Trong khi Hồ Nguyên Trừng đang lăn lộn với việc đánh chiếm thành Đồ Bàn thì tại nhiều nơi khác đang diễn ra những hoạt động tấp nập không kém.
Hồ Quý Ly ngay trong ngày đầu năm mới đã nhận được thư báo quan trọng khẩn cấp 800 dặm từ tiền tuyến do con trai hắn gửi về. Móc lớp niêm phong cấp độ tối mật thì Hồ Quý Ly lòng cũng hơi run rẩy, cho dù Ngài ta là một kiêu hung thời đại nhưng cũng là con người mà thôi. Không ai hiểu Hồ Nguyên Trừng được như Hồ Quý Ly cả, chính vì thế mà Hồ Quý Ly có thể dễ dàng quyết định trao ngôi vua cho Hồ Hán Thương nhưng binh quyền vẫn do Hồ Nguyên Trừng nắm lấy. Hắn không hề sợ Hồ Nguyên Trừng làm phản vì hắn hiểu đứa con trai cả của mình hơn ai hết. Quả thật Hồ Nguyên Trừng có thể làm một nhà quân sự suất sắc nhưng không thể làm một nhà dân chính ra hồn được. Có câu dựng nước dễ hơn giữ nước, đánh ra một mảng giang san khó khăn, nhưng quản lý và phát triển nó thì lại càng khó khăn gấp bội.
Cầm bức thư trên tay Hồ Quý Ly chậm dãi mà đọc từng chữ từng chữ, cứ như đọc nhanh quá sẽ làm chữ trong bức thư tổn thương vậy. Tuy mọi người nhìn bên ngoài vị Thái Thượng Hoàng này vẫn bình thương như không, nhưng cánh tay đang hơi run nhẹ đã bán đứng hắn.
- Quân bay đâu, đi mời Hoàng Thượng tới đây…. mà không "hắn" đang ở đâu để ta tới đó.
- Bẩm Thái Thượng hoàng, Hoàng thượng hôm nay có lịch buổi sang sẽ dẫn hoàng thất qua đây chúc mừng năm mới đối với Thái Thượng Hoàng, có lẽ giờ này đang tập trung tại Vườn Thượng Uyển. Có lẽ Giờ Thìn sẽ qua đây ạ.
Một tên thái giám khom người quỳ gối mà báo cáo tình hình cho Hồ Quý Ly.
- Không đợi lâu được… khơi giá đi Vườn Thượng Uyển, chuẩn bị kiệu nhanh…
Tại Vườn thượng Uyển đang một mảng xôn xao on gong bướm bướm. Toàn bộ tông thất họ Hồ đang tập trung tại đây để chờ Hoàng thượng Hồ hán Thương, sau đó sẽ cùng đi chúc mừng Thái Thượng Hoàng Hồ Quý Ly. Ngay khi các phi tần mĩ nữ cùng các tong thất Hồ Gia đang bàn chuyện rôm rả thì một tiếng thông báo vang lên.
- Hoàng thượng giá lâm..
Thế nhưng gần như cùng lúc thì lại có tiếng thái giám từ xa vọng lại
- Thái Thượng Hoàng giá lâm..
Một mảng xôn xao lại nổi lên, mọi người đều không ngờ đến cả Hoàng Thượng và Thái Thượng Hoàng đều cùng lúc xuất hiện. Nhưng trong đám người có một tên nít con tầm 6 tuổi ánh mắt cực kì tinh ranh và thông minh. Hắn nhếch lên một nụ cười gian ánh mắt lập lòe sau đó chờ không ai để ý liền chui vào ngọn giả sơn bên hồ nước của Thượng Uyển vường.
Tất cả tông thất Họ hồ cũng như cung tần mĩ nữa đều quỳ một rạp trong vường Thượng Uyển mà hô vang:
- Hán thương ở lại, tất cả lui ra …. giáp sĩ canh phòng 100 m không để người qua lại, nhanh chấp hành..
Đám cung nhân tông thất lẫn Hồ Hán Thương đều ngơ người không hiểu ra sao vè mệnh lệnh này, thế nhưng họ vẫn chấp hành một cách cực kì nghiêm túc. Tất cả đều khom lưng cuốn gối mà lui ra chỉ để lại Hồ Hán Thương và Hồ Quý Ly ở lại trong vườn thượng Uyển.
Trong vườn thượng Uyển Tây Kinh không khí thật vắng lặng, lúc này đây người lên tiếng hỏi đó là Hồ Quý Ly.
- Thật… thật…. bất khả tư nghị…. không không thể tượng tượng nổi. Vậy mà có linh hồn của Hoàng Đế Đại Việt ở 300 năm sau nhập vào người Hồ Nguyên Trừng đại cai…
Hồ Hán Thương lắp bắp kinh hãi, hắn không thể nào tưởng tượng ra một chuyện hoang đường như vậy có thể sảy ra.
- Ta không hỏi con chuyện đó… ta hỏi suy nghĩ của con về những thứ mà tên Hồ Nguyên Trừng này đưa ra?
Hồ Quý Ly lại một lần nữa cất giọng lạnh lùng, khi nhắc đến ba chữ Hồ Nguyên Trừng thì trong âm thanh của hắn chỉ có tiếng kèn kẹt của nghiến răng mà không hề có một chút tình cảm cha con nào trong đó..
- Thưa cha, những vũ khí này thật bá đạo và có khả năng chế tạo thành công rất lớn… nhưng những sách lược chính trị, quân sự cũng như dân chính thì…. thì… thì….
- Thì không giống nhu tính cách cảu đai ca ngươi chứ gì… cứ nói thẳng ra. Vì giờ đây hắn vốn dĩ không còn là Hồ Nguyên Trừng đại ca ngươi, con trai ta. Hắn đã à tên Hoàng đế 300 về sau kia..
Hồ Quý Ly giọng nói gằn lên trong hận thù, hắn tin răng người con trai yêu quý của mình đã biến mất khỏi thế gian rồi. Mà kẻ đang chiếm hữu linh hồn của con trai hắn là Tên Hoàng Đế 300 năm sau kia.
- Nhưng đại ca…
- Nó không còn là đại ca ngươi…
Hồ Quý Ly thét gào giận dữ.
- Nhưng nếu quả thật tên Hoàng đế kia mà chiếm hết thé xác cảu đại ca thì hắn đâu phải nói ra chuyện đoạt xá này trong thư, chỉ cần đưa ra chính sách và vũ khí mới là được rồi… đây là điểm con băn khoăn.
Hồ Quý Ly run run mà chỉ tay vào mặt Hồ Hán Thương.
- Ngươi ngu ngốc... ấu trĩ, ngươi còn xứng đáng làm vua một nước sao? Việc nói ra vấn đề đoạt xá thất bại chính là điểm cao minh của tên Hoàng Đế của 300 sau kia. Ngươi biết ý nghĩa của vũ khí mà hắn đưa lại là gì không?
Hồ Hán Thương thành thật mag đáp lời:
- Chỉ cần Hoàng gia nắm vững kĩ thuật này thì hoàng quyền ngàn năm không đổ....
- Vậy những chính sách về dân chính cũng như quân sự trên kia đưa ra thì sao?
Hồ Hán Thương bối rối mà không đáp lời, trong tâm hắn vẫn không muốn tin tưởng vị huynh trưởng khẳng khái nhường ngôi vua cho mình đã mất đi.
- Có gì phải ngại nói, chính sách nó nói ra sẽ làm giảm tầm ảnh hưởng của cả Ta và ngươi đối với quân đội... Nếu tên này âm thầm tự phát triển vũ khí và thế lực thì không thể thoát khỏi tầm mắt của ta. Chính vì thế hắn tung ra món mồi là các loại vũ khí mới để chúng ta mới là người phải chế tạo chúng, xây dựng quân đội mới theo ý hắn.
Dừng lại một chút Hồ Quý Ly nói tiếp:
- Nhưng nếu chỉ dừng ở đây thì việc tên này làm chỉ giúp cha con ta mạnh thêm mà thôi. Vậy nên hắn bổ xung thêm các chính sách như trên nhằm âm thầm loại bỏ chúng ta. Chính sách không tập trung quân ơ thành trì mà tiến đánh du kích, nghe có vẻ hợp lý. Nhưng quân không ở thành trì sẽ không chịu quản lý của trung ương từ ta và ngươi. Mà ai có thể lãnh đạo quân đội mới tốt như tên hoàng đế kia. Đến lúc đó toàn bộ quân sẽ là do hắn chỉ huy... Lúc đó mũi giáo hắn sẽ chĩa về ai thì ngươi có thể tự đoán... Chính sách hạn chế ruộng đất là hắn đưa ra có vẻ xoa dịu bất đồng, nhưng đó là trắng trợn giảm thiểu sức mạnh của Hồ gia. Đến lúc đó hồ gia không còn ruộng không có gia binh dòng chính thì lấy gì mà đấu tên hoàng đế kia....
Nghe đến dây Hồ Hán Thương kinh sợ mà thụt lùi hai bước, mồ hôi toát ra như tắm. Phải rồi nếu như ngang nhiên mà đưa những chính sách mới cho Hồ Quý Ly thì chắc chắn Thái thượng Hoàng sẽ không đồng ý. Cả Hồ Quý Ly và Hồ Hán Thương giờ đây đều nghĩ rằng Hồ Nguyên Trừng hay nói đúng hơn là vị hoàng đế kia lộ ra việc đoạt xá thất bại nhưng vẫn còn thông tin từ tương lai để lừa gạt hai cha con thay đổi chính sách. Bởi một lẽ đơn giản Thành Đa Bang đã được ba cha con lên kế hoạch rất lâu rồi, nay có thêm pháo mới và súng hỏa mai thì càng mạnh mẽ, cớ sao lại phải bỏ đi mà tiến hành chiến tranh du kích. Chẳng qua chỉ để gom hết binh lực về tay tên Hoàng đế của 300 sau kia mà thôi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT