Nhờ có ba người trên nóc xe xuất đại chiêu chèn ép xác sống, nên người phía trong xe cũng lấy lại tinh thần, tiếp tục chống đỡ.
Xác sống phía trước dần dần ít đi, người phía sau màn kềm nén không được, cuối cùng cũng xuất hiện.
Hắn nhảy từ trên ban công nào đó xuống, đi giữa đám xác sống. Vốn dĩ, đám xác sống đang lắc lư lảo đảo dường như được tiếp thêm sức mạnh, tốc độ di chuyển cũng nhanh hơn.
Mọi người còn nghĩ đã đột phá được vòng vây thì một làn sóng xác sống khác ập đến, chắn phía trước chiếc xe đầu tiên.
Tần Diệc Lãnh nhìn chằm chằm tên cầm đầu đám xác sống. Hắn cũng ăn mặc dơ bẩn, thịt hư thối, chính là xác sống. Không ngờ, xác sống cũng có thể tiến hóa! Đồng từ Tần Diệc Lãnh co rụt lại.
Tên cầm đầu đám xác sống cũng không biết mình là ai, chỉ biết rất rất muốn đồ ăn. Một đêm, đột nhiên phát hiện ra mình có thể khống chế những xác sống xung quanh, thế nên hắn thành lập đại bản doanh ở đây.
Tần Diệc Lãnh khóe môi hơi câu, chờ đợi hắn tập kích mình liền phát lệnh cho Từ Chính xuất đại chiêu, giết chết hắn.
Từ Chính bên này đã âm thầm chuẩn bị.
Xác sống càng ngày càng gần, Tần Diệc Lãnh tự cho chính mình chuẩn bị tốt không ai đoán được, kỳ thật tất cả đều rơi vào tầm mắt người khác.
Tần Diệc Lãnh ngầm mở ra năm ngón tay, tập trung hàn băng, lẳng lặng chờ. Khi xe cách xác sống năm mét, Tần Diệc Lãnh xoay người:
"Từ đại ca!" Tần Diệc Lãnh kêu một tiếng. Vô số băng nhận ngưng tụ lại, từ trên cao cắm xuống, vô cùng sắc bén, hướng tới tên xác sống tiến hóa kia mà găm vào.
Từ Chính đã sẵn sàng từ lâu, chỉ đợi phát động. Tần Diệc Lãnh vừa gọi, hắn lập tức vận dụng dị năng hệ mộc sai khiến rễ cây chui từ dưới đất lên từng rễ từng rễ quấn lên người đám xác sống.
Giữa đám xác sống đen nghịt, một dây leo màu xanh lục quấn quanh ở giữa rất gây chú ý.
Nơi đó chính là nơi mà Tần Diệc Lãnh vừa tập kích vô số băng nhận, ở đó phát ra tiếng kêu rên nghẹn ngào khó nghe. Đặc biêt từ khi Từ Chính sử dụng dây leo quấn quanh, tiếng nghẹn ngào càng không dứt.
"Đó là gì?" Vương Kỳ trên nóc một chiếc xe khác tò mò.
"Đó là một tên xác sống đã tiến hóa, tất cả xác sống ở đây đều do hắn huy động đến." Tần Diệc Lãnh dừng mắt trên người tên xác sống xanh biếc kia: "Từ đại ca, có thể xiết hắn đến chết không?"
"Chỉ sợ không được, tôi đã kéo dây đến hết mức có thể, có vẻ sức chống cự của hắn rất lớn."
Từng tiếng nghẹn ngào chói tai vẫn không ngừng truyền đến.
Đám xác sống còn lại đã ngừng công kích, có con đã rời đi, làm cho người trong xe không khỏi cảm thấy quái dị.
Từ lúc Tần Diệc Lãnh leo ra ngoài, mọi người đều lo lắng cho an nguy của hắn, đặc biệt là An Tri Hạ. Bây giờ, xác sống đột nhiên rút đi, An Tri Hạ gấp không chờ nổi muốn ra ngoài xem Tần Diệc Lãnh. Bất đắc dĩ chính là Hạ Diệc Sơ lại ngồi ngay cửa xe, chô nên Hạ Diệc Sơ cũng phải xuống xe.
"Diệc Lãnh, anh không sao chứ?" An Tri Hạ xuống xe, ngước mắt lên nhìn Tần Diệc Lãnh, ánh mắt đầy quan tâm lo lắng.
"Không sao." Tần Diệc Lãnh và hai người kia nhảy từ trên xe xuống. Mọi người trong xe cũng lục tục đi xuống.
"Tần Diệc Lãnh, xác sống đó có chuyện gì sao?" Trương Hổ chết nhát nghênh ngang từ trong xe đi ra.
"Là một tên xác sống tiến hóa, đám xác sống kia là do hắn triệu hoán tới. Giờ chúng ta vây hắn ở đó, đám xác sống đều đi cứu hắn." Tần Diệc Lãnh lời ít ý nhiều giải thích.
"Tiến hóa? Xác sống cũng tiến hóa?" Thần sắc Trương Hổ biến đổi, mọi người xung quanh nghe được cũng biến sắc.
Xác sống tiến hóa, nếu tốc độ tiến hóa càng nhanh, nhân loại còn có đường sống sao?
Thế giới này sao bây giờ lại biến thành như vậy?
==============================
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT