Ngày thứ hai của lễ kỉ niệm không có nhàn rỗi như ngày đầu tiên.

Bởi vì hạng mục này hàng năm đều không giống nhau, mà mỗi lần đều là tập hợp từ sáng sớm rồi mới tuyên bố. Mà lần này cũng giống như vậy, cho nên toàn bộ người trong trường đều đã tập trung, chờ hiệu trưởng công bố qui tắc trò chơi của hôm nay.

Dạ Hoằng hôm nay không có ngủ nướng giống những lần trước, bởi vì hôm qua y thật sự ngủ quá nhiều, hơn nữa hôm nay Lam Vũ không có ở bên cạnh y, sáng sớm ra, Lam Vũ đã bị mấy người trong lớp lôi đi, Dạ Hoằng cũng chỉ đi một mình tới chỗ tập trung, may mà bên cạnh còn có Hoàng Cáo, Tống Cảnh Kiệt với Lâm Hạo.

Sáng nay ba người đến tìm Dạ Hoằng, bởi vì mấy năm trước đều là thi đấu giữa các lớp với nhau, cho nên sáng nay các lớp đã triệu tập thành viên của lớp mình lại, hi vọng lớp mình có thể giành được hạng nhất.

Tử Thụy chậm rãi đi lên sân khấu. Như trước vẫn bộ dạng cực kì chuyên nghiệp, bởi vì phục trang được thiết kế riêng, cho nên vóc người của Tử Thụy nhìn rất bắt mắt.

“Alo alo.” Thử Microphone xong, miệng liền mở ra nói: “Chào các em, lần trước gặp các em cũng đã hơn một tháng rồi? Thật là nhớ các em. He he ~~~” Nói xong lại còn cười cười.

“Khụ khụ ~~~” Tổng giám thị Tử Hi nhắc nhở Tử Thụy một chút. Người phụ nữ này thiệt tình thật là mất mặt mà, nếu như không phải vì cô ta là người phụ nữ duy nhất của đời này, nếu không làm gì có chuyện hắn đi vào cái trường này chứ.

Tử gia vốn là một đại gia tộc dưới Hồng gia. Bởi vì trước chịu ơn của Hồng gia, cho nên từ đó trở đi liền phụ thuộc vào Hồng gia. Tử gia mỗi người đều có năng lực học tập rất cao, cho nên Hồng gia tiện thể đem mấy ngôi trường trong mớ tài sản của mình giao cho người Tử gia quản lí, hơn nữa thoạt nhìn hiểu quả đúng là không tồi, ít nhất trường nào cũng nổi tiếng. Mà Tử gia lại có một qui định chính là người thừa kế trường học phải là phụ nữ, nhưng mà nguyên nhân thì không có nói , mà phụ nữ đại diện Tử gia cũng không có bao nhiêu, mà tới đời này, phụ nữ lại càng ít ỏi, cũng chỉ có Tử Thụy là con gái, nhưng mà căn cứ vào tổ huấn, bọn họ phải đem hai cái trường giao cho Tử Thụy thôi.

Nhưng mà mọi người nhìn thấy, Tử Thụy vốn là một cô gái phóng khoáng, nhưng mà mọi người không biết chính là Tử Thụy cống hiến không ít cho hai cái trường này, tối thiểu ngay cả kết hôn Tử Thụy cũng không có làm, bởi vì vậy giờ người thừa kế của Tử gia cũng không có luôn, mà một khi Tử Thụy kết hôn, cô sẽ không thể tiếp tục quản lí hai ngôi trường nữa. Nói cách khác, nếu như một khi Tử Thụy lấy chồng ra ngoài thì học viện Gia Anh cùng Thánh Anh sẽ không còn hiệu trưởng nữa (Mặc dù cũng chẳng là chuyện gì lớn. Ta cho là như vậy, ta trước giờ vẫn không rõ hiệu trưởng rốt cuộc dùng để làm cái gì.)

“Ha ha! Hôm nay chính là để các em tận hưởng cuộc sống cuồng hoan, nhưng mà hôm nay cũng không phải ai cũng có thể cuồng hoan yêu ~~~” Tử Thụy ra vẻ tiếc nuối nói.

“Cái gì?”

“Tôi nghe có lộn không?”

“Không thể nào!!!”

“Năm nay lại chơi kiểu gì vậy???”

“?????”

Bởi vì một câu nói của Tử Thụy, cả sân trường liền sôi lên sùng sục.

“Được rồi được rồi, bây giờ tôi sẽ công bố qui tắc luật chơi. Sáng hôm nay mọi người có thể đi tới bất ki2cho64 nào, nhưng mà điều kiện tiên quyết là phải tìm được một người bạn cho mình!!!

Mọi người trước lúc đi sẽ nhận một cái huy hiệu, cái huy hiệu này đến trưa sẽ xuất hiện vài chữ, hi vọng mọi người có thể tìm được người có số giống mình đang lạc ở trong trường, tiết lộ trước là người kia cũng rất có khả năng là giáo viên của các em.

Nói cách khác, bây giờ mọi người sẽ lấy huy hiệu, mọi người có thể dùng tất cả biện pháp, nhưng mà để đảm bảo an toàn, nếu có ai làm ra chuyện nguy hiểm cho người khác, liền sẽ bị khai trừ. Cuối cùng, tìm được nửa kia của mình kết hợp thành một đôi thì có thể tham dự vào vũ hội tối nay, chúng ta sẽ lựa chọn cặp đôi đẹp nhất trong vũ hội. Cặp đôi đó sẽ nhận được quà tặng cực kì cấp dẫn.

Cho nên các em hãy cố gắng lên nha ~~~ sáng nay để cho các em chuẩn bị lễ phục vũ hội! Được rồi tôi đã nói rất nhiều rồi, hi vọng các em có thể cố gắng lên!!!” Tử Thụy sau khi nói xong liền đi xuống. Chẳng hề có lấy một giây lãng phí.

“Tốt lắm, các em chú ý, bây giờ chuẩn bị đi ra, đã có bảng hướng dẫn cụ thể vị trí nhận huy hiệu. Các em nhớ kĩ, đừng đi nhầm chỗ, không cần phải chen lấn, ai cũng sẽ có huy hiệu, cuối cùng hi vọng các em đều có thể tham gia vào vũ hội tối nay. Hơn nữa có thể tận hưởng một lễ kỉ niệm thật vui vẻ.”

Nói xong Tử Hi cũng rời đi.

Trò chơi này chính là do Tử Thụy nghĩ ra, làm cho kinh phí tổ chức tăng lên không ít, mặc dù làm cái huy hiệu kia tốn cũng khá bộn tiền, nhưng mà so với năm ngoái thì ít hơn nhiều. Kì thật không phải Gia Anh không có tiền, riêng về phương diện tài chính mà nói, Gia Anh thậm chí so với học viện Thánh Anh xa hoa kia còn muốn nhiều hơn.

Nhưng mà gần đây trong trường có một dự án lớn, nhất thời không thể dùng nhiều tiền, mặc dù Hồng thị có tiền, nhưng mà Tử Thụy vẫn cảm thấy bản thân có thể tự lực không cần nhờ đến người khác, cho nên cô ta cũng không có nói chuyện này với Hồng Tiêu (ai ~~~ thủ hạ kiểu này thật là tốt.)

Dạ Hoằng sau khi nhận được huy hiệu, liền trực tiếp quay về phòng, vừa tới phòng Dạ Hoằng đã thấy Dạ Tường đứng ở đó đợi mình.

“Có việc gì?” Dạ Tường chính là đại diện tiêu biểu cho việc vô sự không đăng tam bảo điện, Dạ Hoằng nhìn thấy Dạ Tường, tự nhiên biết Dạ Tường nhất định có việc gì.

“Đúng vậy, đây là hai cái huy hiệu, bên trong có số giống nhau.” Dạ Tường nói đơn giản lí do đến đây.

Dạ Hoằng rõ ràng từng câu, bọn Dạ Tường vốn sẽ không để cho y phải cùng đi nhảy với một người không quen, cho dù hôm nay Dạ Hoằng căn bản không có dự định đi tìm người kia, chỉ là chuẩn bị quay lại phòng ngủ một giấc. Nhưng mà bây giờ Dạ Tường lại cầm đến hai cái huy hiệu như vậy.

“Uh! Cho tôi một cái thì được rồi.” Dạ Hoằng vươn tay.

“Đúng vậy.” Dạ Tường trực tiếp đưa cái huy hiệu kia cho Dạ Hoằng.

“Như thế này thì chúng ta cùng nhau trở về thôi.” Dạ Hoằng nghĩ đến phần thưởng kia, dù sao hắn vẫn là tâm tư của trẻ con, tâm lí háo thắng cũng rất cao.

“Đúng vậy.” Dạ Tường biết suy nghĩ của Dạ Hoằng, dù sao hai người trong Dạ Ảnh cũng là đồng bọn hợp tác ăn ý nhất.

Mà Dạ Tường cũng muốn giành lấy giải thưởng năm nay cho đồng bọn tốt nhất này của mình. Bởi vì năm ngoái hắn là quán quân, chính là Dạ Tường dẫn dắt lớp họ giành được, cho nên năm nay hắn vẫn muốn tiếp tục giành được vị trí này, bất quá không biết sang năm thì còn có cơ hội hay không.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play