Bồ Tử Hạo bình thường không giỏi ăn cay, bây giờ chỉ cảm thấy cả người như đang bị đốt, trong cổ họng bốc cháy mãnh liệt. nốc ừng ực vài ly nước mới bớt đi cảm giác thống khổ ấy một chút, liền đuổi theo đánh nam sinh làm loạn kia cho một trận tơi bời, đối phương thấy vậy liền ha ha cười to, như một làn khói chạy đi.
Bồ Tử Hạo vốn trắng, phản ứng sau khi ăn cay đặc biệt rõ ràng. Sở Du cũng không nhịn cười được, "Cậu làm sao lại dễ thương vậy, cả người cũng hồng luôn rồi!" Cả gương mặt của Bồ Tử Hạo, thậm chí cả phần cổ cũng dính chút hồng nhạt, Sở Du cũng nếm qua món ăn kia, nhưng không nghĩ tới phản ứng của hắn lại lớn như vậy.
[1] "Chu U Vương vì Bao Tự cười một tiếng gió lửa hí chư hầu" là một câu nói liên quan đến vị vua Chu U Vương vì muốn làm cho Bao Tự - phi tần của mình cười mà tìm đủ mọi cách. "Trong Sử ký Tư Mã Thiên có ghi chép về Bao Tự. Vì một nụ cười của nàng, Chu U Vương đã làm mất nước vào tay quân Khuyển Nhung.
Bao Tự duyên dáng, xinh đẹp tuyệt trần được Chu U vương sủng ái. Để khiến người đẹp cười, nhà vua đã làm mọi cách có thể. Tuy nhiên sau nhiều lần cố gắng không thành, Quắc công Thạch Phủ tâu với vua là mình có cách làm cho nàng cười.
Quanh đất nhà Chu cai trị vốn xây nhiều phong hỏa đài (đài cao để đốt lửa ra hiệu cho chư hầu dẫn quân tới cứu vua khi giặc đến).
Quắc Công khuyên Chu U vương đốt lửa cho chư hầu đến. Quân chư hầu mấy nước lân cận trông thấy các cột lửa cháy, ngỡ là có giặc bèn hớt hải mang quân đến cứu.
Đến kinh thành, thấy mọi người vẫn đi lại bình thường, không có giặc giã gì cả. Các chư hầu ngơ ngác nhìn nhau.
Chu U Vương tươi cười đáp lời chư hầu “Lâu không thấy các ông, nay đốt lửa để các ông tụ tập cho ta đỡ nhớ”. Chư hầu các phương vừa hậm hực vừa xấu hổ, đành cuốn cờ dẹp trống thất thểu ra về.
Bao Tự ở trên đài trông thấy bật tiếng cười lớn. U Vương vô cùng hoan hỉ vì làm được cho nàng cười. Đến một thời gian sau, vua Chu lại sai đốt lửa lần nữa và các chư hầu lại bị lừa để Bao Tự có được tiếng cười.
Chu U vương say mê Bao Tự, không lâu sau nàng sinh được một vương tử tên là Bá Phục. Vui mừng khôn siết, nhà vua quyết định phế truất Thân hậu cùng với con của bà là Thái tử Nghi Cữu. Bao Tự được lập làm Vương hậu thay thế, còn Bá Phục được lập làm Thái tử.
Thân hậu và Thái tử Nghi Cữu bị phế, bèn nương nhờ nhà ngoại ở nước Thân (nay là Hà Nam, Trung Quốc). Cha Thân hậu đem lòng hận Chu U Vương bèn liên hệ với quân Khuyển Nhung bên ngoài kéo vào đánh úp kinh đô.
Chu U vương vội cho đốt lửa hiệu triệu chư hầu tới cứu, nhưng các chư hầu bị lừa vài lần nên tưởng vua đùa, không tới nữa.
Chu U vương mang Bao Tự và con nhỏ bỏ chạy, bị quân Khuyển Nhung đuổi theo giết chết. Riêng Bao Tự bị vua Khuyển Nhung bắt về cung để mua vui.
Quân Khuyển Nhung cướp phá giết người kinh thành. Thân hậu ân hận mang họa cho dân Cảo Kinh bèn viết thư triệu các nước chư hầu Tấn, Tần, Trịnh đến đánh quân Khuyển Nhung. Quân chư hầu kéo đến đánh tan quân Nhung. Cùng lúc đó, Bao Tự thấy quân các nước kéo vào cung bèn thắt cổ tự vẫn.
Mọi người ăn xong bữa tối, chơi đủ, nháo đủ liền lục tục trở lại phòng của mình. Sở Du cùng Trần Huyên ở chung một phòng, Trần Huyên vào phòng tắm truớc, còn Sở Du thì nằm trên giường lướt weibo. Hôm nay là ngày đẩy trailer ra ngoài, Sở Du lúc ngồi trên tàu đã đăng trailer chính thức của 《 Call Me ET!》 lên, bây giờ chỉ là kiểm tra số liệu phản hồi.
Nếu là lấy tiền làm việc thì Sở Du sẽ dùng trình độ cao nhất làm ra sản phẩm tốt nhất.
《 Call Me ET!》 kể về câu chuyện một người ngoài tinh đến từ hành tinh 0921, hắn cải trang thành người bình thường, nhưng bởi vì không biết văn hóa của địa cầu mà gây ra vô số chuyện dở khóc dở cười.
[Ids___1092: Miêu thúc, ngươi ở ngoài hành tinh mà cũng làm dân công chuyển gạch sao? *mỉm cười*]
Sở Du nhìn những bình luận thú vị, ở trên giường lăn qua lộn lại, rất nhiều người hâm mộ cho rằng cô chính mà một ông chú chân to luôn đóng đô ở phòng máy, trên dưới đều nhất quán gọi miêu thúc. Trần Huyên tắm xong, trùm khăn kín mít từ trong phòng tắm đi ra, thấy Sở Du nằm ở trên giường lập tức bùng nổ, "Sở Du, cậu mặc quần vào!!!"
Trần Huyên rất ít khi gọi tên đầy đủ của Sở Du, Sở Du có chút nghi ngờ, vô tội nháy mắt vài cái, "Tớ có mặc mà." Cô cũng không phải không mặc gì, rõ ràng có mặc đồ lót.
"Ngủ ngon." Bồ Tử Hạo đưa mắt nhìn cô từ từ đi lên lầu, luôn cảm thấy trong lòng được lấp đầy. Hắn ở cửa đi qua đi lại hai vòng, ổn định lại một chút tâm tình, điện thoại trong túi đột nhiên vang lên.
Bồ Tử Hạo nhìn tên người gọi đến, là nam sinh cùng lớp, hắn bắt máy, liền nghe đầu bên kia kêu lên, "Bồ Tử Hạo! Cậu được lắm! Không phải nói chờ ở cửa sao? Đâu rồi?"
"..."
____________________
Sở Du xách nước vào cửa, Trần Huyên không nghĩ tới cô sẽ mua loại lớn như vậy, vội vàng nhảy xuống giường nhận lấy, "Du nhi khổ cực rồi, chúng ta có thể uống hết không đây?"
Sở Du quơ quơ tay, không nghĩ tới tay cầm lại siết chặt như vậy, trong khi đó Bồ Tử Hạo mang còn lâu hơn mình. Cô nghe thấy lời Trần Huyên, lấy ra đồ ăn vặt đã mua, "Không sao, không phải buối tối chúng ta xem tivi sao? Sáng mai muốn uống nước cũng không cần đi mua."
Sở Du có chút im lặng, "Mấy lời cậu nói, nếu bị fans nhà Tần Sinh nghe thấy, nhất định sẽ bị xé xác."
Trần Huyên ha ha cười to, "Tại sao không phải là bị fans nhà Lâm Uyển xé xác? Tới cảm thấy kiểu thần tiên như cô ấy rất hút fans nha, ít nhất tớ cùng không ghét..." Lâm Uyển là một minh tinh đang nổi gần đây, đi theo con đường nữ thần thanh khiết đơn thuần, bởi vì khí chất tương đối xuất chúng nên khá hút nữ cơm[2].
[2]nữ cơm, nguyên văn: "女饭". Có thể đây là tên gọi của fandom Lâm Uyển.
Sở Du bĩu môi một cái, nhìn Lâm Uyển đang che miệng cười trên tivi, trong lòng vô cùng cảm khái: Con người a, thật là dễ dàng bị bề ngoài lừa gạt, hình tượng của minh tinh thì làm sao có thể hoàn toàn tin tưởng, đều là thủ đoạn thâm sâu, ai lại đem đi làm thật.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT