Ngọc Diệu Âm lấy những thứ kia ra càng nhiều, mắt Ngải Lập trợn càng lớn.

“Ngọc muội muội, những thứ này muội có được từ đâu?”

“Chính là lần đi bắt thú này, muội thấy ở bờ biển nên nhặt về thôi!”

“Nhặt… nhặt được sao?”

Ngải Lập thật muốn tát cho mình một cái, sao lúc ấy mình không nghĩ đến chuyện đi bờ biển một chuyến, nói không chừng cũng có thể nhặt được một ít.

Ngọc Diệu Âm thấy sắc mặt Ngải Lập biến ảo không ngừng bèn hỏi: “Sao vậy? Ngải ca ca, những vật này không đáng tiền sao?”

“Đáng tiền, quá đáng tiền, Ngọc muội muội thật là may mắn, phúc tinh! Đúng, muội nhất định là phúc tinh, từ nay về sau tổ bảy mươi hai chúng ta bắt đầu gặp may rồi. Muội biết không, trước khi muội đến, chúng ta làm ba nhiệm vụ thì tối đa thành công được nửa cái, còn phải không thương lượng ngừng cùng trung tâm săn thú để thành một cái.”

Ngọc Diệu Âm nghe Ngải Lập khẳng định mới nhẹ nhõm thở phào, có giá trị là tốt rồi.

“ Những đồ vật trong túi này ta cũng chỉ biết một phần, còn một phần ta không nhận ra nhưng dựa theo những gì ta phân biệt được thì giá trị của chúng đã không thể khinh thường, tối thiểu trị giá hơn một vạn tinh thạch.”

Ngọc Diệu Âm sửng sốt, điều này có thể sao? Không phải chỉ là nhặt được thi thể của mấy con thú sao? Một phần trong đó đã có giá trị hơn vạn tinh thạch? Quả thực thật khó để người ta tin.

Ngải Lập nhận biết vật phẩm lợi hại nhất trong tổ, huynh ấy đã nói thế thì chắc chắn đúng vậy, Ngọc Diệu Âm cảm giác mình dường như thoáng cái từ ăn mày biến thành phú ông, hạnh phúc trào dâng trong lòng.

“Ngọc muội muội, muội nhất định muốn đổi thành tinh thạch sao?

“Ơ, Ngải ca ca, nếu không đổi thành tinh thạch thì còn có thể đổi thành cái gì đây?”

Ngải Lập nhìn Ngọc Diệu Âm, một vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép “Ngọc muội muội, ta thực hoài nghi muội có phải người đại lục không, sao có thể một chút học thức cũng không có vậy!”

Hơ, ta đúng là không phải người đại lục mà, Ngọc Diệu Âm thầm nói trong lòng.

“Muội có thể trực tiếp đổi vũ khí cấp bậc tương đương hoặc là gom nhiều một chút đổi vũ khí cao cấp hơn, so với đi bán những thứ này thì đổi vũ khí có lợi hơn nhiều lắm.”

Thì ra lấy vật đổi vật mới có lợi nhất, Ngọc Diệu Âm hơi giật mình, nhưng nghĩ lại cũng có thể hiểu, vật liệu tốt nhất cực kì hấp dẫn đối với người luyện chế vũ khí, có rất nhiều thứ chỉ có thể gặp mà không thể cầu, giống như chọn vũ khí thích hợp vậy.

“Được, có cơ hội huynh dẫn muội và Lâm Đa Bảo cùng đi xem, nếu như có thể đổi được vũ khí thích hợp cho chúng muội thì tốt rồi!”

Ngải Lập nghe xong thiếu chút nữa nôn ra máu, lại còn muốn kéo theo tiểu tử Lâm Đa Bảo kia, Ngải Lập trước giờ chưa từng chào đón nhưng vì Ngọc Diệu Âm nên cũng không làm khó Lâm Đa Bảo. Chỉ là nghe Ngọc Diệu Âm cùng đi chọn với Lâm Đa bảo thì cảm giác giống như ăn phải con ruồi, khó chịu không nói nên lời.

Ngải Lập cũng không biết mình bị làm sao, Lâm Đa Bảo chưa từng gây sự với mình nhưng trong lòng cảm giác không được tự nhiên, kiểu gì cũng không thích Lâm Đa Bảo, cũng không rõ nguyên nhân nào, chỉ có thể nghẹn một hơi: “Đi, đợi phòng luyện công bên này xây xong, chúng ta có thể thả lỏng đi ngủ, những người khác trong tổ cũng sẽ không chú ý đến chúng ta.”

“Vâng, lúc đó làm phiền Ngải ca ca! Nếu như bên kia có vũ khí thích hợp với huynh muội sẽ tặng cho huynh!” Ngọc Diệu Âm cảm thấy Ngải Lập giúp mình rất nhiều, rất tự nhiên nói suy nghĩ ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play