4-1
Để Khúc Cảnh ngồi trên cái ghế con cạnh bồn tắm, Tả Vân Hi cầm bông tắm đầy bọt chà xát lên thân hình trắng trắng nộn nộn kia.
Tắm cho thân hình gầy teo trắng nõn ấy, Tả Vân Hi không thể không thừa nhận bản thân là có tà niệm.
Nhóc kia tuy rằng trên người không có mấy lượng thịt, nhưng xúc cảm sờ lên đúng là tốt muốn chết, trơn lại non mềm làm cho người ta không thể không có ý nghĩ kỳ quái.
“Lấy tay ra nào, việc này không có gì phải thẹn thùng hết mà.” Nửa người trên đã tắm xong, Tả Vân Hi ôn nhu hướng tay xuống nửa người dưới của Khúc Cảnh.
“Ta...... Tả đại ca...... Nơi đó...... Tự em tắm là được rồi......” Khúc Cảnh xấu hổ đầu càng cúi càng thấp đến mức sắp dán vào ngực đến nơi, hai cái chân trắng như phấn khép chặt lại, chết sống cũng không cho Tả Vân Hi đụng chạm.
“Đừng lo, nhóc con, em có anh cũng có a.” Tả Vân Hi thử trấn an cậu, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn hồng nhuận của Khúc Cảnh lên, cả tay cùng tiếng nói đều có loại sức mạnh trấn an.
Khúc Cảnh thiếu chút nữa bị Tả Vân Hi ôn nhu như vậy làm chết đuối, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ có chút mờ mịt gật đầu, không hề phản kháng kịch liệt nữa.
Lấy bàn tay nhỏ bé che lấp ra, đôi chân phấn tuyết trắng cùng tiểu hành màu phấn hồng chỉ có thưa thớt mấy căn mao giữa hai chân rơi vào tầm mắt Tả Vân Hi, hắn không thể không vì thế mà hô hấp chậm rãi dồn dập lên.
Đáng chết, hắn vốn chỉ là nghĩ muốn đùa với nhóc con thôi mà, ngắm dáng vẻ cậu nhóc xấu hổ, thuận tiện ăn chút đậu hủ thôi......
Hiện tại...... Thật sự là tự tìm khổ ăn a......
Tả Vân Hi cảm thấy giữa hai chân mình gắng gượng trướng đau lợi hại, không khỏi có điểm buồn rầu vì bản thân không thể khóc chế dục vọng đến như vậy.
“Tả đại ca..... Đừng...... Nơi đó...... Đủ rồi...... Em tự tắm đi......” Hạ thân Khúc Cảnh bị bàn tay to của Tả Vân Hi dùng bông tắm chà xát tới lui, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng gấp đến độ đều sắp khóc ra đến nơi.
Làm sao bây giờ......? Tả đại ca chỉ là giúp cậu tắm rửa thôi mà, nơi đó của cậu...... Nơi đó...... Tại sao có thể như vậy?
Vạn nhất bị Tả đại ca phát hiện, vạn nhất anh ấy chán ghét cậu......
Tả Vân Hi một mặt khống chế dục niệm của mình, một mặt bắt buộc bản thân đơn thuần giúp Khúc Cảnh tắm rửa, không nghĩ tới chà chà lại làm tiểu nha hành phấn hồng của Khúc Cảnh bởi vì không chịu nổi trêu chọc mà đứng thẳng lên.
“Tả đại ca...... Thực xin lỗi...... Em...... Thực xin lỗi......” Khúc Cảnh bởi vì hạ thân cậu cương trước mặt Tả Vân Hi mà cảm thấy xấu hổ không thôi, cậu gấp đến độ khóc ra rồi, vội vã lấy tay che đi phân thân đang cương giữa hai chân.
Ô...... Tả đại ca nhất định chán ghét cậu rồi...... Cậu sao có thể có hành động này đối với Tả đại ca chứ......
“Hư...... Nhóc con, không sao hết, đây là bình thường, không có gì phải cảm thấy thẹn.” Tả Vân Hi ôn nhu dùng cái trán dán vào trán Khúc Cảnh, lại dùng ngón cái lau đi nước mắt bởi vì vừa vội lại thẹn thùng mà rơi xuống của cậu, chậm rãi lấy bàn tay nhỏ bé của Khúc Cảnh ra, ôn nhu, hắn nắm tiểu hành phấn hồng nhỏ bé đang cương vào lòng bàn tay nhẹ nhàng xoa nắn. “Là con trai đều sẽ như vậy, anh cũng sẽ thế a, cho nên đừng khóc, trướng như vậy rất khó chịu đi? Tự thân có làm lần nào chưa?”
“A...... Ân hừ......” Khúc Cảnh khó nhịn hạ thân khoan khoái, không khỏi phát ra mấy tiếng rên rỉ ngọt nị, cậu vội vàng che cái miệng nhỏ đang phát ra âm thanh của mình, đối với vấn đề của Tả Vân Hi đầu cậu gật gật lại lắc lắc, màu sắc ửng đỏ trên mặt chậm rãi lan tràn đến thân hình trắng nõn.
Cậu không biết sờ qua nơi đó...... Chỉ biết là ngẫu nhiên buổi sáng rời giường thì sẽ như vậy......
Trong ấn tượng...... hình như là chuyện cảm thấy thẹn a......
Hóa ra...... Là bình thường sao?
“Nhóc con, thoải mái sao không?” Tả Vân Hi hô hấp dần dần loạn lên vừa vuốt ve tiểu hành của Khúc Cảnh vừa hỏi.
“Thoải...... Thoải mái...... Ân cáp......” Khúc Cảnh một tay che cái miệng nhỏ nhắn, một tay không khống chế được lực nắm lấy bả vai Tả Vân Hi, không bao lâu, cả người cậu mềm mại dán vào ngực Tả Vân Hi mặc hắn chà xát.
Thật thoải mái...... Giống như...... Giống như trôi giữa đám mây vậy......
Chơi đùa không bao lâu, Khúc Cảnh đã bắn trong tay Tả Vân Hi.
Cậu xụi lơ ép vào trước ngực Tả Vân Hi thở, Tả Vân Hi nhẹ nhàng kéo cậu vào trong lòng, bản thân cũng nhẹ thở gấp.
Thật là muốn mạng mà, nhìn thấy nhóc kia phóng thích trên tay hắn, nhất là tiểu hành phấn hồng xinh đẹp phun ra dịch thể màu trắng khiến hạ thân hắn trướng đến độ sắp nứt ra.
“Tả đại ca......?” Khúc Cảnh dịu đi lại thấy Tả Vân Hi biểu tình còn thống khổ khó nhịn giãy dụa trong dục vọng.
“Không có việc gì, em tắm sạch bọt trước, rồi anh sẽ trở lại.” Xối trôi bọt trên người Khúc Cảnh, Tả Vân Hi ấn một nụ hôn lên trán cậu, sau đó cứng ngắc cười muốn rời đi.
“Tả đại ca quần áo đều ướt hết rồi...... Sẽ bị cảm mất...... Cùng nhau tắm đi?” Khúc Cảnh tuy rằng cảm thấy có chút thẹn thùng, nhưng thái độ Tả Vân Hi đối với cậu giống như hết thảy này đều là thực tự nhiên, dần dần, trong lòng bỏ qua kháng cự cùng sợ hãi, cậu ngược lại bắt đầu lo lắng Tả Vân Hi một thân quần áo đều ướt đẫm.
“Này...... Được rồi......” Tả Vân Hi nhìn bàn tay nhỏ bé lôi kéo góc áo mình, thất bại từ bỏ ý tưởng phải đi ra ngoài.
Hắn thực không nên đùa với lửa......
Cơ mà nhóc kia thật sự rất đáng yêu...... Hắn nhịn không được......
Cởi quần áo, cả thân thể gầy lại rắn chắc của Tả Vân Hi trần trụi trước mặt Khúc Cảnh, màu da đồng đều cùng hai khối cơ ngực rõ ràng đều thể hiện dáng người thật tốt của hắn, nhưng, Khúc Cảnh cơ hồ là liền đem ánh mắt dừng lại ở bộ vị trọng điểm giữa hai chân hắn, sau đó đỏ bừng mặt, cúi đầu nhìn mặt nước trong bồn, cũng không dám ngẩng đầu xem thêm tí nào nữa.
Tả đại ca...... Tả đại ca nơi đó thật lớn...... Hơn nữa...... còn đứng lên.......
Khúc Cảnh đầu cúi đến sắp ụp mặt vào trong nước.
Lần đầu tiên nhìn thấy nơi kia của người khác, mà còn lại là của Tả đại ca, thêm nữa, dáng vẻ bừng bừng phấn chấn thật lớn như vậy, cậu không khỏi e lệ.
“Nhóc, bị dọa rồi sao?” Tả Vân Hi nhìn Khúc Cảnh đầu càng cúi càng thấp, lại cúi xuống nhìn thấy dương cương trướng đau khó chịu của mình, trong lòng có vài tia ảo não.
Quả nhiên là vẫn dọa đến nhóc kia rồi......
“Không có, chỉ là, Tả đại ca cái kia thật lớn, so với em...... không giống nhau......” Khúc Cảnh sợ bị hiểu lầm vội vàng ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ au cùng đôi mắt to tròn thoạt nhìn cực kỳ bóng bẩy xinh đẹp.
Cậu chính là bởi vì nhìn thấy thứ đứng thẳng kia mà cảm thấy có chút thẹn thùng, cũng không phải sợ hãi, Tả đại ca ôn nhu như vậy, mặc kệ thế nào cậu cũng không thể sợ hắn.
“Vậy là tốt rồi.” Tả Vân Hi thả lỏng cười cười, ôn nhu ấn lên trán cậu một nụ hôn, sau đó mới bắt đầu chà xát thân thể mình.
Mãi cho đến lúc chà xát xong rồi, cùng Khúc Cảnh ngâm mình trong bồn tắm, Tả Vân Hi hạ thân dâng trào cũng đều không có xu hướng dịu xuống, Khúc Cảnh mắt to tròn nhìn phân thân trong nước, không khỏi có chút tò mò.
Hết 4-1
4-2
“Tả đại ca...... Em có thể cũng sờ sờ nơi đó của anh không?” Thái độ của Tả Vân Hi từ đầu tới đuôi đều thực tự nhiên, làm cho cậu cảm thấy thật sự ngạc nhiên, vì an tâm, Khúc Cảnh từ lúc Tả Vân Hi tắm rửa xong đến lúc tiến vào bồn tắm vẫn đều chú ý cái đứng thẳng mà trướng đại kia, cậu đột nhiên cũng muốn dùng phương pháp vừa rồi làm cho hắn thấy thoải mái.
Với sự đồng ý ngầm của Tả Vân Hi, Khúc Cảnh hoạt động thân hình, đem một đôi tay nhỏ bé chậm rãi di động tới cái ngang dương thật lớn kia, học cách vuốt ve mới vừa rồi Tả Vân Hi đối với cậu mà di động lên xuống.
Tả Vân Hi bởi vì bàn tay trúc trắc tò mò đó, bộ phận vốn đứng thẳng càng thêm trướng lớn vài phần, cái tay kia dường như vuốt ve làm cho hắn không khỏi thoải mái hô hấp dồn dập.
Khúc Cảnh nhìn thấy Tả Vân Hi bởi vì thoải mái mà nhắm mắt lại, coi như chiếm được ủng hộ, cậu càng thêm ra sức vuốt ve.
“Nhóc......” Tả Vân Hi khó nhịn kéo người kia vào trong ngực nhẹ nhàng thở, nhìn thấy đôi mắt to hồn nhiên cùng bàn tay nhỏ bé trắng nõn ra sức lấy lòng hắn, không chỉ là cảm quan, ngay cả trong lòng cũng cảm giác thỏa mãn khó nói nên lời, hắn động tình nhịn không được ngậm lấy cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu kia, hôn cậu, đem đầu lưỡi tham nhập vào hấp thu nhiều nước bọt.
Khúc Cảnh bị nụ hôn bất thình lình làm đầu óc cũng không rõ ràng, chỉ nghe thấy tim mình đập dồn dập như lôi chấn thình thịch vang không ngừng.
Tả Vân Hi dùng bàn tay bao lấy cái tay nhỏ bé của Khúc Cảnh đang nắm lấy bộ vị dương cương của hắn, khêu gợi nhấm nháp cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu của cậu, tốc độ cùng lực đạo xoa nắn nhanh hơn mạnh hơn, loạn một hồi lâu, Tả Vân Hi rốt cục bắn ra tinh thủy cao trào.
Ôm Khúc Cảnh, hai người đều thở dốc không thôi.
Tả đại ca...... hôn cậu sao?
Cái kia...... Chính là hôn môi sao?
“Tả đại ca...... Vừa mới......” Khúc Cảnh hồng cả khuôn mặt, mở lớn hai mắt tròn to, đầu óc như sương mù không thể xác định hiện tại là chân thật hay cảnh trong mơ.
“Nhóc con, gọi tên anh đi.” Cầm lấy bàn tay nhỏ bé, dùng ngón trỏ viết lên chữ cuối cùng trong tên mình. “Tả Vân Hi, 『 Hi 』, nghĩa là ánh sáng.”
Tả Vân Hi ôm Khúc Cảnh, trong lòng có thỏa mãn nói không ra, hắn chưa bao giờ biết có một người như vậy xuất hiện trong sinh mệnh của hắn, hắn thấy giống như hắn không còn khuyết điểm gì hết vậy.
“Hi.” Khúc Cảnh ngoan ngoãn hô một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng lại càng phấn nộn vài phần.
Hóa ra tên Tả đại ca có nghĩa là ánh sáng, khó trách, hắn tựa như một vầng mặt trời ấm áp vậy, cho cậu cảm giác ấm áp lại sáng ngời.
Giờ khắc này, phảng phất có cái gì đó tuyệt diệu mà lờ mờ biến hóa.
Qua ba ngày, tới ngày thứ tư vô luận Tả Vân Hi trong lòng có bao nhiêu không bỏ được Khúc Cảnh, hắn vẫn phải trả phép đi làm.
May mắn thân thể nhóc kia đã hồi phục một chút, hiện tại tự thân đứng lên hoạt động cũng không có vấn đề.
Tả Vân Hi tuy rằng vẫn có chút lo lắng, nhưng nghĩ đến công ty hiện tại chắc đã loạn thành một đống, hắn không khỏi thấy đau đầu.
Sự có nặng nhẹ, Tả Vân Hi nằm trên giường tới tám giờ liền gọi Khúc Cảnh dậy.
“Nhóc, dậy ăn sáng.” Tả Vân Hi gọi Khúc Cảnh vẫn còn buồn ngủ dậy, sau đó đi xuống lầu làm bữa sáng.
Hai người nếm qua bữa sáng, Tả Vân Hi lấy di động lần trước vẫn chưa đưa cho Khúc Cảnh ra.
“Này, cho em, anh hy vọng bất cứ lúc nào cũng có thể tìm được em, cho nên lúc nào cũng phải đặt ở nơi em có thể nhìn thấy.” Kéo tay Khúc Cảnh, Tả Vân Hi ôn nhu đặt chiếc điện thoại di động màu trắng bóng lưỡng vào lòng bàn tay Khúc Cảnh. “Hảo hảo ở nhà nghỉ ngơi, anh phải đi làm không thể bên em được, trong nhà em cứ dùng thoải mái, nhàm chán thì chơi game hay là xem phim đều được, cơm trưa anh để trên bàn, đun nóng là có thể ăn, nhớ phải uống thuốc, có chuyện gì thì bất cứ lúc nào cũng gọi điện thoại cho anh được......”
Tả Vân Hi lo lắng lôi kéo Khúc Cảnh dặn dò một đống, hắn chưa bao giờ biết bản thân là người dong dài như vậy, thế nhưng phải dặn dò hết mới an tâm.
Khúc Cảnh bởi vì Tả Vân Hi ôn nhu cẩn thận mà khuôn mặt đỏ hồng, nhìn di động đắt tiền trong tay, trong lòng cảm động lại biết ơn, đối với Tả Vân Hi dặn dò đều nhất nhất gật đầu rồi mới lưu luyến không rời tiễn hắn tới cửa.
“Nhóc con, cái hộp ở huyền quan có tiền, nếu muốn ra ngoài thì phải nhớ rõ đem theo một ít trong người, đi ra ngoài không được đi bộ, nhất định phải gọi xe, xem coi có xe công cộng hay là xe taxi không, nghĩ muốn mua gì thì mua, không cần tiết kiệm cho anh.” Tả Vân Hi đứng ở cửa lại lo lắng dặn dò Khúc Cảnh, xác định nên nói thì đều nói hết rồi mới hôn lên trán Khúc Cảnh. “Bất quá thân thể em còn kém như vậy, bên ngoài gió lớn một trận sợ sẽ thổi bay em mất, không có việc gì thì cứ ở nhà, lúc chạng vạng anh sẽ về.”
“Đã biết Tả đại ca, em sẽ ngoan ngoãn ở nhà chờ anh.” Khúc Cảnh trong lòng ngọt lịm, đối với hành động thân mật giữa hai người cậu còn chưa thực quen, động bất động cái mặt liền hồng như trái táo.
“Gọi anh là gì?” Tả Vân Hi nhướng mày hỏi.
“Hi......” Khúc Cảnh hai gò má ửng đỏ lại đỏ thêm vài phần, cậu ngượng ngùng đẩy đẩy Tả Vân Hi. “Được rồi, anh...... Nhanh đi làm đi.”
Tả đại ca thật là...... chỉ kêu tên như vậy cảm giác thật thẹn thùng a......
Nhìn thấy bộ dáng Khúc Cảnh vừa vội vừa thẹn, Tả Vân Hi lúc này mới vừa lòng ra khỏi cửa.
Cùng Khúc Cảnh nghỉ ngơi mấy ngày, trên mặt Tả Vân Hi có sung sướng trước nay chưa từng thấy, đến công ty nhìn thấy hồ sơ đang đợi xử lý trên bàn không cao như núi trong dự đoán, hắn tâm tình tốt đến mức khóe miệng cả ngày vẽ nên một đường cung.
Thế nhưng cái gọi là quân tâm khó dò, ông chủ lớn vô cớ cười, làm mờ mịt cả đám nhân viên trong tầng lầu.
“Uy, Giản Hướng Bằng, Tam ca tôi là dây thần kinh nào bị tổn thương hay là tôi mấy ngày nay có làm sai gì hả?” Túm lấy tình tự bất an, Tả Vân Tâm không khỏi thấp giọng châu đầu ghé tai nói với Giản Hướng Bằng.
Từ đến khi công ty đi làm rồi, Tả Vân Tâm hoàn toàn nhớ lại điểm đáng sợ của Tam ca cô, cho nên vẫn an phận làm pho tượng am thuần theo sát ngoan ngoãn học tập, trông cậy vào Tam ca cho dù không cho cô nhàn phú ở nhà làm Đại tiểu thư thì ít nhất cũng từ bi giải băng tài khoản cho cô.
Bởi vậy, Tả Vân Hi báo nghỉ ngơi ba ngày, Tả Đại tiểu thư cô đây kéo Đại ca cùng Nhị ca còn có Giản Hướng Bằng, cùng nhau nghiêm túc thận trọng giải quyết tất cả hồ sơ.
Thế nhưng...... là làm sai chỗ nào hay sao thế?
Nếu cô nhớ không lầm, lúc Tam ca càng cười chính là tỏ vẻ càng buồn bực nha......
Sẽ không phải vì cô đi?! Nhưng cô rõ ràng rất ngoan mà!
Tả Vân Tâm có chút buồn rầu nghĩ.
“Ông chủ a......” Giản Hướng Bằng liếc nụ cười quỷ dị trên mặt ông chủ, trong lòng gã cũng đã bị kinh hách không ít, theo ông chủ mười mấy năm, gã từ trước đến nay đều tự nhận hiểu biết ông chủ nhất, cũng luôn dựa vào tâm tình ông chủ mà kiếm khoản thu nhập thêm từ đám anh chị em Tả gia, nào biết mấy tháng gần đây tình trạng ông chủ khác hẳn mười mấy năm qua, ngay cả gã cũng sắp không rõ ràng cấp trên trực tiếp của gã gần đây là bị gì nữa.
“Này, họ Giản kia, tôi gần đây nghèo muốn chết, không có tiền đưa cho ông, thức thời thì tốt nhất nói nhanh lên.” Tả gia vài thập niên này có thói quen gặp Giản Hướng Bằng mua tin tình báo về Tả Vân Hi để tránh chạm phải địa lôi, cho nên mỗi lần muốn hỏi tin tức đều là tránh không được tất yếu phải hối lộ tên quỷ tiền này một chút, bất quá quan hệ giữa Tả Vân Tâm cùng Giản Hướng Bằng luôn không tệ, thêm nữa gần đây lại bị đóng băng tài chính nghèo muốn chết, vừa nghe thấy Giản Hướng Bằng ấp úng liền nghĩ đến gã muốn cù nhây, Tả Vân Tâm tức giận dùng giày cao gót hung hăng đạp gã một đạp.
Hết 4-2
4-3
“Úc, đau, đau, Tả Vân Tâm, giày da của tôi thực đắt tiền đó nha! Làm hư cô có đền nổi không!” Giản Hướng Bằng bị đạp oa oa kêu to, nhảy dựng lên hô đau.
“Đau chết ông luôn đi! Hừ, bổn tiểu thư hiện tại tài sản bị đóng băng, bằng không loại giày rách như của ông á, tôi đã sớm mua mười đôi đến đập chết ông rồi.” Tả Vân Tâm có ý xấu lại đá một phát. “Có nói hay không hả?!”
“Nói, nói cái gì! Rõ ràng là không có tiền còn lớn tiếng như vậy, con nhỏ hung dữ! Tôi lại chưa nói tôi biết ông chủ bị làm sao, gần đây anh ấy kỳ quái cũng không biết do ai muốn bị ám sát nữa......” Giản Hướng Bằng vội rút chân tránh đi đôi giày cao gót đang giẫm giẫm kia. “Căn cứ vào quan sát của tôi, hẳn là chỉ có ba lý do, một là ông chủ trúng tà, hai là ông chủ điên rồi, ba là tuy rằng ông chủ mới có hai mươi bảy tuổi, bất quá thời mãn kinh đến sớm......”
“Úc, phải không? Tôi không biết Giản đặc trợ gần đây càng ngày càng có sáng ý đó nha......” Giống quỷ không tiếng động bước đến phía sau hai người đang lải nhải cãi nhau không ngừng kia, Tả Vân Hi không khỏi vì thủ hạ của mình có sáng ý tốt như vậy mà vỗ tay. “Lại quan tâm cơ thể của tôi như vậy a? Thời kỳ mãn kinh? Ái chà chà, tôi thật muốn coi một chút kế tiếp là ai thời kỳ mãn kinh tới sớm mà......”
Hách!!!
Hai người vừa mới nói bậy về ông chủ trong lòng đều cả kinh, mới còn cãi nhau không ngừng không dám quay đầu nhìn Tả Vân Hi liếc mắt một cái.
Nhất là Giản Hướng Bằng, gã hiện tại hối hận đến ước gì cắt đứt đầu lưỡi của mình đi.
Sao lại không hay ho như vậy mà...... Mới nhắc đến ông chủ thôi mà...... Hắn lại hiện ra......
Ngày xấu nha......
“Cáp, cáp...... Ông chủ......” Giản Hướng Bằng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, mắt thấy cả lưng áo sơmi đều sắp ướt rồi.
Tả Vân Hi vẫn nhếch khóe miệng, xuyên qua kính mắt không gọng mà nhìn, ánh mắt kia nói có bao nhiêu đáng sợ thì có bấy nhiêu, nhẹ nhàng đem mắt thoáng lướt qua, không chỉ Giản Hướng Bằng, ngay cả Tả Vân Tâm cũng sợ tới mức sắp chết.
Chết chắc rồi, không biết Tam ca nghe được bao nhiêu rồi...... Đều là họ Giản này làm hại mà......
“Tam, Tam ca...... Cái kia...... Hồ sơ, đúng, hồ sơ rất nhiều...... em giúp anh xử lý hồ sơ......” Tả Vân Tâm cực kỳ không có nghĩa khí tóe khói bỏ chạy không thấy bóng người.
“Cậu thì sao?” Tả Vân Hi tựa tiếu phi tiếu quét qua Giản Hướng Bằng liếc mắt một cái.
“Em...... Em...... Em hôm nay tăng ca......” Giản Hướng Bằng vô tội nước mắt đều nặn ra vài giọt.
Này còn làm cho người ta sống không a...... Chẳng qua là nói bậy về ông chủ vài câu thôi mà...... Có tất yếu phải tra tấn gã như vậy không?!
Ông chủ không phải nghiện công việc sao? Kiểu này một đống việc đều trút lên đầu gã rồi..... Ô......
Giản Hướng Bằng vẻ mặt cầu xin nắm cả đống hồ sơ từ trên bàn ông chủ, vừa gạt lệ vừa khóc than cho chính mình.
Bởi vì áp bức hai người đáng thương biểu tình so với khổ qua còn khổ hơn, Tả Vân Hi chạng vạng sáu giờ liền mừng rỡ về nhà nghỉ ngơi với Khúc Cảnh.
Hắn vẫn luôn là người độc lai độc vãng [đi về một mình], hôm nay về nhà thấy đèn trong phòng khách sáng lên không hiểu sao lại cảm động.
Tả Vân Hi chưa từng có ai tha thiết như vậy chờ đợi hắn về nhà, cậu nhóc con làm cho hắn cảm thấy thoải mái tự tại đang chờ hắn về nhà mà.
“Tả đại ca, anh về rồi!” Nghe thấy tiếng mở cửa, Khúc Cảnh chân trần từ phòng bếp chạy ra, thấy Tả Vân Hi rồi thì mắt to cười chớp chớp giống hai mảnh trăng non.
“Ân, anh về rồi.” Kéo Khúc Cảnh mặc một cái quần sọt trắng cùng T-shirt ngắn tay, Tả Vân Hi vội vàng đóng kín cửa, bên ngoài đã là cuối mùa thu, gió lớn thổi lanh, không giống trong nhà ấm áp như xuân do hệ thống điều hòa tự điều chỉnh nóng lạnh.
“Thơm quá, ở phòng bếp làm gì vậy?” Hôn lên gò má khuôn mặt nhỏ nhắn vốn nhìn bình thường, hiện tại càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu, Tả Vân Hi nhìn phòng bếp sáng đèn cũng ngửi thấy mùi thức ăn.
“Bởi vì Tả đại ca nói bữa tối sẽ về, cho nên em dùng nguyên liệu trong tủ lạnh nấu vài món...... A, canh của em!” Khúc Cảnh khuôn mặt đỏ hồng, lại do hôn môi mà thẹn thùng đỏ ửng thêm, cũng là vì cậu chưa chủ nhà đồng ý đã tự động nấu nướng mà ngượng ngùng, nói còn chưa hết lời, Khúc Cảnh nhớ đến nồi canh còn đang sôi trên lò, vội chạy vào phòng bếp.
Ba món mặn một món canh, đều là thức ăn đơn giản trong nhà, một con cá chiên vàng, một đĩa trứng chiên cà, một đĩa rau xào cùng một tô canh củ cải nấu sườn, phân lượng không nhiều không ít, đủ cho sức ăn của hai người.
Trước đây khi Khúc Cảnh ở với bà ngoại, thường xuyên phải giúp nấu ăn chờ bà ngoại đi ra ngoài lụm ve chai về nhà ăn cơm, món quá khó thì cậu không biết, bất quá thức ăn đơn giản thì không làm khó được cậu.
Tả Vân Hi lần đầu tan tầm về nhà thấy một bàn đồ ăn nóng hầm hập trong căn bếp của mình, nói không cảm động là gạt người.
“Đầu còn choáng không?” Giữa trưa gọi điện thoại về, Khúc Cảnh nói đầu choáng váng cho nên ở trên giường nghỉ ngơi mà, chạng vạng thế nhưng vì chờ hắn tan tầm mà dậy nấu nướng, Tả Vân Hi cảm thấy tiểu gia hỏa này thật sự đáng yêu đến mức làm cho người ta muốn khảm cậu vào tim luôn. “Muốn anh gọi điện cho bác sĩ đến một chuyến không?”
“Không cần gọi bác sĩ đâu, em đã khỏe hơn nhiều rồi, Tả đại ca ăn cái này đi.” Khúc Cảnh khuôn mặt nhỏ nhắn ngọt ngào, như khoe tài gắp một miếng cá vào trong bát của Tả Vân Hi.
Cũng không biết tại sao, gần đây cậu khi đầu không có việc gì thì lúc nào cũng là bóng dáng của Tả đại ca, nghĩ đến hắn thật là tốt, ôn nhu của hắn, dáng vẻ khi hắn cười tươi hay không cười đều đẹp cả, mỗi lần hồi tưởng, tim lại đập thình thịch, tâm tình cũng trở nên tốt hơn, vui vẻ tựa như miệng ăn đường ấy.
Xuyên qua cặp kính không gọng, Tả Vân Hi một ngày tâm tình thật là tốt mà nhìn Khúc Cảnh ôn nhu cười.
Nhai món ăn đơn giản lại ngon miệng, Tả Vân Hi càng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Khúc Cảnh càng thuận mắt, một đôi mắt to tròn thông thấu trong suốt, xương quai xanh trắng trắng nộn nộn, dưới lớp áo T-shirt tinh tế ẩn ẩn eo thon nhỏ rất gầy, đôi chân gầy như khúc cây nhưng mê người lộ ra bên ngoài, ăn ăn ăn, ước gì đem cậu nhóc đơn thuần đáng yêu này nuốt vào trong bụng luôn.
Sau khi ăn xong, hai người ở phòng khách xem phim.
Tả Vân Hi tuy rằng không đem công việc về nhà, bất quá điện thoại chỉ dùng cho mấy cán bộ cao cấp trong công ty liên lạc cả đêm vang suốt không để yên, hai đĩa phim, hắn đã tiếp năm cuộc điện thoại rồi.
Cuộc thứ năm là Giản Hướng Bằng gọi tới, vì có vài trường hợp phiền toái cần xin ý kiến, gã không thể không ôm tâm tráng sĩ gọi điện đến vào thời gian ông chủ nghỉ ngơi mà tìm chết.
Chờ Tả Vân Hi nhẫn nại dùng điện thoại xử lý hết công việc xong, đĩa phim đã chiếu hết, Khúc Cảnh tri kỷ cũng không phiền hắn, ngoan ngoãn lên phòng tắm lầu hai tắm rửa sạch sẽ thơm tho, đổi T-shirt sạch khác, sau đó im lặng ngồi bên cạnh Tả Vân Hi lau khô mái tóc của mình.
“Tắm xong? Thơm quá.” Tả Vân Hi ngửi mùi hương sạch sẽ thoải mái trên người Khúc Cảnh, yêu thích không buông tay.
Nhóc kia vẫn là thơm như vậy, rõ ràng là cùng dùng dầu gội, sữa tắm chung với hắn, nhưng mà ngửi ra lại có loại hương ánh mặt trời hòa cùng cỏ xanh, sảng khoái làm cho người ta nghĩ muốn cột cậu nhóc vào bên người một khắc không rời.
Động tác vô cùng thân thiết làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của Khúc Cảnh lại lập tức đỏ lên, cậu cúi đầu nhẹ nhàng gật vài cái.
“Lên lầu hai sấy khô tóc đi, anh cũng đi tắm.” Nắm bàn tay nhỏ bé của Khúc Cảnh trở về phòng, Tả Vân Hi đặt máy sấy vào tay Khúc Cảnh, sau đó cởi quần áo trước rồi mới vào phòng tắm.
Khúc Cảnh ngoan ngoãn ngồi trên giường sấy tóc, khóe mắt liếc tới Tả Vân Hi đang cởi quần áo hiện ra dáng người thật là tốt, trong đầu liền xuất hiện hình ảnh hôm qua hai người cùng nhau tắm rửa, khuôn mặt nhỏ nhắn cúi đầu ửng đỏ thêm một chút.
Không biết có phải vì ban ngày đầu choáng váng nên ngủ hơi nhiều hay không, tắt đèn mà Khúc Cảnh trong ổ chăn bị Tả Vân Hi ôm vào trong ngực vẫn không có biện pháp đi vào giấc ngủ.
Mặc kệ là mở mắt hay là nhắm mắt, trong đầu cậu vẫn xóa không được hình ảnh ngày hôm qua cùng Tả Vân Hi tắm rửa, khuôn mặt lại hồng hồng, thân thể bị ôm cũng không chịu được nóng lên, càng không được tự nhiên còn có...... giữa hai chân cậu...... cái nơi kia không chịu khống chế ngẩng lên......
Hết 4-3
4-4
Khúc Cảnh động cũng không dám động chút nào, cậu chưa từng như vậy, trong lòng có chút bối rối vô thố, tuy rằng Tả đại ca nói qua thế là bình thường...... nhưng mà...... vì cái gì vẫn là cảm thấy thật thẹn thùng nha......
Tiểu hành trướng có chút khó chịu, cậu muốn học động tác ngày ấy Tả Vân Hi sờ cậu để vuốt ve chính mình, rồi lại bởi vì bị ôm vào trong ngực mà ngượng ngùng, đành phải nhẫn nại.
“Nhóc con? Phát sốt sao?” Tả Vân Hi ôm Khúc Cảnh, bỗng cảm thấy nhóc kia đêm nay nhiệt độ cơ thể đặc biệt cao, thân thể cũng đặc biệt cứng ngắc, vì thế động cánh tay đặt bé dưới thân trong bóng đêm mà nhìn.
“Không, không có phát sốt.” Khúc Cảnh e lệ khuôn mặt hồng lên lắc đầu.
“Không có? Nhưng mà nhiệt độ rất cao, anh đi lấy nhiệt kế.” Tả Vân Hi lo lắng lấy tay thử cái trán Khúc Cảnh, lại sờ sờ khuôn mặt của cậu, thật sự là rất nóng.
“Không phải, Tả đại ca, không cần lấy.” Khúc Cảnh cảm thấy bản thân có chút mất mặt, rõ ràng...... Rõ ràng không phải phát sốt mà......
Trong lòng quýnh lên, Khúc Cảnh đành phải dùng cả người vươn tới Tả Vân Hi ôm lấy hắn.
Tả Vân Hi bị ôm thình lình làm tay không biết để đâu, cả người áp lên người Khúc Cảnh, trong lúc nhất thời thân thể hai người dán chặt không có khe hở, còn chưa kịp sợ có đè lên cậu nhóc hay không, Tả Vân Hi liền rõ ràng cảm nhận được hạ thân của nhóc kia giữa hai chân truyền đến hình dạng gắng gượng.
Hóa ra nhóc kia là như vậy nên mới toàn thân nóng lên nha......
Tả Vân Hi chống người lên, nhìn Khúc Cảnh ôn nhu mà đùa giỡn cười không ngừng.
“Em...... Anh...... Cái kia......” Khúc Cảnh một mặt cảm thấy thẹn thùng muốn chết, một mặt bởi vì hạ thể Tả Vân Hi cũng đồng dạng truyền đến cảm giác kiên quyết mà trừng lớn đôi mắt to tròn nhìn hắn, nhất thời ngươi a ta a đều không nói xong, đành phải cũng nhẹ nhàng bật cười theo.
Vậy ra...... Hai người đều giống nhau thôi......
“Nhóc kia, em thật sự là...... thật sự là muốn mạng của anh a......” Tả Vân Hi vì thân thể trắng nõn trong ngực đã nhẫn nại rất nhiều ngày, rốt cục khi thấy Khúc Cảnh cũng có đồng dạng cảm giác, tất cả tự chủ ào ra như vỡ đê, hắn cúi đầu khó nhịn *** ngậm lấy cái miệng nhỏ nhắn thẹn thùng nói cũng nói không rõ kia, liếm láp hôn lên.
“Cáp...... A...... Tả đại ca......” Khúc Cảnh bị hôn đến hai mắt mù sương, đôi môi cùng đầu lưỡi bị mút lấy đầy chỉ bạc, cái miệng mềm bóng vừa hồng lại sưng khó nhịn thở phì phò.
“Nơi này...... Rất khó chịu?” Hai ba cái liền lột sạch áo thun cùng quần sọt trên người Khúc Cảnh, Tả Vân Hi ôn nhu tách hai chân cậu ra, sau đó nắm tiểu hành phấn hồng ngẩng cao trong bàn tay mà ma xát.
“Ân...... Ân cáp...... Như vậy...... Thật thoải mái......” Màu da trắng nõn mượt mà của Khúc Cảnh bởi vì tình triều mà hiện ra màu hồng táo xinh đẹp, giữa hai chân cũng bởi vì bàn tay Tả Vân Hi ma xát mà truyền đến sảng khoái, ngay thẳng thốt lên cảm giác chân thật trong tiếng rên rỉ.
“Sẽ càng thoải mái hơn nữa, có muốn không?” Đơn giản là *** khó nhịn cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cậu, Tả Vân Hi nhìn cảnh đẹp trước mắt hạ thể trướng đau hơn, trán cũng phủ kín một lớp mồ hôi.
“Muốn......” Khúc Cảnh thân thể biến thành mềm nhũn, hai mắt mông lung, tiếng rên rỉ thật nhỏ mà dễ nghe phối hợp cùng cái miệng nhỏ thở gấp không ngừng, trong đầu đều như một đống tương hồ, chỉ nghĩ đến cảm giác tan chảy kia.
Nghe một tiếng 『 muốn 』mềm mại ngọt ngào, thiếu chút nữa đánh tan ẩn nhẫn của Tả Vân Hi.
“Nhóc, nâng thắt lưng lên, chân mở ra thêm chút nữa.” Khắc chế bản thân khó nhịn, theo đầu giường lấy một cái gối đầu chèn dưới hông Khúc Cảnh, Tả Vân Hi vài sợi gân xanh đều nổi trên trán, nhưng lý trí nói cho hắn biết đây là lần đầu tiên của bé con, hắn vẫn hy vọng cho cậu một ký ức tốt đẹp, cắn răng, Tả Vân Hi nhịn xuống.
Nhìn tiểu hành phấn hồng nhếch lên cao cao, Tả Vân Hi cúi người ngậm lấy thứ nhỏ bé xinh đẹp kia vào miệng, dùng đầu lưỡi gảy nhẹ ở ngoài, bàn tay ban đầu xoa nắn nó cũng chuyển qua hai tiểu cầu phấn nộn nhẹ vuốt ve.
“A...... Tả đại ca...... Nơi đó...... Hừ cáp......” Khúc Cảnh cảm giác được dưới thân mình bị một trận ôn nhuận vây quanh, thoải mái mà rên rĩ, mông lung ngửa đầu lại thấy Tả Vân Hi ngậm cái nơi cậu dùng để niệu niệu trong cái miệng khêu gợi, trong lòng quýnh lên hai chân muốn kẹp chặt. “Nơi đó...... Không cần...... Tả đại ca nơi đó bẩn......”
“Hư...... nhóc con, không bẩn, em xem nơi này thật là xinh đẹp, là màu phấn hồng đáng yêu mà.” Tả Vân Hi cười đè hai chân cậu không cho cậu kẹp lại, nhìn thấy dáng vẻ cậu thẹn thùng, Tả Vân Hi nhẹ nhàng trêu chọc Khúc Cảnh, dưới tình triều tràn lan còn không quên đùa cậu một chút.
“Tả đại ca......” Khúc Cảnh xấu hổ đến khuôn mặt nhỏ nhắn sắp nặn ra màu đỏ đến nơi.
“Nhóc con, gọi tên anh đi.” Ngậm mút tiểu hành phấn hồng trong chốc lát, Tả Vân Hi đem lực chú ý chuyển dời đến thân hình gầy gò ửng hồng, ngón tay gảy hai hồng anh trước ngực Khúc Cảnh, sau đó chậm rãi dùng đầu lưỡi đảo quanh điểm nhỏ phấn hồng kia.
Nhóc kia bình thường luôn vì thẹn thùng mà không chịu gọi tên hắn, Tả Vân Hi cũng có thể thông cảm bé con của hắn dịu dàng e lệ, nhưng khi trên giường hắn cũng không hy vọng bé con đang ở dưới thân rên rỉ còn gọi hắn như vậy.
“A ân...... Hi...... Hi......” Khúc Cảnh thân thể xinh đẹp bị khiến cho sảng khoái không thôi, Tả Vân Hi bàn tay to vẫn không ngừng dao động trên người cậu, từng nơi đụng tới đều nóng như lửa, cậu cơ hồ không có cách nào suy nghĩ được, chỉ có thể theo dục niệm mà run rẩy mặc Tả Vân Hi sắp đặt.
“Nhóc con, em thật đẹp.” Tả Vân Hi nhìn thân hình ửng đỏ bị hắn trêu chọc đến nóng như lửa, nhẹ nhàng mút hôn lên cái cổ trắng nõn, gáy, rồi sau đó ngậm lấy cái lỗ tai nhỏ non nớt liếm mút một phen, dùng tiếng nói gợi khàn khàn khiêu khích bên tai.
“Hi...... Em...... Nơi đó...... Ân......” Toàn thân đều bị âu yếm đến bừng lửa khiến Khúc Cảnh lắc lắc thân mình, từng hơi từng hơi thở hổn hển, tuy rằng Tả Vân Hi trêu chọc khiến tiểu hành phấn hồng của cậu chưa đến cực hạn, nhưng toàn thân cao thấp mỗi một tấc da đều bị những nụ hôn vỗ về chơi đùa, sảng khoái khiến cậu sắp nhịn không được tiết ra.
“Nhóc con, còn chưa được, không thể nhanh như vậy tiết ra rồi, lúc này mới chỉ là khúc nhạc dạo mà thôi.” Ý xấu phát hiện Khúc Cảnh tiểu hành phấn hồng dưới thân run run muốn phun ra nước mắt, liếm thủy châu toát ra nơi đầu mút, Tả Vân Hi vội lấy tay nắm lấy hành thân phấn hồng không cho cậu phát tiết.
“Cáp ân...... Đừng...... Hi...... Khó chịu......” Thở phì phò, tiểu hành bị nắm không được phát tiết, Khúc Cảnh khó nhịn *** lắc lắc eo nhỏ, mắt to tròn không khỏi vì hạ thân không thể phát tiết mà bịt kín một tầng hơi nước, thoạt nhìn điềm đạm đáng yêu.
“Bé con, nhịn một chút, một lát nữa sẽ khiến em càng thoải mái.” Hôn cái miệng nhỏ nhắn trong rên rỉ dùng thanh âm dễ nghe thật nhỏ gọi tên hắn, Tả Vân Hi trấn an ngậm lấy miệng cậu, tiếp theo từ đầu giường lấy ra vaseline dùng để làm dịu hai tay vào mùa đông, chậm rãi làm rộng nơi xử nữ chưa từng có kinh nghiệm của nhóc kia, Tả Vân Hi chịu đựng *** dùng ngón tay thon dài chậm rãi thân nhập, theo vaseline trơn, kiên nhẫn ôn nhu xâm nhập.
“Ân hừ...... Cáp...... A ân......” Dưới thân cảm thụ kỳ dị làm cho Khúc Cảnh dần dần dời đi dục vọng tiểu hành không được giải trước người, cái nơi chưa bao giờ có người sờ qua bị dần dần khuếch trương sau đó ôn nhu nén lại, dị vật xâm lấn cùng cảm giác trơn ẩm làm cho huyệt nội không thông của cậu chậm rãi ngứa ngáy, thoải mái rồi lại hơi hơi bủn rủn.
Tả Vân Hi kiên nhẫn khiến phấn huyệt vừa chặt lại nóng của Khúc Cảnh đạt đến trình độ mềm mại mà ướt át, mồ hôi vẫn phủ trên trán cũng chậm rãi thành giọt mà chảy xuống khuôn mặt.
Đợi cho Khúc Cảnh chậm rãi có thể thích ứng đầu ngón tay tham nhập mà không cảm thấy không khoẻ, hơn nữa cũng chảy ra tràng dịch ướt át, Tả Vân Hi lúc này cởi quần áo.
“Nhóc, khi bắt đầu có thể sẽ đau một chút, nhịn một chút nha.” Đem thô dài bừng bừng phấn chấn của bản thân nhắm ngay huyệt khổng ướt át phấn hồng dưới thân nhóc kia, Tả Vân Hi chậm rãi đem dâng trào gân xanh của mình đẩy vào.
Hết 4-4
4-5
“A hừ...... Ân...... Hừ......” Không kịp che cái miệng nhỏ nhắn, thứ ngang dài thô to còn chưa vào hết, Khúc Cảnh không khỏi lớn tiếng rên rỉ ra.
Cậu có thể cảm nhận được nơi tràng bích khép kín mà ôn nhuận ấm áp của mình vây quanh thứ bừng bừng phấn chấn của Tả đại ca, có lẽ mới vừa rồi khúc nhạc dạo dài dòng kiềm chế nổi lên tác dụng, trừ bỏ cảm giác bủn rủn kỳ dị kia Khúc Cảnh không cảm thấy được có gì không thoải mái, ngược lại đáy lòng có loại cảm giác hạnh phúc tràn đầy khuếch tán ra.
“Có khỏe không, nhóc?” Cả phân thân thô lớn đều xâm nhập huyệt nội phấn hồng rồi, Tả Vân Hi cực lực khắc chế dục vọng bản thân muốn trước sau trừu sáp đĩnh động, làm cho Khúc Cảnh có nhiều hơn thời gian thích ứng dâng trào của mình hơn.
“Hi......” Khúc Cảnh không rõ đây là Tả Vân Hi săn sóc cho cậu, chỉ vô thố không biết nên làm như thế nào mới có thể cởi bỏ bủn rủn ngứa ngáy dưới thân, cậu dùng mắt to mù sương nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Tả Vân Hi, trong lòng động tình không thôi, không ai dạy, Khúc Cảnh theo dục vọng của thân thể giương hai cẳng chân trắng nõn xinh đẹp chậm rãi kẹp lấy hông của Tả Vân Hi, cái mông nhỏ khó nhịn mà bắt đầu đong đưa trước sau, chậm rãi rút ra, xâm nhập phun ra nuốt vào thô dài Tả Vân Hi cắm trong huyệt nhân của cậu.
“Úc...... nhóc con, em thật sự là...... thật sự là khắc tinh của anh mà......” Bị Khúc Cảnh hành động tự nhiên đơn thuần, thẳng thắn, thuận theo cảm quan khát vọng như vậy làm Tả Vân Hi thiếu chút nữa đã bị cậu chủ động kẹp lấy mà sớm tiết ra, rên rỉ một tiếng, Tả Vân Hi thở phì phò giành lại chủ quyền, trong miệng ngậm lấy cái miệng nhỏ mềm kia, hai tay gác hai cẳng chân trắng đẹp đặt ra hai bên, Tả Vân Hi không hề ẩn nhẫn, bắt đầu ra sức đĩnh động dục vọng của mình.
“Cáp...... Ân...... Ân a...... Hi...... Nơi đó...... kỳ quái quá......” Cái miệng nhỏ nhắn rên rỉ cùng thở dốc không thôi cùng hai mắt sương mù không ngừng theo luật động dưới thân mà lắc lư, sóng triều một đợt lại một đợt chưa bao giờ thể nghiệm qua tràn vào, Khúc Cảnh đơn thuần cơ hồ không hề chống đỡ đong đưa cái eo nhỏ nhắn của mình, khi đong đưa đột nhiên đĩnh động một cái tìm được một điểm nhục bích mẫn cảm trong u huyệt, một trận khoái cảm xa lạ chảy ra, Khúc Cảnh không tự chủ được cầm lấy cánh tay Tả Vân Hi rên rỉ vội vàng mà kiều mỵ hơn. “A hừ...... Ô...... Ân...... Hi..... Hi......”
“Nơi này? Là nơi này sao, bé con?” Ngậm mút vành tai mẫn cảm mà hồng nhuận của Khúc Cảnh, nghe tiếng cậu bởi vì sảng khoái sung sướng mà rên rỉ, Tả Vân Hi trừ bỏ thoải mái mềm mại vây quanh dương cương của mình, trong lòng cũng là thỏa mãn nói không nên lời, biết bản thân tìm được nhụy hoa bên trong phấn huyệt nhóc kia rồi, Tả Vân Hi lại ra sức đĩnh động thứ ngang dài của mình tại nơi đó.
“Cáp...... A ân...... Hi......” Nói không nên lời, Khúc Cảnh chìm trong *** mỗi một cảm quan đều vui thích như ở thiên đường, mắt to tròn mênh mông hơi ướt át.
“Thoải mái không, bé con?” Huyệt bích nhu nhuận thực nhanh quấn lấy dương cương của Tả Vân Hi, theo động tác đẩy thắt lưng đĩnh động trừu sáp, Tả Vân Hi cũng cảm thấy vô cùng sung sướng, chuẩn bị tốt, nộn huyệt khép kín của nhóc kia cẩn thận bắt đầu có dấu hiệu co rút lại, hắn biết đó là phản ứng sinh lý trước khi cao trào, bàn tay chuyển qua tiểu hành phấn hồng ngẩng đầu trêu chọc vỗ về chơi đùa, tốc độ hạ thân đưa đẩy cũng trở nên nhanh hơn chút.
“Thoải mái...... Hi...... Thật thoải mái...... Hừ cáp..... Ân......” Trước sau đều bị giáp công, Khúc Cảnh tay nhỏ bé gắt gao nắm lấy bờ vai dày rộng của Tả Vân Hi, cảm giác còn sảng khoái hơn không ngừng như thủy triều quét qua mỗi một lỗ chân lông của cậu, trong rên rĩ, Khúc Cảnh cảm thấy đầu trống rỗng, sảng khoái đến muốn ngất đi.
“Như vậy...... Đi ra...... Bé con...... Cùng nhau......” Tiểu huyệt thắt chặt co rút lại càng ngày càng kín, Tả Vân Hi cũng là sung sướng khó nhịn tình triều, trong tay xoa nắn tiểu hành phấn hồng của cậu nhóc, thắt lưng hung hăng đưa đẩy ra vào huyệt khổng mềm mại.
Không mất bao lâu, Khúc Cảnh liền run rẩy kẹp chặt cái mông nhỏ, bắn ra một chất tinh thủy sền sệt lên bụng Tả Vân Hi, mà cơ hồ là cùng một thời điểm, huyệt khổng ẩm ướt ấm áp co chặt lại, kẹp lấy Tả Vân Hi vui sướng không thôi, trong co rút cuồng liệt, Tả Vân Hi cũng bắn ra dịch thể nồng đậm ẩn nhẫn trong dương cương đã lâu vào phấn huyệt ướt át.
Áp vào người Khúc Cảnh, hai người đều kịch liệt thở phì phò.
Thân thể qua cao trào nóng rực khiến cho độ ấm trong phòng lên cao, điều hòa nhiệt độ tự động điều chỉnh dần dần thổi ra gió lạnh mát mẻ, thở dốc trong chốc lát, Tả Vân Hi thỏa mãn cười hôn hôn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ toàn bộ của Khúc Cảnh, lúc này mới chậm rãi rời khỏi cơ thể cậu.
Mới vừa rồi tinh thủy Khúc Cảnh bắn ra đã từng giọt từ bụng Tả Vân Hi rơi trên thân thể trần trụi mà đỏ tươi của cậu nhóc, Tả Vân Hi cười lấy ngón tay quét qua tinh thủy trắng sệt trên người cậu, làm cho tinh thủy ướt át tràn ra trên làn da trắng nõn.
“Nếm một chút?” Liếm liếm chất lỏng trên ngón tay, Tả Vân Hi đã muốn bình ổn hơi thở, nhìn thấy bé con ngọt mềm như một khối bánh, nhịn không được lại muốn trêu chọc cậu.
“Thật...... Kỳ quái......” Đôi mắt xinh đẹp mênh mông mở ra, Khúc Cảnh ngoan ngoãn vươn cái lưỡi phấn hồng liếm một chút.
Ân..... Là một loại...... hương vị kỳ quái...... Đây là hương vị hạ thân cậu bắn ra tới......?
Đỏ bừng mặt, phun phun cái lưỡi, Khúc Cảnh nhíu mi.
“Nhóc con...... Vừa mới rồi...... Thoải mái không? Có thích không?” Từ phía sau kéo Khúc Cảnh yếu ớt trên giường vào trong ngực, Tả Vân Hi thân mật cọ cọ khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu.
“Thực...... Thực thoải mái.” Khuôn mặt đỏ chót, Khúc Cảnh nói ra cảm thụ của bản thân.
Cậu thực thích, bởi vì thật thoải mái, hơn nữa cùng Tả đại ca làm loại chuyện này, cảm giác thật thỏa mãn, rất ấm áp, có loại cảm giác được yêu thương, được coi trọng, được nuông chiều sung sướng mà lại ấm áp.
Bất quá cái thích này, Khúc Cảnh cũng không nói ra, nói loại này...... Quả thực rất là thẹn thùng......
“Kia...... Thích không?” Tả Vân Hi cũng không quên vấn đề Khúc Cảnh cố ý không trả lời, hắn cười ôn nhu lại xấu xa, muốn đùa nhóc kia nói thích mới bỏ qua.
“Thích...... Thích mà......” Nghiêng đầu chôn trong ngực Tả Vân Hi, Khúc Cảnh xấu hổ đến nỗi muốn tìm một cái lỗ chui vào cho rồi.
“Kia...... Về sau thường xuyên làm được không?” Nhếch nụ cười tà tứ thực hiện được ý đồ xấu xa, Tả Vân Hi ôn nhu bế lấy Khúc Cảnh vào phòng tắm để hai người rửa sạch một thân toàn là hơi thở ***.
Thường xuyên làm?!
Khúc Cảnh xấu hổ trộm ngắm Tả Vân Hi liếc mắt một cái, mà bộ dáng kia ôn nhu mà sung sướng của hắn cuốn hút cậu.
Nếu là với Tả đại ca...... Thường xuyên làm cũng không tồi a...... chuyện thoải mái lại thẹn thùng như vậy.......
Nghĩ đến sủng ái yêu thương như thế, Khúc Cảnh bé tí ti xấu hổ gật gật đầu.
Nếu không phải lo cho thân thể của cậu nhóc, Tả Vân Hi đã sớm trong phòng tắm đè cậu ra làm lần hai rồi.
Tắm xong, Khúc Cảnh mềm nhũn ngồi phịch trên giường êm, ửng hồng trên người giảm rất nhiều, nhiệt độ cơ thể cũng khôi phục bình thường, lần này, hai người cuối cùng có thể dính vào nhau cùng ngủ một giấc.
Sau khi Khúc Cảnh tĩnh dưỡng mấy ngày nay, mùa đã muốn dần dần chuyển sang cuối thu, lá cây bên ngoài bắt đầu đỏ đỏ vàng vàng bay xuống, bất quá bởi vì trong phòng có điều hòa tự động, cho nên vẫn thoải mái như đầu xuân vậy, một chút hàn ý cũng không cảm thụ được.
Rời giường rồi, Khúc Cảnh chỉ mặc áo thun ngắn tay cùng một cái quần sọt trắng Tả Vân Hi mua cho cậu đi tới đi lui trong phòng, phòng đọc sách lưu trữ sách Tả Vân Hi đã đọc qua, Khúc Cảnh hiếu học nằm bên trong một lát, trong lòng đột nhiên rất muốn quay về ký túc xá lấy sách giáo khoa về xem.
Thiệt nhiều ngày không tới trường rồi, Khúc Cảnh có chút lo lắng sẽ không kịp tiến độ trên lớp.
Kỳ thật Khúc Cảnh cho rằng nghỉ ngơi vài ngày thân thể đã tốt hơn rất nhiều, nhưng bởi vì Tả Vân Hi đối xử với cậu rất tốt, rất ôn nhu, làm cho cậu có loại cảm giác muốn bám vào nơi này, không muốn xa rời Tả Vân Hi.
Cậu đã có rất nhiều năm chưa mặc đồ mới, đã có rất nhiều năm không có mỗi ngày đều ăn no mặc ấm như mấy ngày qua, cũng có rất nhiều năm chưa có cảm giác được yêu giống như bây giờ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT