến đấu, ngươi làm như vậy tuy rằng không phải rất nhiều, nhưng cũng không ít, dù sao, vật phẩm ma pháp, trong một số thời điểm mấu chốt là không thể thiếu.

Ngự Thượng Tuyền gật gật đầu, nguyên lai là một thứ tốt như vậy.

Đem thẻ thu hồi, Ngự Thượng Tuyền hỏi: “Vậy Sát Nặc, ta hiện tại là học viên năm nhất, nếu muốn lên năm hai phải cần bao nhiêu tích phân?”

Sát Nặc: “Chỉ cần mười bảy điểm tích phân”

Ngự Thượng Tuyền: “……” Này cũng thăng cấp quá nhanh đi, y đã có năm cái rồi.

Sát Nặc lắc đầu, nói: “Khiêu chiến vượt cấp điểm thưởng sẽ nhiều hơn, hơn nữa nếu thất bại sẽ bị khấu trừ tích phân, nếu không phải hoàn toàn nắm chắc, phương pháp tích lũy tích phân này, người ta thường sẽ không sử dụng tới”.

Ngự Thượng Tuyền gật gật đầu, “Vậy, tích phân sẽ biến thành số âm sao?”

Sát Nặc nắm tay Ngự Thượng Tuyền gật đầu chào Tất Giảm Tác lão sư, hướng ngoài cửa đi đến, một bên trả lời câu hỏi của Ngự Thượng Tuyền, “Sẽ biến thành số âm, hơn nữa lúc đó mặc kệ là làm cái gì đều sẽ bị hạn chế rất nhiều, cho nên, nếu muốn nhanh chóng thăng cấp, đại đa số mọi người đều sẽ lựa chọn nhận làm một ít nhiệm vụ thí luyện của trường học”.

Dừng một chút, Sát Nặc lại nói: “Thời điểm thăng cấp đều sẽ có người tiến hành khảo hạch, chỉ dựa vào tích phân cũng không đủ để trực tiếp thăng cấp, dù sao, chuyện mua bán tích phân cũng là chuyện rất thông thường”.

Ngự Thượng Tuyền thụ giáo gật gật đầu, nhìn Sát Nặc vẫn mang theo y đi tới, tò mò hỏi: “Sát Nặc, chúng ta hiện tại đi đâu?”

Sát Nặc: “Về nhà”.

Về nhà?

Là nhà y nghĩ tới sao?

Tay Ngự Thượng Tuyền căng thẳng, nói: “Hồi nhà người nào?”

Sát Nặc nhìn về phía Ngự Thượng Tuyền, nói: “Hồi cung”.

Ngự Thượng Tuyền chớp chớp đôi mắt to, nhìn Sát Nặc, y thích ở cùng một chỗ với Sát Nặc là một chuyện, nhưng, y còn chưa có chuẩn bị tốt để gặp gia trưởng a!

Ngô, y còn chưa từng gặp qua cha mẹ của bằng hữu nữa, cũng không biết bọn họ có thích y hay không, nhưng y biết, có rất nhiều cha mẹ không thích tiểu hài tử nhà mình chơi với hài tử nhà người khác, họ sợ con mình bị nhiễm xấu.

Ngự Thượng Tuyền nhìn nhìn người mình, ân, vừa tắm rửa đổi quần áo xong, trên người vẫn rất sạch sẽ, tuy rằng có đánh nhau một lúc, nhưng, cũng không có dính bụi bẩn, tổng thể mà nói, trừ bỏ có chút mồ hôi bên ngoài, vẫn vô cùng sạch sẽ.

Lắc lắc bàn tay to của Sát Nặc, Ngự Thượng Tuyền nói: “Ân, Sát Nặc, ngươi nói…… Cha mẹ ngươi, sẽ thích ta sao?”

Khóe miệng Sát Nặc lấy góc độ phi thường không thể nhận ra cong lên một chút, nói: “Tất nhiên sẽ thích”.

Mẫu hậu hắn rất yêu thích mỹ thiếu niên, nhưng yêu thích đến trình độ nào, hắn cũng đã từng trải nghiệm qua, thời điểm hắn còn nhỏ không thiếu những lần bị nàng niết qua, nếu không phải sau này trở thành Kỵ sĩ thường xuyên phải rèn luyện thân thể, từ một tiểu bánh bao mềm mềm trắng trắng ban đầu trở thành một đại nam nhân cường tráng như bây giờ, hắn còn không biết mình sẽ bị chà đạp tới bao giờ.

Sát Nặc nhìn khuôn mặt non mịn nhỏ nhắn của tiểu hài tử, mà mẫu hậu nhà mình lại là một Kỵ sĩ, lực tay, cũng không phải mạnh bình thường.

Dừng lại cước bộ, hắn bắt đầu do dự, tuy rằng hắn muốn cho tiểu hài tử nhìn thấy phụ mẫu của mình, muốn bọn họ hiểu nhau hơn, nhưng, nếu tiểu hài tử bị mẫu hậu nhà mình dọa sợ, từ nay về sau không dám gặp bọn họ nữa thì làm thế nào bây giờ……

Ngự Thượng Tuyền không phản ứng kịp, vẫn tiếp tục đi về phía trước, Sát Nặc lại dừng lại, cho nên Ngự Thượng Tuyền đụng vào lưng Sát Nặc, theo quán tính lui về sau một bước, kết quả không thể đứng vững, Sát Nặc thì đang mãi mê suy nghĩ làm sao để khuyên mẫu hậu nhà mình giảm bớt lực tay, không cần quá phận, nên cũng không có chú ý đến y.

Vì thế, Ngự Thượng Tuyền trong quá trình ngã xuống theo phản xạ kéo lấy Sát Nặc, Sát Nặc đột  nhiên bị kéo cũng không thể đứng vững, thấy Ngự Thượng Tuyền lập tức sẽ ngã xuống đất, sốt ruột, liền xoay người đỡ dưới thân Ngự Thượng Tuyền, sau đó không biết như thế nào, mà hai người giống như nam nữ chính trong phim truyền hình……

Lần đầu tiên hôn nhau.

Ngự Thượng Tuyền ghé trên người Sát Nặc chớp chớp mắt, chậc chậc lưỡi, trên môi truyền đến xúc cảm nói cho y biết, y hình như là cùng Sát Nặc hôn nhau?

Sát Nặc sao…… Cảm nhận được miệng thiếu niên thì hơi hơi giật mình, nhưng trên môi truyền đến xúc cảm mềm mại làm hắn không khỏi lại cọ cọ hai cái, hơn nữa không biết như thế nào, trên người thiếu niên tựa hồ truyền đến một mùi hương như có như không……

Sát Nặc phát hiện, hắn tựa hồ có chút không muốn ly khai.

Ngự Thượng Tuyền cùng Sát Nặc cứ như vậy nằm trên mặt đất miệng dán vào nhau, bất đắc dĩ là hai người đều là lần đầu tiên hôn môi, một chút kinh nghiệm cũng không có, cứ như vậy mà thất thần.

Sát Nặc cảm giác được có người đang đến gần, mới lưu luyến động thân một cái, đem Ngự Thượng Tuyền kéo lên, nói: “Đi thôi”.

Ngự Thượng Tuyền vẫn còn ngốc lăng, gật gật đầu, tùy ý để Sát Nặc kéo đi.

Y trước kia từng thấy cha mẹ hôn nhau, lúc ấy cha nói với y đó là nụ hôn chúc ngủ ngon.

Ngự Thượng Tuyền giương mắt nhìn sắc trời, tuy rằng là buổi chiều, nhưng cách buổi tối vẫn còn rất xa.

“Sát Nặc, vừa rồi là hôn chúc ngủ ngon sao?” Ngự Thượng Tuyền nghĩ giải thích hợp lý cũng chỉ có cái này, bởi vì trước kia cha mẹ chưa từng nói cho y biết còn có những nụ hôn khác.

Sát Nặc trầm mặc gật gật đầu, sau đó nói: “Ân, về sau mỗi ngày đều phải hôn ba lần”.

Ngự Thượng Tuyền thụ giáo gật đầu, nói: “Vậy vì cái gì lúc trước đều không có hôn qua?”

Sát Nặc trợn tròn mắt nói dối, “Trước kia chúng ta còn chưa đặc biệt quen thuộc nhau, cho nên không thể làm động tác này”.

Ngự Thượng Tuyền lại gật gật đầu, nói: “Ta đây cũng có thể hôn sư phụ sao?”

Cái lão đầu cười thật đáng kinh kia?

Sát Nặc nhăn mặt nhíu mày, trên mặt lần đầu tiên xuất hiện một loại cảm xúc gọi là khó chịu, nói: “Động tác này chỉ có thể làm với ta”.

Lại nghĩ nghĩ, nói: “Những người khác nếu muốn hôn ngươi, ngươi phải trực tiếp chạy, không thể để bọn họ hôn được”. Nếu để cho thiếu niên này phản kháng, phỏng chừng còn chưa kịp ra tay, đã bị người ta chụp cho hôn mê, chẳng bằng trực tiếp chạy, dù sao tốc độ của tiểu hài tử này, phỏng chừng không có mấy người có thể theo kịp.

Ngự Thượng Tuyền lại gật đầu, tỏ vẻ đã biết.

Sát Nặc thấy thế mới vừa lòng, gật gật đầu, trong lòng có chút khẩn trương, đây là lần đầu tiên hắn muốn thân cận với một người như vậy, hơn nữa không biết làm sao, xúc cảm trên môi thiếu niên, thật sự là rất mềm mại, hơn nữa, cỗ hương khí kia……

Sát Nặc chớp mắt mấy cái, nghĩ đến, cỗ hương khí kia đối với mình không hiểu sao lại có lực hấp dẫn đến như vậy, nếu không phải có người đến, hắn nghĩ mình không khả năng buông Ngự Thượng Tuyền ra nhanh như vậy đâu.

Vươn đầu lưỡi liếm liếm môi, Sát Nặc giật mình cảm thấy cổ hương khí kia tựa hồ vẫn còn quanh quẩn ở bên miệng, nhìn cái miệng nhỏ nhắn hồng hồng của thiếu niên, nói: “Tuyền, lại hôn ta”.

Ngự Thượng Tuyền giương mắt nhìn nhìn trời, “Còn chưa tối a”.

Sát Nặc…… Quang minh chính đại dán lên môi Ngự Thượng Tuyền, nói: “Hai người chúng ta thì khác, muốn hôn lúc nào cũng được”.

Ngự Thượng Tuyền che môi gật gật đầu, tuy rằng cảm giác giống như có cái gì đó không thích hợp, nhưng y không biết đó là cái gì.

Cười lắc lắc tay Sát Nặc, nói: “Ân, ta cũng thấy cùng Sát Nặc hôn nhau rất thoải mái”.

Sát Nặc…… Nháy mắt liền cảm thấy mỹ mãn, lâng lâng trong lòng.

Vội ho một tiếng, nói: “Chúng ta đi thôi”.

Ngự Thượng Tuyền gật đầu, nhìn đường ở chung quanh, bởi vì đã muốn ra khỏi học viện, cho nên không còn có nhiều bảng hướng dẫn nữa, trên đường chỉ có vài cái hiếm thấy, nếu không nhớ rõ, y sẽ lại lạc đường.
Đứng trước cửa hoàng cung, Ngự Thượng Tuyền liền cảm thấy có chút thở không nổi cảm giác quá trang nghiêm a.

Sát Nặc vỗ vỗ đầu Ngự Thượng Tuyền, nói: “Không cần khẩn trương như vậy, từ từ sẽ quen thôi”.

Ngự Thượng Tuyền gật gật đầu, hít sâu một hơi, đây là nơi Sát Nặc đã lớn lên nha, nghĩ như vậy y liền cảm thấy tốt hơn rất nhiều.

Ở đại môn, cũng không có kiểm tra nghiêm ngặt như Ngự Thượng Tuyền tưởng, thủ vệ chỉ nhìn thoáng qua Sát Nặc, liền cúi đầu nói: “Hoan nghênh Nặc hoàng tử đã trở về”.

Sát Nặc gật đầu, lập tức mang theo Ngự Thượng Tuyền đi vào.

Đi vào cũng có mấy người, nói đồng dạng như vậy, Ngự Thượng Tuyền lúc đầu còn cảm thấy mới mẻ dần dần cảm thấy không còn thú vị, quay đầu nhìn trang trí trong  hoàng cung.

Sát Nặc vẫn nắm tay Ngự Thượng Tuyền đi về phía trước, ước chừng hơn nửa giờ, thời điểm Ngự Thượng Tuyền cảm thấy chân có chút nhuyễn, mới nhìn thấy bộ dáng của cung điện.

“Ai nha, một con đường cũng xa như vậy, mấy người quét tước chắc mệt chết đi……”

Ngự Thượng Tuyền nhỏ giọng oán giận nói, nơi này thật đúng là rất rộng lớn.

Trong ánh mắt của Sát Nặc mang theo ý cười, ngồi xổm xuống, nói: “Còn cách nội cung một khoảng xa, ta cõng ngươi”.

Ngự Thượng Tuyền vừa nghe thấy còn xa liền nhăn mặt lại, y đã mệt mỏi muốn chết rồi.

Lại nghe thấy Sát Nặc nói sẽ cõng mình, y mới nhớ tới thể lực Sát Nặc quả thật là tốt lắm, liền trèo lên người hắn để hắn cõng y đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play