Ngay khi Ngự Thượng Tuyền nghĩ Sát Nặc muốn dẫn y trực tiếp đi về hướng đám người kia, Sát Nặc lại mang y hướng đến con đường nhỏ bên cạnh.

Lúc này Ngự Thượng Tuyền mới phát hiện, trên con đường nhỏ này, cửa nhà ai cũng hướng ra ngoài, nhưng không có đông đúc, hơn nữa……

“Sát Nặc a, nơi này người như thế nào…… Ít như vậy……”

Sát Nặc nhìn Ngự Thượng Tuyền, nói: “Nơi này là phố hàng len dạ, đến đây đều là Đổ thạch ma pháp sư, bình thường Kỵ sĩ bởi vì nguyên nhân thể chất, rất ít khi tiến vào”.

Ngự Thượng Tuyền gật gật đầu, nguyên lai là như vậy.

Sát Nặc từng cùng y nói qua, bởi vì trên mặt hàng len dạ có một tầng bảo hộ, tầng này đối với Ma pháp sư mà nói thì không sao, nhưng Kỵ sĩ, tuy rằng không có nguy hiểm gì, nhưng lại làm cho bọn họ cảm thấy không thoải mái.

Hơn nữa loại không thoải mái này là từ trong người truyền ra, còn có thể phải chịu liên tục mấy ngày mới tốt hơn, cho nên, thời điểm chọn lựa hàng len dạ, cơ hồ không có Kỵ sĩ nào nguyện ý đến gần hàng len dạ.

Hai người vừa nói xong, Sát Nặc liền mang theo Ngự Thượng Tuyền đi vào bên trong, đến một tiểu điếm trên cửa có hình đầu sói màu đỏ thì ngừng lại.

Ngự Thượng Tuyền nhìn thấy được liền hiểu.

Nguyên lai, là thương hội Lang Hồn, quả nhiên không chỗ nào là không có……

“Thương hội Lang Hồn chưa bao giờ buông tha cho bất kỳ nơi nào có thể buôn bán, cho dù là một thành trấn nhỏ không có chút danh tiếng”. Đổ thạch ma pháp sư ở bên cạnh nói, hắn rõ ràng thấy được thần sắc ngạc nhiên của Ngự Thượng Tuyền khi nhìn thấy dấu hiệu Lang Hồn.

Nga…… Ngự Thượng Tuyền thụ giáo gật gật đầu, giật nhẹ cánh tay Sát Nặc, nói: “Kia, Sát Nặc, ngươi muốn đi theo ta vào sao?”

Sát Nặc gật gật đầu, nói: “Bây giờ ta trước đi theo ngươi, về sau ngươi tự mình đến”.

Ngự Thượng Tuyền nhãn tình cong cong nói: “Vậy, thời điểm ngươi khó chịu, liền đi ra nha……”

Sát Nặc cũng từng nói qua, không phải vừa tiếp xúc với hàng len dạ nháy mắt liền khó chịu, mà còn căn cứ theo thực lực của Kỵ sĩ mạnh hay yếu.

Cũng không phải Kỵ sĩ càng mạnh thì ảnh hưởng càng ít, mà ngược lại, càng là Kỵ sĩ cường hãn thì ảnh hưởng càng lớn, cơ hồ là vừa tiếp xúc với hàng len dạ đã chịu không nổi.

Sát Nặc nói, điều này là bởi vì, thời điểm vừa mới tu luyện, Kỵ sĩ và Đổ thạch ma pháp sư không có khác biệt gì lớn, cho nên, ảnh hưởng cũng tương đối nhỏ, nhưng, sau này, giới hạn phân biệt càng ngày càng rõ ràng, thì tự nhiên khả năng bị ảnh hưởng cũng lớn lên.

Hai người đi vào trong điếm, bởi vì bây giờ là sáng sớm, cho nên ở nơi chọn hàng len dạ người vẫn còn ít, ở trong điếm có thể thấy được tốp năm tốp ba đang chọn hàng len dạ.

Một bên phục vụ thấy hai người đi đến, lập tức liền nghênh đón: “Hai vị tiên sinh, xin hỏi ngài cần hàng len dạ dạng gì?”

Ngự Thượng Tuyền ngượng ngùng nói: “Ân, chúng ta là lần đầu tiên đến……”

Ngụ ý, chính là bọn họ không hiểu câu hỏi của ngươi .

Phục vụ lão luyện liền hiểu ý trong lời nói của Ngự Thượng Tuyền: “Như vậy, hai vị tiên sinh nếu không có nhiều tài chính thì có thể lựa hàng len dạ bên trong, đây là toàn đổ hàng len dạ*, còn bên này là bán đổ hàng len dạ*. Nếu tiên sinh có tài chính đủ nhiều, hơn nữa lại cần gấp phỉ thúy thì có thể lựa chọn bên trái này là minh liêu, hoặc có thể mua trực tiếp phỉ thúy”.

*Cái này nếu bạn yêu thích đổ thạch thì sẽ biết ha. Toàn đổ hàng len dạ là khối đá nguyên không biết bên trong có phỉ thúy hay không, khả năng đổ sụp (bên trong không có phỉ thúy) là rất lớn. Còn bán đổ hàng len dạ thì khối đá sẽ được gọt một góc, có thể thấy một chút xanh của phỉ thúy, khả năng đổ trướng (bên trong có phỉ thúy) sẽ lớn hơn. (Mình giải thích sơ sơ vậy thôi nha ^ ^)

Ngự Thượng Tuyền gật đầu, nói: “Ân, chúng ta đi xem toàn đổ hàng len dạ”.

Phục vụ đánh giá hai người chắc tài chính không đủ, vì thế nói: “Hai vị tiên sinh thỉnh đi thong thả, toàn đổ hàng len dạ ở phía trước, ngài cứ đi thẳng”.

Ngự Thượng Tuyền gật đầu, lôi kéo Sát Nặc đi về hướng phục vụ vừa chỉ.

Ngô…… Nơi này hàng len dạ thật đúng là nhiều nha……

Lúc vừa mới vào trong điếm, thấy mặt tiền rất nhỏ, y còn nghĩ rằng điếm này cũng nhỏ thôi, không nghĩ tới, càng đi vào lại càng lớn……

Không vội vã xem toàn đổ hàng len dạ, ngược lại chậm rãi tiêu sái so sánh hàng len dạ này cùng trước kia có giống nhau không.

Đi tới đi lui, Ngự Thượng Tuyền dần dần thở phào nhẹ nhõm một hơi, xem ra len dạ vô luận là ở đâu, đều cùng một dạng.

Nói như vậy, năng lực của mình, hẳn là vẫn có thể dùng rồi……

Bất an không yên tới gần nơi bày toàn đổ hàng len dạ, chậm rãi quan sát một hồi, phát hiện thật sự giống hệt trước kia, vừa vươn tay chuẩn bị xem hàng len dạ.

Còn chưa vươn tới, Sát Nặc ở một bên đã nói: “Ngươi không mang bao tay cách ly sao?”

Nếu cứ trực tiếp dùng tay chạm vào thì cho dù là Đổ thạch ma pháp sư cũng sẽ không thoải mái.

Kéo hài tử vẫn đang ngồi ở dưới đất lên, liền đi về phía quầy chuẩn bị mua bao tay, cho dù không có bao tay chạm vào một hai lần đối với Đổ thạch ma pháp sư cũng không sao, nhưng ai biết có thật sự không sao không.

Nhìn tiểu hài tử thân thể gầy yếu, hắn cảm thấy, nếu thật sự cho tiểu hài tử chạm tay trực tiếp vào hàng len dạ thì sẽ bị khó chịu một trận.

Ngự Thượng Tuyền kéo lại tay Sát Nặc, nói: “Không cần bao tay, ta vẫn đều trực tiếp chạm, không có ảnh hưởng”.

Nhìn Sát Nặc vẫn đi tiếp về phía trước, nói: “Thật sự không có ảnh hưởng, ta đã xem xét nhiều năm rồi……”

Nhăn nhăn cái mũi, thật là không có ảnh hưởng mà……

Sát Nặc ngừng lại: “Thật sự không có?”

Ngự Thượng Tuyền dùng sức gật đầu, nói: “Ta trước kia thời điểm xem xét hàng len dạ, đều không có mang thứ gì”.

Vừa nãy y cũng thấy được giá của bao tay, ôi tiểu tâm can của y a……

Bọn họ bán thiệt mắc, theo điếm trưởng Simon nói ma hạch phẩm chất tốt bán mới mấy ngàn tử tinh tệ cùng kim tệ, nơi này một đôi bao tay, mất năm ngàn kim tệ.

Nhăn nhăn cái mũi, thật là mắc chết người mà……

Sát Nặc bán tín bán nghi, buông tay Ngự Thượng Tuyền ra, nói: “Khó chịu thì nhớ nói”.

Hắn cũng không phải không biết có một số Đổ thạch ma pháp sư thực lực đạt đến một trình độ nào đó, sẽ không sợ tầng bảo hộ của hàng len dạ ăn mòn, nhưng thiếu niên này hôm nay mới xem xét thuộc tính, thậm chí còn chưa có tu luyện qua pháp thuật, liền trực tiếp xem xét hàng len dạ, hắn thật đúng là lo lắng tầng bảo hộ đối với thân thể thiếu niên sẽ có ảnh hưởng không tốt.

Ngự Thượng Tuyền ân ân gật đầu, sau đó ngồi xổm xuống, nói: “Sát Nặc ngươi ra đó ngồi đi, nơi này có chút bẩn nha……”

Toàn đổ hàng len dạ chính là sau khi khai thác về, trải qua xem xét, chưa có qua xử lý gì liền trực tiếp bày ở nơi này, tự nhiên có chút bẩn, không giống như bán đổ hàng len dạ, sau khi trải qua xem xét, còn được lau rửa sạch sẽ, mới được bày ở đây.

Toàn đổ hàng len dạ, thật sự còn rất nhiều bùn nha……

Nhìn xem tay đã bẩn, buông tha cho ý định đi rửa tay.

Trong lòng không khỏi cảm thấy may mắn, hoàn hảo là vừa rồi trước khi tiến vào xem xét hàng len dạ đã thay quần áo đưa cho Sát Nặc cầm, bằng không, một hồi phỏng chừng toàn thân đều dơ bẩn……

Ngự Thượng Tuyền tính mình trong thẻ Tử Kinh còn tiền, ngô, không biết Sát Nặc mua nhẫn mất bao nhiêu, nhưng, xem ra tiền không có giảm bớt.

Phỏng chừng, Sát Nặc dùng tiền của chính mình đi……

Nói cách khác, trong thẻ của mình còn khá nhiều tiền.

Nghĩ như vậy, Ngự Thượng Tuyền quyết định xem xét một khối phỉ thúy thật tốt đưa cho Sát Nặc.

Không phải nói, phẩm chất hàng len dạ tốt, đối với Kỵ sĩ thăng cấp giúp ích rất lớn sao?

Hỏi Sát Nặc đang đứng bên cạnh mình: “Sát Nặc, nội thương của ngươi như thế nào rồi……?”

Như thế nào không thấy hắn trị liệu a……

Sát Nặc đầu đầy vạch đen, thật chờ y nhớ tới, chắc hắn đều đã sắp chết rồi.

Sờ sờ đầu thiếu niên, nói: “Đã muốn tốt lắm”.

Ngự Thượng Tuyền yên tâm gật gật đầu, dùng khủy tay chọc vô bụng Sát Nặc, nói: “Ngươi đến bên kia ngồi đi, ở trong này sẽ khó chịu……”

Như thế nào vẫn không nghe lời chứ, vẫn là Nhuyễn ngoan nhất, đã sớm nằm ở trên ghế bên kia ngủ.

Sát Nặc lắc đầu, nói: “Thuộc tính nguyên tố của ngươi là thuộc tính mộc, ta ở bên cạnh ngươi, ngược lại sẽ thoải mái hơn”.

Những lời này là sự thật, thời điểm đi vào điếm, hắn cũng đã có một chút không khoẻ, nhưng mỗi lần thiếu niên tới gần, loại cảm giác không khỏe này sẽ giảm đi rất nhiều.

Sát Nặc tự động giải thích nguyên nhân chuyện này là bởi vì trên người thiếu niên có hơi thở của nguyên tố mộc.

Ngự Thượng Tuyền nghe thấy thế, buông hàng len dạ trong tay ngẩng đầu nói: “Thật sự không khó chịu?”

Thấy Sát Nặc gật đầu, Ngự Thượng Tuyền mới lộ ra nụ cười an tâm.

Sau đó nói: “Vậy ngươi giúp ta đi lấy một cái ghế nha, ngồi thời gian dài như vậy, chân sẽ mỏi……”

Sát Nặc: “……”

Nhìn thiếu niên cười ánh mắt cũng cong lên, vẫn là đi lấy một chiếc ghế không cao tới.

Ngự Thượng Tuyền ngồi ở trên ghế, thay đổi chỗ khác, vừa rồi nhìn bên này đều không có một cái có phỉ thúy, toàn bộ đều là đá.

Đến nơi tiếp theo, lần này không có vội vã dùng tay xem xét, lấy mu bàn tay cọ cọ mặt, nghi hoặc, y đến tột cùng có nên hay không dùng mắt xem……

Quệt miệng, trưởng lão chỉ biết y có thể thông qua tay xem xét hàng len dạ, cũng không biết y kỳ thật cũng có thể thông qua ánh mắt trực tiếp xem hàng len dạ.

Bất quá, dùng mắt xem, sẽ thật mệt mỏi……

Lắc đầu, dù sao cũng không gấp, từ từ sẽ đến, vừa lúc coi như rèn luyện bản thân.

Hàng len dạ ở chung quanh y, đều có lớp vỏ thô ráp, trên mặt đều có hố to hố nhỏ khác nhau, mặc dù có một ít trước kia nhìn đến, trưởng lão nói là trứng muối* cùng mãng đái*, nhưng, dùng tay sờ, đều không có phỉ thúy.

*Mình cũng không biết giải thích cái này như thế nào nhưng có thể hiểu đó là những dấu hiệu để nhận biết một khối len dạ có khả năng có phỉ thúy.

Trong lòng không khỏi thở dài, quả nhiên đúng như trưởng lão trước kia từng nói, bên trong toàn đổ hàng len dạ, không ra một phỉ thúy tốt, đại đa số chủ quán, dám bán nhiều toàn đổ hàng len dạ như vậy, đều đã trải qua xem xét rồi.

Hơn nữa, bên trong toàn đổ hàng len dạ, có thể xuất hiện phỉ thúy, tỷ lệ thật đúng là rất thấp……

Thở dài, lấy tay cọ cọ mặt, cúi xuống tiếp tục xem.

Hiện tại mới chỉ nhìn một chút mà thôi, cũng không phải không có hi vọng, lại nói, bọn họ cũng không có chuyện gì gấp, ở nơi này tiêu phí thời gian, cũng không có ảnh hưởng gì.

Còn chuyện nhập học theo như lời Sát Nặc nói, vậy càng không phải lo.

Có vị Tất Gia Tác lão gia gia đề cử, việc y nhập học, liền đơn giản hơn rất nhiều.

Nếu thật sự không còn thời gian, bọn họ có thể thông qua truyền tống trận trực tiếp đi về thành……

Ngự Thượng Tuyền bình tĩnh tinh thần, từ ghế nhỏ đứng lên, chậm rãi di chuyển, một bên đẩy theo chiếc xe nhỏ, chuẩn bị một lần xem vài cái, có phỉ thúy đều mua lấy, sau đó giải ra bán đi.

Ân, loại tốt nhất thì tự nhiên sẽ đưa cho Sát Nặc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play