Giải Ý dời vé máy bay về Quảng Châu, cùng phụ mẫu bay về Thượng Hải, lập tức bị mẫu thân áp giải đi bệnh viện.

Hắn vốn chỉ bị cảm mạo thông thường, nhưng lành rất chậm, đến bệnh viện truyền dịch mấy ngày, mới hết sốt, người cũng gầy đi một vòng.

Tuy rằng phụ mẫu khuyên hắn ở nhà dưỡng thân một thời gian, nhưng hắn không thể đợi thêm nữa, lập tức bay đi Thành Đô, trở về công ty.

———————-

Nếu không có việc gì làm, thì chẳng cần thuê văn phòng nữa, Giải Ý ở Mỹ nửa tháng, Lộ Phi đã đem văn phòng trả lại, chuyển đến một khu văn phòng khác.

Các phóng viên này thực sự là thần thông quảng đại, vài ngày sau liền biết địa chỉ mới của bọn họ, lập tức tới cửa đợi.

Giải Ý mới ra thang máy còn chưa vào văn phòng, phóng viên đã ào ào tiến lên, vây quanh hắn.

Lộ Phi cùng trợ lý hành chính nhanh chóng tiếp ứng, hỗ trợ giải vây, kết quả cũng quả bất địch chúng (1), cũng bị vây.

Giải Ý bất đắc dĩ mỉm cười, ôn hòa khuyên: “Được rồi, chúng ta đến bên trong công ty vậy? Đừng đứng chắn lối đi.”

Bên trong văn phòng rất lớn, hơn hai mươi phóng viên ngồi cũng đủ. Trong phòng đồ dùng vô cùng giản đơn, một bộ sofa, hai bàn công tác, vài cái ghế, các phóng viên liền tùy tiện ngồi xuống, không có chỗ ngồi thì trực tiếp ngồi luôn lên bàn.

Trong phòng mở máy điều hòa, rất ấm, Giải Ý cởi áo ba-đờ-xuy, ngồi vào ghế trên do Lộ Phi dọn ra, thoải mái mà hỏi: “Được rồi, các vị có vấn đề gì, cứ hỏi.”

Lập tức, phóng viên liền thất chủy bát thiệt hỏi.

Lộ Phi khẽ nhíu mày: “Các ngươi ầm ĩ như thế, Giải tổng thế nào nghe được? Từng người hỏi thôi.”

Các phóng viên im lặng lại một chút, nhìn nhau, sau đó bắt đầu trật tự đặt câu hỏi.

“Giải tổng, ngươi đối với vụ tố tụng lần này thấy thế nào?”

“Xảy ra vấn đề, tranh luận luôn luôn không thể tránh khỏi, ta chủ yếu nhìn phán quyết tòa án, trách nhiệm ta phải gánh thì ta quyết không trốn tránh.”

“Giải tổng, nghe nói bất động sản Vĩnh Cơ hướng pháp viện xin phong tỏa tài sản, hoạt động công ty các ngươi có bất tiện gì không?”

“Có.”

“Vậy các ngươi dự định ứng đối làm sao?”

“Tích cực làm việc, nỗ lực câu thông với nguyên cáo.”

“Bất động sản Vĩnh Cơ có nguyện ý giải hòa hay không?”

“Xem ra không muốn.”

“Vì sao? Ngươi biết nguyên nhân chứ?”

“Có lẽ thành ý là của chúng ta còn chưa đủ.”

“Có lời đồn, công ty các ngươi là bị người hãm hại, ngươi thấy thế nào?”

“Thương nghiệp cạnh tranh, tổng hội có chút bẩy rập tồn tại, ta không chú ý, vậy đây là tránh nhiệm của ta, không liên quan tới ai cả.”

“Vậy theo ý ngươi, sự kiện lần này đều không phải sai lầm vô ý, là cố ý sao?”

“Đương nhiên không phải, ý thức bảo vệ môi trường của ta rất mạnh, công ty chúng ta luôn luôn lấy tôn chỉ là sử dụng vật liệu bảo vệ môi trường, sai lầm lần này, xác thực là trong lúc vô ý tạo thành nhưng cũng thuộc về sơ hở trong công tác, đương nhiên chúng ta sẽ tự mình chịu trách nhiệm.”

Các vấn đề các phóng viên hỏi càng ngày càng bén nhọn hơn, nhưng Giải Ý thủy chung mỉm cười, thái độ bình tĩnh, đồng thời chỉ nói về trách nhiệm của chính mình, tuyệt không liên quan đến người khác hoặc là công ty khác, lấy lệ cẩn thận vô cùng. Lộ Phi ở một bên nghe, trong lòng âm thầm bội phục.

Nói qua nói lại, các câu hỏi về tài chính, kinh tế gì gì đều đã hỏi xong, liền có phóng viên giải trí ra trận, hỏi: “Giải tổng, chúng ta nghe nói ngươi tại Hải Nam có cùng một nam hài tử có chút quan hệ không tầm thường, vị nam hài tử này hiện tại tiến vào ngành giải trí, không biết là có thật hay không?”

Giải Ý cười cười với phóng viên: “Đó là tư ẩn cá nhân của ta, tin vỉa hè ta không cần chứng thực.”

“Giải tổng, nghe nói trong lựa chọn tình cảm của ngươi có sự khác biệt so với mọi người, phải không?”

“Tình cảm mỗi người đều là độc nhất vô nhị, đều là khác biệt mọi người.” Giải Ý trấn định như thường chậm rãi nói.

Phóng viên kia chưa từ bỏ ý định: “Ý ta là thoát ly quy phạm xã hội bình thường.”

Giải Ý vẫn mỉm cười: “Xin hỏi, ‘quy phạm xã hội bình thường’ là như thế nào?”

“Thí dụ như có bạn gái, kết hôn sinh con.”

Giải Ý ôn hòa đáp trả: “Trước đó không lâu, ta xem được một bản điều tra ở Bắc Kinh, nói rằng hiện tại những người học hành cao từ đại học trở lên có hơn 4 phần theo chủ nghĩa độc thân, còn có 5 phần thì đã kết hôn nhưng quyết định cả đời không sinh con. Vậy bọn họ có đúng hay không cũng là thoát ly xã hội bình thường?”

Vị phóng viên này nhất thời nghẹn lời, đang sắp xếp từ ngữ, một phóng viên khác nói thẳng: “Xin hỏi Giải tổng, ngươi với Mã Khả có quan hệ gì?”

Giải Ý nhàn nhạt đáp: “Bằng hữu.”

“Bằng hữu như thế nào?”

“Hảo bằng hữu.”

“Nếu như ta không lý giải sai, các ngươi là tình nhân?”

Giải Ý mặt không đổi sắc: “Ta nghĩ lý giải của ngươi có lầm lẫn, hảo bằng hữu chưa hẳn là tình nhân.”

Hiển nhiên các phóng viên không hài lòng với câu trả lời của hắn, bọn họ cứ dây dưa mãi ở vấn đề này, khiêu chiến tính nhẫn nại của Giải Ý. Giải Ý vừa lành bệnh, dần dần mặt lộ vẻ ủ rũ.

Lộ Phi ở một bên nhịn không được nữa, vì vậy tiến lên kết thúc: “Hôm nay chỉ đến đây thôi, Giải tổng chúng ta còn có công tác, ngày khác sẽ lại tiếp thu phỏng vấn, bất quá mong mọi người hẹn trước?”

Giải Ý nhân cơ hội đứng dậy, trầm thấp mà nói “Cảm ơn các vị”, liền đi vào gian phòng.

Bên ngoài xôn xao một trận, Lộ Phi rốt cục đuổi được đưa bọn họ đi hết, đóng cửa chính, đại sảnh mới an tĩnh lại.

————————

Giải Ý mở cửa nhìn ra, quả nhiên không có người nào nữa, lúc này mới cười đi ra, nói với Lộ Phi: “Ngươi đúng là lợi hại mà.”

Lộ Phi nhún vai: “Hơn tháng nay rồi, ngoại trừ mấy ngày nay tết âm lịch ra, hầu như mỗi ngày đều thế, sớm đã quen rồi.”

Giải Ý ah một tiếng, nhận ly trà trợ lý hành chính đưa cho, tiếp tục hỏi Lộ Phi: “Quan tòa thế nào rồi.”

“Tháng sau mở phiên toà. Luật sư hỏi ngươi có đi không?”

“Chúng ta đều không phải ủy thác toàn quyền cho hắn sao? Hắn đi là được.”

Lộ Phi gật đầu, sau đó phái trợ lý chính đi công ty Trình Viễn lấy văn kiện, lúc này mới nói tiếp: “Động tác phía Bắc Kinh nhanh hơn rồi, bên này chúng ta cũng phản kích. Ngươi gần nhất có nghe tin tức tài chính và kinh tế hay không? Công ty sắt thép Đại Hoa bị tra ra một số vấn đề, vài người trong ban giám đốc bị bắt, liên lụy không ít người. Công ty sắt thép Đại Hoa khả năng sẽ bị chia ra làm mấy phần, sát nhập vào xí nghiệp khác. Bọn họ tổn thất lớn như thế, nhất định sẽ ở đánh mạnh vào chúng ta ở đây. Dung tổng phải toàn lực ứng phó, thủ vững tại Bắc Kinh, ở đây y không thể chú ý kỹ. Giải tổng, ngươi cần phải cẩn thận.”

Giải Ý gật đầu: “Ta hiểu. Kỳ thực cũng không có gì cả, bọn họ cũng chỉ có thể bóp chết sự nghiệp ta mà thôi, ta đã quyết định không đấu lại, bọn họ còn có thể nháo ra chuyện gì nữa?”

“Nói chung không thể phớt lờ.” Lộ Phi có điểm lo lắng.” Tục ngữ nói: “Diêm Vương hảo kiến, tiểu quỷ nan triền (2). Cấp trên làm việc, dù thế nào cũng có quy củ, còn có thể nói chuyện phải quấy được, tuân theo đại cục, sẽ không làm xằng làm bậy. Bất quá, ta nghe nói nhiều năm nay vài người theo Đoạn Vĩnh Cơ đều là loại người bị danh lợi mua chuộc, vì thế đặc biệt nhiệt tâm, ta sợ bọn họ chờ sốt ruột, làm ra sự tình gì khó dự liệu.”

“Ah, ta sẽ cẩn thận mà, ngươi yên tâm.” Giải Ý đạm đạm cười. “Dung tổng bên kia, không có gì chứ?”

“Không có. Dung tổng là người cẩn thận như vậy, đối phương rất khó tìm ra chỗ hở gì. Nửa cuộc đời Dung tổng, đại khái chỉ có một việc xem như phá bỏ quy tắc mà thôi.” Lộ Phi nói, liếc nhìn Giải Ý. “Bất quá ta rất lý giải y. Y cô đơn lâu như vậy, thật sự không dễ dàng gì.”

Giải Ý đang cầm ly trà, mỉm cười nói: “Ngươi rất trung thành với Dung tổng.”

Lộ Phi gật đầu: “Đúng, Dung tổng đối ta ân trọng như núi.”

“Ah?” Giải Ý nghe ra một ít giang hồ khí tức, không khỏi mi hơi chớp chớp, nhìn về phía Lộ Phi.

Lộ Phi tựa đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, chậm rãi nói:”Thuở nhỏ, ta phụ mẫu đều mất cả, là đại tỷ ta một tay nuôi nấng. Sau ta đăng quân, xuất ngũ học lên đại học, học phí cũng là đại tỷ lo. Tốt nghiệp xong, bởi vì thành tích ưu dị lại có một ít năng lực đặc thù ở bộ đội huấn luyện ra nên ra công tác ở tập đoàn Đại Năng. Một lần, Dung tổng mời khách tại khách sạn, khi ra cửa thì gặp cảnh cướp bắn nhau, đạo tặc dùng súng chỉ vào xe y, muốn cướp xe rồi bắt cóc y làm con tin, đào tẩu. Kết quả ta tay không bắt hai tên cướp, liền khiến cho Dung tổng chú ý, điều đi làm trợ lý đặc biệt của y. Hai năm trước, tỷ ta nhiễm trùng đường tiểu, phải thay thận, bằng không nguy hiểm sinh mạng. Lúc đó ta đi xoay sở tiền bạc, kết quả bị Dung tổng biết, còn nghĩ biện pháp giúp, cứu được mạng tỷ tỷ ta. Cả đời này, ta làm trâu làm ngựa, dù có đem mạng ra đổi cũng phải báo đáp đại ân đại đức của y.”

“Thì ra là thế.” Giải Ý cười nói. “Kỳ thực ngươi nên ở bên người Dung tổng, dù sao ngươi cũng là người y tin, ở bên ta, thật sự là đại tài tiểu dụng rồi, ủy khuất ngươi.”

“Không có gì ủy khuất.” Lộ Phi quay đầu nhìn hắn, thành khẩn mà nói. “Tại trong lòng Dung tổng, ngươi vô cùng quan trọng, y không hy vọng ngươi bị thương tổn thêm lần nào nữa. Đáng tiếc, thế sự khó lường, lần này là y làm phiền ngươi, vì điều này y gần đây rất khó chịu.”

“Không cần thế.” Giải Ý mỉm cười. “Ngươi nói cho y, không sao, cùng lắm thì nghỉ ngơi hai năm, Đông Sơn tái khởi thôi.”

Lộ Phi cũng hào hiệp cười: “Đúng vậy, ta cũng nói như vậy, kỳ thực không có gì đại sự.”

———————

Đang nói, bỗng nhiên có người gõ cửa.

Lộ Phi đi tới bên lỗ mắt mèo nhìn một chút, không khỏi ngẩn ra, lập tức mở cửa.

Mã Khả dung quang toả sáng lách mình đi vào. Cậu hì hì cười nói: “Ngươi thật là trọng trọng vây khốn mà, trong ngoài công ty đều có ngoại trường đoản pháo cả, tất cả đều nhắm ngay đây luôn. Muốn tới tìm ngươi, quả thực như điệp vụ ấy. Hiện tại ta nếu như diễn vai điệp viên, tuyệt đối giống như đúc.”

“Bọn họ không có ngăn cản ngươi sao?” Giải Ý cười lắc đầu. “Ngươi cũng thật là, trong lúc mẫn cảm như thế, ngươi cũng dám chạy tới.”

Mã Khả nghe xong, dáng cười khả cúc: “Đương nhiên có bị hỏi, nhưng ta cái gì đều nói hết rồi.”

Giải Ý nao nao, khó có thể tin mà nhìn cậu: “Ngươi đều nói cái gì?”

“Ta nói ta thích ngươi, hiện tại chúng ta chính là cùng một chỗ.” Trong mắt Mã Khả có ý chí kiên định, đập nồi dìm thuyền.

Giải Ý thất kinh, định thần mà nhìn cậu, một lát mới nói: “Mã Khả, ngươi tùy hứng quá rồi.”

Mã Khả đi qua, không khỏi phân trần mà cầm tay hắn: “A Ý, ngươi để ta làm chủ một lần được không? Trước đây ta đều nghe lời ngươi, hiện tại tình thế loại này, ngươi một ngày không cho họ đáp án, bọn họ theo ngươi một ngày không đi, thế để làm gì? Không phải muốn biết cảm tình của ta sao? Cảm tình của ta chính là yêu ngươi.”

Giải Ý rất bất đắc dĩ, nhìn gương mặt tuấn mỹ của cậu, một thời không biết nói gì chống đỡ.

Lộ Phi đứng sau lưng Mã Khả, tránh không được lắc đầu.

Đúng lúc này, cửa bị gõ ầm ầm.

Ba người trong phòng đều biết khẳng định là do phóng viên gõ.

Giải Ý suy nghĩ một chút, lãnh tĩnh mà nói với Lộ Phi: “Đi mở cửa đi.”

Cửa mới mở ra, một đám người liền ùa vào, đẩy Lộ Phi ra sát tường.

Trong tiếng hỏi dồn ồn ào, đèn lóe sáng loáng không ngừng, Giải Ý cùng Mã Khả hoa cả mắt.

Đợi cho các phóng viên ngừng hỏi, Giải Ý chỉ nghe Mã Khả đang đứng bên hắn rõ ràng rành mạch nói: “Phải, ta yêu hắn, chúng ta cùng một chỗ đó.”

______________________

(1) Quả bất địch chúng: yếu không đấu lại mạnh

(2) Diêm Vương hảo kiến, tiểu quỷ nan triền: tựa tựa ý đừng có đắc tội tiểu nhân vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play