*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngự Thượng Tuyền cứ đi như vậy, Sát Nặc ở một bên nhìn y đẩy chiếc xe cao đến ngang eo mình, thỉnh thoảng sau một lúc lâu lại bỏ vào một khối hàng len dạ.

Tuy cho đến bây giờ, hàng len dạ Ngự Thượng Tuyền coi trọng đa số đều là những khối tương đối nhỏ, nhưng, cũng không chắc sẽ không có khối lớn.

Lại xem một hồi, Ngự Thượng Tuyền quyết định đổi địa phương, nơi này hàng len dạ biểu hiện không tốt, xem ra trải qua xem xét của lão bản quả thật không còn hàng len dạ tốt.

Quệt miệng, đối với chuyện này biểu hiện vô cùng bất mãn, tuy rằng trước kia thời điểm xem xét hàng len dạ cũng không thường xuyên xuất hiện phỉ thúy phẩm chất tốt, nhưng, phẩm chất thường thường, cũng không thiếu a……

Có chút nản lòng Ngự Thượng Tuyền tiếp tục đẩy xe chậm rì rì đi về phía trước, chính là tốc độ ngày càng chậm.

Sát Nặc nhìn cảm xúc thiếu niên có chút thấp, không có đặc biệt cao hứng.

Dựa theo lần đầu tiên Đổ thạch ma pháp sư tiếp xúc với hàng len dạ mà nói, điều này hiển nhiên là không quá bình thường.

Còn tưởng rằng vì thiếu niên không biết xem xét như thế nào, vì thế đi lên trước, tiếp nhận xe đẩy trong tay thiếu niên, nói: “Ngươi từ từ rồi sẽ biết, lần đầu tiên không cần quá sốt ruột”.

Ngự Thượng Tuyền nghe xong cảm xúc càng thấp: “Làm sao mà là lần đầu tiên ……”

Đều đã muốn đếm không được biết bao nhiêu lần rồi……

Sát Nặc sửng sốt, thì ra là vậy.

“Không cần nóng nảy, nơi này uy tín vẫn rất tốt, chọn lựa hàng len dạ, nếu không phải rất tốt, ở trong này nhất định sẽ có”.

Ngụ ý, chính là, biểu hiện không tốt, trải qua người ta lựa chọn, đều ở đây.

Nhưng, cho dù đã biết chuyện này…… Y vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu.

Không có tinh thần gì gật gật đầu xem như trả lời Sát Nặc, sau đó đôi mắt to tiếp tục nhìn loạn.

Nhìn thấy tốt, liền đi lên cẩn thận quan sát một chút, sau đó lại dùng tay sờ sờ, sau khi sờ xong, quệt miệng, tiếp tục mất hứng đi tiếp.

Sát Nặc buồn cười nhìn thiếu niên lâu lâu lại sờ một cái, nhưng thủy chung vẫn không chọn được, không khỏi nói: “Chúng ta đi tới nơi tốt hơn một chút nhìn xem?”

Nơi tốt một chút, hàng len dạ sẽ tốt hơn một chút, nhưng giá tiền cũng tốt hơn một chút?

Ngự Thượng Tuyền lắc đầu, đối với y ít tiền mới là tốt.

Học viện cho dù rất tiện nghi, cũng không cần đóng học phí, nhưng còn một đống chi phí phụ cần phải chi, hơn nữa, nghe nói Đổ thạch ma pháp sư cần tiêu rất nhiều tiền.

Phải tu luyện tinh thần lực của mình, còn phải có tiền mua hàng len dạ.

Điều trước coi như còn tốt, điều sau thì cần phải bỏ ra một số tiền rất lớn, dù sao, hàng len dạ, người người đều nói là mười đổ chín thua, cho nên, nếu không có năng lực, muốn kiếm tiền thật đúng là một chuyện khó khăn.

Đến nơi này, Ngự Thượng Tuyền không khỏi cảm thấy có chút may mắn, hoàn hảo là chính mình có được năng lực đặc thù, tuy rằng đối với người khác không công bằng, nhưng, y cũng không có ý niệm muốn dùng năng lực này để kiếm tiền.

Nghĩ tới điểm này, lại nhìn hướng khác có một người đầu đầy mồ hôi vẫn đang quan sát một khối hàng len dạ, y thiệt tình cảm thấy, chính mình thật sự là quá may mắn.

Chậm rãi bình tĩnh tâm tình, không vội vàng xao động nữa, y hiện tại cần, chính là rèn luyện năng lực xem xét đổ thạch của mình.

Dù sao năng lực này cũng không biết có thể sử dụng mãi mãi không, đợi đến một lúc nào đó năng lực này không còn nữa, ít nhất, y còn có thể sử dụng khả năng của bản thân để tự phân biệt.

Cẩn thận nhìn hàng len dạ ở dưới chân, cảm thấy có chút tốt, liền đi lên quan sát một chút, không bao lâu sau, cũng lấy được mấy khối hàng len dạ, đều có chút phỉ thúy, tuy rằng phẩm chất không quá tốt, nhưng thời điểm vừa mới vào điếm y có nhìn qua bảng giá một chút.

Ở đây, bình thường có thể giải ra phỉ thúy, nếu muốn bán, cũng là có thể lựa chọn trực tiếp bán ở đây.

Giá cũng coi như thỏa đáng, hơn nữa, dựa theo nơi này giá một cân hàng len dạ là một trăm kim tệ, nếu giải ra phỉ thúy, tiền kiếm được không phải là ít.

Nghĩ đến điều này, Ngự Thượng Tuyền trong lòng càng thêm thoải mái.

Vừa có thể kiếm tiền, còn có thể rèn luyện năng lực, thật là tốt.

Vì thế Sát Nặc (╯-╰”‘) liền hết nói nổi nhìn Ngự Thượng Tuyền đột nhiên dồi dào sinh lực, một hồi nhìn xem này, một hồi nhìn xem cái kia.

Sau đó, thỉnh thoảng lấy đến một khối đặt vào trong xe đẩy.

Ngự Thượng Tuyền tìm hăng say, lấy cũng hăng say, đột nhiên cảm thấy hàng len dạ nơi này có thể ra phỉ thúy kỳ thật vẫn rất nhiều.

Ngay thời điểm chuẩn bị ra ngoài, đột nhiên nhớ tới nguyên nhân trước kia mình bị trưởng lão phát hiện năng lực là bởi vì ở phương diện đổ thạch biểu hiện quá mức xuất sắc, tay đang tìm hàng len dạ liền ngừng lại, lập tức lấy bớt một ít hàng len dạ trong xe đẩy ra.

Tuy rằng muốn kiếm tiền, nhưng, tuyệt đối không thể sử dụng phương pháp này.

Phải có tâm phòng bị người, đây là điều y đã học được.

Nhìn người khác chọn lựa nhiều hàng len dạ như vậy nhưng có khả năng một khối cũng không có phỉ thúy, mà hàng len dạ y chọn mỗi một khối đều có, dù là ai cũng sẽ nghi hoặc.

Lấy đến mấy khối có phỉ thúy, cảm thấy vẫn không đủ, lại lấy đến mấy khối có phẩm chất hơi tốt hơn một chút, mới thu tay lại.

Lại tùy tiện cầm lên vài khối nhỏ rất nhỏ…… Ít nhất so với mấy khối khác thì vô cùng nhỏ.

Ngươi hỏi vì cái gì?

Y cũng không phải là đồ ngốc, một trăm kim tệ một cân, mua mấy khối lớn mà đã biết trước là không có phỉ thúy, chính là lãng phí tiền a!
Nhìn vài khối phỉ thúy tương đối cao cấp ở dưới cùng, Ngự Thượng Tuyền cảm thấy mỹ mãn gật gật đầu, nhìn số hàng len dạ còn lại ở dưới chân…… Tâm vẫn có chút ngứa.

Sau đó…… Ngồi xuống tiếp tục sờ.

Ngồi một hồi Ngự Thượng Tuyền quyết định, đem giới hạn hơi đề cao hơn, ít nhất…… Phẩm chất phải tốt một chút, như vậy, mới có thể kiếm được nhiều tiền.

Ngự Thượng Tuyền trong lòng luôn có chút bất an.

Tại thế giới này, y trừ bỏ Sát Nặc, một người cũng không biết.

Mặc dù trước kia, cũng chỉ biết được vài người, nhưng mặc kệ nói như thế nào, tại thế giới mình đã sống mười mấy năm, cái cảm giới quen thuộc đó, như thế nào cũng không thể tìm lại được.

Còn tại thế giới này, y vốn đã thực cô độc, nếu còn không có tiền, y cũng không biết mình phải làm như thế nào để sống tiếp.

Tay vô thức vỗ về một khối hàng len dạ đặc biệt khó coi, trong lòng nghĩ về sau phải làm như thế nào, chậm rãi từ trên tay truyền đến xúc cảm khiến y giật mình, Ngự Thượng Tuyền chớp chớp mắt, tay ở trên hàng len dạ sờ rồi lại sờ, cuối cùng, nở nụ cười.

Xúc cảm này, thật giống như trước kia xem xét được Huyết Phỉ, cảm giác thân thiết từ bên trong truyền đến, cơ hồ làm cho y hạnh phúc đến cười ra tiếng.

Xúc cảm này, so sánh với trước kia, càng tốt hơn rất nhiều.

Ấm áp, thoải mái giống như thai nhi đang ở trong cơ thể mẹ, Ngự Thượng Tuyền nheo mắt lại, hưởng thụ cảm giác này một hồi, sau đó mới phát hiện, khối hàng len dạ này, tuy rằng rất khó coi, nhưng là nếu nhìn kỹ, vẫn là có thể nhìn thấy cả người nó tản ra ánh sáng màu đỏ sậm.

Loại ánh sáng màu này, bình thường chính là do ở trong địa phương nóng cháy như núi lửa trong một khoảng thời gian dài hoặc đại biểu cho bên trong có xuất hiện phỉ thúy loại tốt.

Bất quá, thực hiển nhiên, người xem xét khối len dạ này, đem khối này thuộc về loại trước.

Thoạt nhìn không phải rất lớn nha……

Ngự Thượng Tuyền đứng lên, hoạt động cánh tay, sau đó…… Không, không thể nhấc lên.

Không tin nhìn lại chỉ cỡ hai bàn tay của Sát Nặc, cũng được xem như hàng len dạ có thể bỏ túi, ngồi xuống lại thử sức một lần nữa, đến mức đỏ mặt tím tai cũng không thể nâng lên

Bất đắc dĩ, phải kêu Sát Nặc lại.

Trong lòng nghi hoặc rất nhiều, cảm giác vừa rồi, rõ ràng chính là một khối phỉ thúy rất lớn mới đúng, ấm áp kia như đại dương lúc giữa trưa, cảm giác của y không thể nào sai được……

Nhưng như thế nào khối này lại nhỏ như vậy…… Nặng như vậy.

Sát Nặc đứng sau Ngự Thượng Tuyền, buồn cười nhìn tiểu hài tử cố sức nâng một khối hàng len dạ nhỏ, lại tin tưởng vững chắc khí lực của Đổ thạch ma pháp sư thật sự quá nhỏ rồi. Sau đó, khi Ngự Thượng Tuyền quay lại nhìn hắn, liền lập tức vén tay áo cúi người xuống, đem khối len dạ bẩn hề hề này nâng lên.

Trọng lượng của nó làm cho hắn cũng phải kinh ngạc, khối hàng len dạ nho nhỏ này, thật sự…… Rất là nặng.

Nghĩ rằng do hàng len dạ ở chung quanh đè lên, vì thế đem những khối hàng len dạ khác dọn đi, ở giữa được dọn ra một khoảng đất trống, hai người không còn gì để nói, thì ra khối hàng lẹn dạ nho nhỏ này, bên cạnh nối liền với một nhỏ hàng len dạ lại nối tiếp với một khối hàng len dạ lớn hơn.

Ngự Thượng Tuyền chân mày dần nhăn lại, khối hàng len dạ trước mắt này, bộ dáng, như thế nào lại giống như…… Phỉ thúy hình người……

Hết chương 21

Chú thích:

Huyết Phỉ

0_hengyunyuqi_20120727180631

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play