Trời định lương duyên nhưng trời cũng định nghiệt duyên.
Đây chính là một câu chuyện kể về cuộc đụng độ của hai kẻ lập dị "Chuyên gia độc miệng" và "độc tài xấu xa"
Lâm An Mỵ: "Chỉ trách cuộc đời tàn khốc đã để cho tôi gặp phải nam thần kinh như anh"
Trình Duệ: "Cô là phụ nữ sao? Là phụ nữ mà tâm lý lại là đàn ông? Cô nghĩ cô là phụ nữ à?"
Lâm An Mỵ: "Tôi thế đấy, anh thì sao nào? Lịch thiệp, phong độ, nam thần cái quỷ gì chứ! có mà bác sỹ tâm thần"
Trình Duệ: "Cô là bệnh nhân của tôi đấy!"
Thế nhưng cuộc sống lại khiến giữa bọn họ đụng độ tạo ra một cuộc tình. Một cuộc xem mắt dưới danh nghĩa xem bệnh được tiến hành. Trời định nhân duyên, kiêu ngạo đến mấy đều thua trước ý trời.
Đã là trời định, cớ sao cứ giả vờ là vô tâm.
Tình yêu trước mắt cớ sao cứ vờ như không thấy, dùng sự kiêu ngạo của bản thân che giấu.