Tinh thần ưa "khám phá,phát minh" món ăn mới cuộn trào trong cô.Xắn tay áo lên cô chuẩn bị làm món thứ 3.
Chiên xào nhiều rồi,giờ làm món canh đi.Một em cá chép đang tung tăng trong bồn nước đã được đặc cách cho vào nồi.Nghía thấy bát hạt sen trên bàn cô đổ tất cả vào trong luôn rồi đổ mấy lọ gia vị còn thừa hơn phân nửa của ban nãy vào nồi.
Đậy vung lại cô khẽ mỉm cười.Cái cô cần chờ đợi lúc này là thời gian thôi.Sắp xong rồi.Lần này thảo nào hắn cũng trầm trồ cho mà coi.Cô đắc ý nghĩ thầm.
Hắn ở bên ngoài đứng ngồi không yên.Mắt thì nhìn vào cái màn hình siêu phẳng nhưng hồn vía đã sớm vi vu vào trong bếp rồi.Hắn không dám vào bếp vì sợ sẽ kiềm chế bản thân không nổi mà nhào vào ôm cô.Nghe nói phụ nữ lúc vào bếp là cực kì quyến rũ.Mà cô vốn đã thu hút người ta rồi,quyến rũ nhân đôi sao hắn kiềm lòng nổi.
-Xong rồi đây,đào hoa à vào ăn đi kẻo nguội mất ngon.
Cô tung tăng tới dìu hắn vào bàn ăn, miệng không ngừng líu lo.
Hắn mỉm cười.Sao thấy giống đôi vợ chồng trẻ thế nhỉ?Giá như thời gian ngừng trôi thì tốt biết mấy.