từ căn phòng trắng, âm thanh dịu dàng của bản sonate ánh trăng tỏa ra hành lang, người con gái xinh đẹp trong chiếc áo sơ mi nam dài đến đầu gối ngồi nhìn chiếc radio cũ mèm phát ra thứ âm thanh huyền ảo.”beethoven nhỉ” giọng nói nam tính của Hoàng (Kin) chặt dòng âm thanh vang lên ở cửa ra vào

nó quay mặt ra cửa, thấy Hoàng dựa cửa nhắm nghiền mắt

“ừ” nó quay trở lại trạng thái hờ hững, lại nhìn chiếc radio cũ đặt cạnh tấm ảnh đã ố vàng chẳng rõ hình

“anh tưởng em thích bản giao hưởng số 9” Hoàng đi đến cạnh nó

nó nhắm mắt mệt mỏi, mặc kệ cho dòng kí ức hạnh phúc tràn trong tâm trí, bất giác mỉm cười rồi lại cắn môi như kiềm chế thứ cảm xúc mãnh liệt nào đó

“mẹ em thích bản nhạc này, bà suốt ngày nghe nó” nó mở đôi mắt to nhìn Hoàng trả lời

“còn em, sao thích bản giao hưởng số 9”Hoàng định trêu nó để xua đi những kí ức không vui hiện tại

“là do đó là sự kết thúc của một thiên tài” nó trả lời vu vơ nhưng anh có thể hoàn toàn hiểu câu nói đó.

“em muốn ăn gì không?”

“cũng hơi đói, sao cũng được” nó nhìn Hoàng

“ừ” rồi anh chạy đi mua đồ nhưng đến cửa thì khựng lại quay sang nó

“em có cần thêm đồ không, bộ đó bẩn rồi” Hoàng có chút đỏ mặt với bộ đồ nó mặc

“ừm”

rồi anh chạy đi.

trong khi đó tại vườn hoa khu A

“2 ngày nay thằng nhóc đó không đi học rồi đấy”Minh Tuấn (leg) ngồi cùng hắn và Tuấn Phong(Bin)

“kệ nó, chưa chết là may rồi” hắn xoa xoa mớ tóc được đánh rối hoàn hảo

“nhưng dù sao cũng là em thằng Hoàng, con nuôi của ba nó đấy, mày biết ba nó thế nào mà” Minh tuấn cũng có chút lo lắng

“ba thằng Hoàng có quan hệ tốt với tập đoàn nhà tao, còn thằng Hoàng, nó đâu phải loại yêu thương người khác thế đâu” hắn vẫn tự tin như mọi khi

“thôi đi” Tuấn Phong (Bin) im lặng nãy giờ lên tiếng

“à mà lâu rồi mình chưa vào phòng hội trưởng học sinh nhỉ” Minh tuấn (Leg) nhanh chóng nổi hứng

“đi đi ha, đi mà” giở trò năn nỉ giằng kéo hắn và Tuấn Phong đi

“cũng được” Tuấn Phong nhân nhượng

“ có cần gọi thằng Hoàng không?” Minh Tuấn (Leg)

“thằng đó đâu có hứng với vụ này” hắn loại trừ

“ờ ha, thôi đi” Minh Tuấn như đứa trẻ lần đầu tới trường

thế là 3 trong 4 vị HỘI HỌC SINH tiến về phòng họp

“nè, ăn đi, giờ anh phải đi làm tài liệu giả gửi cho ba, ở yên đây nhé, chắc tối anh về” Hoàng đưa đồ ăn cho nó rồi bỏ đi. vứt đống đồ ăn cao cấp sang một bên, nó cầm cái bánh mì nhét tạm vào bụng rồi lăn ra ngủ ngon lành

“ê, Khánh (hắn), hôm trước tao hỏi thằng Hoàng biết nhãi kia ở đâu không nó bảo về nhà nghỉ một thời gian, sắp đi học lại rồi đó” Minh tuấn hóng hớt

“ra chỉ định tẩy chay đi” hắn

“không ổn đâu, thằng đó được lòng nữ sinh lắm, mà Nhi không thích thế đâu” Minh Tuấn ngăn

“để sau tính đi” hắn phớt lờ

“ừ....mà Nhi sao rồi, từ hôm đó tao không thấy Nhi đi học” Minh tuấn

“dỗi về nhà vài hôm vì tao đánh thằng đó, mà mày nhiều chuyện quá đó” hắn gắt

“ừ, thì thôi'

nói chuyện mãi cũng đến nơi, cả 3 bước vào, căn phòng vốn không khóa nên chẳng mất 3 giây

nhưng...hẫng

căn phòng không khác mọi khi nhưng chỉ có vật thể nằm trên chiếc giường king size là một thiên thần quyến rũ. hóa ra nơi nó nằm là phòng hội học sinh, vì thấy không ai đến nên Hoàng đưa nó đến đây.

nghe tiếng động, nó bừng tỉnh, nghĩ Là Hoàng nó liền chạy đến ôm lấy hắn “Hoàng, về sớm thế”

Đơ là cảm xúc của 3 thanh niên.

“Hoàng?? nó có người yêu à” Minh Tuấn mãi mới nói được một câu. nhận ra giọng nói lạ, nó buông tay dụi mắt nhìn lại người mình ôm, hoảng quá, nó chạy thật nhanh tránh xa khỏi 3 người

“này” cả 3 người cùng đuổi theo, vì đay là phòng kín, có mỗi cửa sổ kính, nó lao ra ngoài trước 6 con mắt hoảng hốt...vì đây là tầng 2 đấy

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play