Nghê Dạ Hi xinh đẹp còn thanh nhã, vốn là thiên chi kiêu nữ cha mẹ nâng ở trong lòng bàn tay, nhưng mà nàng lại đối tất cả chuyện này không thật, bề ngoài cảm thấy bất mãn, chán ghét cực kỳ! Ngày đó cô ít có phóng túng được một lần, muốn len lén trèo tường, lại vừa vặn đụng cái tên thối lưu manh Đoạn Uyên Kỳ…
Đoạn Uyên Kỳ đối với mỹ nữ xinh đẹp lại tràn đầy lãnh mạc này cảm thấy tò mò vô cùng. Trước mắt núi băng mỹ nhân tuy rằng bề ngoài xinh đẹp, lại thích ra vẻ lãnh mạc, nhìn như nhu thuận hiền thục, kỳ thật tính cách vô cùng quật cường ── hắn tựa hồ đã phát hiện Nghê Da Hi ẩn núp đi một mặt khác. Cô càng cố tình quật cường, càng kích thích hắn thương tiếc cùng ý niệm trong đầu chinh phục. Vì thế, hắn cố chấp hôn cô, đổi lấy lại là không chào mà biệt của cô… Nhiều năm sau, hai người tại trong hôn lễ của bạn tốt lại lần nữa không thể buông tha, lúc ấy trí nhớ day dưa,lưu luyến lại đẩy ra hai bên trí nhớ cuồn cuộn mà đến. Lúc này, Đoạn Uyên Kỳ nhất định sẽ không cho …cô cơ hội trốn chạy nữa, hắn muốn cô nhận rõ lòng mình,vứt bỏ xiềng xích đầu hàng, mở miệng nói thích hắn!