Cô gái nhỏ tỏ ra vô tội,đưa ánh mắt cầu cứu sang mẫu hậu_chính là vương mẫu nương nương.
Vương mẫu chỉ biết lắc đầu với đứa tiểu qủy hay phá phách này.Bao nhiêu lần,trư thần đã bẩm báo với Ngọc Hoàng rằng công chúa phá hỏng đồ đạc,nhân lúc họ đi dự trầu trời về nhẹ thì dùng mưa làm ướt y phục,nặng thì tạo sét làm tóc họ cháy khét lẹt....Những lúc ấy bà đều lên tiếng cầu xin Ngọc Hoàng nể tình nhi nữ nhỏ tuổi mà tha cho. Nhưng nay trông vẻ Thiên Nhi ngày một phá phách hơn khiến cho Ngọc Hoàng vô cùng khó xử,xen lẫn tức giận.Lần này quyết k tha cho tam công chúa.
-Đã đến lúc này rồi mà con còn k chịu nhận lỗi..Nhữg ai đã bị tam công chúa phá rối hãy nói ra cho nó biết mìh đã phạm phải nỗi lầm gì đi..
Ngọc Hoàng lần này k thể tha cho cô được.Thiên quy đã đưa ra thì ai cũg phải chấp hàh,nếu cứ dung túg cho cô mãi thì nhất định các trư thần sẽ bất mãn,k phục.
-Thưa Ngọc Hoàng,chiều qua tam công chúa đã cho đóng băng nhà thần khiến thần k có chỗ mà về ạ.
Vương mẫu lên tiếng cầu xin cho con gái..Bà k thể ngờ được Ngọc Hoàng lại nỡ đưa ra hình phạt nặng như vậy đối với đứa con gái út của mình.
Thần tiên trog điện k ai là k biết vươg mẫu hết mực yêu thươg,bênh vực tiểu qủy này.Nhưng họ thà đắc tội với vương mẫu còn hơn để vị tam công chúa chọc phá mãi mà k có người trừng trị như z? Cuộc đời thần tiên của họ chẳng phải sẽ trùng trùng sóng gió sao.