Editor: Mi Mặt Mèo

******************

Ngày bức vua thoái vị, Hạ Diệc Sơ và Qua Hàn đứng trên cao nhìn xuống, đèn đuốc sáng trưng, âm thanh la hét chói tai, máu tươi đầy đất.

Chẳng qua Triệu Lập Kỳ không biết, khi Hạ Diệc Sơ thấy người của phủ Thừa tướng theo đuôi mình ít đi là đã biết hắn chuẩn bị động thủ. Lập tức bên kia Hoàng thượng cũng rút người về.

Kế hoạch này của Triệu Lập Kỳ thất bại là không thể nghi ngờ.

Tô Phó Thành cũng có một chân trong kế hoạch, khi thất bại, cả Tô phủ đều trở thành tội nhân.

Hạ Diệc Sơ cũng không cầu tình cho Tô phủ. Ơn giáo dưỡng của Tô phủ với nguyên chủ, đời trước nguyên chủ đã trả rồi. Nàng tới chỉ là để hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ mà thôi.

Hạ Diệc Sơ lấy được đồ vật mình muốn từ chỗ Hoàng thượng xong liền dọn dẹp một chút rồi cùng Qua Hàn rời kinh thành.

Hai người trở về Tu Di cảnh giới.

Sơn động vẫn như thế, không thay đổi gì từ khi bọn họ rời đi.

Qua Hàn trở về, việc đầu tiên chính là bỏ chiếc giường đơn của Hạ Diệc Sơ đi, thay vào đó là một chiếc giường đôi.

Hai người bây giờ đã trở thành bạn lữ, mối quan hệ trở nên thân mật hơn trước kia rất nhiều.

Qua Hàn dính lấy Hạ Diệc Sơ càng ngày càng nhiều, đặc biệt là buổi tối... Lượng vận động lớn, thời gian cũng kéo dài, khiến Hạ Diệc Sơ phải mở miệng xin tha. Qua Hàn nghe được cũng chỉ là nghe được mà thôi, thế nên Hạ Diệc Sơ ba ngày thì hai ngày lưng đau, eo đau.

Vì thân thể của mình suy nghĩ, cuối cùng Hạ Diệc Sơ ra phương án: chủ nhật, ba năm bảy ooxx, hai tư sáu nghỉ ngơi.

Qua Hàn rất bất mãn, nhìn chằm chằm Hạ Diệc Sơ, vừa quật cường vừa ủy khuất. Dung mạo tuấn mỹ phi phàm làm người ta không đành lòng, chỉ muốn đem tất cả thứ tốt đẹp nhất trên thế giới này đổi lấy một nụ cười của hắn.

Quá phạm quy!

Đương nhiên, cuối cùng Qua Hàn cũng phải thỏa hiệp.

Hai người vẫn luôn ở lại Tu Di cảnh giới, lâu lâu sẽ ra ngoài một lần xem thi đấu hoặc làm từ thiện một chút.

Tóm lại đều làm một ít sự việc khiến tên Tô Nhiễm vang danh vạn dặm, cũng coi như hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ.

Hạ Diệc Sơ ở vị diện này lâu hơn một chút, đến sáu mươi tuổi, thăng cấp thành Đấu thánh, trở thành Đấu thánh trẻ tuổi nhất.

Phải biết rằng, tu luyện để thực lực cường đại, tu vi cao hơn cũng có thể kéo dài tuổi thọ của mình.

Mọi người còn mong đến ngày Hạ Diệc Sơ đột phá từ Đấu Thánh hóa tiên, song chờ một năm lại một năm đều không thấy tin tức gì của nàng.

Nàng cứ như vậy trở thành truyền thuyết, tồn tại trong tâm trí mọi người.

Chỉ có nàng biết mình đã đi đến đỉnh núi, đã tới hồi bình cảnh, không đột phá được nữa, có lẽ là do pháp tắc thiên địa của thế giới này.

Dù sao đây cũng là thân thể của Tô Nhiễm, Hạ Diệc Sơ chỉ là một cái bug. Pháp tắc thiên địa có thể dung túng nàng trưởng thành đến bây giờ cũng đã rộng lượng lắm rồi.

====================HOÀN=========================

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play