Cô có một tật xấu rất lớn, đó chính là, lúc vùi đầu vào nghiên cứu tài liệu hoặc làm thí nghiệm thì luôn nghiêm túc đến mức không thể nghiêm túc hơn được nữa, tựa như một cụ già đang tra xét vấn đề gì đó, vừa ngu ngốc vừa đáng đánh đòn.
Nhưng một khi đã ra khỏi phòng thí nghiệm, thì cô lại chẳng thích dùng đầu óc. Phàm chuyện gì cũng chỉ dựa vào trực giác ── bản năng sinh vật thuần túy.
Lòng hiếu kỳ của cô chỉ còn lại bằng một hạt cát, nên ngoại trừ ăn uống và ngủ nghỉ, cô đều không hứng thú với bất kỳ chuyện gì.
Hơn nữa, những chuyện mà một cô gái mới lớn không nên biết thì cô sẽ không biết, còn những chuyện nên biết thì cô cũng không biết luôn. Một người tốt bụng nào đó nói cho cô biết, thì cô sẽ cho vào tai phải và đi ra ở tai trái, có nghe nhưng không có hiểu. Vì vậy cô thường hay bị lừa cho xoay vòng vòng, lấy cô ra làm trò đùa.
Vì vậy, vào một ngày nào đó, những người bạn tốt cùng nhau thề thốt, gật đầu như giã tỏi, chứng tỏ, “Hoan lạc với đàn ông” còn thú vị hơn cả cô tiến hành thí nghiệm, thậm chí sẽ làm cho người ta nghiện, thì cô quyết định muốn tìm cơ hội để xem sao.
Đầu tiên, cô phải tìm một người đàn ông, sau đó thử kiss với anh ta, nếu như có cảm giác, thì…